Sổ Ước Luân Hồi

Chương 298


Đã nghèo còn mắc cái eo.

Nhiễm Nam đấu với Chân Tâm không thắng không thua.

Chân Tâm cạn lực liền chơi trò mất dạy gọi người tới.

Khô Đạo Sư là một sinh vật tu linh lực cấp độ kết đan kỳ, cấp 200, cao hơn Nhiễm Nam khoảng 70 cái “level” và một tầng thứ.

Hắn là cao thủ tầng thứ 2 còn Nhiễm Nam chỉ là tu sĩ tầng thứ nhất.

Chênh lệch về thực lực bên ngoài là trời và đất.

Nhiễm Nam không có cửa thắng, thậm chí làm bị thương Khô Đạo Sư cũng không dễ.
Vẫn còn may là Nhiễm Nam có lợi thế về linh hồn.

Mặc dù linh hồn cấp 200 của ku cậu chưa đủ điều kiện để dùng đến phương pháp chuyên tấn công của hồn lực nhưng vẫn có thể dùng nó để khiến Khô Đạo Sư bị quấy nhiễu.

Từ đó kết hợp với tốc độ ra tay nhanh, đồ chơi khoa học quân sự, bom sáng mà dây dưa bỏ chạy khiến Khô Đạo Sư tức giận.
Khô Đạo Sư tham lam thần khí và thần trang của Nhiễm Nam nên đuổi theo, không quan tâm đến Chân Tâm.

Hai người rượt đuổi đến Mặt Trăng và Nhiễm Nam trốn vào một trận pháp kỳ lạ.

Khô Đạo Sư nhát gan không dám vào đành canh giữ bên ngoài đợi.
Trong trận pháp.

Nhiễm Nam bị thiêu toàn bộ cơ thể, hấp thụ Ý Thể chỉ có thể giúp cậu chàng hồi phục lại thịt cơ còn bộ da mãi không phục hồi.

Thế là ku cậu đành cả người đỏ hỏn máu thịt vừa tìm hiểu trận pháp vừa cố trị thương.

Không ngờ cảnh vệ của trận pháp bị kích thích nên bắt đầu tuần tra.
Sức mạnh phép thuật mà cảnh vệ đánh ra mạnh tương đương với cao thủ cấp 400 linh tu tu công pháp cao cấp.

Còn cơ thể của nó, vừa nhìn đã có thể thấy rất cứng chắc không thua kém gì thể tu nạp vip.

Uy áp năng lượng từ người nó tỏa ra thật là khủng khiếp.

Có tính cách trẻ trâu hơi bất cần như Nhiễm Nam mới không sợ uy áp này ảnh hưởng đến tinh thần quá nhiều.
Ra không thể ra.

Nhiễm Nam chỉ có thể nhanh trốn vào sau một tảng đá.

May là phản ứng nhạy bén chỉ bị cảnh vệ bắn gãy nửa cái chân.
Lúc này Nhiễm Nam của chúng ta đang núp sau một tảng đá và cảnh vệ đã đến, thò đầu ra tìm kiếm Nhiễm Nam.

Mắt thấy sẽ bị phát hiện và giết chết.

Nhiễm Nam mặc dù rất khẩn trương nhưng vẫn tuyệt không đến mức sợ hãi.
Đó là vì trước khi bắt đầu cho robot giả dạng thăm dò thì đã chuẩn bị cho tình huống bị tên cảnh vệ cao 3 mét đó săn lùng.
`
Tại sao lại nói là săn lùng mà không phải là phát hiện và giết? Đó là vì cảnh vệ phải dò tìm bằng mắt thường từng chỗ khuất một.

Nó không hề có cái gọi là thần thức (còn gọi là hồn lực cảm quan) để quét hình xuyên vật thể nên không thể cảm ứng được vị trí của Nhiễm Nam.
Trước đó Nhiễm Nam điều khiển robot giả dạng đi vào trận đồ.

