Sổ Ước Luân Hồi

Chương 202


Keng.
Hự.
“Ui da”
“Thằng nhóc Hao khốn kiếp.

Tự dưng ôm Nha nhảy vào làm gì không biết” Nhiễm Nam phẫn nộ nghĩ.

Hai tay run lên vì tức giận.

Thần khí còn lại trên tay cậu ta biến hình rồi lao vút đi như tên bắn.
“Hồ Nha” Hao lo lắng gọi tên cô nàng.

Nha đang nằm dính dách tường, máu hộc ra một đống.

“Hao, cậu cẩn thận nha, mình không sao...!Hì hì, mình có áo yếm tơ thiên tầm của mẹ nuôi cho, nước lửa không xâm, bền bỉ không sợ rách...! Không đâm vào người mình được đâu” Hồ Nha miệng máu từa lưa, cố cười nói.

Cú đâm của tên dị nhân kia không thể đâm xuyên cái yếm màu hồng phấn cô mặc bên trong thay cho áo ngực nhưng lực đạo lại rất lớn.

Xương, phổi, nội tạng đã tổn thương trầm trọng.

Không kịp cứu trị sẽ xuất huyết trong chết chắc.
“Đừng nói nữa, xin cậu đấy.” Hao đỡ cô gái ngồi dậy rồi xoay người đứng chắn che chở cho cô.

“Bọn mày là ai?” Tên dị nhân có cánh tay biến thành đoạn thép nhọn cất giọng giận dữ hỏi với điệu bộ thấm rượu.

Đang nhậu ngon lành thì bị người khác đánh lén hỏi có tức không cơ chứ?
“Khặc… Làm tao sợ hết hồn tưởng bị con đĩ đó bắn chết rồi chứ” Sói Một Mắt lồm cồm loạng choạng đứng dậy.

Nghĩ tới khẩu súng bạc lúc nãy mà nhả đạn chỉ sợ đầu hắn đã có một lỗ để chết tốt rồi.

Hắn là dị nhân dạng linh dị không thiện cận chiến và cơ thể cũng chẳng có sức phòng ngự mạnh mẽ gì đâu.

Hắn ta nói “Tao nhận ra nó, nó là con thằng phản bội Hy.

Mẹ nó, lần trước để nó thoát chết không ngờ còn dám mò tới tìm tao.”
“Đúng yên đó” Tên thứ ba nhặt lại khẩu lục của mình bị Hao đánh rớt, chĩa lăm lăm về phía Nha.

Chỉ cần thằng nhóc Hao bận đối phó với hai người kia hắn sẽ bắn ngay con ả được nó che chở.
Hao đang che chở cho Nha không biết phải làm sao.

Một mình cậu không đối phó cả ba tên cùng lúc mà vẫn bảo vệ cô được.

Khóe mắt chợt thấy một vệt sáng, bản thân lại nghe được tiếng nói trong đầu.

Đang ở thế giằng co Hao liền lao lên tấn công tên dị nhân có cái tay thép ở gần nhất.
Tên cầm súng liền bắn một phát vào đầu Hồ Nha đang nằm thở hơi lên.

Tên Sói Một Mắt cũng bắt đầu hóa hình thành chó Husky với 10 cái móng vuốt nhọn hoắc cứng như sắt.

Tên này hai chân đùi to ra bất thường, trong không gian hẹp mà còn phóng đi cực nhanh, 10 cái móng vuốt có năm cái đâm vào tim, năm cái đâm vào đầu Nha.

Quyết lấy mạng cô bằng được trước khi khẩu súng trong tay cô nàng nhả đạn.

Hắn nhận ra khẩu súng này, chính là khẩu súng nổi tiếng trong tay Đại Mẫu Hoàng đã lấy đi không biết bao nhiêu là tính mạng của mấy tay đàn anh trong tổ chức vì chọc giận bà ta rồi.
Khẩu súng tuy không có gì khác biệt nhưng đạn của nó rất khủng bố.

Nó không chỉ ghim vào đối tượng bị bắn mà còn bám vào cơ thể kẻ địch nếu không thể đâm xuyên vào.

Trong tíc tắc sau nó sẽ nóng rực lên cả chục ngàn độ C và hòa tan chỗ bị bắn thành một cái lỗ ghê người.

Không có sức mạnh cỡ 20 Tinh điểm trở lên đừng hòng sống sót nổi khi đã bị nó bắn trúng.
Trong tích tắc giao thoa này.

Hồ Nha lại lâm vào tử cảnh.

Trước có Sói Một Mắt tấn công, bên hông có một tên cầm súng bắn vào đầu mình.

Hao lại phóng người ra ngoài giằng co với tên tay thép.
Móng vuốt cào đến.
Đạn ghim lên đầu.
“Á” Hồ Nha nhắm tịt mắt, hét lên thất thanh.
Sói Một Mắt thì trợn tròn con mắt còn lại của hắn lên bởi con mắt kia đã bị chột từ lâu.

