Sổ Ước Luân Hồi

Chương 199

--- Lời Tác Thật ---

---[0]---

Thời Không Giới. Một hành tinh nào đó ở khu số 0.

Không gian bên trong Thời Không Giới đã lớn đến cấp độ tinh hệ, có đến hơn mười mấy hành tinh lớn nhỏ được tưởng tượng ra làm nơi đặt chân cùng với một quả mặt trời sáng trưng nhưng không có nhiệt độ. Trong này chưa có trọng lực nên người thường rất khó ở, còn may ở trong đây toàn là người tu luyện nên vấn đề này không lớn.

Thời Không Giới hiện chia làm 5 khu vực đặt tên từ khu 0 đến khu 4. Khu 0 là to nhất, là ở trung tâm, là khu vực ban đầu Nhiễm Nam và cả nhóm chiếm hữu. Có 4 hành tinh to cỡ một nữa trái đất. Là nơi đặt các vật thể quan trọng của cả nhóm bao gồm 1 cái đình hóng mát đầu tiên, một căn biệt thự đầu tiên của Meow Meow và Huỳnh Ni, sau này Nguyệt Dạ cũng tự xây một cái. Hồng Nhan thì ít ở trong này, cô cũng không tạo ra cho mình cái gì cả. Còn có một tấm bảng ghi đầy đủ các loại Pháp, kỹ thuật dùng chung được cho cả nhóm như kinh nghiệm kỹ thuật điều hòa hơi thở Nhiễm Nam và Huỳnh Ni đang sử dụng chỉ thích hợp cho mệnh tu, Công Pháp Hồn Tu Cao Cấp cả nhóm đang tu, các Pháp vận dụng hồn lực như Giả Niệm, Giả Tượng và một số các loại khác.

Bên cạnh biệt thự thì là một cái nhà kho khổng lồ chia là ba ngăn chứa các thứ do Nhiễm Nam ước ra từ Sổ Ước. Một ngăn Nhiễm Nam cất các loại thiết bị, vũ khí công nghệ và một số trang bị dành cho người tu luyện dùng để tặng cho người mới vào nhóm sau này nếu có hoặc cấp cho thế lực dưới tay sau này khi cần đến. Ngăn này phong kín, chỉ có quyền hạn chủ nhân Thời Không Giới như Nhiễm Nam mới có thể tưởng tượng thay đổi một vật đã tưởng tượng ra rồi, thêm vào cánh cửa để mở ra khi cần thiết hoặc hủy cánh cửa đi khi không cần nữa.

Ngăn thứ hai Nhiễm Nam cất chứa các loại đan dược, kỳ trân trong tu luyện thể tu, linh tu, cửa mở tự do cho cả nhóm vào lấy khi cần. Bên trong đã cất một đống đồ cao như ngọn núi nhỏ, toàn bộ là những thiên tài địa bảo hiếm lạ, lọt vào trong vũ trụ chắc sẽ gây nên gió tanh mưa máu mặc dù tất cả điều là ở chất lượng thấp do Sổ Ước chỉ tạo ra được các vật trong trình trạng sơ khai.

Ví dụ như Huyết Liên Linh Hoa có tác dụng trung hòa làm dịu nhẹ đan điền, bảo vệ Linh Châu khi linh tu giả hấp thụ Thần Lịch Đan, một loại đan dược có sức bùng nổ mạnh mẻ, cấp tốc đẩy cấp độ người linh tu lên hàng chục cấp trong thời gian ngắn khi chiến đấu, sau chiến đấu cấp độ hạ lại như cũ nhưng con đường tu luyện mấy chục cấp về sau sẽ tiến nhanh hơn trước mấy lần.

Tuy nhiên thì cả Thần Lịch Đan lẫn Huyết Liên Linh Hoa điều ở dạng sơ khai. Thần Lịch Đan thì thiếu cái thần khi không được Đan Sư có thực lực điều chế, tác dụng giảm mạn. Huyết Liên Linh Hoa thì chỉ ở vài trăm đến vài ngàn tuổi ban đầu, kỳ hiệu khá thấp so với những đóa Huyết Liên Linh Hoa mấy trăm ngàn năm khác.

Ngăn cuối cùng thì chứa đủ thứ hầm bà lằng kỳ quái khác do Nhiễm Nam rảnh rỗi sinh nông nổi ước ra từ Sổ Ước để tìm hiểu giới hạn của trí tưởng tượng, mở cửa tự do. Bên trong có các thứ kỳ quái như quần lót siêu co giãn dành cho nam và nữ muốn ì chéo nhau mà không cần cởi quần, cũng không cần bao cao su. Rồi nào là thuốc tiêm vào hạt “lê” nữ giới để kích thích nó sưng to lên, biến dài ra như một cái của quý của đàn ông. Rồi còn có cái mũ tâm thần, đeo vào sẽ tạo ra xung điện khiến người đeo đau khổ bị cưỡng ép suy nghĩ hàng trăm ngàn luồng không có mục đích và hỗn loạn không thể kiểm soát, giống như là dụng cụ tra tấn hơn là thứ có ít.

Cạnh hành tinh ban đầu Nhiễm Nam tưởng tượng ra thì là một hành tinh xanh khác, nơi Nhiễm Nam đặt mộ ba mẹ con Hồng Nhan và Ý Thể của cô ấy. Họ vẫn nằm đó không hề đi ra khỏi Thời Không Giới. Là nơi Nhiễm Nam gặm nhấm nỗi hối hận.

Hai hành tinh khác là do Meow Meow và Nhã Hân tạo ra để quậy phá. Kế tới là các khu từ số 1 đến số 4 lần lượt được Nhiễm Nam tạo ra các hành tinh và chia cho Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu, Tổ Chức Sát Thủ “Thích Thì Làm :)”, Nữ Hội và mới nhất là Bất Nhân Hình và Niệm. Tất cả các khu điều chia cách nhau bằng một bức tường đen khổng lồ. Chúng lớn đến mức mấy hành tinh ghép lại cũng không to bằng. Cả vũ trụ Thời Không Giới bị chia thành 5 khu.

Lúc này trong Thời Không Giới trừ một vài vệ sĩ Đầu Gấu còn yếu kém đang tập luyện chiến đấu hoặc tu thiền, các sát thủ nhí đang tập giết ma nơ canh và giết gà giết vịt. Khổ Ca thì đã mang theo một đám nhỏ lớn tuổi nhất ra ngoài đi thực hiện vài hợp đồng ám sát nhỏ nhỏ để cho quen tay. Những đối tượng ám sát điều là những tên tội phạm đáng chết gồm cả người thường lẫn dị nhân cấp thấp ở Việt Nam.

Ở trong Thời Không Giới còn có một đám bà tám từ Nữ Hội đang tụ tập lại tạo thành cái chợ trời cũng như cố mà tu luyện Hoa Pháp của Meow Meow mà Nhiễm Nam đã truyền cho. Một đám Bất Nhân Hình đang thích thú tưởng tượng ra đủ thứ thiên kỳ bách quái ở không gian của mình.