Trận đồ có công năng cảm ứng liên thông với cảnh vệ nên con robot nào đi vào thì cảnh vệ không cần nhìn cũng đánh trúng được ngay lập tức.

Hiện giờ Nhiễm Nam ở cách trận đồ khá xa, cảnh vệ khi thấy nhiều lần có kẻ xâm nhập sẽ chủ động bước ra ngoài trận đồ để tuần tra.

Cảnh vệ ra khỏi trận đồ nên không còn được trợ giúp cảm ứng nữa , chỉ có thể dùng ánh mắt để tìm kiếm.

Xem ra nó không phải là sinh vật sống mà là một loại như robot được lập trình mà thôi.
Nhiễm Nam nghiệm ra điều đó.

Nó đã không có trí tuệ thì lừa gạt cũng dễ.

Ku cậu đã nghĩ liệu cảnh vệ chỉ đứng một chỗ canh gác như vậy thôi sao? Như vậy hình như Thần Sư tộc xây dựng tế đàn này hơi thiếu cảnh giác quá.

Tu sĩ vẫn có thể ở ngoài xa tấn công tới làm hư trận pháp trong khi cảnh vệ chỉ tấn công trong phạm vi trận đồ.

Không phải sẽ là tình thế mặc cho kẻ địch đứng từ xa phá hoại sao?
Cho nên cảnh vệ này chắc chắn không chỉ đứng yên ở đó mà rất có thể còn đi ra ngoài giải quyết địch nhân nữa.

Nhiễm Nam lúc ở ngoài trận đồ không bị tấn công chứng tỏ cảnh vệ không có chức năng cảm ứng như thần thúc, vậy chỉ có thể dùng mắt nhìn.

Nếu bản thân bị nó ra ngoài tìm giết thì phải làm sao?
Nghĩ tới đó Nhiễm Nam liền nảy ra một kế sách đơn giản mà hiệu quả.

Đã không có thần thức cảm ứng thì dùng con mồi dụ nó tránh xa mình là được.

Sau khi thả ra hai con robot vào tìm hiểu và bị đánh tan thì Nhiễm Nam đã thả thêm cả ngàn con khác, điều khiển chúng đào đất chui xuống.
Đất đá ở Mặt Trăng đối với robot công nghệ cao thì rất dễ đào.

Tuy là loại robot chuyên dụng giả trang do thám nhưng làm chút việc tay chân không thành vấn đề.

Cả đám nhanh chóng như những con chuột, ẩn vào lòng đất.
Cảnh vệ thò đầu ra sau tảng đá tìm Nhiễm Nam.

Chợt cả chục robot giả dạng bùm một cái phá đá chui ra, phân thành các hướng ra xa bỏ chạy.

Ánh mắt cảnh vệ phát hiện ra chúng liền nhìn theo.
Hết lớp robot này tới lớp robot khác chui ra chạy tứ tán với tốc độ như xe phân khối lớn.

Từ đôi mắt cảnh vệ bắn quét theo từng tia ánh sáng đỏ, bắn chúng tan nát lần lượt với tốc độ rất nhanh.

15 giây sau, toàn bộ robot mà Nhiễm Nam thả ra điều bị bắn nát thành không khí.

Sau đó nó tiếp tục nhìn xuống sau tảng đá Nhiễm Nam đang núp, tiếp tục chức năng tuần tra tỉ mỉ.
Có người sẽ hỏi tại sao Nhiễm Nam không dùng đến bom sáng và bom nổ để quấy nhiễu cảm ứng của trận đồ và che mắt cảnh vệ đi.

Sau đó thỏa sức đi tìm hiểu trận pháp kia.

Câu trả lời là Nhiễm Nam muốn để dành nó đối phó Khô Đạo Sư trong tương lai nếu cái trận pháp này không có ít gì trong việc xử lý gã này.