“Thứ quái quỷ gì đây?”
“Á” lại một tiếng hét thê thảm nữa vang lên, nhưng lần này không phải là Hồ Nha mà là chính bản thân tên Sói Một Mắt.

Trong cơn bất ngờ hắn cứ thế mà trợn mắt lên trong sự khó tin của bản thân.
Đầu tiên hắn thấy trước người Nha có một màn chắn trong suốt điểm xuyết mấy trăm điểm sáng, mỗi điểm một màu và có tổng cộng bảy màu.

Móng vuốt của hắn và đạn bắn do tên kia điều bị nó chặn lại.

Chỉ cách một tí thôi thì Nha đã bị phanh thây rồi.
Kế tiếp hắn hét lên một tiếng, máu trừ dưới ngực trào lên cổ họng rồi ói ụa ra ngoài.

Nhìn xuống liền thấy một thanh thép nhọn từ sau lưng đâm ra trước ngực của hắn.

“Tại sao?” Sói Một Mắt thều thào không cam tâm một tiếng rồi đổ gục xuống vũng máu.

Từ sau lưng hắn, tên dị nhân đồng bọn của Sói Một Mắt có thể biến cánh tay thành mũi thép nhọn giật tới giật lui rất kỳ cục.

Tựa như hắn đang cố để ngăn cản hành động của chính mình vậy.
Ở đây chỉ có hai người biết là có chuyện gì đang xảy ra.

Hồ Nha và tên đồng bọn cầm súng kia của hai tên dị nhân.


Hồ Nha thì không nói tới nhưng tên đồng bọn này hoảng sợ nhìn thấy một màn cực kỳ rung động.

Hắn thấy Hao lao đến tên dị nhân có cánh tay mũi thép nhọn sau đó cả người thằng nhóc hóa thành ảo ảnh gợn sóng kỳ lạ.

Mũi thép xuyên qua người thằng nhóc mà chẳng ảnh hưởng gì tới nó giống như nó đã biến thành hồn ma.

Trong nháy mắt Hao đã nhập vào người tên dị nhân không thấy đâu nữa.

Kế tiếp, một cái bóng đen từ hắn ta lướt ra ngoài rồi biến mất, trong khi đó tên dị nhân hóa tay thép lại tự nhiên làm phản, đâm một phát cho Sói Một Mắt thủng từ trước ra sau, gục tại chỗ.
“Grừ grừ” Tên dị nhân tay thép cà giật cà giật xoay người sang phía tên đồng bọn cầm súng, miệng hắn cố hét mà chỉ thành những tiếng gầm gừ trong cổ họng, không thể nào mở miệng nổi.
“Đừng qua đây” Tên còn lại hoảng sợ cầm súng chỉ ngay vào đầu tên tay thép.

Hắn chỉ là người thường hợp tác với đám dị nhân mà thôi.

Nhìn thấy tình trạng quỷ dị như vậy khiến hắn sợ run cả tay chân, súng chỉ loạn xạ.
“Hồ Nha, chuyện gì thế?” Nhiễm Nam ung dung bước từ ngoài cửa sổ đã bị phá hỏng đi vào.

Theo sau lưng chính là Nguyệt Dạ xinh đẹp, vợ cả đối ngoại của Nhiễm Nam.
“Là dị năng lực của Hao thôi, có thể tạm thời điều khiển cơ thể của kẻ khác miễn là kẻ đó không mạnh hơn cậu ấy quá nhiều” Hồ Nha cảm thấy toàn thân bỗng nhiên thư thái, vết thương trong người dường như khỏi hắn khiến cô nàng rất ngạc nhiên.

Cô hỏi “Em vừa cho chị ăn cái gì thế?”
“Năng lực thật kỳ lạ” Nhiễm Nam tấm tắc lấy làm kỳ mà không hề biết rằng chẳng bao lâu sau thứ năng lực kiểu này sẽ khiến hắn hận và giận dữ điên cuồng, phải bất chấp mặt mũi mà hoan hỉ với Nguyệt Dạ trước sự chứng kiến của hàng trăm người.

Nguyệt Dạ tranh công khoe khoang “Thuốc thần của Nhiễm Nam đó.

Thứ như không gian khác là Thời Không Giới mà Nhiễm Nam còn có thì thuốc trị thương có là gì”
Lúc này thì Nhiễm Nam đã tặng cho Hồ Nha và Hao mỗi người một cái Thời Không Giới Lệnh cũng như giúp họ tu linh hồn để có thể nhận chủ nó.

Vấn đề năng lượng để kích hoạt thì càng dễ dàng hơn.

Thời Không Giới Lệnh vốn là thứ không kén ăn và để mở cổng không gian lại tốn rất ít năng lượng, ngược hoàn toàn với các loại cổng không gian khác cần vô số năng lượng để mở và nó thì năng lượng gì cũng dùng được.

