Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà

Chương 10

Dưới ánh đèn flash, Vu Cẩn thở dồn dập.

Cậu vẫn giữ tư thế quỳ bắn tiêu chuẩn từ hơn mười giây trước, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, khuỷu tay trái tì trước đầu gối trái, mặt nghiêng sang phải, tầm mắt tạo một đường thẳng với kính ngắm.

Máy quay quay cận cảnh một bên gò má của thiếu niên.

Tóc quăn lưa thưa bởi vì mồ hôi mà hơi ẩm ướt, khi quỳ bắn giống như một người kỵ sỹ trong nghi thức cổ xưa, lúc híp mắt nghiêm túc lạnh lẽo hiếm thấy, chuyên chú mà suất khí.

Bầu không khí trong nháy mắt bị kích phát tới đỉnh điểm.

Nữ giới hét chói tai vì Vu Cẩn, làn đạn phát sóng trực tiếp đột ngột tăng cao.

Đạo diễn mừng ra mặt, dứt khoát nói: "Mau chiếu đèn, đặt quảng cáo cho đoạn này!"

Ngay cả Caesar cũng không ngừng tặc lưỡi, vỗ mạnh lên vai Vu Cẩn: "Huynh đệ, lợi hại!"

Trong ống kính show thoát hiểm, năng lực biểu hiện có quan hệ mật thiết với tính cách của tuyển thủ. Vu Cẩn một bộ tiểu bạch thỏ thành thành thật thật, có thể đạt tới trình độ này chỉ sau một vòng đúng là không dễ.

Tuy rằng cầm súng còn chưa đủ linh hoạt, nhưng khí thế vẫn đủ doạ người.

Vu Cẩn vừa đứng lên đã suýt ngã vì cú vỗ vai của Caesar, gương mặt hơi ửng đỏ.

Tư thế quỳ bắn kinh diễm toàn trường vừa rồi là bắt chước Vệ Thời trong phòng huấn luyện hôm đó.

Như những gì lão đại phân tích, nếu nói thi đấu trên biển là đại thoát hiểm, thì thi bán kết chính là tìm nhân tài thoát hiểm.

Ba vị giám khảo sẽ cho điểm dựa trên kỹ năng, chiến thuật, biểu hiện, nói cách khác "Thoát hiểm" chiếm một phần ba, "Thể hiện" chiếm hai phần ba.

Vu Cẩn cãi, chiến thuật cũng là một trong những điều cần thiết cho thực chiến, lại bị Vệ Thời không chút do dự bác bỏ.

Cần tham khảo trước tư liệu bản đồ được chọn và cần cả chiến thuật?

Bản đồ sa mạc từng xuất hiện 8 lần trong chương trình Crowson. Vệ Thời bám át 8 phần tư liệu, điều chỉnh vị trí chiến thuật cho Vu Cẩn từng chút một.

Đến cả động tác nổ súng ——

Đêm hè yên tĩnh, Vệ Thời xách Vu Cẩn lại: "Nhớ kỹ, tôi chỉ làm mẫu một lần."

Ánh đèn trong phòng huấn luyện chiếu trên dáng người lãnh ngạnh bức nhân của lão đại. Vệ Thời đổi từ chỉnh súng thành ngắm bắn chỉ trong vòng ba giây, không khí trong chớp mắt trầm xuống.

"Thất thần cái gì?" Vệ Thời nhướng mày.

Vu Cẩn vội vàng bò dậy, ngồi thẳng, quan sát.

"......" Vệ Thời ra lệnh: "Đứng lên, học."

——

Ánh đèn lần thứ hai sáng lên.

Đấu trường bán kết Crowson, từ vị trí của giám khảo, điểm số của đội đã được công bố. Cả bốn tuyển thủ đều được thăng cấp.

Tá Y Caesar A, phụ trợ Văn Lân B.

Cuối cùng màn hình chuyển tới Vu Cẩn.

Chương trình Crowson có 3 vị huấn luyện viên kiêm giám khảo. Trong đó, Huyết Cáp xuất ngũ đã 2 năm phụ trách chỉ đạo chiến thuật, hai người còn lại phụ trách kỹ năng thực chiến và biểu hiện trước máy quay.

Ba phiếu điểm chuyển tới tay Huyết Cáp, vị lão tướng xuất ngũ từng chém giết không nương tay trong chương trình thoát hiểm gần 20 năm nhìn về phía Vu Cẩn: "Số 300012, Vu tuyển thủ."

Vu Cẩn nhanh chóng đứng nghiêm.

Huyết Cáp rút ra phiếu điểm đầu tiên, hòa ái mở miệng: "Thiên phú rất cao. Cách dùng súng tương đối mới lạ, có thể nhìn ra đã khổ công rèn luyện, còn cần tiếp tục luyện tập. Vì tính công bằng, kỹ năng chiến đấu——C, có thắc mắc gì không?"

Giữa sân một trận xôn xao, Vu Cẩn thấy hơi mất mát, nhưng ngay lập tức điều chỉnh cảm xúc, nhanh chóng lắc đầu, khom lưng tỏ ý cảm ơn.

Vu Cẩn cũng không bài xích điểm C, nếu không phải đã huấn luyện lặp đi lặp lại, cậu nhiều nhất cũng chỉ được F hoặc E.

Tuy rằng —— Vu Cẩn đảo mắt qua khu A, nơi đó có mấy tuyển thủ, cũng là vị trí gần S nhất. Lông mềm của Vu Cẩn hơi hơi rũ xuống, cậu khiến cho lão đại thất vọng rồi.

Huyết Cáp lại lấy ra phiếu điểm thứ 2: "Thiết kế chiến thuật," ông dừng một chút, rốt cuộc mỉm cười: "Không có tì vết, A."

Vu Cẩn sửng sốt, ánh mắt lấp lánh tỏa sáng. Gương mặt rõ ràng nóng lên, rõ ràng vui vẻ nhưng vẫn phải làm bộ nghiêm trang khiến người khác nhịn không được muốn ngắm cậu thêm mấy lần.

Điểm trung bình của Vu Cẩn lúc này đã được kéo lên B, phiếu điểm cuối cùng giữ quyết định quan trọng nhất. Huyết Cáp nhướng mày: "Biểu hiện trên sân đấu...... Ứng lão sư, tôi rất tò mò vì sao cô lại cho điểm này."

Huấn luyện viên phần biểu hiện của Crowson là giám khảo khảo nữ duy nhất, diễn viên nổi tiếng Ứng Tương Tương. Giữa một đám tuyển thủ cô càng có vẻ mị hoặc dị thường, dáng người nhỏ xinh dung nhan tinh xảo. Nhưng mà tất cả mọi người đều biết, có thể ngồi vững trên ghế huấn luyện viên suốt 3 quý liên tiếp, vị nữ diễn viên tuyệt đối không đơn giản.

"Có sức cuốn hút sẽ làm máy quay chủ động đi theo." Ứng Tương Tương cười tủm tỉm nói: "Trên sân đấu có tất cả 16 máy quáy, chỉ vừa rồi thôi, tất cả màn hình đều chiếu gương mặt cậu ấy, tôi thấy cũng nên cho điểm này."

Ứng Tương Tương rút phiếu điểm của mình từ trên tay Huyết Cáp, giơ lên trước camera: "S. Hoàn mỹ, không thể nghi ngờ, năng lực biểu hiện xứng đáng cấp S."

Pháo hoa chợt phóng lên, tiếng vỗ tay như thủy triều mãnh liệt. Trên bảng tin chớp mắt thay đổi:

Tuyển thủ số 300012 Vu Cẩn, kỹ năng chiến đấu C, thiết kế chiến thuật A, năng lực biểu hiện S. Điểm cuối cùng: A.

Vu Cẩn chợt mở to hai mắt.

Caesar vui vẻ bắt lấy vai Vu Cẩn, đầy mặt không thể tin nổi: "Tiểu Vu, sao cậu làm được vậy?! Mới có bảy ngày thôi đó! Tôi sát——"

Huyết Cáp ký tên mình vào bản đánh giá, giữa tiếng la hét của khán giả, hướng Vu Cẩn làm cái khẩu hình: "Cố lên."

Đi qua cầu thang trong suốt hướng lên ghế tuyển thủ, học viên Bạch Nguyệt Quang Ent. hướng về phía khán giả nói lời cảm ơn, một đường hướng đi lên phía trước.

Sau khi máy quay rời khỏi ghế giám khảo, Ứng Tương Tương khẽ cười, tránh microphone nói nhỏ: "Thật đáng tiếc, giám khảo không thể tặng tuyển thủ một champagne."

Huyết Cáp: "...... Cô kiềm chế chút đi."

Đội tiếp theo sắp bắt đầu. Ở khu vực tuyển thủ, mấy người đã đi lên, Văn Lân tách ra ở lối vào khu B.

Vu Cẩn đi cuối cùng chạm vai với người đồng đội an tĩnh này, Văn Lân cười ha hả nói: "Không cần đâu, chờ tôi cuối tuần thăng cấp sẽ tìm mọi người."

Tá Y dùng sức gật đầu, nhìn theo phụ trợ của mình đi xa.

Ba người còn lại đi đến khu A, sau khi chào hỏi với mấy người cùng khối tương lai, Caesar và Tá Y đều thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng cởi áo khoác tác chiến dày nặng ra.

Lúc Vu Cẩn quay đầu lại, hai đồng đội đã hoàn toàn tiến vào trạng thái nghỉ ngơi, trong ánh mắt ánh lại nhảy nhót khó hiểu.

Caesar cười hắc hắc, gương mặt coi như đẹp trai có chút quỷ dị: "Tiểu Vu, đến đây! Đến ngồi cạnh ca, ca dạy cậu thứ tốt......"

Tá Y đột nhiên nhớ tới: "Từ từ, Tiểu Vu đã thành niên chưa?"

Vu Cẩn mơ hồ gật đầu.

"Vậy thì tốt." Tá Y lúc này mới yên tâm, búng tay một cái, màn hình phía trước chỗ ngồi theo tiếng mở ra.

Trong màn hình hình như là hội đấu giá, bảng giá không ngừng thay đổi.

"Đã lên tới 8000 credit rồi cơ à," Tá Y cảm khái: "Nhớ ly champagne của tôi năm ngoái mới chỉ tới 2000."

Vu Cẩn ngạc nhiên phát hiện số hiệu tuyển thủ của mình cũng thình lình xuất hiện trong tin đấu giá, giá lúc này đã tăng tới 2 vạn credit.

"Thả lỏng nào, không phải bán đấu giá tuyển thủ đâu." Tá Y giải thích: "Đây là đấu giá tư cách mua ly champagne đầu tiên cho tuyển thủ. Đương nhiên, trọng điểm không phải ở champagne."

Caesar: "Hắc hắc hắc hắc hắc......"

Trong 3 người, giá champagne cho Caesar ngừng ở 7000 credit, người phục vụ rất nhanh đã đưa tới một ly thủy tinh đế dài chứa chất lỏng màu hổ phách. Trên khay đặt một phong thư tinh xảo, chỗ niêm phong có thể nhìn thấy một dấu môi nhạt.

Vu Cẩn: "......" Từ từ, cái này, cái này giống như......

Caesar cảm thấy mỹ mãn tiếp nhận, cười như tên ngốc. Hắn dùng tốc độ còn nhanh hơn khi nổ súng mở thư, nửa ngày sau ngẩng đầu nói: "Cái gì, tối nay quay về ký túc xá học viên gác cổng á?"

Vu Cẩn: "......"

Ngay cả Tá Y cũng kinh ngạc: "Sớm như vậy? Một mình cậu sao? 6 giờ kết thúc, 10 giờ gác cổng, còn có 4 tiếng."

Caesar tiếc nuối: "Có 4 tiếng làm sao đủ được."

Tá Y: "...... Vậy cậu có đi hay không."

Caesar gật đầu: "Vô nghĩa, rất nhiên phải đi rồi!" Nói xong hormone bùng nổ, hướng người hầu phân phó: "Làm đàn ông sao có thể để phụ nữ mời rượu. Credit tôi trả, thay tôi chuyển lời cho vị tiểu thư đáng yêu kia, đêm nay không gặp không về."

Ly champagne thứ hai được đưa tới cho Tá Y ngay sau đó. Tay súng bắn tỉa đã chinh chiến qua hai mùa chương trình Crowson, lúc này giá trị con người cũng tăng gấp bội, phong thư đi kèm không có dấu môi khoa trương.

"Là số liên lạc." Tá Y lấy ra thiết bị đầu cuối, trong hình ảnh là một thiếu niên 16 - 17 tuổi.

"Đáng tiếc, tôi chưa bao giờ ra tay với vị thành niên." Tá Y nhướng mày, có chút buồn bực: "Thôi, giúp cậu nhóc làm bài tập vậy."

Caesar đang nhấm rượu: "Nói không chừng chỉ là vẻ ngoài trẻ con thôi, giống Tiểu Vu ấy. Tiểu Vu, ly champagne của cậu bao nhiêu?"

Vu Cẩn ngơ ngác nhìn về phía màn hình: "6 vạn."

Caesar suýt nữa phun cả rượu: "6 vạn? Bọn họ điên rồi à?!" Nói xong mới nhớ ra: "Tư liệu tuyển thủ của cậu có phải còn chưa làm mới không?! Phiền phức lớn đây, nam nữ đều muốn cướp."

Vu Cẩn sợ hãi hoàn hồn: "Tôi tôi tôi......"

Tá Y như suy tư gì: "Tiểu Vu, cậu có bạn gái chưa?"

Vu Cẩn lắc đầu a lắc đầu.

"Bạn trai thì sao?"

Vu Cẩn hoảng không kém lắc như trống bỏi.

Tá Y lộ ra ánh mắt khó có thể được, thấy Vu Cẩn bị dọa thành chim cút, lập tức đổi thành giọng an ủi: "Từ chối cũng không sao. Nhớ kỹ, cậu là tuyển thủ, bọn họ mời rượu, cậu không có nghĩa vụ phải mời lại."

—— nhưng mà ngay sau đó Tá Y phải đổi giọng.

Ly champagne đầu tiên của Vu Cẩn đã bị đẩy tới 10 vạn, bỗng nhiên bị một thổ hào nào đó chặn ngang, tăng giá chốt 14 vạn.

"Hơi nhiều." Tá Y khô khốc nói.

"Tiểu Vu, cậu có muốn hỏi công ty ứng lương trước không?" Caesar cũng sốt ruột, nhưng mà rõ ràng vẫn tiếc 14 vạn kia: "Không thì, tôi và Tá Y hỏi thay cậu?"

Tá Y đá vào mông Caesar một vái, đúng lúc này, phục vụ đem champagne cùng phong thư đến cho Vu Cẩn.

"Biết đâu thổ hào chỉ muốn kết bạn với cậu thì sao!" Caesar an ủi, một mặt lại tò mò vô cùng: "Mở ra xem xem."

Vu Cẩn mở thư ra, trong lòng dùng sức phỉ nhổ kịch bản rác rưởi.

Đấu giá Champagne, Crowson để lại 20%, 3 vạn credit này này không biết khi nào mới có cơ hội chạm vào lần nữa ——

Caesar và Tá Y đang hứng thú bừng bừng duỗi cổ muốn nhìn, Vu Cẩn lại thình lình gấp thư lại.

"Cho tôi xem cho tôi xem a!" Caesar ồn ào.

Vu Cẩn nhanh chóng nhét thư vào ví tiền.

"Bên trong viết gì thế? Sao cậu lại đỏ mặt?!" Tá Y cũng gãi tai.

"Là chúc mừng thăng cấp." Vu Cẩn thành thật trả lời.

Caesar khoa trương kêu lên: "Bỏ 14 vạn chỉ để chúc mừng cậu thăng cấp? Thổ hào bây giờ lại có phong độ như vậy á? Không có số phòng à? Phương thức liên hệ cũng không cho cậu luôn?" Nói xong kêu lên một tiếng: "Đẳng cấp cao a. Tiểu Vu cậu cẩn thận một chút, đừng để bị người ta ăn tươi nuốt sống. Loại người này tuyệt đối là tay tình trường già đời ——"

Vu Cẩn thầm nghĩ, nói lung tung! Mới không phải!

Một mặt mỹ mãn lấy tờ giấy ra nhìn thêm lần nữa.

Chúc mừng.

—— Vệ
Bình Luận (0)
Comment