Sổ Ước Luân Hồi

Chương 205


Trong khi những clip quay cảnh “siêu nhân” đánh nhau truyền rầm rộ trên internet khiến Đông Nam Hội và Impossible Club chui khỏi chỗ ẩn náu để tìm hiểu tin tức hướng đi của Nhiễm Nam thì cậu chàng lúc này đã lên đảo hoang.

Trên hoang đảo, trời đã vào đêm.

Không khí mát mẻ thổi xuyên những kẽ đá, tán cây làm Huỳnh Ni ngồi trên một đỉnh đồi bằng đá mà khoan khoái dễ chịu.

Cô ngồi ngắm vầng trăng sáng nhớ về ngày tháng xưa kia.

Những trận đánh với quái vật, với tổ chức bàn tay đen.

Nhiễm Nam nhiều lần liều mình vì cô.

Thật đáng nhớ biết bao.
Chuyện diễn tuồng của Nhiễm Nam với Cục Phòng Vệ cô không rành rọt cặn kẽ cho lắm, chỉ biết là Lục Hồng Huấn có quen biết với bên Quách Gia.

Ngày xưa chính người bên phía Cục Phòng Vệ đưa tài liệu thông tin sơ bộ về kẻ thù cho nhóm cô kia mà.

Cũng có thắc mắc vì sao không để Ngũ Đại Quốc Vệ giúp đỡ nhưng Lục Hồng Huấn thoái thác bằng lý do Ngũ Đại Quốc Vệ có liên quan đến giới quân đội và chính trị quá sâu.

Không như Cục Phòng Vệ chỉ là một ngành dị cảnh chủ yếu truy bắt tội phạm dị nhân.

Cho nên nhờ bên Cục Phòng Vệ sẽ thuận tiện hơn.

Nhìn thấy cái bóng kéo dài từ sau lưng tới trước mặt cô liền lên tiếng hỏi “Hùng Nam, con tới rồi hả.

Lại đây ngồi với mẹ.

Để mẹ kể cho con nghe về cha mình nha”.
Ngoái đầu nhìn lại, Huỳnh Ni cười tươi định đứng lên kéo con mình cùng ngồi xuống ngắm biển về đêm.

Ánh trăng chiếu lấp lánh trên mặt nước như một dòng sông bạc mộng mơ dập dìu.
Một bàn tay màu đen tuyền lốm đốm trắng xám như than vươn ra đánh thẳng vào đầu nàng ở tốc độ rất nhanh.
Bốp.
“Ngươi là ai” Huỳnh Ni một tay chụp lấy nắm đấm của tên người kỳ dị trước mặt chặn đứng cú đánh.

Cả người khí thế hừng hực tỏa ra.

Mệnh lực biến dị của nàng được khởi động.

Cát đá dưới chân cũng bị thổi lăn long lóc.

“...” Kẻ đến không rõ ngũ quan, cặp mắt nhỏ như hạt đậu, làn da màu như than đen đốm xám đó im lặng không trả lời.

Rõ ràng là hắn không hiểu ngôn ngữ tiếng Việt rồi.
Tên quái nhân cảm thấy bàn tay mình nóng rực lên.

Hắn hét lên đau đớn bằng âm thanh rất quái dị nghe như một bầy muỗi kêu, cái miệng mờ nhạt há lớn.
Xẹt.
[ https://.youtube.com/watch?v=E6Yalru6v5Q&ab_channel=V%C4%82NMAIH%C6%AF%C6%A0NGOFFICIAL ]
Một tia chớp phạt ngang trời, từ trên cao xà xuống.

Kẻ quái dị liền bị chém làm hai phần nằm giãy đành đạch.

Tiếng muỗi kêu vang lên còn lớn hơn nữa.
Huỳnh Ni bất ngờ xoay người nhìn lại.

Trong ánh sáng vầng trăng, một chàng trai hơi mập từ trời cao hạ xuống.

Mấy tia sáng chiếu từ sau lưng khiến mặt mày người này chìm trong bóng tối lờ mờ.

Nhưng với thị lực của người tu luyện, Huỳnh Ni nhìn rất rõ ràng.
“Nhiễm Nam?” Ni bật thốt.

Không thể nào? Chẳng lẽ mình đang mơ? Khí tức này chính là Nhiễm Nam, chồng đã chết của cô mà.
“Ni”
“Nhiễm Nam.

Anh từ thiên đàng về thăm em sao? Là em đang mơ.

Cảm ơn anh đã về thăm” tiếng Ni nấc nghẹn.

Cô ngước nhìn chàng trai trong ánh trăng bạc đi từ bầu trời đến trước mặt mình.

“Ni.

Anh rất nhớ em.

Trái tim của anh”
“Em cũng nhớ anh lắm.

Anh thấy con chưa? Để em lấy hình ra cho anh xem” Cô gái xinh đẹp vội vàng lấy từ Bao Tay Trữ Vật ra một tấm hình chụp Hùng Nam lúc mới thành hình trong Thời Không Giới.
Bàn tay chàng nâng nàng ngẩng mặt lên nhìn mình.