Nhiễm Nam tặng mỗi người một cây kiềm chích điện là dư sức để kích hoạt Thời Không Giới Lệnh vài chục lần rồi.

Khi cần kích hoạt chỉ việc cấp điện cho nó rồi dùng ý nghĩ mang theo hồn lực truyền vào ra lệnh là được.
Hồ Nha và Hao cũng đã biết thế nào là người tu tiên trong truyền thuyết.

Hai cô cậu còn được Nhiễm Nam dạy cho tu luyện nữa.

hiện tại Hao và Nha ngoài là một dị nhân ra thì bản thân đã là linh tu cấp 1 cả rồi.

Giống như với Niệm vậy, cấp bậc dị nhân của hai người khá thấp nên Nhiễm Nam dùng mệnh lực cũng có thể miễn cưỡng giúp hai người kết hợp linh lực lại với dị năng lực để trở thành linh lực biến dị, từ đó bắt đầu con đường tu thiền.

Nếu hai người mà ở cấp bậc cao hơn thì đành bó tay.

Giống như với Quách Thị Hoa hiện tại vậy.

Nhiễm Nam rất muốn giúp cô chuyển thành linh tu như không dám ra tay sợ dị năng xung đột với linh lực dẫn tới hậu quả không thể cứu vãn do cô đã là dị nhân cao cấp rồi.

Phải đợi đến khi Sổ Ước khôi phục lại xem thử xem có cách nào hay không.

Người tu luyện có thể sinh ra biến dị rồi kết hợp nó với lực lượng vốn đang tu của mình thì dễ mà kẻ dị nhân cao cấp muốn chuyển sang tu luyện chính là khó như vậy đấy.

Thứ Nhiễm Nam đưa cho Nha nuốt lấy chính là loại đan dược hỗ trợ trị thương cả nội khoa lẫn ngoại khoa lúc trước đưa cho vợ của Nguyễn Văn Chiến rồi dùng Uyên Ương Mệnh Lý để trợ lực giúp thương tổn tự lành nhanh hơn.

Cảm giác mát lạnh chứng tỏ nội thương bên trong của cô nàng đang tự lành lại.

Không có nghĩa là cô đã lành lặng nhưng ít ra thương tổn sẽ không chuyển biến xấu đi thêm nữa mà sẽ ngày càng tốt lên.

Thời gian có thể kéo dài tới cả tuần tới cả tháng mới hoàn toàn khôi phục nếu được Nhiễm Nam truyền thêm mệnh lực kích thích cơ thể cho cô.

Hoặc giả nếu mà có thể Uyên Ương Mệnh Lý được với nàng thì càng mau khôi phục hơn… Hê hê hê.
“Ui da”
“Này.

Anh cười gì trong đê tiện thế?” Nguyệt Dạ nắm sườn non của Nhiễm Nam rồi xoắn thành hai vòng, giọng pha chanh tắc không đường, hỏi.
“Ui… Không, đâu có cười gì đâu?” Nhiễm Nam vội chối.
“Hừ” Nguyệt Dạ ngó nghiêng săm soi khuôn mặt Nhiễm Nam một lúc mới chịu bỏ qua khiến cu cậu ướt cả lưng áo.
Người thường chính là heo trước mặt dị nhân.

Tên tội phạm cầm súng chưa kịp làm gì nhiều đã thăng thiên dưới một đâm của tên dị nhân tay thép.

Sau đó tên dị nhân này một tay run rẩy nhặt súng lên, tay đã biến thành mũi nhọn thép thì cố ngăn cản cánh tay nhặt súng.

Ánh mắt hắn đầy tuyệt vọng.
Bằng…
Súng nhả đạn, sọ bể tan…
Bằng bằng bằng bằng.
Tên dị nhân đã chết tới không thể chết hơn, đầu vỡ toát như dưa hấu thế nhưng bàn tay cầm súng vẫn liên tục nhả đạn như giải hận vậy.

Tới khi Hồ Nha lên tiếng mới chịu dừng.
“Hao, đủ rồi, hắn chết rồi, cậu không cần phí sức như vậy”
“Phù phù… Ai bảo hắn dám làm bị thương cậu, tớ rất tức giận a” Hao từ trong bức tường đi ra vừa thở phì phò vừa hận hận nói.

Chỉ điều khiển tên dị nhân đó có chưa tới một phút mà sức lực cậu ta đã bị rút hết đi rồi.
“Hừ.

Cậu có phải là dị nhân lăn lộn gần chục năm trong giang hồ không vậy.

Cậu đúng là thằng ngu” Nhiễm Nam bất ngờ túm cổ áo Hao nâng lên cao khiến thằng nhóc không tài nào giãy thoát được.

Thần khí cũng biến thành lớp màn bao lấy người Hao không để cho nó có bất cứ cơ hội tránh thoát nào ví dụ như biến thân như vừa rồi.