Thời Không Giới không thể cách âm, dù xa bao nhiêu đi nữa, người A chỉ cần xì hơi nhẹ thôi người B cũng nghe như kế bên vậy nên âm thanh thường rất ồn ào. Dĩ nhiên người tu luyện thì dễ dàng phong nhĩ nên không có vấn đề gì. Đáng tiếc là dù có phong bế âm thanh phát ra bằng lực lượng hay phép thuật thì nó vẫn cứ truyền đi mọi hướng nên không ai dám ì chéo nhau trong cái không gian này cả, sợ tiếng rên sung sướng của mình thành đại tiệc âm thanh cho người ta thưởng thức.

Khi này thì trong cái đám âm thanh ồn ào hỗn loạn đó, một Meow Meow dáng vẻ tinh nghịch, đôi má hồng hào, tóc đuôi gà dài đến giữa lưng. Thú Y biến thành một bộ đồ thiếu vải gợi cảm. Đôi mắt lúng liếng. Cô đang nhìn Huỳnh Ni đầy vẻ thú vị.

“Gì đấy? Chị định bày trò gì nữa hả?” Huỳnh Ni giật lùi về sau vài bước. Cô nàng cũng xinh đẹp đâu kém Meow Meow, trang nhã thanh tĩnh như đóa Lan trong vực tối, phát ra ánh sáng thánh khiết của bản thân. Tuyệt Biến Tố Y biến thành trang phục cổ trang màu trắng phối màu xanh rất đẹp với những tà áo quanh eo và dải lụa nhỏ cuốn lấy đôi tay nhỏ nhắn. Mỗi lần nhìn thấy biểu cảm như vậy của Meow Meow là cô lại sợ mình sắp thành nạn nhân quấy rối tình dục của cô nàng này rồi. Cô ấy không chỉ đến cướp lấy, sang sẻ Nhiễm Nam với mình từ khi cả hai đứa còn là học sinh, cô ấy còn thường xuyên tấn công tình dục mình nữa a.

“Ni này, giả sử nếu như Nhiễm Nam còn sống, không chỉ sống khỏe mà còn dẫn về thêm cho em mấy người chị em nữa để em quản trong hậu cung thì em nghĩ sao?” Meow Meow lướt tới sau lưng Ni khiến Ni giật thót. Hai bàn tay xinh xắn trắng trẻo thò ra ôm lấy eo cô vợ cả chính thức của Nhiễm Nam. Một tay của Meow Meow sau đó lần mò lên rồi bóp lấy một bên bánh bao mềm mại của Ni, mấy ngón tay tìm đúng núm nhỏ bóp mạnh, vo ve không ngừng.

“Ư ư… Đừng. Trong này là Thời Không Giới đó” Ni hoảng lên, vội truyền âm, tay chân luống cuống vội chụp hai bàn tay tác quái của Meow Meow lại.

“Thì em đừng có lên tiếng bằng miệng thì ai nghe được? Chị em mình trao đổi bằng linh hồn truyền âm thôi” Meow Meow vừa nói vừa thích thú kéo mạnh núm hồng đang sưng lên bên dưới lớp cổ trang của Ni khiến Ni đỏ rần khuôn mặt, tay còn lại của cô nàng tinh quái cũng mò xuống ngã ba Ni, lần mò vuốt ve hạt lê nhỏ. Huỳnh Ni mặc đồ cổ trang, bên trong không hề có áo lót hay quần lót mà là vài lớp vãi chồng lên nhau thay thế nên Meow Meow rất dễ dàng tách các lớp ra, bắt đầu chạm vào da thịt của cô nàng.

“Dừng, dừng lại, chị muốn gì đây? Ư… Đừng vê nữa...”

“Lâu quá không được Nhiễm Nam mân mê, giờ chị giúp em thì em có thấy sướng không? Nứng chưa?”

“Nứng cái đầu chị… Á”

“Dám hỗn với chị hả, hỗn một lần chị nhéo vú em một lần, hỗn quá chị nắm hai mép bướm của em chị vặn, chị kéo coi em dám hỗn nữa hông”

“Chị ăn gian, sao em mới hỗn một lần chị đã nắm mép em nhéo rồi, thả ra… Ư a”

“Trả lời câu hỏi của chị mau, nếu không chị khâu hai cái mép của em lại bây giờ...”

“Á đừng… A… Câu… Câu hỏi gì?” Huỳnh Ni vừa sợ hãi vừa có chút kích thích khiến người rung lên, cơ thể nóng dần, đôi gò má như đóa hoa sen hồng hào dễ thương. Nhận thấy có một đầu kim may vá sắt lạnh đang chĩa vào mép âm môn của mình, cô sợ hết hồn, ai chứ bà chị Meow Meow dám làm thật lắm, nói là khâu bướm mình lại thì chắc chắn sẽ khâu thật a. Chị ấy đã lấy ra kim khâu có sẵn chỉ may rồi kìa. Hic hic. Hai cái mép mình mà bị khâu chắc sẽ đau lắm.

“Em dám không nhớ câu hỏi của chị hả? Trừng phạt em nè” Meow Meow giọng đanh ác lên nói.

“A… Đừng khâu… Ư”

Bàn tay Meow Meow đang bóp vếu của Ni hạ nhanh xuống dưới, luồn qua mép vãi rồi mấy ngón tay nắm lấy mép thịt bên phải âm môn Ni kéo căng lên. Tay kia của Meow Meow cầm kim khâu đâm vào dứ dứ đe dọa. Cô nàng này đang ác ý thú vị nghĩ xem có nên khâu âm môn Ni lại hay không, liệu Ni có giận mình thật không, chỉ cần Ni nhẹ dạ có vẻ không trách, cô ta sẽ làm thật để xem phản ứng sinh động của Ni.

‘Hí hí, có khi mình khâu bướm mình với bướm Ni dính lại với nhau chơi cũng vui’ Mắt Meow Meow sáng lên nghĩ như thế.

“Hic hu hu… Chị đừng khâu của em lại a, đau lắm” Huỳnh Ni nài nỉ.

“Úi xời, em tu mệnh lực mà sợ đau hả, như người ta khâu vết thương cho em thôi, như kiến cắn mà đau cái gì. Mép của em mềm quá, sờ rất thích đó.”

“Chị hỏi lại đi, em trả lời mà. Đừng khâu em”

“Được, chị hỏi lại, nếu em trả lời khiến chị không hài lòng, chị lột đồ em ra, khâu chỗ đó của em cho em biết tay. Em không biết trong kho của Nhiễm Nam có để một loại thuốc khiến hạt lê biến thành cây gậy của đàn ông sao? Chị sẽ vào trong em, vào trong lối hai của em, hi hi hi”

“A… Câu… Câu hỏi là gì?” Huỳnh Ni rung lên, cây kim trên tay Meow Meow vì cô ta phấn khích mà đã rung mạnh, đâm xuyên cái mép bướm mà tay kia đang được cô ấy kéo căng. Mông Ni giật giật đẩy về sau khiến Meow Meow phải lùi lại thế nhưng cô nàng này nhanh chóng tiến lên nữa bước, bám chặt Ni, cầm lại cây kim đang đính trên mép nhỏ hồng phấn của Ni.