Giây phút ấy như trời đất đứng yên.

Khóe mi nàng chậm rãi mỉm cười, có chút long lanh bên trong.

“Ni.

Anh sẽ không rời xa em nữa.

Anh sẽ không để em buồn nữa đâu.

Anh về sống với em luôn đây”
“Nhưng mà hồn ma vất vưởng không ở thế giới bên kia thì có làm sao không? Anh đừng vì em mà làm hại đến mình” Cô gái lau đi khóe mắt, cảm giác hạnh phúc trào dâng trong trái tim nhỏ bé.
“Khờ quá.

Ai nói anh là ma chứ? Anh còn sống sờ sờ mà.

Xem xem anh còn ấm thế này mà” Chàng kéo nàng vào lòng, âu yếm choàng tay ôm lấy lưng nàng.

Hơi ấm hai người truyền sang nhau.
“Là..

Là thật sao? Nam… Nhưng tại sao?” Biết rằng chồng mình vẫn còn sống, những viên trân châu trong suốt đã nhạt nhòa trên gương mặt.

Anh ấy còn sống, thật tốt quá.
“Ni.

Anh xin em tha thứ cho anh thời gian qua không ở cạnh chăm sóc cho em.

Anh sẽ không để em cô đơn nữa”
“Ngày đó anh rõ ràng bị tan xác mà… Làm sao anh còn sống được.

Một chút nữa con mình sẽ đến.

Để em giới thiệu hai bố con với nhau”
“Suỵt… Không cần đâu.

Nó sẽ không đến nữa.

Sau này em hãy đích thân đẻ con cho anh là được rồi.

Ni.

Em lấy anh lần nữa nhé” Chàng quỳ xuống một chân.

Lòng bàn tay anh lật ngửa.

Bên trên là một cặp dây chuyền kỳ lạ.

Mặt dây chuyền tựa như viên pha lê trắng xinh xắn.


Bên trong viên pha là hai búp bê mang hình dáng chibi của chàng và nàng.

“Anh… Nói thế là sao?” nàng vừa ngạc nhiên vừa xúc động, ngón tay thon cầm lấy dây chuyền có biểu tượng của chàng ngắm nghía.
“Anh xin lỗi đã dấu em bấy lâu.

Đến gần đây khi trở lại tuổi 18 này anh mới nhớ lại được tất cả.

Anh… Là Hùng Nam.”
“Không thể nào?” Huỳnh Ni bật thốt.

Sau đó đôi má đào của cô đỏ lên rõ rệt.

Trời.

Vậy là mình từng bế ảnh cho ảnh bú… Sữa của mình.

Mắc cỡ chết mất thôi.

Nhìn nàng như vậy trong lòng Nhiễm Nam rung động như hồ phẳng có đá rơi.

Một niềm hạnh phúc muốn bảo vệ nàng cả đời dâng lên.
Chàng cầm lấy dây chuyền từ tay nàng, giúp nàng đeo lên.

Sợi dây làm bằng vàng phản chiếu ánh trăng sáng lên như ánh hào quang sau cơn mưa.

Trong lòng Huỳnh Ni thôi thúc niềm hân hoan tột cùng.

Nàng nhỏ giọng “Em… Em đồng ý”
‘Đây là lớp trưởng có chút lạnh nhạt trước đây của mình sao? Sao bây giờ mềm mại đáng yêu thế này’ Chàng trai nghĩ.
Nàng cũng đeo chiếc dây chuyền còn lại cho chàng.

Hai người đứng ôm nhau vào lòng.

Hai đôi mắt trong sáng chìm sâu vào thế giới nơi mà nhịp đập trái tim cả hai dường như cùng một nhịp.

Hai mặt dây chuyền tự động hít vào nhau hòa làm một thể khi chúng ở gần.

Hai bức tượng bên trong di chuyển đến gần rồi ôm lấy nhau như chủ nhân của chúng.
Môi hồng nữ thần dâng lên chàng trai liền nhận lấy.

Hai trái tim nhịp đập chậm rãi hòa chung một nhịp.

Giây phút này, nàng trăng là nhân chứng cho cuộc tái ngộ đôi tình nhân cũng dường như xúc động tỏa sáng hơn trước ngàn lần.

Sóng biển màu bạc reo hò vui mừng cho Ni đã gặp lại được người đàn ông đời mình.
Nụ hôn bền vững chấm dứt.

Huỳnh Ni muốn trở mặt “Nhiễm Nam.

Có phải anh lại ra ngoài dụ thêm mấy em nữa về nhà hay không?” Ni tức ấm ức pha lẫn rầu rầu cất tiếng hỏi.

Nàng đang áp tai vào ngực chàng, lắng nghe trái tim của người này.
“...”
“Anh đừng có giấu em.

Hôm trước chị Meow Meow đã nói bóng nói gió rồi.