Thà lấy robot giả dạng không có giá trị chiến đấu gì ra cũng được rồi.
Cảnh vệ nhìn xuống chỗ Nhiễm Nam trốn thì thấy một hình người ngồi ở đó.

Người này ngẩng đầu lên nhìn lại cảnh vệ.

Giây lát hai bên nhìn nhau đắm đuối.

Người này đột nhiên nổ tung thành một vụ nổ.

Tảng đá bị thổi bay.

Cảnh vệ bị vụ nổ nhấn chìm.

Tiếp tục che mắt nó thêm một vài giây.
Tất cả thực ra để dụ cảnh vệ ra khỏi khu trận pháp mà thôi.

Từ sau khi vài con robot đi vào trận đồ bị cảnh vệ phá hỏng thì Nhiễm Nam đã có kế hoạch dụ nó ra ngoài rồi.

Chỉ là hơi bất cẩn nên bị nó bắn gãy chân, hơi bất cẩn xíu.
Đến robot giả dạng còn dễ dàng đào đất thì Nhiễm Nam dù đang phải cố sức đối kháng với vết thương do tia sáng linh lực cấp 400 bắn phải nhưng cơ thể vẫn đủ mạnh và cứng cáp để chui vào lòng đất.
Trong khi cảnh vệ bị dụ ra ngoài.

Nhiễm Nam đã đào đất chui đến gần khu vực trận đồ trong trí nhớ.

Robot giả dạng lại được thả ra ở dưới lòng đất.

Sỡ dĩ dụ cảnh vệ đi cũng là vì muốn tiếp tục đưa robot giả dạng đi vào trận pháp tìm hiểu.

Lần này còn cẩn thận hơn, đi vào từ bên trong lòng đất, chui ra ở cạnh tế đàn, quay lại toàn cảnh của tế đàn rồi chui về.

Cảnh vệ bị dụ đi hẳn là sẽ không được trận đồ truyền cảm ứng nữa.

Số robot này chắc sẽ không bị cảnh vệ quay về tấn công.
Robot ở dưới lòng đất chỉ cần nhảy lên quay nhanh video rồi chui xuống liền.

Với số lượng lớn robot thì cảnh vệ cho dù có vô tình phát hiện và quay về cũng chưa chắc diệt hết kịp.

Nhiễm Nam chắc rằng mình sẽ có được cái nhìn cận cảnh về tế đàn.

Tìm hiểu xem ở trên đỉnh tế đàn ngoài tượng phật còn có gì khác hay không.

Trận pháp này không chỉ càng xa, càng cao càng khó thấy bên trong mà cả hồn lực cảm quan cũng không thể dễ dàng cảm ứng rõ ràng mọi thứ ở trong.

Đành dùng robot đi quan sát thay ở khoảng cách gần.
Mấy ngàn con robot đào đất chui tới.


Chúng lần lượt lướt qua phạm vi tương ứng của trận đồ và tản ra, sẵn sàng chui lên quanh tế đàn…
Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.


Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

Bùm.

xN lần.
Nhiễm Nam ít tiếp xúc với văn minh ma pháp của giới linh tu cho nên phạm một sai lầm sơ đẳng khi suy nghĩ theo lối mòn.

Dụ cảnh vệ đi ra ngoài, bản thân đột nhập từ lòng đất là được ư? Nếu vậy mà thành công thì tộc Thần Sư và người sáng tạo ra tiểu trận này quá là nông cạn, không thấu đáo rồi.
Chỉ thấy đám robot chui lên được vài trăm mét, còn cách mặt đất bên trên khoảng trăm mét thì như đụng đầu vào tầng sắt.

không con nào chui lên được nữa.

Bất ngờ hơn là chúng như bị thứ gì đó giữ chặt không cho chạy đi, cứ thế vướng lại đó.
Ở trên mặt đất, trận đồ màu trắng phát sáng lên.

Ở bên ngoài trận pháp, cảnh vệ đang tuần tra lập tức dừng lại.