“Chị hỏi á, giả sử nếu như Nhiễm Nam còn sống, không chỉ sống khỏe mà còn dẫn về thêm cho em mấy người chị em nữa để em quản trong hậu cung thì em nghĩ sao?” Meow Meow thả mép cô bé của Ni ra. Một tay giữ kim, tay kia bắt đầu lột Tuyệt Biến Tố Y trên người Ni ra. Đây là thăm dò của cô, nếu Ni không biến thần trang thành dạng không thể cởi thì cô nàng sẽ được nước lấn tới. Nói thế nào hôm nay cũng phải thuyết phục Ni chấp nhận Nhiễm Nam xây hậu cung mới được.

“Không thể nào! Nhiễm Nam đã chết rồi, anh ấy… Hu hu… Á.. Ui da”

“Trả lời không như ý nè, hỏi cái gì trả lời cái đó đi, còn lần sau chị khâu bướm em lại thật đó” Meow Meow kéo mạnh cây kim để nó xuyên hẳn qua bên kia mép bướm nhỏ của Ni, cô nàng kéo lên cao làm cho sợi chỉ may chạy sồn sột xuyên qua cái mép thịt. Huỳnh Ni không hiểu là cảm giác gì nhưng hai chân nàng như muốn kẹp vào nhau, hạ thân hạ thấp xuống, run rẩy không ngừng.

“Đừng… Đừng kéo nữa… Để em trả lời”

“Để chị kéo hết sợi chỉ đã, hi hi” Meow Meow kéo và kéo, cuối cùng cũng dừng lại. Một đầu sợi chỉ được cột thành cục to hơn lỗ kim xỏ qua nên đã vướng lại một bên. Meow Meow trở đầu kim nhăm nhe đâm vào mép đối diện của Ni, khâu hai mép lại với nhau.

Trong lúc này Ni đã khụy cả xuống đất, hai đầu gối run rẩy không ngừng, hai cánh tay chống lên bãi cỏ. Meow Meow cũng ngồi xuống sau mông Ni như thể hai người định vào thế “chó” vậy. Quần của Ni đã bị Meow Meow lột ra, tuy nhiên Tuyệt Biến Tố Y là một chỉnh thể, cái quần dính liền thân áo nên không thể vứt đi mà treo tòn ten bên eo của Huỳnh Ni. Meow Meow đưa môi thơm tới, con rắn trong miệng cô bò ra liếm lấy mép cô bé của Ni. Một tay vẫn không quên dí mũi kim may vào.

“Ư… Đừng liếm… ưm… Chị liếm sao em trả lời chị được”

“Thơm quá, em ra nước nè, ngọt ghê” Meow Meow nói ú ớ, vừa nói vừa len lưỡi vào trong Ni, cố húp nước một cách triệt để

Sụp sụp…

Rồn rột…

“Mông em mềm mại quá” Cô nàng khen khiến Huỳnh Ni đỏ thêm mặt, đỏ như đèn giao thông vậy.

“rả lời i” Meow Meow vừa húp vừa liếm ngày càng mạnh vẫn không quên tranh thủ thúc dục Huỳnh Ni trả lời.

“Ứ” Ni cong mông lên mạnh một cái khi dòng nước ấm chạy rần rần trong âm môn cô bị Meow Meow hút hết ra ngoài. “Nếu Nhiễm Nam… Nhiễm Nam mà còn sống thật ấy… Ứ… chị húp nhẹ thôi… A a a… Anh ấy mà dám đem về thêm mấy cô gái nữa, em… Em...”

Ni bất chợt ngừng rên rỉ, cô bắt đầu khóc. Nếu Nhiễm Nam còn sống mà để mặc cô đau khổ, ở ngoài lại dẫn thêm chị em về, cô sẽ hận hắn suốt đời cho xem.

Bóc… Sụt…

“Á...” Huỳnh Ni bật thốt. Meow Meow quỳ thẳng sau mông cô, cái hạt lê của cô ta nhô lên dài ra như cây hàng rồi đẩy mạnh bất ngờ vào hố nhị của Ni khiến Ni phải ngừng ngay việc suy nghĩ tiêu cực. Cô nàng “dam dang” này đã dùng thứ thuốc quái dị trong kho của Nhiễm Nam rồi.

“Nếu Nhiễm Nam không phải là cố ý dẫn thêm về mà là có lý do ép buộc thì sao? Em sẽ hận cậu ấy chứ” Meow Meow bắt đầu nhấp khiến đường ruột chỗ đó bị căng thẳng, ma sát khiến người Ni đê mê, suy nghĩ khó mà duy trì.

“Lý do ép buộc? Là sao? Chỉ cần không phải anh ấy chủ tâm khiến em đau lòng là được. Nhưng anh ấy chết rồi… Hu hu”

“Đừng khóc, khóc chị khâu bướm em bây giờ” Meow Meow hai tay chụp mông Ni, ra sức nhấp đẩy khiến Ni từ khóc chuyển thành rên siết trong im lặng. Cây kim bị cô nàng này cấm lên mông Ni như người ta châm cứu vậy. Theo nhịp dập mà run run.

“U uuu hmm...”

---[1]---

Trong khi Meow Meow hí hửng chích thuốc biến hạt “lê” của mình dài ra như của quý cánh đàn ông và dùng nó chọt vào trong hoa cúc của Ni thì ở bên ngoài Thời Không Giới, trên bầu trời biệt thự của Meow Meow. Bố Già đang trợn mắt lên đầy sợ hãi. Lão đang thấy cái gì đây? Cô ả còn là người nữa hay là không vậy? Có loại dị năng kinh dị như thế này nữa sao? Còn kinh hơn dị năng tách rời cơ thể của lão nữa.

10 mảnh cơ thể của Meow Meow bị chém rời ra rơi xuống dưới. Trong quá trình rơi chúng liền biến thành 10 khối dịch thể nhờn nhợn kỳ lạ màu đen nhám. 10 khối dịch nhờn bỗng nhiên phát sáng mờ mờ rồi từ bản thân chúng phân ra vô số cái bóng khác, những cái bóng này điều hóa thành dạng dịch thể như hệt 10 mảnh cơ thể. Trong tích tắc hàng trăm đoàn dịch thể xuất hiện gồm những cái bóng do linh lực tạo ra và mảnh cơ thể thật khiến cho Bố Già chẳng còn biết đâu mới là thực thể ban đầu. Tất cả bọn chúng dừng lại giữa không trung rồi nhào hết về phía lão trông rất ghê tởm.