Lần này là những ai thế? Chị ấy dám dấu diếm em rằng anh còn sống, thật quá đáng.” Nàng hồi hộp đợi chàng trả lời.

Hy vọng nghe được lời thật lòng của Nhiễm Nam.

Cái cô hỏi không thật sự nằm trong câu hỏi.

Chỉ là Nhiễm Nam có thể hiểu được hay không mà thôi.
“...Em biết mà.

Nếu em là gió anh sẽ là đám mây.

Không có em mây chẳng thể nào bay.

Trong tất cả mọi người em là quan trọng nhất với anh.

Các nàng ấy cũng là người anh yêu thương nhưng anh thề, anh không cố ý làm em buồn đâu.

Bỏ qua cho anh nhé.

Lần này chỉ có Quách Thị Hoa thôi.” Nhiễm Nam hai tay nhẹ nhàng giữ vai Ni, chăm chú nhìn vào mỹ nhãn của nàng, giọng vững vàng.

‘Là một người phụ nữ hiện đại dĩ nhiên sẽ thiên hướng chế độ một chồng một vợ mà để nàng phải chấp nhận mình đa thê đã là bắt ép cô ấy quá rồi.

Mình thật có lỗi khi tham lam như vậy’
Nhiễm Nam nói tiếp “Ni, anh yêu em.

Cả đời này anh đã quyết sẽ bảo vệ che chở cho em.

Không gì lay chuyển được kể cả em có tha thứ cho tính đa tình của mình hay không.

Em đừng rời bỏ anh nhé.”
“Quách Thị Hoa, cái cô đã gửi tài liệu giới thiệu về kẻ thù cho Lục Hồng Huấn á hả?” Ni đang tham lam ngửi lấy mùi của chồng nghe nhắc tới Quách Tiểu Thư thì cũng ngạc nhiên.

Thì ra hai người họ có biết nhau từ lâu chứ không phải chỉ là bạn của Lục Hồng Huấn.

Trong thâm tâm cô nàng cũng biết một khi bước vào thế giới tu luyện này rồi thì những rào cản, đạo đức thế tục vốn đã nhạt đi nhiều.

Suy nghĩ những lời Meow Meow nói, Huỳnh Ni biết rõ chuyện Nhiễm Nam đa thê khó mà ngăn cản.

Dù cậu ấy không cố ý thì những cô gái khác một khi nhận ra khả năng kỳ diệu của chàng cũng sẽ tìm đến mà thôi.

Mà Nhiễm Nam của cô lại là tên yếu lòng trước sắc đẹp.

Trước sau gì cũng dính.

Haiz.

Không quan trọng cậu ta có bao nhiêu người đẹp.

Chỉ cần tấm chân tình của ảnh dành cho mình vẫn như hồi còn học chung là được.
“A.

Em đừng hiểu lầm.

Lúc trước anh với Hồng Nhan gặp được cô ấy nên mới quen.

Chỉ là gần đây gặp lại có chút...” Nhiễm Nam nói tới đây thì ấp úng, lòng lại ngứa ngáy muốn rủa Lục Hồng Huấn và Meow Meow.

‘Mà thật ra thì mình cũng thích cô ấy, nhìn má là muốn nựng rồi”
“Gần đây anh lại gặp một cô gái giống hệt Hồng Nhan… Hồng Nhan...” Trái tim Nhiễm Nam rỉ máu, đau buồn lặp lại cái tên đau khổ.
Chụt…
Huỳnh Ni truyền âm nói “Đừng buồn nữa.

Mối thù của Hồng Nhan chúng ta sẽ đòi lại.

Bọn độc ác dị nhân đó sẽ bị chúng ta trừ diệt hết” Ni cũng rất hận bọn độc ác đã tàn nhẫn ra tay giết hại một bà bầu gần đẻ như bọn kẻ chúng.

Thế nên dù cô không muốn bẩn tay giết người nhưng trong thời gian qua cô đã giết không ít kẻ, kể cả Nữa Mạng xem như là một nửa đồng bọn cô cũng miễn cưỡng giết và đốt xác theo yêu cầu của Huấn.

Ni dùng nụ hôn ướt át mà mềm dịu để an ủi chồng cô.

Hai người lại ôm nhau thật êm ái.

Tình cảm dâng trào.
Chỉ là tình cảm của họ dâng trào nhưng của kẻ khác thì không.

Một đám dị nhân bỗng nhiên xuất hiện từ phía khuất của đảo hoang.


Tất cả điều có chiến lực từ 6000 đến 8000.

Là những tên vai u thịt bắp thiên về cường lực cận chiến có tinh thần lực không quá mạnh mẽ, cao nhất chỉ ở cấp độ tinh thần 50 trở xuống.

Bọn chúng trên người không hề có dấu hiệu gì của các thế lực thuộc liên minh Atula.

Thật chẳng hiểu chúng từ đâu chui ra và vì sao lại xuất hiện ở nơi này.