Nó phóng thẳng xuống lòng đất, chui cực nhanh.

Rõ ràng nó vẫn nhận cảm ứng từ trận pháp truyền về.

Để không phá hoại trận pháp, nó theo mệnh lệnh cài sẵn liền chui xuống mặt đất chứ không từ phía trên bắn tia linh lực như khi trước.
Không đến một phút sau.

Toàn bộ robot bị trận đồ kìm giữ đã bị cảnh vệ theo cảm ứng mà bắn tia linh lực xuyên đất, bắn phá tan tành.

Sự việc xảy ra bên rìa trận đồ nên Nhiễm Nam có thể cảm ứng thấy tất cả.

Để tránh nguy hiểm lan sang mình cậu ta đành âm thầm đào đất chui tránh xa xa phạm vi trận đồ hơn nữa.
Hết cách.

Nhiễm Nam không dám tự thân mạo hiểm.

Còn robot giả dạng thì quá yếu không kháng nổi trận pháp.

Hướng này coi như xong.

Nhiễm Nam phải an phận nghĩ cách khác.

Sau này mình mạnh lên thì quay lại nơi này tìm hiểu cũng không muộn.
Không cần quan tâm tới trận pháp nữa.

Để tránh cảnh vệ tuần tra trên mặt đất nên Nhiễm Nam tiếp tục trốn trong lòng đất.


Bắt đầu có thời gian nghĩ cách khác đối phó với Khô Đạo Sư.

Khi trước có bàn bạc sơ qua với Tà Nam.

Lúc này nên thử nghiệm rồi nhỉ?
Cách duy nhất đối phó Khô Đạo Sư khi hắn không còn bị tống về thế giới cũ nữa cũng chỉ có một.

Đó chính là mạnh lên đủ sức đối kháng là được.

Nhưng nói thì ai chả nói được, làm thế nào mới là vấn đề.

Trong thời gian ngắn Nhiễm Nam không thể thăng tới cấp hơn 200 được dù cho là dùng Ma Hóa đi nữa.

Thời Không Giới lại không mở ra được.

Cái trận pháp kia cảm ứng sinh mệnh thì chỉ trong phạm vi trận đồ nhưng cảm ứng và giữ cân bằng không gian thì dường như là cả cái Mặt Trăng này và phạm vi không biết bao xa quanh Mặt Trăng.

Chưa kể di chứng Ma Hóa quá nặng nề, dù có lên tới Giới Tầng thứ hai thì cũng chưa chắc đấu lại con cá Khô ngoài kia.

Ma Hóa, Thánh Hóa điều không đủ sức.

Xem ra phải sáng tạo một đại chiêu khác mạnh mẽ hơn thì mới được.
Tuy nhiên kiến thức của Nhiễm Nam có hạn, vắt hết óc mới tạo ra được Thánh Hóa nhờ vào linh cảm và học hỏi Ma Hóa.

Giờ muốn nghĩ ra chiêu mới khác còn khó hơn lên trời.

Kiến thức tu luyện không thể nào từ không khí chui ra mà bổ sung thêm ý tưởng cho Nhiễm Nam được.
Kiến thức từ không khí chui ra? Đúng là không thể nhưng từ trong trí nhớ kẻ khác thì chắc chắn là được.

Nhiễm Nam biết có một cái bách khoa toàn thư như vậy về tri thức tu luyện.

Nó ở ngay bên cạnh cậu ta, cùng tồn tại với cậu ta.

Chính là Tà Nam.
“Tà Nam.

Ngươi học rộng biết nhiều, trí thức uyên bác.

Hi Hi.

Ngươi cố gắng suy nghĩ xem có thể sáng tạo ra đại chiêu khủng khiếp gì tăng thực lực trong thời gian ngắn lên gấp cả trăm lần không? Mặc kệ di chứng có nặng nề thế nào cũng được.

Không thể trốn mãi ở đây được.

Huỳnh Ni còn đang đợi chúng ta đi cứu đó.

Ta nghĩ nếu trốn cả đời ở đây dám tên cá Khô kia cũng sẽ canh giữ cả đời đấy.

Tên này rõ ràng nhắm vào thần khí và thần trang.

Hắn sẽ không bỏ đi đâu” Nhiễm Nam đề nghị.

Tà Nam từ khi xuất hiện đã tỏ ra có hiểu biết rất nhiều về tri thức tu luyện mà Nhiễm Nam không biết.

Dù hắn không biết vì sao mình biết, xuất thân của mình thế nào nhưng quả thật là hắn biết những trí thức này, không thể phủ nhận.
“Hừ.

Hừ.

Để ta nghĩ xem…”
Trong lúc Tà Nam theo gợi ý của Nhiễm Nam mà suy nghĩ đại chiêu mới.

Nhiễm Nam cũng không ở không.

Tĩnh tâm ngồi thiền.

Cố gắng khôi phục lại cơ thể, sau đó còn phải tạo lại Ý Thể và tạo thêm hai cái Pin Xác.

Hai và chỉ hai cái mà thôi.

Không giống Thời Không Giới có thể giữ Pin Xác không tản mát năng lượng, ở thế giới ngoài này, chừng vài tiếng là Pin Xác sẽ trở thành xác người bình thường ngay.

Không lưu giữ lâu được nên tối đa chỉ có thể tạo hai cái và phải dùng ngay.
Mỗi cái Pin Xác cần có một Ý Thể để tạo ra.

Mà muốn tạo mỗi Ý Thể thì phải hy sinh 1 phần 3 cơ thể cùng 1 phần 3 linh hồn.

Tạo hai cái trong thời gian ngắn vài tiếng đã là giới hạn rồi, muốn tạo nữa cũng không có linh hồn mà tạo vì Ý Thể khi hấp thu chỉ khôi phục cơ thể và năng lượng chứ không hề khôi phục linh hồn.
Một phần ý thức để ý tới vận công.

Một phần ý thức khác lại khởi động Xuyên Giới Liên, liên lạc với mọi người.

Đã qua mấy ngày rồi, không biết mọi người trong Thời Không Giới khôi phục thế nào.

Với lại cũng phải báo tin về cho cha mẹ và em gái mình vẫn ổn để họ yên tâm.
“Meow Meow.

Mọi người không sao chứ?”
“Em yên 10 cái tâm.

Mọi người vẫn còn ổn.

Dạ bị thương nhưng em ấy tu mệnh lực, khôi phục rất dễ.

Những người khác cũng đang dùng đan dược để trị thương.

Sẽ chóng khỏi thôi.” Meow Meow nhận được liên lạc của Nhiễm Nam, cô nàng hơi giảm nhẹ thương thế của mọi người nói với Nhiễm Nam.

Cô nàng biết Nhiễm Nam chưa vào Thời Không Giới chứng tỏ tình hình đang rất tệ.

Cô không muốn Nhiễm Nam quá phân tâm.
“Vậy tốt quá.

Em đi nói chuyện một chút với cha mẹ và người nhà Ni đây” Nhiễm Nam biết sơ bộ mọi người bị thương thể nào vì luôn dùng nhìn trộm lên mọi người.

Nhưng cậu không thể biết nó nặng và khó trị thế nào.

Giờ nghe Meow Meow nói không quá khó trị thì yên tâm hơn.
“Nhiễm Nam.

Con sao chưa về Thời Không Giới nữa.

Con đang ở đâu?” Cha Nhiễm Nam lo lắng hỏi.

Cả nhóm ai cũng về cả chỉ mỗi thằng con chưa thấy đâu làm ông rất lo cho nó.
“Anh hai.

Mau về nha.

Cha mẹ với bên ông sui bà sui cũng lo cho anh lắm đó” Em gái tinh nghịch của Nhiễm Nam xen vào.
“Mọi người yên tâm.

Anh đang ở Mặt Trăng.

Chỗ này nhìn Trái Đất đẹp lắm.

Anh sẽ sớm về thôi.

Chắc khoảng hơn tháng đấy.” Nhiễm Nam tính toán một chút xem khi nào đại chiêu mới sáng chế thành công, đưa ra một thời hạn.
“Con cẩn thận đó.

Mày là con trai duy nhất trong nhà.

Mày chết là nhà này tiệt dòng nha con” Mẹ Nhiễm Nam lên tiếng.

Bà nói mà hơi rung giọng, rõ ràng rất lo lắng cho đứa con trai duy nhất của mình.
“Mẹ, mẹ yên tâm.

Mọi chuyện trong quá khứ không phải chứng tỏ con mẹ trâu bò như thế nào sao? Con không chết được đâu.

Hi hi”
“Thằng cha mày.

Nhớ cẩn thận đó.”
“Dạ.

Cha, mẹ, con có việc chút.

Thi thoảng con gọi về nói chuyện với mọi người tiếp”
“Nhiễm Nam.

Tương lai có chiến đấu, cho cha giúp con.”
“Cha.

Cha lo chăm sóc mẹ đi, lớn tuổi lọm khọm rồi còn ham vui với con làm gì.

Vậy nha.” Nhiễm Nam cúp Xuyên Giới Liên, chuyển sang liên lạc với cha mẹ của Huỳnh Ni.
“Cái thằng trẻ trâu này.

Mày nói ai lọm khọm…” Cha Nhiễm Nam nóng máu lên, đang định xả một tràng thì Nhiễm Nam cúp máy mất khiến ông chưng hửng.
“Cha, mẹ.

Con gọi báo an bình cho mọi người.

Con sẽ sớm về, cha mẹ yên tâm, lần này tên Chân Tâm xuất hiện, sẽ nhanh thôi sẽ tìm được tung tích của Ni.”
“Nhiễm Nam con thế nào.

Con phải bảo toàn đó.

Bố mẹ còn đợi con cứu Ni nó về nữa đó” Cha Huỳnh Ni lên tiếng.


Mặt dù ông cũng được trợ giúp tu linh lực nhưng cũng giống ba mẹ Nhiễm Nam.

Điều là luống tuổi mới được Nhiễm Nam dùng Sổ Ước trợ giúp bước vào con đường tu luyện.

Tốc độ của mọi người rất là chậm dù cho có cố nốc thuốc đi nữa thì đến nay vẫn chưa vượt qua cấp 30.

Muốn cứu Ni chỉ có thể nhờ vào đám trẻ Nhiễm Nam mà thôi.
“Con không sao.

Con đang dụ kẻ thù bỏ đi.

Mọi người yên tâm.

Lần này Chân Tâm xuất hiện, con sẽ truy tung tên này.

Có thể sẽ tìm được Ni.

Cha mẹ yên tâm.”
“Hay là lần sau cho cha tham gia với tụi con.

Cha cũng muốn tìm con gái mình.”
“Aizz.

Cha ở nhà lo bếp nút cho mẹ đi.

Già lọm khọm cả rồi còn đánh đấm gì chứ.

Vậy nha.

lo rửa chén cho mẹ đi.

Hi hi” Nhiễm Nam vẫn là cái bài cúp điện thoại thần kỳ chuồn đi.
“Cái thằng con rể mất dạy này.

Sau hồi trước không phát hiện nó như vậy nhỉ? Biết trước không thèm gả con gái cho nó” Cha Ni cung nắm đấm lên tức giận quát.
“Thôi thôi.

Bớt giận đi.

Con gái nó yêu thì chịu thôi.

Ha ha.

Nó nói cũng đúng đó.

Nhà bếp còn đống chén chờ ông kìa”
“Bà…”
Thời gian trôi qua yên bình lặng lẽ.

Việc trị thương của Nhiễm Nam đã có chút khởi sắc.

Đã khoảng 30 ngày từ lúc bị Khô Đạo Sư truy sát.

Nhiễm Nam cuối cùng cũng hoàn toàn khôi phục mệnh lực trong Mệnh Tâm.

Cơ thể bên ngoài thì làn da cũng đã khôi phục lại.

Nếu không phải bị đặc điểm khó chịu của phép thuật cấp kết đan kỳ thì Nhiễm Nam chỉ cần tối đa một ngày là hoàn toàn khôi phục.

Bị phép thuật cấp kết đan ảnh hưởng, thời gian bị kéo dài ra tới nửa tháng.

15 ngày sau đó là Nhiễm Nam đấu tranh với vết thương ở đầu gối do cảnh vệ tạo ra.

Đến giờ ku cậu vẫn bị cụt một chân mà chưa mọc lại được.
Mệnh lực khôi phục từ ngày thứ 15.

Một phần giằng co với vết bắn của cảnh vệ.

Một phần còn lại Nhiễm Nam để tạo Ý Thể.

Cứ thế qua 16 ngày, Nhiễm Nam cũng đã tạo xong 2 Pin Xác và một Ý Thể để dành vào ngày cuối cùng.

Lại tiêu hao ít thời gian để khôi phục một ít hồn lực.

Chỉ cần chờ thử nghiệm thêm đại chiêu mới thành công thì là lúc Nhiễm Nam bắt đầu phản công Khô Đạo Sư.
Lúc này canh giữ bên ngoài thật nhàm chán.

Qua ngày thứ 31, Khô Đạo Sư vẫn không biết được động tĩnh bên trong trận pháp.

Hắn bắt đầu suy nghĩ cách để tìm hiểu tình hình bên trong.

Thế là tên này bay về phía nữa bán cầu bên kia Mặt Trăng.

Thực thi ý tưởng của hắn.
Ở phía này có mười con người đang mặc đồ du hành vũ trụ màu trắng, thao tác một số loại máy móc không rõ, phân tích các loại mẫu vật trên Mặt Trăng.

Đây là hoạt động thường xuyên của NASA.

Những người này sau khi lấy mẫu phân tích thì sẽ mang chúng về trạm vệ tinh vũ trụ khá lớn của NASA.

Ở đó sẽ tiếp tục phân tích nâng cao và đóng gói gửi về trái đất.
Công việc này được duy trì thường xuyên với nhiều mục đích.

Thứ nhất là tìm hiểu các loại vật chất của Mặt Trăng.

Thứ hai là tìm kiếm các loại quặng mỏ quý hiếm, thậm chí nếu trữ lượng đủ lớn, NASA sẵn sàng gửi robot khai thác lên Mặt Trăng để tiến hành khai hoang.

Thứ ba là nghiên cứu xem có thể cải thiện môi trường Mặt Trăng.

Biến nó thành nơi có thể cho con người sống hay không.

Nếu có thể thì sẽ biến nó thành nơi du lịch không gian đầu tiên của loài người trái đất.
Thật ra hoạt động này đa số sẽ do robot thực hiện.

Chỉ là cách mấy năm sẽ có một đợt bảo trì kiểm tra do các kỹ sư thực hiện.

Lần này bọn họ xui rủi gặp đúng lúc Nhiễm Nam và Khô Đạo Sư đánh nhau lên tới đây thôi.
Nhờ hoạt động này của NASA.

Khô đạo sư không cần bỏ đi xa mà vẫn tìm được chốt thí để thăm dò trận pháp.
Ba người bị mất tích.

Những người còn lại nháo nhào lên nhưng vô ích.

Ba người đó như bốc hơi khỏi nhân gian.
Khô Đạo Sư mang ba người gồm một nam hai nữ tuổi tác trên 40 đi đến bên ngoài trận pháp.