“Chém hết” Lão nghĩ. Hai bàn tay đang bay giữa trời của lão liền chuyển động. Hai thanh kiếm năng lượng màu xanh lục nhẹ dài tầm 50 mét giống như hai cái sào dài quơ quào những đường kiếm độc địa, chém tan nát từng đoạn dịch thể một của Meow Meow. Tốc độ chém cực kỳ nhanh như những võ sĩ samurai ra đòn toàn lực vậy. Hàng trăm nhát chỉ trong vòng 1 đến 2 giây.

Những cái bóng giả bị chém liền hòa tan biến mất. Những phần dịch thể vốn là cơ thể thật của Meow Meow xui xẻo bị chém phải thì bị chém thành hai ba phần. Từ những phần này, linh lực lại tạo ra những bóng đen giả mạo khác. Sau một loạt chém cuồng dại của Bố Già, trước mắt lão giờ đây không chỉ không giảm bớt “mục tiêu” mà còn xuất hiện “mục tiêu” cho lão tấn công nhiều hơn trước. Gần mấy trăm đoàn dịch thể không thể phân biệt được thật giả lần nữa lao thẳng về phía lão khiến lão có cảm giác không biết phải đối phó thế nào.

“Mẹ nó, trong giới dị nhân có năng lực kiểu này nữa à?” Lần đầu tiên Bố Già lùi lại một bước khi chiến đấu với địch nhân không gây cảm giác uy áp lên mình. Chỉ trong tích tắc đó vô số các đoàn dịch thể đã bay tới gần lão không quá 5 mét. Tỉnh hồn, Bố Già vội vàng bay đi, tạm thời trốn tránh tranh thủ nghĩ cách đối phó sự quỷ dị của Meow Meow này.

Các thành viên khác của Impossible Club đang đứng dưới đất há họng nhìn trân trối lên bầu trời, quên cả việc lục soát tòa biệt thự tìm bắt anh em vệ sĩ Đầu Gấu. Một màn truy đuổi quỷ dị trên trời đã thu hút hết chú ý của bọn chúng. Một đàn ong đuổi theo một con mồi. Đàn ong là những khối dịch thể ghê tởm của Meow Meow hóa thân ra và con mồi chính là Bố Già.

“Mẹ kiếp, không biết bị chúng chạm vào người sẽ thế nào? Chạy như vầy mãi cũng không ổn. Mất mặt ta quá” Bố Già uất khí phát ra. Lão bắt đầu chậm lại tốc độ bay, định bụng sẽ để cho một hai khối dịch chạm vào người mình xem thế nào. Chứ nếu cứ đuổi bắt như vậy, do tốc độ bay lão cao hơn Meow Meow nên không bị bắt kịp nhưng lão cũng sẽ không biết gì về chiêu trò của cô nàng thì làm sao có cách ứng phó được?

Bộp.

Khả năng của lão thiên về dị nhân linh dị đánh tầm xa, cơ thể không có chiến lực cận thân mạnh mẽ nhưng cú đá thì cũng kha khá mạnh, sức sát thương cũng không thấp hơn 8 Tinh điểm. So với 6 Tinh mấy của Meow Meow này thì lão dư sức trên cơ. Thế là một đá này của lão liền đá tan nát khối dịch thể vừa đến gần mình rồi nó liền tan biến. Bố Già ngớ ra.

“Đi*t mẹ, tưởng hình thái ghê tởm thì năng lực khủng khiếp thế nào. Thì ra chỉ là cái mã ngoài. Ha ha ha, đến hết đây”

Nhận thấy trạng thái hiện tại của Meow Meow chỉ được cái hiệu quả thị giác trong rất ghê gớm chứ chẳng có sức mạnh gì đáng sợ làm Bố Già hưng phấn và tự tin trở lại. Lúc trước thấy chém mãi không chết làm lão còn tưởng lợi hại thế nào chứ, đúng là tự mình dọa mình.

Đây cũng là do điểm yếu từ dạng dị năng của lão mà nên mới khiến Bố Già phải cẩn thận như vậy. Tự lão biết rằng cơ thể mình không được cứng cáp, sắt thép như mấy tên dị nhân loại cường lực nên rất sợ bị cận thân áp sáp. Dù rằng dị năng của lão cũng giúp lão xem như ở thế bất bại nhưng ăn đòn đau mà không phản công được thì cũng không vui vẻ gì, do đó lão không hề thích cận chiến. Một phần cũng là do cảm giác kỳ lạ mà Meow Meow ảnh hưởng lên cảm xúc của lão ngay từ lúc đầu mới khiến lão không dám sơ suất để Meow Meow áp sát.

Phù… Bây giờ đã rõ sức mạnh Meow Meow chẳng có gì ghê gớm, không cần quá cẩn thận nữa, đến bao nhiêu thì dùng tay chân đánh tan bấy nhiêu là được thôi.

Màn truy đuổi trên trời kết thúc. Tất cả các khối dịch thể bao vây lão tứ phía, từ bên ngoài nhìn vào chẳng còn thấy hình dáng Bố Già đâu.

Bình. Bốp. Phình. Ình. Uyh…

Nhưng đoàn dịch thể tạo thành từ linh lực màu đen của Meow Meow liên tiếp bị Bố Giá dùng cùi tay và hai chân đá nát. Từ bên trong vang lên những tiếng va chạm như người ta gõ trống trường. Chỉ 3 tới 4 giây chúng đã bị lão ta hủy hết chỉ còn lại một đoàn dịch thể to tướng do 10 mảnh cơ thể của Meow Meow đã hợp lại làm một mà thôi.

Bụp…

“!!?”

“Cái quái gì?” Bố Già hét lên kinh hãi. Không như lão tưởng tượng, mấy cú đá 8 Tinh điểm của lão lại không đánh tan được khối dịch nhờn này. Không chỉ như thế, nó còn bám vào chân lão rồi bò lên đầu lão. Trong cơn hoảng hốt lão đã triệu hồi hai bàn tay trở về cơ thể.

“Ớ… Ớ… Ưm ưm”

Mắt, mũi, miệng, tai Bố Già bị khối dịch bao lấy, mặc kệ lão luống cuống bóc tách bằng đôi bàn tay nhưng không cách nào khiến nó rời khỏi đầu mình được. Không lâu sau khối dịch nhờn màu đen đã biến mất, đúng hơn là nó đã theo đường hô hấp, tuyến nước mắt, đường lỗ tai mà chui vào đầu và phổi của lão ta. Trận chiến tự nhiên trở nên ngắt quãng. Tất cả đàn em bên dưới nghi ngờ, sợ hãi, khó hiểu nhìn chằm chằm Bố Già - Hội Chủ của chúng đang lơ lửng yên lặng giữa trời. Tất cả bỗng chốc hiểu ra, kết cục của trận chiến này sẽ rất nhanh hiện ra.

Trong lúc này thì cổng Thời Không Giới dưới tầng cất rượu cũng hết giờ mà biến mất.