Nhất là lý do gì khiến tất cả bọn chúng điều lao tới với tốc độ đủ tạo ra âm thanh nhói tai để tấn công đôi vợ chồng vừa gặp lại sau thời gian chia cách kia?
“Haiz… Kẻ thù sao có thể đến sớm như vậy chứ?” Nhiễm Nam thầm nguyền rủa.

Hai tay cậu ta chuyển động, định bụng kéo Ni ra sau lưng mình bảo vệ cô.
“Không cần” Huỳnh Ni truyền âm.

Cô muốn anh ôm cô như vậy thêm chút nữa để thỏa cảm giác nhớ mong.

Lưỡi Ni bắt đầu chủ động hòa quyện với Nhiễm Nam.
“!!!” Nhiễm Nam có chút bất ngờ nhưng chợt nhớ lại gì đó, cu cậu cũng yên tâm đáp trả Ni.

Nhiễm Nam kéo Ni sát vào người mình hơn nữa…
Xoẹt Xoẹt Xoẹt….
Ào Ào Ào.
Hai vợ chồng Nhiễm Nam là trung tâm, xung quanh hai người cát bay đá chạy tạo thành một cơn lốc khủng khiếp.

Cả hoang đảo ngoài tiếng gió ra chẳng còn gì nữa.

Có chăng thì thi thoảng có tiếng thịt mềm rơi trên nền đất đá mà thôi.
Máu tươi biến lốc xoáy thành màu đỏ.

Tất cả những tên dị nhân lao lên tấn công đều bỏ mạng cùng một lúc dưới tay nữ thần của Nhiễm Nam.

Thần khí của cô trong tiếng hò hét của Nú Na Nú Nần đã thực hiện xong hàng chục ngàn vòng quay.

Cơn lốc đoạt mạng cũng là do nó bay vòng quanh cực nhanh mà tạo ra.
“Vợ yêu thật lợi hại nha.” Nhiễm Nam ngạc nhiên vô cùng trước sức sát thương của Ni.

Quả nhiên giống như Meow Meow đã nói.

Ni bây giờ đến cả hắn cũng chẳng dám solo với cô.

Cô ấy có sức tấn công không kém gì bọn Hội Chủ phe kẻ thù.

Nếu có thêm phòng ngự cực mạnh của mình phối hợp thì quả là hoàn hảo.
“Hi hi… Chứ sao? Sau này anh mà bỏ bê em thì coi chừng đó” Ni vừa hôn vừa tinh nghịch truyền âm.

Đám này dám làm phiền lúc hai vợ chồng cô ân ái, có mặt ở đây thì hẳn là bọn Đông Nam Hội hay Impossible CLub gì đó rồi.

Chúng đáng giết.
Trong khi Huỳnh Ni hiểu lầm thì Nhiễm Nam lại khá là lo lắng.

Tuyệt đối không thể có chuyện kẻ thù truy vết theo mình đến đảo hoang nhanh như thế được.

Giờ phút này tin tức mới truyền trên mạng được vài giờ thôi mà.

Hẳn lúc này thì Đông Nam Hội và Impossible Club đang truy tìm ở thị trấn đó, thậm chí còn gặp mặt đánh nhau nữa ấy chứ? Sao có thể truy theo đến đây nhanh như vậy được?
Tay Nhiễm Nam vuốt ve lưng nàng yêu, hạ dần đến đôi bờ săn chắc.
“Nhiễm Nam” Huỳnh Ni ngọ nguậy nhưng cô vẫn không ngừng nụ hôn với chàng.

Thậm chí còn có chút gấp rút nữa.
Chân nàng lơ lửng lên không, đôi tay thon mịn xịn sò choàng qua cổ Nhiễm Nam.

Gót sen còn mang Tốc Ngõa bấu chặt eo to của cậu.

Hai người đã đến gần nhau hơn nữa bởi Tuyệt Biến Tố Y và Ảo Y đều đã được thu vào Mệnh Tâm của cả hai.
Làn da sáng bóng khỏe mạnh của hai người thoải mái khoe sắc dưới gió đêm, từng sợi lông tơ phất phơ dưới ánh sáng trăng.

Nơi tư mật của nàng vì thế đu bám mà nhẹ nhàng mở hé một lối nhỏ.

Cây súng dài của Nhiễm Nam cũng đã lên nòng, đầu nòng nóng hôi hổi cạ lên hai bờ cánh hoa hồng mịn màng sắc xuân.
“Ư.

Cây xúc xích của anh sao nóng hổi vậy? Mới nướng hả?” Má đỏ hây hây, Huỳnh Ni không hôn nữa, cô e thẹn nhìn khuôn mặt hơi tròn đáng yêu của Nhiễm Nam mà nói.
“Hi hi, nó ngại quá tới nóng đỏ khi gặp cô bé của em đó.

Ni, sau khi trả thù xong anh sẽ tổ chức đám cưới với em lần nữa.

Sau đó em đẻ an ủi cho anh một đội bóng nha”
“Đồ quỷ.

Mà lần đó sao anh bị tan biến vậy?”
“Anh cũng không biết nữa.