Ba người hoảng sợ nhìn sinh vật giống người lạ lẫm trước mặt.

Trời ạ.

Họ thấy gì? Một người không cần đồ bảo hộ mà vẫn sống được.

Không cần bảo hộ mà lại không bị đóng băng trong môi trường vật chất và trọng lực thấp.

Thề có chúa, hắn không thể nào là con người được.
Ba người càng hoảng sợ đến lồi cả mắt khi bản thân không thể nhúc nhích gì được, thậm chí còn tự động di chuyển bay theo gã ngoài hành tinh trước mắt.
Khô Đạo Sư lần lượt đấm vỡ mặt nạ bảo hộ của cả ba trong ánh mắt hoảng sợ cùng cực của ba người họ.

Bàn tay hắn đặt lên đầu lần lượt từng người.

Thông qua tiếp xúc và tốn thời gian vài phút đồng hồ.

Cuối cùng hắn ta cũng đã tạo ra được Hồn Nhãn cấy lên đầu cả ba người.

Với Hồn Nhãn, Khô Đạo Sư có thể dùng thay mắt mình và hồn lực cảm quan.

Ba người này đi vào trận pháp, thấy gì, cảm nhận được gì điều sẽ truyền về linh hồn của hắn ở bên ngoài.

Coi như là một hình thức quan sát từ xa.
Ngoài ra Hồn Nhãn khi cần có thể làm cầu nối để Khô Đạo Sư đoạt xá hoặc truyền thêm hồn lực để chế tạo họ thành phân thân cấp thấp.

Đây là một kiểu phân thân mà đòi hỏi người thi pháp phải mạnh hơn kẻ bị thi pháp gấp rất nhiều lần mới làm được.

Phân thân hoặc cơ thể mới được tạo ra cực kỳ yếu nhược so với bản thể.

Cho nên công dụng chính của Hồn Nhãn vẫn chỉ là dùng trong thăm dò các nơi nguy hiểm hơn là dùng cho đoạt xá hay tạo phân thân chiến đấu.
Cấy Hồn Nhãn vào đầu ba người xấu số.

Sau đó Khô Đạo Sư còn dùng linh lực mạnh mẽ của mình cưỡng ép cả ba thành linh tu giả tạm thời, truyền linh lực vào kéo cả ba lên thành linh tu cấp 10.

Hắn muốn đề cao khả năng sinh tồn của ba con chốt thí này lên trong thời gian ngắn mặc dù sau đó bọn họ sẽ bị phản phệ mà chết đau đơn.

Một lớp màn bảo vệ linh lực cũng được hắn tạo ra giúp cho ba người sống sót mà không bị đóng băng chết.

Còn vấn đề oxy thì vẫn dùng bình oxy trong bộ đồ du hành vũ trụ để thở.

Oxy bị lớp màn linh lực giữ lại không hề thất thoát.
Mang cả ba đến trước trận pháp vô hình, hay đúng hơn là ảo ảnh khiến người nhìn tưởng nó vô hình vô sắc.

Khô Đạo Sư chuẩn bị đẩy cả ba người vào trong.

Hồn lực trong Hồn Nhãn sẽ điều khiển linh lực trên người ba tên chốt thí, buộc chúng di chuyển theo ý muốn.

Trận pháp tuy che mắt và làm loạn cảm ứng nhưng chỉ cần vẫn có liên hệ truyền về thì Khô Đạo Sư vẫn sẽ nhận được tầm nhìn.

Với cách này, hắn sẽ biết được cụ thể phía trong đó có những gì.
Nhất là tình trạng hiện giờ của Nhiễm Nam là thứ Khô Đạo Sư quan tâm nhất.
Trong ánh mắt và suy nghĩ hỗn loạn của ba nhà khoa học đến từ NASA.

Cơ thể họ bị Khô Đạo Sư điều khiển, bước từng bước đến gần khu vực ảnh hưởng của trận pháp.

Bình Luận (0)
Comment