“... Ợ” Bố Già nấc lên một tiếng nghẹn ngào...

---[2]---

Vào rồi ra, rút ra rồi đút vào, đút vào hết cỡ lại rút nhanh ra.

Ọt, ọt, ọt…

Meow Meow ra sức thò thụt hạt “lê” đã bị biến dài và sưng to của mình trong hoa cúc của Ni. Cô vừa cố sức đẩy nhanh nhất có thể khiến Ni sướng khoái, cả cơ thể đáng yêu của vợ cả hàng “real” trắng nõn như em bé vòng lên thành những đường cong chữ S, vừa cố không để hai người va chạm vào nhau gây tiếng vang mờ ám cho mọi người trong Thời Không Giới nghe thấy.

“Hờ phì phì phì… ” Huỳnh Ni vừa thở dốc truyền âm vừa cố nói với Meow Meow, hai tay nàng vợ cả chính thức trong tim Nhiễm Nam cố đưa về phía mông mình đẩy chặn Meow Meow không để cô thụt lỗ hậu mình quá nhanh như vậy, dù sướng rung người như nàng chịu không nổi sự dồn dập như vậy a. Chuyện này chả liên quan gì đến sức bền, sức chịu đựng của người tu luyện mệnh lực cả, nó liên quan đến độ nhạy cảm của từng người thì đúng hơn.

“Chị… Chậm lại chút… Ẫ ẫ ã ư ư… sao chị lại hỏi em chuyện này? Chị biết gì đó về Nhiễm Nam mà em không biết sao?... Ứ” Huỳnh Ni môi anh đào hé ra thổ dốc, tiếng thở bị nàng kìm nén chẳng dám phát ra. Tiếng truyền âm gấp gáp nói ra thắc mắc của mình.

Meow Meow làm như không nghe thấy. Cô nàng từ tư thế quỳ hai gối chuyển thành hai chân đứng lên theo kiểu khum thấp. Cái hạt lê biến tướng vốn đã đâm vào lỗ nhị của Ni sâu lắm rồi thì lúc này càng có thế đút vào lút cán, sâu hơn nữa.

Cây kim may có xỏ chỉ vốn đang cấm trên mông Ni cũng bị Meow Meow rút ra rồi dùng đầu nhọn của nó cạ vào cổ gáy của Ni khiến nàng ta sởn hết da gà. Phía trên sởn gai ốc, phía dưới bị Meow Meow chơi bời. Cảm giác lâng lâng quái lạ hỗn hợp khiến Huỳnh Ni giật mồng liên tục. Khe bướm vì nứng đã tự mở khẽ liền tống ra vô số nước nôi làm cho nơi đó ẩm ướt như gặp mưa.

“Hà hà… Ưm… Sướng quá, em thật ấm áp và mềm nhẹ… Ư ư… Ni nè, em biết tại sao chị không chơi vào khu đẻ mà là hoa cúc của em không?” Meow Meow vừa nhấp tới tấp vừa truyền âm hỏi. Cô nàng cũng sướng quá rồi, khe bướm hồng của cô cũng đã bắt đầu nhã nước từ bên trong ra, theo nhịp nhấp mà từng giọt nước thư sướng bay múa dính vào đùi non của Ni.

“Tại… Ư… Sao ạ?”

“Suỵt!” Meow Meow đang nhấp đều nhịp bỗng chậm lại, đôi mắt cô láo liên nhìn khắp nơi, lỗ tai dõng lên như đang nghe ngóng gì đó. “Em nghe thấy gì không Huỳnh Ni?”

“Nghe thấy gì ạ?” Huỳnh Ni ngạc nhiên hỏi. Ngay sau đó cô liền hiểu ra Meow Meow đang nói về cái gì.

Có tiếng trẻ em vang lên trong Thời Không Giới “Tiểu Ly nè, Hắc Vận xấu tính bỏ đi chơi một mình, lại lừa bọn mình vào Thời Không Giới nói là mẹ Meow Meow đang ở trong này. Đúng là đáng ghét. Có thấy mẹ Meow Meow đâu, mấy chỗ mẹ hay ở tụi mình tìm hết rồi có thấy mẹ đâu. Tức quá mà”

“Nhã Hân. Hình như mình nghe thấy tiếng thở của ai đó?”

“Thở á hả? Bình thường mà, mấy anh chị vệ sĩ đang tập luyện chiến đấu mà. A. Hay là tụi mình dùng Thời Không Giới Lệnh của anh Nhiễm Nam cho đi qua đó chơi đi. Hic, nhắc tới mình buồn quá. Anh Nhiễm Nam đi đâu lâu quá không chịu về nữa?”

Huỳnh Ni nghe Nhã Hân nói vậy, nhớ đến tên mập Nhiễm Nam, cô bất giác đỏ đôi vành mắt, muốn khóc lên.

Ót… Ọt…

“Ứ”

Meow Meow nghe ngóng một lúc, thấy hai đứa nhóc không tìm thấy mình thì yên tâm hơn bắt đầu dùng sức đẩy ra đẩy vào hoa cúc của Ni tiếp khiến hoa cúc cũng lộ ra những đốm nhờn trăng trắng.

“CHỊ MEOW MEOW. Nhã Hân với Tiểu Ly đang ở trong này đó...”

“Kệ tụi nó, tìm không thấy hai chị em mình đâu… Em trả lời câu hỏi của chị đi”

“Ư ữ… Chị hỏi lại”

“Tụi mình tìm thêm vài chỗ đi, xem có tìm được mẹ Meow Meow không đã”

“Ừ”

“Em biết tại sao chị không chơi vào khu đẻ mà là hoa cúc của em không?”

“Em không biết … Oa” Huỳnh Ni sướng quá, xuất xuân thủy ngay lập tức.

Vèo vèo…

Huỳnh Ni và Meow Meow sửng sốt nhìn qua bên phải. Ở phía xa xa tít tắp xa Nhã Hân và Tiểu Ly cưỡi mây lướt ngang qua, hai đứa nó dáo dác nhìn quanh, thậm chí nhìn cả về hướng Meow Meow và Huỳnh Ni đang hành sự. Cũng may Meow Meow đã nhanh hơn một bước tưởng tượng ra một cây đại thụ to tướng chặn lại tầm nhìn của hai nhóc.

Ọt… Ột…

“A… Chị ngừng lại… Hai đứa nó đang ở gần kìa”

“Kệ tụi nó, vầy mới kích thích chứ”

“A… Đừng… Chị nhấp nhanh quá rồi… Ư em ra lần nữa đây”

Xịt…. Tồ tồ.

“Tiểu Ly nè, cậu có nghe thấy không? Hình như có ai đi tiểu lớn tiếng trong Thời Không Giới thì phải. Bình thường mọi người đi vệ sinh điều cố kìm nén ít gây tiếng động mà nhỉ?”

“Ừ, tớ cũng nghe thấy. Ai tiêu tiểu nhiều vậy nhỉ?”