Phải biết thần khí khác với vật chất thông thường, không phải nói biến thành ảo ảnh là có thể đi xuyên được nếu kẻ đó không có đủ sức mạnh.

Cấu tạo nằm sâu trong thần khí là lực trường liên kết siêu năng chứ không phải chỉ là điện từ trường như bình thường, muốn đi xuyên qua được nó vậy thì mức năng lượng cần thiết để có thể đi xuyên qua mà không hư hao phải lớn cùng với cấp bậc năng lượng phải cao hơn nó.


Bây giờ thần khí đã thức tỉnh thì Hao càng không có cơ hội thoát ra.
“Thả tôi ra” Hao chụp tay Nhiễm Nam cố gắng gỡ ra nhưng không được, cậu nhóc chỉ có thể lên tiếng phản đối.
“Cậu nghĩ gì mà đem Nha nhảy vào khi chưa có chuẩn bị hay tìm hiểu gì hết hả? Nghĩ làm vậy là ngầu và hiểu ý người đẹp sao? Có biết như vậy sẽ nguy hiểm thế nào không? Cậu lăn lộn trong giới tội phạm lâu như vậy mà sao còn yếu kém như thế? Lỡ Hồ Nha có mệnh hệ gì cậu làm sao đây?”
“Tôi sẽ không để Nha chết, tôi sẽ lấy cái mạng của mình ra thay cho cô ấy.

Tôi luôn ở phía trước Nha, gánh hết nguy hiểm bảo vệ cô ấy.”
“Cậu nói được là làm được sao? Cậu là thần hay là chúa? Kẻ địch sẽ thấy cậu tội nghiệp mà tha cho cả hai sao? Cậu có biết hấp tấp như vừa rồi thì có thể khiến Nha mất mạng không hả?”
“Thế thì tôi sẽ đi cùng sang thế giới bên kia tiếp tục bảo vệ nàng”
Bốp…
“Mẹ kiếp.

Cậu chỉ nghĩ đến việc chết chung với Hồ Nha sao?”
“Tôi...”
Bốp…
Nhiễm Nam càng nhìn cái bản mặt ngu ngốc của tên Hao thì càng tức phình cả phổi.

Tới khi Nguyệt Dạ e hèm mấy tiếng và Nha lên tiếng mới chịu thả tên nhóc này xuống đất cái phịch.
“Thả cậu ấy ra đi.

Cậu ấy chỉ muốn giúp tôi trả thù thôi” Nha nắm tay áo của Nhiễm Nam giật nhẹ, giọng xúc động nói.

Không biết là cô bé này xúc động vì sự quan tâm của Nhiễm Nam hay là sự sẵn sàng hy sinh vì mình của Hao nữa.
“Nhiễm Nam, anh cũng có tấm lòng thương người lắm nha” Nguyệt Dạ nắm tay Nhiễm Nam kéo gã sang một bên rồi vuốt ngực cho tên này để gã hạ hỏa.

Khóe miệng cô nàng còn nở nụ cười mím môi như có như không làm Nhiễm Nam thoáng thấy ngại ngùng gãi gãi ót.

Tên này còn khẽ liếc Nha làm Nguyệt Dạ thấy được mà từ vuốt ngực chuyển thành đập vào ngực cu cậu thịch thịch thịch mấy cái.
Bên kia Nhiễm Nam ho khan nhỏ giọng giải thích thì bên đây Hồ Nha nhìn chằm chằm Hao một lúc lâu tới khi thằng nhóc đỏ mặt lên cô mới lên tiếng.
“Hao.

Cậu thương tớ rất nhiều sao? Cả mạng mình cũng không tiếc?”
“Nha… Tớ...”
“Cậu phải đàn ông không đó? Có thì nhận không có thì thôi.

Tớ hỏi lại, cậu… Thích tớ lắm hả?” Nha nói lại lần nữa nhưng mà lần này không hùng hổ như vừa rồi, đang nói cô lại trở thành lí nhí ngại ngùng, má đỏ hây hây.

Dù cô là người hoạt bát nghị lực nhưng mà được một cậu trai ra mặt quan tâm mình thì cũng thấy lúng túng đôi chút.
“Tớ… Tớ… Tóm lại tớ không muốn thấy Nha buồn, cũng không muốn thấy cậu một mình đối đầu với nguy hiểm… Thà là tớ chịu thay Nha hết thì trong lòng tớ còn dễ chịu hơn… Tớ… Thật ra ngày xưa ở bên nhau rất vui… Chúng ta thường xuyên đi chọc chó với nhau… Cơ thể Nha lúc nào cũng yếu ớt, dễ bệnh… Tớ ước gì mình có thể chịu những cơn bệnh đó thay cậu… Tớ thích Nha...!Luôn luôn như vậy… Nếu không phải hoàn cảnh gia đình hai bên đưa đẩy chúng ta xa nhau đến gần đây mới gặp lại được Nha thì tớ sẽ không để cậu phải trải qua bi kịch thảm sát gia đình như vậy đâu...”
“Này… Nhanh lên đi, Nhiễm Nam và Nguyệt Dạ sắp bay đi bỏ mình lại kìa” Hồ Nha không hiểu sao mình vừa ngại vừa vui, thoáng thấy Nhiễm Nam bị Nguyệt Dạ lôi đi, bước lên cái giường thần khí cô nàng liền chữa ngượng bằng cách đánh trống lảng, kêu réo Hao đuổi theo ra ngoài cửa sổ trong khi cậu chàng còn chưa thoát khỏi cảm xúc phập phồng thổ lộ.
Trên thần khí đã biến thành cái giường.