Đừng nói nữa.

Đêm nay có chị hằng nhòm ngó minh chứng.

Hai vợ chồng mình hãy giúp chị ấy biết tình yêu chúng ta sâu đậm thế nào đi”
“Grừ...”
“...”
“Vậy… Anh đút nó vào trong em đi” người Ni đỏ lựng.

Lần nào hai người định làm tình với nhau ở ngoại cảnh cô cũng điều cảm thấy mắc cỡ gì đâu.
“Ừ… Em cố nhịn đau nha.

Mất cái đó chỉ đau lúc đầu thôi, quen rồi sẽ không đau nữa đâu” Nhiễm Nam thủ thỉ bên tai Ni.

Nhẹ nhàng dùng bàn tay ấm áp đỡ lấy “kiều đồn”, Nhiễm Nam nâng nhẹ Ni lên cao rồi đưa đầu tiểu Nhiễm Nam vừa dài vừa to như gậy bóng chày thò tới hôn nhụy hoa của nàng.

Chỉ cần nhẹ nhàng thả tay thôi không cần dùng sức ép Ni về phía mình, tiểu Nhiễm Nam to tướng cũng sẽ dễ dàng đâm vào trong tận cùng hạ khu của vợ.
“Grừ...”
“...”
“Anh vào nè” Nhiễm Nam rất nhẹ nhàng.

Đôi tay vẫn đỡ ”kiều đồn” của Ni, nhè nhẹ ép xuống.

Thịt khí của cậu ta chầm chậm chầm chậm thăm dò vào trong ngã ba của Ni.

Cánh cửa vốn không được khởi động kỹ nên khá rít bị nó nông to một cách từ tốn.

Nhiệt độ từ chàng truyền vào thớ thịt nhạy cảm nơi đó của nàng khiến dù phòng tuyến chưa hoàn toàn bị công phá nhưng Ni vẫn phải rên xiết một tiếng đê mê.
“Vào đi anh.

Em chuẩn bị tinh thần rồi” Huỳnh Ni thủ thỉ
Nhiễm Nam như được lệnh tấn công.

Tay cậu ta kéo “kiều đồn” của vợ mạnh hơn nữa.

Một khúc của gậy thịt đã lọt hẳn vào trong Ni.

Bắt đầu cảm nhận được màn chắn mỏng bên trong cô.

“Ứ… Nó là trinh tiết của vợ đó.

Chồng lấy nó đi, hy vọng lần này không có chuyện gì xảy ra nữa”
“...” Nhiễm Nam hơi hoang mang.


Hắn cảm nhận được đầu rùa đã chạm vào màng ngàn vàng của Ni nhưng vẫn còn sợ sự kiện lần đó lại xảy ra.

Lần đó chuyện gì đã xảy ra đến nay hắn còn chưa rõ ràng hoàn toàn nữa.

Chắc là sẽ không sao đâu nhỉ?
“Grừ...”
“...”
“Anh vào hẳn đây” Nghĩ thế, Nhiễm Nam buông lỏng tinh thần.

Kéo Ni áp hẳn lên người.

Ngã ba hai người chập vào nhau san sát, cây hung khí của chàng đâm rách màng mỏng của nàng.

Cơn đau kéo tới khiến nàng rên nhói một cái.

Có chút huyết đỏ chảy ra khe.

Huỳnh Ni bấu chặt ôm lấy Nhiễm Nam.

Người cô rung lên vì đau.

“Uaa xúc xích của anh bự quá, lần đầu của người ta đau quá à, đừng nhấp liền, đau” nàng ôm chắc cổ chàng.

Cả một khúc thịt to đùng chiếm hết bên trong khiến nàng cảm thấy no ngang.
“Grừ...”
“...”
“!!?” Nhiễm Nam giật mình tỉnh mộng.

Vừa rồi chỉ là mong ước của cậu chàng trong phút chốc hóa thành mơ hảo mà thôi.

Toàn thân cu cậu lúc này đã lạnh toát toàn thân.

Hồn vía hắn lên mây, một luồng cảm nhận cái chết mãnh liệt chiếm lấy tinh thần cậu ta.

Nó nói cho cậu biết rằng, dám tiến sâu thêm một chút phá trinh Huỳnh Ni thì sẽ chết không toàn thây trước khi thành công phá được màng mỏng đó.

“Anh sao thế?” Huỳnh Ni thấy mãi chồng không chịu đút hẳn vào trong mình khiến cô đâm lo lắng theo.
“Huỳnh Ni.

Anh có một giấc mộng tưởng.

Một ngày nào đó anh có thể không lo lắng không sợ hãi mà giúp em có con.

Một ngày nào đó anh có thể túm đầu ‘ông trời’ mà đánh khi dám chen ngang vào chuyện tình hai ta.

Nhưng mà bây giờ không được.

Anh xin lỗi” Nói xong Nhiễm Nam từ từ rút tiểu Nhiễm Nam ra ngoài.