Gò má Huỳnh Ni đỏ lựng như muốn nhỏ máu. Miệng nàng bị mấy ngón tay của Meow Meow thò vào trong móc móc, ở mông thì vẫn bị Meow Meow dùng cái hạt lê sưng vì chích thuốc lạ của Nhiễm Nam thò vào thụt ra trong hoa cúc của nàng. Cơn cực khoái vẫn không thể kìm được, bé bướm phun nước như mưa mặc cho Ni nhíu mông nhíu âm môn muốn kìm lại.

“Vậy để chị nói cho em biết nhá. Là chị để dành lần đầu của em cho Nhiễm Nam đó”

“Phù phù phì phì… Em ra nãy giờ không ngừng rồi, chị… Ngừng chút được… Ứ… Không ạ...”

“Hông ngừng đó. Em bấy lâu nay cô đơn vì không có đàn ông, bữa nay có dịp chị phát hiện thuốc kích thích kéo dài hạt ‘lê’ phụ nữ nên cho em thỏa mãn một lần đã đời”

“Để dành lần đầu của em… Ữ ẫ… Cho Nhiễm Nam ư? Anh ấy chết rồi mà… A” Huỳnh Ni bị kích thích bất ngờ buột miệng kêu lên một tiếng. Meow Meow vừa bất ngờ cầm cây kim may đâm mạnh vào mép thịt trong hở ra của bướm non dưới ngã ba tình yêu của Ni, đâm vào lút cả cán không còn thấy kim đâu nữa chỉ thấy một sợi chỉ từ lỗ kim lú ra ngoài. Cô bé của Ni vốn đang cô khép để không phun nước dữ dội nữa bị tập kích khiến mất khống chế, nước tinh được dịp phóng ra ngoài như đập vỡ đê, nước lũ tràn ra…

Ào ào… Tồ tồ…

“Í, tiểu mạnh hơn nữa kìa Nhã Hân”

“Ừ, tiếng kêu vừa rồi nghe quen quá. Chỉ tiếc trong này không phân biệt được phương hướng âm thanh nếu không tụi mình lại xem xem là ai đang làm trò mới được. Hi hi”

“Đau a… Chị ba trợn quá...”

“Ba trợn rồi sao? Em làm gì chị?”

“...”

“Lúc nãy... chị nói... cứ như Nhiễm Nam còn sống vậy?... chị... có gì giấu em về Nhiễm Nam.. Phải không?”

Thọt thọt thọt…

“Tiểu Ly ơi, nghe kỹ xem phải có tiếng gì như cái gì đó thọt ra thọt vô cái gì đó không bạn?”

“Mình cũng nghe, nhưng mà nhỏ quá không rõ nữa, cứ tưởng nghe lầm chứ”

“Chị Meow, bọn nó nghe thấy kìa, dập em chậm thôi… Ư.. Em bảo chậm mà sao chị lại nhanh… Ặc”

“Chị đã nói mấy lần rồi, mặc kệ tụi nó. Phạt em tội nhây nè” Meow Meow truyền âm trả lời. Từ Bao Tay Trữ Vật, Meow Meow lấy ra một cái kim may khác có gắn chỉ rồi từ mép bướm non còn lại đang cong cớn của Ni đâm vào lút cán. Hai sợi chỉ từ hai lỗ kim thuộc hai mép thịt hồng hào trái phải được cô nàng nhanh tay thắt lại thành một cánh bướm thả tòn ten ở giữa lỗ âm môn của Huỳnh Ni. Nó nhanh chóng thấm nước sướng mà Ni mãi vẫn không kìm được nên ướt nhẹp, dính luôn vào mép trong âm hộ của nàng.

“Hic… Chị nhắc trước khi đâm kim em được không?”

“Lại hét nữa kìa Nhã Hân”

“Thật tò mò, nghe tiếng quen lắm mà không nhớ là ai ta. Hình như mẹ Huỳnh Ni thì phải. Giống tiếng kêu lúc chị gì đó khi trước bị cái anh trẻ tuổi mà mẹ Meow Meow bắt cóc rồi ép ảnh bơm chất nổ vào chị đó lắm. Không lẽ mẹ Ni đang bị hãm hại, bơm chất nổ vào chỗ đi tiểu sao?”

“Huỳnh Ni. Em đừng giận chị vì không nói rõ nhé. Về sau em sẽ hiểu thôi. Nhóm chúng ta sẽ ngày càng mạnh mẽ, thế lực cũng mở rộng. Kẻ thù cũng ngày sẽ ngày càng nhiều và đông. Chuyện em muốn lánh đời khó mà làm được. Chúng ta phải thay Nhiễm Nam quản lý kẻ dưới ở các phía. Nếu chỉ có chị và em thì khó mà quản nổi. Cần phải có thêm chị em về cùng một nhà với chúng ta san sẻ bớt. Mặc dù biết em sẽ buồn nhưng nếu Nhiễm Nam còn sống, chị sẽ ủng hộ em ấy kiếm thêm thê thiếp về. Em thì sao? Em sẽ không ích kỷ để chị và em mang gánh nặng như vậy chứ?”

“Mà nếu có thêm chị em thì chúng ta có thể bảo vệ lẫn nhau, không cần phải cô đơn đối phó với khó khăn nguy hiểm nữa a. Với lại chúng ta là người tu luyện, tuổi thọ sẽ tăng rất nhiều. Nếu chỉ có mấy người chị em mình thì sẽ buồn chán lắm a”

“Nhất là em đó, cũng giống Nhiễm Nam. Cả hai đều tu mệnh tu khiến cho tinh lực cơ thể dồi dào dư thừa. Ham muốn tình dục lúc nào cũng tăng cao. Từ khi Nhiễm Nam không có, chẳng phải em đã cố nhịn lắm rồi sao? Kéo dài như vậy chỉ sợ em sẽ ngày càng khó sống thôi. Có thêm chị em, chúng ta cùng chơi với nhau cũng giúp em giải tỏa được rất nhiều đó.”

“Trong quá khứ những lúc chúng ta không ở bên cạnh Nhiễm Nam. Cậu ta chịu không nổi còn đi chơi gái linh tinh. Chẳng thà để cậu ấy nạp thêm hậu cung để có người bên cạnh chăm sóc còn tốt hơn để cậu ấy xả tinh linh tinh như vậy đúng không nè?”

“Ừm… Nhưng mà anh ấy chết rồi… Hu hu… Ắc”

“Chị ghét thấy em khóc, còn khóc nữa chị may bướm em lại cho em nghỉ đi tiểu luôn bây giờ” Meow Meow vỗ thật mạnh vào bé bướm đang nở rộ của bé Ni nghe một cái bép khiến Ni giật bắn mình.

“Còn giờ, chuẩn bị xuất nước lênh láng tiếp nè. Sướng không em” Meow Meow hỏi

“Hic… Ừm… Sướng… Làm em nhớ lúc trước Nhiễm Nam cũng đưa cái đồ quỷ đó chơi vào lỗ nhị em. Nhưng mà của ảnh bự lắm làm em đau chảy nước mắt luôn á, chẳng dám để ảnh chơi lần thứ hai… Ư...”.

“Chị ủng hộ như vậy nhưng chị có nghĩ tới ai cũng có ích kỷ trong tình cảm không? Mấy nàng mới liệu có chịu hòa thuận với chúng ta không chứ” Huỳnh Ni vừa cố nén tiếng rên rỉ, dùng tay bịch miệng mình vừa suy tư.

“Lại nữa. Tiếng giống mẹ Ni lắm? Ai đang ăn hiếp mẹ nhỉ?” Nhã Hân và Tiểu Ly cưỡi mây bay qua bay lại bốn phía lấy chỗ Huỳnh Ni và Meow Meow tằng tịu làm trung tâm. Hai bé có nhiều cơ hội phát hiện hai người nhưng điều bị Meow Meow tưởng tượng ra mấy cây đại thụ che chắn hết cả. Trong sự kích thích trốn tránh. Meow Meow lại khiến Huỳnh Ni cực khoái mấy lần nữa, bản thân cô nàng cũng dùng tay vê bướm mình rồi cùng xuất với Ni. Hai người hòa dòng nước của mình vào nhau, không thể tách rời...

---[3]---

Hồ Nha. Con nuôi của Đại Mẫu Hoàng. Một cô gái có khuôn mặt và cơ thể đến cả khí tức linh hồn cũng giống hệt Hồng Nhan. Có thể nói nếu không phải Nhiễm Nam vừa sám hối với ba mẹ con Hồng Nhan trước mộ trong Thời Không Giới không bao lâu thì còn tưởng là Hồng Nhan đã sống lại và đến trước mặt cậu ta vậy.

Đại Mẫu Hoàng chính là người được xem là mạnh nhất tứ hoàng tội phạm Châu Á. Đứng đầu Girl’s Life, một trong bốn tổ chức thành viên của liên minh Atula. Dị năng của cô ta vô cùng vô vô cùng “kinh khủng” mặc dù sức sát thương không cao. Nhưng chẳng ai muốn đối đầu với bà cô này cả. Cũng nhờ dị năng của bả không thiên về sức phá hoại nên bả là một trong số vài trăm dị nhân hiếm hoi của toàn thế giới có thể sống thọ. Năm nay đã 60 tuổi nhưng cơ thể nuột nà chẳng kém gái tơ 18 là bao. Nếu không xem căn cước của bả khó ai tin được đấy là một bà già.

Hồ Nha năm nay 17 tuổi mơn mởn phổng phao. Má hồng răng trắng môi trái tim. Tính tình còn chút tinh quái của tuổi mới lớn nhưng đã mang trong người căn bệnh thế kỷ - HIV AIDS. Không cần hiểu lầm, Hồ Nha vẫn còn tinh khiết chưa hề phá thân, cô cũng sống lành mạnh không hút chích hoặc giao du gì với đám con nghiện. Cô cũng không hề gặp tai nạn hay bị ai cố tình làm cô bị nhiễm căn bệnh này. Cô bé chính là bị di truyền bệnh từ mẹ sang con.

Đúng thế, nhờ dị năng lực mà cô bé không chết từ nhỏ, căn bệnh cũng không cách nào hạ gục Hồ Nha. Thế nhưng nó lại gây cho Hồ Nha vô số bất tiện. Cách một tháng bệnh lại phát một lần. Hệ miễn dịch đủ thời gian để hạ cực thấp khiến cho mỗi lúc như vậy cô bé sẽ gặp đủ thứ bệnh kéo dài vài tuần đến khi lực lượng dị năng kéo hệ miễn dịch mạnh lên tới mức bất thường thì các căn bệnh tự hết. Lặp đi lặp lại làm cô bé vô cùng khổ sở.

Dị năng của Hồ Nha không thiên về chiến đấu, giống như Niệm vậy. Thả cô vào chiến trường là thành gánh nặng của đồng đội ngay. Nhưng ý chí Hồ Nha cũng rất mạnh mẽ. Dù rằng cô không có sức đánh nhau nhưng vẫn quyết tâm trả thù cho mẹ và cha dượng. Là mối thù diệt gia với bọn Impossible Club.

Mẹ nuôi vì kiêng kị thực lực đôi bên mà không trắng trợn giúp cô bé trả thù. Đó là lý do vì sao Hồ Nha có mặt ở Nhật Bản lúc này. Cô bé muốn tự tay thanh toán thù hằn với lũ sâu bọ. Trong mấy kẻ năm xưa giết cha dượng của cô có kẻ chuyển đến Nhật Bản sống. Nhờ vào Girl’s Life cung cấp tình báo nên cô biết được mà truy đến. Đi theo cô bé còn có mấy bà chị của Girl’s Life nhưng mà mấy cô này cũng chẳng có mấy sức chiến đấu cả nên cô bé không muốn liên lụy họ, âm thầm trốn khỏi mấy cô ấy. Hao thì lúc nào cũng tò tò theo Nha, không trốn khỏi hắn được nên cô cũng đành để hắn đi theo giúp cô.

Bản thân không có sức mạnh nên cô bé đã mượn từ mẹ nuôi một vài món vũ khí công nghệ cao để làm vũ khí. Cô đang trên đường tìm kiếm tung tích kẻ thù của mình thì gặp lại được cậu bạn hồi nhỏ sống bên nhà tên Hao. Cậu nhóc này là một dị nhân, cũng 17 như Nha. Gia đình cũng đã ly tán bỏ mặc cậu sống lang thang qua ngày với đủ loại việc trộm cắp. Khi gặp lại Nha. Thằng nhóc liền bám lấy cô bé, đòi làm bạn trai cô, nối lại tình cảm thanh mai trúc mã ngày xưa. Bản thân nhóc ta cũng giành lấy cái quan tài chứa xác ướp của mẹ Hồ Nha vác lên lưng. Bảo vệ cô bé trong hành trình trả thù.

Gia đình Hồ Nha vốn sống hạnh phúc. Cha dượng đi làm ăn xa thường xuyên nhưng ngày nào cũng video call về nói chuyện với hai mẹ con. Cũng không biết cha dượng cô lấy tiền đâu ra để mua điện thoại xịn sò như vậy tặng mẹ cô nữa.

Mẹ cô rất yêu thương cô, tuy nhà không khá giả gì nhưng thi thoảng có đủ tiền mua gà rán là điều thưởng cho cô ăn khiến cô rất vui. Hồ Nha yêu mẹ và ba dượng lắm lắm. Cuộc sống thư thả mà vui vẻ kéo dài cho đến năm cô bé 16 tuổi thì chấm dứt.

Một ngày đẹp trời, nắng nhẹ, nhiệt độ dịu mát. Con phố bên ngoài cửa sổ thật im ắng làm sao.