Nguyệt Dạ môi cười mà lòng không cười.

Cô truyền âm linh hồn lực, chất vấn “Nhiễm Nam.

Anh định xem Hồ Nha là người thay thế Hồng Nhan hay là sao hả?”
“Không, anh… Không”
“Thật sao?”
“...”
Cả bốn lại lên đường để Nhiễm Nam tiếp thu khí tức những kẻ còn lại của Impossible Club.

Ở Nhật Bản có hai kẻ hung thủ khi xưa giết hại cha dượng Nha nên chẳng lâu sau tên còn lại đã bị nhóm bốn người Nhiễm Nam bắt giữ tra khảo về sự việc năm xưa.
Câu chuyện xưa cũng không có gì khúc chiết quan trọng.

Chủ yếu là cha dượng Nha có người anh em chí cốt nhưng lại là dị cảnh ngầm cố tình tiếp cận ông ấy mà thôi.

Cha dượng cô nàng vô tình để lộ tin mật cho người anh em này, cuối cùng bị tổ chức tra ra quyết định xử tử làm gương.

Khi đó Hội Chủ Bố Già vừa hay nghĩ ra hình thức phạt mới để răng đe đàn em chính là “Tru di” cả nhà kẻ phạm lỗi nặng.

Gia đình Hồ Nha chính là trường hợp đầu tiên cần quay phim lại trưng bày trong phòng nội quy ở tổng bộ.

Đoạn phim này sẽ được dùng để trình chiếu cho những kẻ được cất nhắc lên vị trí quan trọng.
Hồ Nha cắn răng nổi giận, cơn hận khiến cô muốn hành hạ tên bị bắt một phen.

Hao nào chịu để cô bẩn tay, hắn ra tay thay cô, bẻ xương toàn thân tên này rồi nhờ Nhiễm Nam chôn hắn vào giữa vách đá vực sâu bảo đảm không ai cứu được.

Bỏ hắn ở đó chết đói chết khát.
Sau đó Hồ Nha vẫn tiếp tục bám theo Nhiễm Nam.

Cô càng quyết chí đi theo cậu ta khi đã biết kẻ đứng sau mệnh lệnh khi đó là của tên trùm Bố Già.

Cô muốn tận mắt chứng kiến cái chết của tên này.
Thời gian vô tình trôi.

Guồng quay hận thù vẫn diễn ra khắp nơi trên trái đất mỗi giờ mỗi phút.

Cả bốn người bôn ba gần một nữa Châu Á rồi cũng đến ngày kế hoạch Mồi Dụ chính thức bắt đầu.

Hơn 6 ngày sau Nhiễm Nam, Nguyệt Dạ, Hồ Nha, Hao lại lần nữa cưỡi giường thần khí bay trở về Nhật Bản từ độ cao cách mặt nước biển gần 2000 mét.

Đại địa bên dưới chân thu nhỏ lại như một bức tránh phân giải 16k.
Nhiễm Nam lén lén nhìn Nguyệt Dạ đang trò chuyện tí tửng với Hồ Nha rồi âm thầm nói chuyện bằng linh hồn lực trong Xuyên Giới Liên “Mẹ… Mẹ không cần đến đâu.

Kế hoạch cũng đâu có gì nguy hiểm.

Mẹ không cần lo cho con đâu”.
Huỳnh Ni ở bên kia đường dây quan tâm nói “Sao con không nhận gọi video? Không được, mẹ phải đến chỗ đó, có gì còn bảo vệ con.

Rủi có gì thì sao? Mẹ đã gặp mấy tên có tốc độ phản ứng cực kỳ nhạy, nếu không phải bất ngờ thì chúng có thể tránh thoát khỏi sát thương từ cổng Thời Không Giới đó.


Cẩn thận vẫn hơn con à.

Việc con đang làm xong chưa? Giờ mẹ đến chỗ tập trung kẻ thù đợi con nha”
“Sao mẹ biết chỗ tập trung là chỗ nào.

Kế hoạch Mồi Dụ này vốn chỉ cần con ra mặt mà thôi, chọn vị trí cũng đâu có báo cụ thể cho Mẹ và dì Meow Meow đâu.

Lục Hồng Huấn đã cho mẹ biết à?”
“Không phải.

Lục Hồng Huấn không chịu nói cho mẹ biết.

Là mẹ hỏi thăm Hắc Vận đó.

Con làm việc cẩn thận nha.

Mẹ chờ con trên đảo”
“Lại là cái tên sinh vật ngoài hành tinh nhiều chuyện này… Hết dẫn Nhã Hân đến Nhật Bản rồi tiếc lộ thông tin để Nguyệt Dạ cũng đến, bây giờ tới cả Ni nữa… Có cái cách nào phong ấn linh hồn lực và cái miệng của nó lại không nhi? Lần sau nên đá hắn ra khỏi các hoạt động của nhóm thì hơn.” Nhiễm Nam cảm thấy đầu mình đau lên.

Bây giờ mình đã lớn hơn 17 tuổi rồi.

Huỳnh Ni chỉ cần liếc mắt là liền nhận ra mình còn sống chứ chẳng có Hùng Nam nào cả.

Trước đây khi chưa lớn lắm thì cơ thể và linh hồn chưa hoàn thiện khôi phục lại khiến cho khí tức đặc trưng của mình còn có chút khác biệt.

Huỳnh Ni chỉ nghĩ đó là do quan hệ cha con di truyền.

Nhưng bây giờ khí tức của mình đã ngày càng trở lại như cũ, sẽ rất dễ dàng để bị cô ấy nhận ra.

Mà nghĩ lại thì bị Lục Hồng Huấn lừa tách mình ra khỏi Ni như vậy cũng có cái hay đó là tránh cho Ni thấy mặt và nhận biết khí tức dẫn tới nghi ngờ thân phận.

Biết là trước sau gì cũng đến ngày phải đối mặt với nàng nhưng mình chưa chuẩn bị tinh thần để giải thích về “cái chết” của mình a.

Xem ra không có cách nào tránh được.

Mình nên làm gì đây? Haizz, để tính sau vậy.

Bây giờ thì đến gặp nhóm Quách Thị Hoa, Lý Nhượng và Cục Phòng Vệ thôi.
---[1]---
Đâu đó tại một đảo lớn sầm uất của Nhật Bản.

Tại một bãi biển vắng vẻ cách không xa một thị trấn biển cỡ trung.

Lý Nhượng đi bên cạnh Lục Hồng Huấn.

Dưới chân là một con mèo đen.

Quách Thị Hoa thì tung tăng đi đằng trước.

Còn nhóm 11 người của đội 7 và đội 10 Cục Phòng Vệ đi đến Nhật Bản hỗ trợ Lý Nhượng lần này thì đang tạm thời nghỉ ngơi trong thị trấn.

Trong số đó không ít người quen cũ khi xưa từng bao vây muốn bắt Nhiễm Nam ở Tây Ninh.
“A… Em xin ra mắt chị Nguyệt Dạ ạ” Quách Thị Hoa nhảy chân sáo tới bên cạnh Nhiễm Nam.

Tính quái nháy mắt gật đầu chào Nguyệt Dạ, âm thầm đánh giá bà chị nhưng thực tế là tuổi còn nhỏ hơn cô nhưng hiện đang là bà lớn do cô tự phong và bắt cả nhóm chấp nhận.

Thực ra chỉ là nói ngoài môi mà thôi.

Meow Meow vẫn là người có tiếng nói nhất trong đám, Huỳnh Ni vẫn là người có trọng lượng nhất trong lòng Nhiễm Nam.

“A… Chào… Em là?” Nguyệt Dạ sửng sốt nhìn ngó Hoa một lúc rồi quay sang trừng mắt nhìn Nhiễm Nam.

Cô gái xinh xắn trước mắt này rõ ràng nhận biết mình trong khi mình chẳng biết cô ấy là ai.

Nói không có quan hệ gì với Nhiễm Nam thì khó mà tin được.

Lại một cô gái xinh đẹp nữa
Huýt huýt…
Nhiễm Nam đành đánh trống lảng ngó lên trời huýt sáo.

Giọt mồ hôi to tướng từ bên trán chảy xuống khi cố nhịn cơn nhói vì Nguyệt Dạ lại nhéo sườn non của mình.
Anh giỏi lắm.

Trời đẹp lắm sao mà vừa ngắm vừa huýt gió hả? Nguyệt Dạ liếc đôi mắt sắt lẻm về phía cậu ta một cái rồi mới quay trở lại niềm nở nở nụ cười hoa hậu với Quách Tiểu Thư.
“Hi hi… Em nghe chị Meow Meow nói về chị suốt, giờ mới được gặp.

Chị quả thật là xinh đẹp a.

Hèn gì được là vợ cả… Em là vợ nhỏ sắp cưới của Nhiễm Nam.

Em tên là Hoa, là người của Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên, hay còn gọi là dị cảnh của quốc gia ạ”
“Chào Hoa a.

Em cũng đẹp đâu có kém ai.

Nếu không Nhiễm Nam sao lại thích em CHỨ?” Nguyệt Dạ giọng nói chanh chua nói.

Miệng thì nói nhưng tay thì không tha cho da thịt Nhiễm Nam.

Cô nàng càng nhéo càng mạnh, Nhiễm Nam chỉ có cắn răng cố nhịn mà thôi.

Dù sao thì ghen rồi nhéo cũng là thiên phú của phụ nữ.

Là hắn sai trước mà thôi.

Hay mình cũng nên nhờ chị Meow Meow dạy dỗ lại Dạ nhỉ, để cô ấy bớt chanh chua lại.
Lục Hồng Huấn bước tới trước mặt Nhiễm Nam mà ánh mắt anh ta đầy sự bất mãn.

Tên này vừa xuất hiện liền làm không khí có phần ngượng ngùng đối với Nhiễm Nam lắng xuống thành kiểu thập phần nghiêm trọng vậy.
“Nhiễm Nam.

Có vẻ cậu thích gây rối cho kế hoạch đã bàn bạc nhỉ? Lần trước thì không nghe theo đề nghị của tôi cho nổ tung hai quần đảo, lần này thì là dẫn thêm người tham gia cho thêm biến số.

Dù kế hoạch Mồi Dụ vô cùng đơn giản nhưng cậu lại vác theo ba cục nợ này sẽ tạo khả năng gia tăng chuyện không biết trước có biết không hả?”
Nhiễm Nam mừng rơn khi Lục Hồng Huấn xuất hiện làm hai cô nàng đang chuẩn bị đấu ghen với nhau kia phải ngừng lại “Anh cũng nói rồi mà.

Kế hoạch Mồi Dụ rất đơn giản và an toàn mà.

Có thêm ba người họ cũng có sao đâu? Hơn nữa họ cũng sẽ đi theo anh, Lý Nhượng và nhóm người Cục Phòng Vệ.


Cũng ở trong tầm bảo vệ và có thể rút lui theo mọi người một cách an toàn.

Bọn họ đều có Thời Không Giới Lệnh cả rồi ”
“Hừ… Cậu nói đúng.

Nhưng mà kế hoạch đã bàn bạc rõ ràng rồi.

Có thay đổi gì cũng phải nói với tôi trước một tiếng chứ? Cậu không xem trọng sự sắp đặt của tôi sau này có chuyện gì đừng có hối hận.”
“Anh cứ làm quá… Nhưng anh phải bỏ cái tính dấu diếm của mình với đồng đội đi.

Nếu không bảo tôi làm sao yên tâm nghe theo mọi kế hoạch anh vạch ra được chứ?”
“Hừm… Còn tùy vào lợi ích hay cái hại mới quyết định nói rõ được hay không.

Tóm lại ba người bọn họ phải nghe lời tôi nếu muốn đi theo.

Còn không thì rời đi hết đi.

Tôi không muốn có thêm chuyện xảy ra ngoài tầm kiểm soát”
Cuối cùng thì Nhiễm Nam vẫn gửi gắm Hao, Hồ Nha và Nguyệt Dạ với nhóm Lý Nhượng.

Để ba người họ đi theo.

Có Lý Nhượng thực lực không thua kém gì các Phó Hội Chủ.

Còn có cả còn mèo đen Hắc Vận nữa.

Chiến lực như vậy cũng khiến Nhiễm Nam an tâm hơn ba người tham gia lần này ở vị trí quan sát cho vui.
Ngày hôm trước.

Tác dụng quan trọng khác của Phan Chí Thâm đã phát huy.

Huỳnh Ni sau khi đến Nhật đã sắm một cái điện thoại để liên lạc, nhận được tin báo của tên Thâm liền báo cho Nhiễm Nam và nhóm Lục Hồng Huấn, Lý Nhượng biết để giai đoạn cuối của kế hoạch Mồi Dụ được thực hiện.

Tin tức đó chính là toàn bộ lực lượng lần này đến Nhật của Đông Nam Hội đã thành công quá cảnh, trà trộn vào trong đất nước này.

Chỉ cần chờ tìm ra được vị trí của Nhiễm Nam thì sẽ đồng loạt tập trung lại vây bắt Nhiễm Nam cũng như đề phòng Impossible Club tấn công cướp thiết bị khuếch đại gen Alpha.
Kẻ thù đã đến Nhật đông đủ.

Ngay ngày hôm sau Nhiễm Nam liền để Dạ, Nha, Hao sang nhóm Lý Nhượng.

Nói chuyện một lúc xong, Lý Nhượng liền dẫn theo ba cục nợ đi về tụ hợp với đội 7 và đội 10.

Không lâu sau cả nhóm này đã thuê ba chiếc thuyền vừa vừa, lái chúng lao ra biển.
---[2]---
Một con thuyền nhỏ của ngư dân Nhật bon bon di chuyển giữa biển trời.

Phía sau nó bỗng nhiên xuất hiện ba chiếc thuyền hiện đại hơn đuổi theo.

Trên ba chiếc thuyền này có ba cô gái xinh đẹp vô cùng, một tên mặt lạnh lùng, một con mèo đen và 11 tên dị nhân khác.

Trong đó có Quách Hàn cùng cha khác mẹ với Quách Long, Quách Long là con của Lý Nhượng.

Cả hai đều là con trai của Quách Tuân.

Hàn có thể xem là dị nhân nhân tạo do ban đầu là người thường nhưng nhờ luyện tập cùng thí nghiệm biến đổi gen mà có được dị năng hệ cường lực cận chiến.

Từ lúc bắt được Nhiễm Nam tới bây giờ anh ta đã mạnh hơn trước vài phần, chiến lực đã đạt gần 2100 điểm X-Gen.
Quách Long càng ưu tú hơn, chiến lực đạt tới gần 2400 điểm.

Ngoài ra trong nhóm có Lý Nhượng chiến lực gần 27000 điểm nhưng sức mạnh không chỉ có thể hiện qua điểm số, bàn về thực tế chiến đấu, Nhượng mạnh hơn con số đó không ít.

Lục Hồng Huấn, Hao, Nguyệt Dạ, Hồ Nha thì chiến lực không đáng nhắc tới.

Bọn họ chẳng mạnh hơn đám đàn em yếu nhất mà Đông Nam Hội dẫn theo là bao nhiêu cả.

Thậm chí Dạ và Nha còn chẳng thể xem là thành viên có thể chiến đấu nữa, chỉ có thể xem là gánh nặng.

Đều này khiến anh Huấn đang vô cùng bất mãn nhưng Nhiễm Nam đã muốn đem theo vậy thì đem theo thôi.
Bên cạnh Lý Nhượng và Quách Long, đội 7 còn có 4 thành viên khác có chiến lực trung bình 2000 điểm.

Đội 10 còn có các thành viên như Toàn Lân, số hiệu Quách 1001, chiến lực không đáng kể, là thành viên hậu cần chuyên về lĩnh vực tinh thần, thôi miên.

Tuấn Long, số hiệu Quách 1004, là đội phó, so với trước đây đã mạnh hơn nhiều, đạt tới hơn 2000 điểm chiến lực.

Cô nàng dị nhân Thủy Ly gợi cảm hệ nước, chiến lực đã đạt hơn 2000 điểm.

Long Nam, một tên hỏa hệ chiến lực 1950 điểm và cuối cùng là Nhật Nhật, dị nhân hệ trường lực phản lực kỳ lạ có chiến lực hơn 1700 điểm, tuy là không mạnh lắm nhưng đóng vai trò quấy rối thì là số một.
Tất cả lúc này đều đang cưỡi thuyền đuổi theo con thuyền ngư dân nhỏ trước mặt.

Ai nấy cũng mặt mày nghiêm túc.

Những người không rõ nội tình thì đang rất tập trung chuẩn bị chiến đấu để bắt bằng được Nhiễm Nam, còn nhóm người Lục Hồng Huấn, Lý Nhượng thì đang cố tỏ vẻ chú ý không để lộ sơ sót.
Người trên thuyền ngư dân hoảng hốt khi bị ba chiếc thuyền khác chặn đầu lại tại chỗ giữa vùng biển vắng.

Mọi khi họ vẫn đến đây đánh bắt cá, sao hôm nay lại xuất hiện đám người chặn đường, chẳng lẽ là cướp biển? Ai nấy đều im lặng chẳng hiểu ra sao, cũng chẳng hiểu mấy kẻ đang hùng hổ trước mặt nói cái gì.

Cướp biển ngoại quốc sao? Không thể nào, vùng này an ninh rất tốt, cướp biển sao dám hoạt động ở đây chứ?
Lý Nhượng đứng trên đầu thuyền ở giữa, khí thế hiên ngang dùng Tiếng Việt để nói.
“Nhiễm Nam.

Không cần trốn nữa.

Bọn ta đã tra ra tung tích của mi trên chiếc thuyền này.

Còn nhớ lần trước mi trốn khỏi đảo Ẩn Viện chứ.

Khi ngươi còn bị nhốt trên đảo bọn ta đã âm thầm cấy chip theo dõi mi từ lâu.

Đáng tiếc tín hiệu của nó luôn bị ngăn cản không thể truyền tin tức về thường xuyên mới để mi nhiều lần tránh thoát khỏi tay ta và Hoa.

Nhưng lần này thì khác, bọn ta đã xác định được mi ở đây.

Đừng có núp nữa để tránh ép bọn ta tổn thương người vô tội trên tàu”
Lục Hồng Huấn tiếp theo liền dùng tiếng Nhật nói lớn “Bọn người trên tàu đánh cá nghe đây.

Có một tên trọng phạm đang núp trên thuyền của các ngươi.

Mau giao nộp hắn ra nếu không chúng ta buộc lòng phải sử dụng biện pháp mạnh”
“!!?”

Bình Luận (0)
Comment