Thằng nhóc này cũng đã mướt cả mồ hồi như thằng anh nó.
“???” Huỳnh Ni không hiểu gì cả ngớ ra khi bên trong cô trống rỗng, chẳng còn cảm giác ấm áp lan tỏa mê ly đó nữa.
“Anh sao thế? Có phải nếu thật sự phá trinh tiết em anh sẽ bị gì không?”
“Không chỉ như thế đâu vợ.

Anh có cảm giác một khi anh đút hẳn vào trong, cho dù có màng mỏng đó chặn lại hay không thì anh vẫn sẽ tiêu đời giống như lần trước vậy”
“Kỳ vậy? Nhưng em sẽ chờ anh, chỉ cần chúng ta tiếp tục mạnh lên.

Một ngày nào đó hẳn là sẽ không còn sợ ‘ông trời’ nữa mà”
“Cảm ơn em” Nhiễm Nam ôm chặt Ni lần nữa vào lòng.

Mềm mại làm sao, ấm áp làm sao.
“Hay là mình chuyển qua chỗ kia đi em” Nhiễm Nam bất thình lình nói.
“Không, không muốn đâu.

Của anh bự thấy bà, chỗ hậu không chịu nổi đâu.

Không cho anh làm vậy”
“Aizz.

Vậy thì thôi.

Để anh kể mọi chuyện từ đêm tân hôn đó cho em nghe”
“Grừ...”
“...Hình như anh nghe có tiếng nghiến răng thì phải?”
“Em có nghe thấy gì đâu?”
“Chắc anh nhầm.

Mà lạ hen.

Em có thấy xác của tên dị hợm tấn công em lúc đầu không? Anh chặt hắn làm hai rồi sao giờ không thấy xác hắn đâu.

Xác hắn nằm trong vùng trung tâm an toàn của vòng lốc xoáy em tạo ra mà?”
“Đúng ha.

Xác hắn ta đâu rồi”
Nhiễm Nam không nhầm.

Tên trùm đầu khi trước từ bầu trời quan sát Nhiễm Nam diễn kịch với đám Lý Nhượng, sau đó hắn lại âm thầm đáp xuống hòn đảo hoang này.

Quá trình vợ chồng Nhiễm Nam âu yếm với nhau hắn điều thông qua điện thoại trên tay nhìn thấy hết rõ ràng.

Khi thấy Nhiễm Nam vừa xuất hiện liền ra tay giết được tên quái nhân màu tro khiến hắn ớn ăn nên mới không manh động xuất hiện mà chỉ ra lệnh cho kẻ dưới tấn công.

Mục đích chính là giết tên Nhiễm Nam mà hắn hận.

Tên này rất khôn khéo mới không dùng mắt quan sát hai người nếu không đã để lộ sát ý rồi,
Hắn nhìn Nhiễm Nam và người đẹp chim chuột với nhau khiến lòng khó bình tĩnh.

Người run lên, răng nghiến chặt.

“Khốn kiếp.

Huỳnh Ni phải là của tao.

Nàng là người tao thích đầu tiên trong đời.

Nhiễm Nam, mày sẽ chết thê thảm.”
*---[1]---
Ngày hôm sau.

Trận đại chiến mở màn như đã dự định.
Lý Nhượng, vợ chưa cưới của Lục Hồng Huấn cùng hắn, đội 7 và đội 10, Hoa, Hao, Hồ Nha và Nguyệt Dạ xuất hiện trên bầu trời 500 mét của hoang đảo.
Cả nhóm 17 người vừa xuất hiện liền nhìn thấy Nhiễm Nam và Huỳnh Ni đang tay trong tay với nhau ở giữa đảo.

Lục Hồng Huấn liền nổi đóa lên hét trong đầu Nhiễm Nam “Nhiễm Nam.

Cậu có xem lời tôi nói ra ký lô nào không hả?”
“Chuyện..

Gì cơ?” Nhiễm Nam khó hiểu hỏi lại.
“Tôi đã bảo cậu không được phép gặp Ni ở bên ngoài Thời Không Giới kia mà.

Cậu…” Lục Hồng Huấn tức giận nói.
“Ủa… Anh nói là không nên mà.

Chứ có phải không được đâu.

Không nên thì gặp cũng có gì nghiêm trọng đâu?”
“Hừ… Nói mà không nghe.

Hậu quả cậu tự chịu”
“Anh cứ làm quá lên.

Mà nè, cho mọi người uống thuốc chưa”
“Tôi không giống cậu, không có làm việc không có uy tín như cậu.

Hừ”
“Vậy thì chúng ta đợi thôi.

Bọn Đông Nam Hội và Impossible CLub sắp đến rồi.

Bọn chúng đang đi thuyền về hướng này”
Vài giờ sau.

Từ bốn hướng hòn đảo xuất hiện rất nhiều thuyền máy loại nhỏ.

Trên mỗi chiếc đứng bốn năm người.

Toàn bộ điều là dị nhân và có thể nhận thấy được chia làm ba hướng tiếp cận đảo là ba tổ chức khác nhau.