Căn nhà hai mẹ con ở nằm ở ngoài rìa thành phố Đông Nam Bắc Tây Kinh của quốc gia tỷ dân nào đó. Nhà vách đất mái lợp tôn. Lên tôn được cũng là nhờ tiền thưởng từ sếp của bố Nha vừa mới gửi về tháng trước. Gia đình cô bé không khá nổi cũng một phần là vì cả hai mẹ con đều mắc phải HIV và cả hai đều có dị năng tự khôi phục và tăng cường hệ miễn dịch. Đa số tiền bạc mà mẹ cô bán xe hủ tiếu đẩy có được và tiền cha dượng của cô gửi về điều dùng để mua thuốc kìm hãm các căn bệnh vặt khi hệ miễn dịch của hai mẹ con tụt xuống mức thấp nhất.

Hồ Nha lúc này đang nằm co ro một chỗ trên giường chờ mẹ ra tiệm y dược mua thuốc về trị sốt. Trán cô bé nóng ran như cái bàn ủi, bỏ thịt bò lên vài phút sẽ có thịt bò tái để ăn ngay. Nhờ dị năng liên tục khôi phục hệ miễn dịch nên không đến nổi sốt mà chết nhưng cô bé lúc này vô cùng yếu ớt, đến cả ngồi dậy cũng không nổi. Cử động mạnh là đầu óc quay cuồng không thể phân biệt được đông tây nam bắc ở đâu nữa cả.

Cửa ngỏ kẽo kẹt mở ra. Mẹ cô đã về. Hồ Nha nghe tiếng bước chân dịu dàng của mẹ liền cảm thấy tỉnh tỉnh đôi chút. Cô bé 16 tuổi mò mẫm bàn tay nhỏ chống lên giường muốn ngồi dậy đón mẹ. Hai tay yếu ớt run run, cả người Hồ Nha sốt cao khiến cô bé cảm thấy lạnh thấu xương với những cơn gió nhẹ. Gắng sức ngồi dậy khiến hai mắt Nha nổ đom đóm, mọi thứ xung quanh như muốn đè bẹp cô trở lại giường. Thân người loạng choạng, cô bé té cái rầm lên mặt đất không nhúc nhích nổi nữa.

“Các người là ai?” Tiếng mẹ của Hồ Nha vang lên đầy cảnh giác ở phía ngoài cửa chính căn nhà xập xệ.

“He he he. Cô em cũng đẹp quá chứ. Bảo sao thằng Hy lại yêu thương như vậy. Đến lúc chết vẫn không chịu khai ra nơi cô sống” Có tiếng cười đê tiện của ai đó vang lên. Cùng với đó là tiếng bước chân tủa ra bao vây của hàng chục người.

“Cái gì? Anh Hy chết rồi? Không, tôi không tin. Các người là ai? Là các người giết chết anh ấy. Là các người có phải không?”

Một giọng nói khác dửng dưng trả lời “Đoán đúng rồi đó. Ai bảo nó phản bội Impossible Club bọn tao. Kẻ nào phản bội tổ chức đều phải chịu hình phạt tàn khốc nhất để răng đe. Kể cả vợ con kẻ đó cũng không thể thoát được. Bây đâu, vào trong nhà lục soát xem còn đứa nào không. Thằng Hy nó còn một đứa con gái nữa năm nay 15 16 tuổi gì đó, xinh xắn lắm. Hôm nay hai mẹ con đừng hòng thoát khỏi trừng phạt. Nếu không về sao kẻ nào cũng không sợ, cũng dám phản bội tổ chức thì còn ra thể thống gì?”

“Đại ca. Máy quay phim dựng xong rồi. Ở đầu đường hẻm cũng cho người quan sát và cản đường. Ngôi nhà này ở chỗ vắng vẻ thật là tiện cho chúng ta mà. Hi hi hi. Chúng ta bắt đầu thôi”

“Bọn bây nghe đây. Ba thằng bây đảm nhiệm việc cưỡng hiếp vợ thằng Hy, ra tay mạnh vào. Làm sao cho ả xuất nước vài chục lần cho tao. Tao muốn cô ả chết trong sung sướng mà cơ thể thì bầm xanh bầm tím. Chết thê chết thảm làm gương. Đoạn phim quay lại sẽ chiếu ở tổng bộ vào lúc tập hợp cuối năm của các đại ca, lấy đó cảnh tỉnh những kẻ có ý định phản bộ Impossible Club chúng ta. Chúng ta là dị nhân, không phải mấy tổ chức tội phạm tầm thường của lũ người ngu muội. Phải có hình thức khủng bố để cho những kẻ có ý tưởng phản bội phải sợ mà chùn bước”

“Ba thằng mày vào trong nhà lôi con nhỏ con của thằng Hy ra đây. Sau đó cũng như mẹ nó, hiếp cho tao nhưng không được để nó chết. Phải để nó đẻ rồi mới giết luôn hai mẹ con một thể”

Tiếng xé quần áo vang lên. Trong âm thanh gào khóc thê thiết của mẹ Hồ Nha, ba tên dị nhân đạp tung cửa bước vào trong nhà tìm kiếm cô bé. Hồ Nha nằm co ro dưới đáy giường vì lạnh và sợ. Đầu óc cô bé lâng lâng chẳng còn phân biệt được cái gì nữa. Cơn sốt đã lên đến đỉnh điểm rồi nhưng dị năng lại khiến cho cô không thể ngất đi được.

“Tao vừa nghe tiếng té xuống đất mà nhỉ? Sao không thấy con nhỏ đâu?”

“Hay là ở dưới giường? Ngó xuống thử xem”.

--- Lời Tác Giả ---

Hồ Nha sẽ ra sao? Bố Già có bị giết chết hay không? Mời đón xem chương sau.

Quyển 1: Khởi Đầu.

Quyển 2: Quách Gia, Biển Lớn.

Quyển 3: Trái Đất Tân Kỳ.

Các tên chương và số chương sau đây có thể thay đổi khi tác thấy không đúng với nội dung chương khi viết tới đó - đây chỉ là gợi ý ý tưởng để về sau còn nhớ mà viết :))

Sổ ước Chương 15x: 10508vinguoiyeu.

Sổ ước Chương 2xx: Trái Đất Lâm Nguy

Sổ ước Chương 2xx: Tận Thế

Sổ ước Chương 2xx: Tam Đại Thế Lực Hậu Thảm Họa Toàn Cầu

Sổ ước Chương 2xx: Liên Hiệp Quốc Hậu Thảm Họa

Sổ ước Chương 2xx: Nhiễm Nam Võ Lâm Minh Chủ

Sổ ước Chương 2xx: Chân Tâm Phản Loài

Sổ ước Chương 2xx: Hiệu Trưởng Khủng Bố

Sổ ước Chương 2xx: Dục Giới Khủng Bố

Sổ ước Chương 2xx: Quốc Chủ Ngu Ngốc. Tiêu Diệt Minh Chủ

Bình Luận (0)
Comment