Nếu Nhiễm Nam có thể nhìn xa ra vài chục ngàn cây số, ở nửa kia địa cầu còn có một nhóm nữ nhân mang một chiếc giường bay trên trời, cũng đang hướng về phía đảo hoang này.

Bọn họ đang trên đường đi du lịch thì bị người thân gọi đi tham gia trò vui nên đành quay đầu chuyển hướng.
Sau khi chúng lên đảo, Nhiễm Nam và Huỳnh Ni liền bị vây vào giữa.


Chúng đứng khắp bốn phương nhưng lại không lao lên tấn công liền mà như chờ đợi thứ gì.

Chúng đang đợi lệnh từ bên trên và cũng là dè chừng người của tổ chức khác.
Phía Tây là hơn 500 người của Đông Nam Hội.
Phía Bắc là gần 800 người của Impossible Club.
Bất ngờ nhất là ở hướng Nam lại xuất hiện gần 650 người của Black Company.

Một trong bốn thành viên của liên minh tội phạm dị nhân Atula như Impossible Club và Đông Nam Hội.

Kẻ dẫn đứng đầu tổ chức này là một trong tứ hoàng tội phạm Châu Á có biệt danh Hello Kitty.

Một cái tên rất dễ thương nhưng tính cách của hắn thì vô cùng nham hiểm.

Trước đây chính hắn ta đã cho đàn em giả danh người Impossible Club bỏ tiền thuê sát thủ của tổ chức Bàn Tay Đen để giết Ni nhằm giá họa.

Nhờ vậy mà Chân Tâm mới có được tin tức về Ni rồi mới mò tới thân cận với cô.

Trong ba thế lực này thì có thể nói Black Company là thế lực gian xảo nhất, cũng là thế lực còn đầy đủ chiến lực nhất bao gồm một Hội Chủ, ba Hội Phó, ba trưởng chi nhánh, ba phó chi nhánh.

Lần này chúng bất ngờ đến đây đã đem theo cả ba Hội Phó, ba phó chi nhánh và mấy trăm tên đàn em cũng như vài chục tên lực lượng ẩn giấu do đích thân Hội Chủ dẫn đầu.

Nếu nói dè chừng thì chính là Đông Nam Hội và Impossible Club phải dè chừng chúng mới đúng.
“Ha ha ha.

Hốt trọn một mẻ, thật quá tốt.

Thiết bị khuếch đại gen Alpha gì chứ? Lần này ta không chỉ cướp được nó mà còn có thể nhổ cỏ hai trong bốn tứ hoàng của Atula.

Ba phần tư Châu Á sẽ thuộc về tay Hello Kitty ta” Hello Kitty đứng trên bầu trời đảo cười ha hả cùng lực lượng cao tầng của Black Company.
Hai nhóm cao tầng của Đông Nam Hội và Impossible Club cũng xuất hiện trên bầu trời của đảo hoang.

Cả hai nhóm đều dò xét lẫn nhau và cùng đề phòng nhóm của Hello Kitty.

Thậm chí hai bên còn có vẻ đang âm thầm liên lạc liên minh chống lại kẻ thứ ba này bởi vì dù sau thực lực riêng của chúng mang theo không thể chống nổi nhóm của Black Company về mặt chất lượng được.
Ngoại trừ Lý Nhượng, Lục Hồng Huấn, Quách Thị Hoa là không ngạc nhiên gì.

Tất cả mọi người còn lại điều rất là ngạc nhiên khi thấy số lượng người đông bằng cả trung đoàn xuất hiện như vậy.

Mà tất cả đều tập trung cả lên một hòn đảo nhỏ mấy kilomet vuông, mục tiêu điều là vì Nhiễm Nam mà đến.

Bây giờ phải làm sao đây? Làm sao bắt nổi Nhiễm Nam đoạt cái thứ thiết bị đó? Mà đoạt được thì liệu có thoát khỏi vòng vây nổi không?
Từ trên trời cao Lý Nhượng quát xuống “Nhiễm Nam, mau giao ra thứ đó, bọn ta có thể giúp ngươi thoát chết lần này”
“Ha ha ha.

Đuổi theo ta tới tận đây chỉ vì muốn thứ đó.

Dồn ta đến đường cùng.

Đúng là đáng ghét.

Thiết bị giúp tạo ra dị nhân hàng loạt ở đây.

Các ngươi có gan thì nhào lên, ta sẽ hủy diệt nó ngay lập tức” Nhiễm Nam ngửa mặt lên trời cười cuồng phóng.

Trong bàn tay bóp chặt lấy một thiết bị nho nhỏ hình vuông cỡ một nửa viên xúc xắc.
“Ngu ngốc.

Vậy bọn ta cũng mặc kệ nguơi.

Chúng ta lên” Lý Nhượng phẫn nộ quát lại.
Ngược lại với suy nghĩ của tất cả mọi người.

Lý Nhượng lại ra lệnh mọi người bay lên cao hơn nữa, đã cách đảo gần ngàn mét.

Xung quanh đã bắt đầu có mây nhạt xuất hiện.

Đám người cao tầng của địch nhân thấy cử động kỳ lạ của nhóm Lý Nhượng cũng tò mò quan sát theo.

Như đã biết thì bọn người Cục Phòng Vệ này muốn bắt Nhiễm Nam và cướp thiết bị mà.

Chẳng lẽ thấy phe mình ít người quá nên rén rồi, định bỏ cuộc.
Bỗng.
Từ sau lưng đội 7 và đội 10 xuất hiện một người.

Không ai khác chính là Quách Tuân.

Kẻ thay mặt Quách Phong nắm giữ Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên.

Mọi người trong đội 7 và đội 10 ngạc nhiên tròn xoe con mắt nhìn ông ta.

Cứ như vậy ông ta từ không khí hiện hình.

Vừa xuất hiện ông ta liền từ trên trời lao thẳng xuống dưới cực nhanh.

Tốc độ có thể nói khiến toàn trường giật mình, quá nhanh.

Một đường vô hình do không khí bị phá vỡ vì tốc độ xuất hiện nối liền thiên địa.

Từ trời mây cao như thế, chỉ không đến vài phần ngàn giây thì đã thấy Quách Tuân đã xuất hiên trên đảo hoang và hướng thẳng về phía Nhiễm Nam ra tay.
Lục Hồng Huấn nhìn theo bóng người Quách Tuân, mỉm cười hài lòng.

Đã đến lúc tung con ác chủ bài rồi.

Cái bao đen trên vai tên quân sư đã biến mất tự bao giờ.
“Khốn kiếp.

Ngăn hắn lại” Các Hội Chủ đồng loạt phản ứng.

Không còn cái gì gọi là chần chờ đợi kẻ khác ra tay trước rồi hội đồng hắn nữa nữa.

Cao tầng ba thế lực cấp tốc di chuyển, có tên hướng tới Quách Tuân ngăn cản, có không ít lại hướng về phía Nhiễm Nam đánh ra sức mạnh của mình.
Tên trùm đầu ẩn náu đâu đó ánh mắt nóng rực lên nhìn vào màn hình điện thoại.

Mọi việc trên đảo đều chiếu rõ mồn một từ góc độ phía trên cao nhìn xuống.

“Nhiễm Nam, với bấy nhiêu thế lực.

Mày làm sao sống nổi đây.

Trốn ư.

Đừng hòng”
Nhiễm Nam mỉm cười nhìn tất cả lao tới phía mình.

Cậu ta ung dung nắm tay Huỳnh Ni bước tới một bước.

Thần khí từ dưới chân bay lên để lớp đất cát rơi xuống hiện ra bên dưới là một cái hố khá nhỏ.

Bên trong hố chính là cổng không gian Thời Không Giới.

Hai vợ chồng trong ánh mắt ngạc nhiên của những người đang lao tới liền lọt xuống hố.

Huỳnh Ni biến mất vào trong Thời Không Giới.

Thế nhưng cô nàng nhanh chóng hoảng hồn sợ hãi.

“Nhiễm Nam” nàng hét lên thất thanh.
Nhiễm Nam muốn lọt tròng té nổ, hắn không thể tin được nhìn vào trước mặt mình.

Vô số quả cầu nhỏ li ti nâu xám ở đâu nhào ra bám lên người hắn, bám cả lên Thời Không Giới Lệnh khiến nó hoạt động bất ổn, không thể giúp Nhiễm Nam đi vào trong mà chỉ giúp hắn không bị cổng không gian tổn thương mà thôi.

Chưa kể sau khi Huỳnh Ni biến mất vào bên trong cổng, một quả cầu xám nâu to tướng bao trọn cổng Thời Không Giới xuất hiện.

Trong nháy mắt phản hồi lực bước tới của cu cậu, đẩy cậu ta nhảy ngược lên trên miệng hố.

Chui vào vòng vây của hàng chục tên dị nhân cao tầng của Đông Nam Hội, Impossible Club, Black Company.

Trong đó thậm chí còn có cả một Hội Phó dưới trướng Hello Kitty có chiến lực từ trên 30000 điểm nếu liều mạng ra đòn.

Gần như không cần đoán.

Nếu Nhiễm Nam đồng loạt bị chúng tấn công chỉ có con đường chết.

cho dù có dùng đến Ngoại Xác Pháp ở mức cao nhất đạt 27000 điểm phòng ngự đi nữa cũng không thể sống nổi.

Chưa kể để vận lên được phòng ngự cao nhất đó Nhiễm Nam cần có 1 phút để vận khởi.

1 phút quá đỗi ngắn ngủi nhưng lại dài hàng thế kỷ đối với cậu ta lúc này.

Không có cách nào kịp được.
“Không” Huỳnh Ni hét lên đầy đau đớn trong Thời Không Giới.

Thời Không Giới Lệnh liền kích hoạt đưa cô trở ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment