Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà

Chương 64

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit by tytydauphu on wattpad

“Thời gian một xạ thủ ngắm bắn sẽ ngày càng ngắn đi khi trải qua huấn luyện. Nhìn vào thành tích các vòng trước, Tả Bạc Đường có tố chất tuyệt vời, thậm chí có thể khóa mục tiêu chỉ trong 2 hơi thở……”

Huyết Cáp đang bình luận thì ngẩng phắt đầu lên, mặt đông cứng.

Trong màn hình, cơ quan ngắm vào Tả Bạc Đường đột nhiên rung động mạnh, điểm đỏ đại diện cho quy tắc chợt lóe lên.

Tay bắn tỉa của Tỉnh Nghi không kịp đề phòng, mắt mở to, nhanh chóng ngã người sang phải, chật vật thoát khỏi sự tấn công của phó bản nhờ trực giác chiến thuật vững chắc.

Quay đầu lại nhìn lên, chỗ đất vừa nằm đã bị quy tắc bắn cháy xém.

Sao lại như vậy?!

Tả Bạc Đường vẫn chưa hiểu gì cả.

Đồng hồ của hắn vẫn là màu bạc, “Tinh thần” rõ ràng không an toàn nữa, đồng đội Minh Nghiêu cũng mờ mịt nhìn hướng đối diện ——

Phe an toàn đã biến thành “Vật chất” chỉ trong vài giây Tả Bạc Đường ngắm bắn ngắn ngủi.

Trường quay Crowson Show, Ứng Tương Tương vội nói: “Mau, mau quay lại chỗ Tiểu Vu.”

5 giây trước.

Vu Cẩn giơ súng, híp mắt ép con tin uống chiếc chén Thánh màu bạc cuối cùng, trên màn ảnh rất có khí thế hung ác.

Đồng hồ của thực tập sinh bị Vu Cẩn áp bức chuyển sang màu bạc —— “Vật chất” từ 8 người giảm xuống còn 7 người, “Tinh thần” tăng từ 7 người lên 8 người, biến thành phe nguy hiểm.

Tả Bạc Đường đang chuẩn bị nổ súng không rảnh kiểm tra, suýt nữa bị quy tắc đánh trúng.

Bắn đơn kết thúc trong thất bại.

Ngoài màn hình, mọi người cùng ồ lên, làn đạn điên cuồng:

“Có cách đánh kiểu này nữa hả?!”

“Đậu má thỏ con cũng biết uy hiếp người khác!? Tiểu Vu, cầu dùng họng súng chỉa vào tôi được không a a a a!!”

“Từ từ, tôi nhớ 15 phút trước Tiểu Vu mới ép một thực tập sinh chuyển sang phe tinh thần xong, sao đột đột nhiên lại biến về vật chất rồi? Xoay lại lúc nào thế? Đầu chưa load kịp……”

Huyết Cáp thở dài.

Màn ảnh thay đổi, ở góc nào đó trong phó bản. Thực tập sinh xăm chữ “Tất Thắng” sau gáy đang lăn lộn chạy trốn, rõ ràng không phải con tin mà Vu Cẩn bắt giữ.

“Tôi biết các bạn mù mặt(không nhận ra ai), không sao, tuyển thủ của chúng ta không thế là được.” Ứng Tương Tương mỉm cười.

Bên kia, Huyết Cáp lại suy tư: “Tỉnh Nghi còn 4 chiếc ly gồm 3 vàng 1 bạc, vị trí bắn tỉa không giỏi cận chiến, rất khó bắt con tin để thay đổi cục diện. Dựa theo tình hình này, hẳn là 2 tay bắn tỉa của Tỉnh Nghi sẽ đổi phe cho nhau, để Tả Bạc Đường nằm trong phe an toàn có thời gian ngắm bắn, nếu vậy tuyển thủ Vu……”

Ứng Tương Tương cười, nói: “Đừng quên, Tiểu Vu còn 1 chiếc ly vàng.”

Đợi Tả Bạc Đường đổi sang “Vật chất”, Vu Cẩn lại ép con tin uống chén “Vật chất”.

Nữ diễn viên đa tài giỏi toán hơn Huyết Cáp nhiều, cô lại bổ sung: “Anh biết vì sao Tiểu Vu bắt con tin này mà không phải người lúc đầu không? Bởi vì cậu ấy đã tính hết ngay từ đầu rồi.”

“Chén Thánh mà Tiểu Vu cướp là 3 bạc 1 vàng, để bố cục hoàn mỹ, cậu ấy cần 1 con tin phe ‘Vật chất ’ chứ không phải phe ‘Tinh thần’.”

Crowson Show, phó bản “The Temperance”.

Tình hình phát triển đúng như Ứng Tương Tương nói. Sau khi đổi phe cho nhau, Tả Bạc Đường tiến vào phe an toàn “Vật chất”, Minh Nghiêu sang phe “Tinh thần”.

Vu Cẩn nhanh chóng theo sát, tiếp tục tưới nước cho con tin ——

“Vật chất” biến thành 8 người, “Tinh thần” 7 người, Tả Bạc Đường lại rơi vào phe nguy hiểm. Tỉnh Nghi chỉ còn 2 ly vàng nên Tả Bạc Đường không thể đổi phe, Vu Cẩn lại vẫn trong phe an toàn.

Đối diện, Tả Bạc Đường không cách nào tập trung ngắm bắn cuối cùng đành từ bỏ, đưa súng cho đồng đội Minh Nghiêu.

Trong màn hình, Minh Nghiêu hơi khẩn trương, lòng bàn tay túa mồ hôi. Trong song C Tỉnh Nghi, Tả Bạc Đường chịu trách nhiệm đại đa số lần bắn đơn, Minh Nghiêu làm phó C không đủ kinh nghiệm.

“Làm hết sức.” Tả Bạc Đường ôn hòa nói.

Đội trưởng cổ vũ giúp Minh Nghiêu thả lỏng hơn, viên đạn xuyên qua không khí ——

Nhưng mà trong vài giây ngắm bắn, Vu Cẩn đã dự đoán trước đường đạn, trốn sau công sự ở hướng 90 độ so với hướng bắn, không để lộ đầu.

Trường quay Crowson Show.

“Vu Cẩn phản ứng rất nhanh.” Huyết Cáp bình luận: “Minh Nghiêu không đủ kinh nghiệm, luyện nửa năm nữa sẽ có cơ hội.”

Ứng Tương Tương nhìn màn hình, thở phào một hơi: “Kết quả đã định.”

“Tiểu Vu và Minh Nghiêu đều còn trẻ, thực lực không chênh mấy, Minh Nghiêu thua ở chiến lược.”

“Mục đích Tiểu Vu sắp xếp con tin, chén Thánh khá rõ ràng —— áp chế Tả Bạc Đường. Dùng quy tắc loại bỏ đối thủ mạnh nhất, chia rẽ song C Tỉnh Nghi, sau đó dùng tinh thần cảnh giác cao nhất đấu với Minh Nghiêu.”

Khóe mắt Ứng Tương Tương cong cong: “Qua 3 vòng, Tiểu Vu vẫn luôn là tuyển thủ biết lợi dụng hoàn cảnh nhất.”

Trong màn hình.

Tả Bạc Đường vỗ vỗ vai Minh Nghiêu, tỏ ý lần sau cố gắng hơn. Vị thực tập sinh Tỉnh Nghi dày dặn kinh nghiệm này khiến làn đạn thét chói tai ngay lập tức.

Mà khi máy quay chuyển sang Vu Cẩn —— tầng tầng lớp lớp làn đạn gần như phát điên.

Hơn 40 phút sau.

Minh Nghiêu ngoan cố loại 1 tuyển thủ phe “Vật chất”, cuối cùng không thể đảo ngược tình thế được nữa, nhưng lại kích hoạt điều kiện số lượng người bị loại đạt tiêu chuẩn của phó bản.

Giữa không trung, Thiên sứ thích đổ nước rốt cuộc dừng động tác, cơ quan từ từ chuyển động cho thấy bí mật của phó bản sắp được hé lộ.

Vu Cẩn thở phào nhẹ nhõm, nhìn thực tập sinh bị mình chĩa súng suốt nửa trận: “Xin lỗi…… đợi ra ngoài rồi tôi mời anh ăn cơm nhé?”

Người anh em kia cũng đang tuyệt vọng: “…… Được rồi, có thể bỏ súng xuống rồi nói không?”

Vu Cẩn do dự lắc đầu.

Người anh em: “…… Tôi cho cậu lá bài của tôi, ờm, có thể cho tôi một con đường sống không……”

Vu Cẩn do dự.

Người anh em: “Tôi uống nhiều nước quá, đang cố nhịn đây. Giờ mà cậu bắn tôi, lát vào khoang an toàn lỡ như —— tôi còn phải nộp thêm phí vệ sinh.”

Vu Cẩn trợn tròn mắt: “Anh……”

Người anh em đã móc bài ra: “Cầm lấy đi, sau này chúng ta chính là nhờ súng kết bạn. Cậu còn tiết kiệm được một viên đạn, có lãi!”

Ánh mắt Vu Cẩn dán vào lá bài.

Ẩn phụ, Nine of Wands.

* Lá Nine of Wands



Chưa ai trong Bạch Nguyệt Quang cướp được lá Wands, rốt cuộc lại có được ngoài ý muốn.

Thực tập sinh kia đứng lên từ mặt cỏ, phủi phủi quần: “Tôi cứ tưởng rằng trong phó bản có thứ tốt hơn nên không đổi bài, nào ngờ…… Haiz làm thực tập sinh lâu rồi nhưng chưa từng bị ép uống nhiều nước như vậy, không tốt cho thận già…… Ờm, hay là đừng loại tôi vội, chúng ta có duyên gặp lại, được không?”

Vu Cẩn đang định nói thì tầm mắt đột nhiên lạnh lùng, nhìn về giữa không trung.

Thiên sứ khẽ gật đầu, ôm 2 chiếc chén Thánh trong lòng, đôi cánh màu đỏ đậm giang rộng ——

Bậc thang dâng lên giữa phó bản, sau đó là trụ khắc hoa văn lặp lại, đài cao tỏa sáng, cùng lúc cửa ra phó bản mở ra, lá Ẩn chính thống trị toàn bộ phó bản xuất hiện trên đài!

Lá bài xuất hiện nghĩa là cho phép trao đổi, một khi đổi bài thành công, toàn bộ phó bản sẽ thiết lập lại theo ý nghĩa của lá bài.

Đối diện, song C Tỉnh Nghi dùng tốc độ sét đánh hành động.

Vu Cẩn thấp giọng nói: “Bọn họ muốn đổi bài……”

Người anh em: “Hả? Không còn chuyện gì thì tôi đi trước nhé?”

Ai ngờ Vu Cẩn nhanh chóng gỡ khẩu súng trường cơ bản đeo trên lưng xuống, ném cho hắn: “Cho anh súng.”

Vị thực tập sinh này đã trắng tay khi bị Vu Cẩn bắt tù binh, lúc này lập tức vui ra mặt.

Vu Cẩn nói thật nhanh: “Bên trong có 32 phát đạn, tôi có 1 điều kiện —— dùng một nửa đạn bắn 2 người kia.”

Người anh em: “…… Tỉnh, Tỉnh Nghi á?!”

Vu Cẩn gật đầu, đồng thời vác súng tiểu liên, mò hướng cửa ra phó bản.

Át chủ bài của Tỉnh Nghi thần bí khó lường, một khi lá bài “Temperance” ở trên kia bị thay thế, phó bản bị cưỡng chế cơ cấu lại, cơ hội để cậu có thể chạy ra khỏi đây càng xa vời hơn.

Người anh em kia rốt cuộc cũng phản ứng lại, ngay khi Vu Cẩn đi cũng chạy theo, đồng thời không quên thực hiện nghĩa vụ, bắn loạn về hướng đài cao: “Được! Tôi giúp Bạch Nguyệt Quang các cậu đối phó với Tỉnh Nghi, sau này cậu có thể đưa tôi đến Bạch Nguyệt Quang phỏng vấn không? Tôi tên Lâm Khách, này Vu ca ——”

Vu Cẩn bị tiếng “Vu ca” này làm cho cứng cả lưng, vừa quay đầu lại biểu tình đột biến: “Chạy! Mau, bên phải —— đừng! Đó là bên trái!!”

Trên đài cao, Minh Nghiêu chỉ còn cách lá bài 1 bước, Tả Bạc Đường đang nấp sau cột đá bắn xuống phía dưới.

Vu Cẩn tránh sang phải, gọi người anh em Lâm Khách mù đường lao hướng bên trái lại, hắn đụng phải đường đạn.

Khoang cứu nạn bùm một tiếng bắn ra.

Vu Cẩn không kịp nghĩ tiếp, nhanh chóng nâng súng phản kích, Tả Bạc Đường không ham chiến mà nấp sau công sự. Vu Cẩn cắn chặt răng, dùng toàn lực xoay người chạy tới cửa ra, trước mặt còn hơn 5m, đã có thực tập sinh bước ra ——

Tiếng cơ quan đúng lúc này vang lên, cửa lớn ầm ầm khép kín!

Trên đài cao, lá “Temperance” bị rút ra, Minh Nghiêu đã đổi bài xong.

Phó bản dưới mái vòm Gothic như một chiếc lồng.

Bên ngoài bức tường vang lên tiếng thiết bị kim loại va chạm, tiếng khớp bánh răng, móc xích lôi kéo cùng vô số tiếng ma sát rất nhỏ, giống như bị bàn tay vận mệnh vô hình tác động.

Vu Cẩn chỉ còn một chút nữa là có thể chạy ra khỏi phó bản, thần sắc của cậu đột nhiên thay đổi, buộc phải lui về phía sau, tiếng vang rất nhỏ bên tai càng lúc càng lớn, thậm chí muốn rách cả màng nhĩ.

Tầm nhìn tối tăm không chút ánh sáng, cao nguyên đồi núi như bị gió quỷ dựng lên, cảnh tượng trong phó bản quay cuồng.

Bốn vách tường bỗng nhiên có ánh huỳnh quang.

Phòng riêng, khu vực chuẩn bị!

Ngoài song C Tỉnh Nghi trên đài cao, tất cả các tuyển thủ bao gồm cả Vu Cẩn đều phóng tới khu vực chuẩn bị không chút do dự. Ngay khi mọi người đến nơi, phó bản bắt đầu biến đổi.

Đầu tiên là thảm thực vật dưới chân núi bị cắt thẳng ở giữa, để lộ nền móng sâu cùng mạng lưới dây điện chằng chịt. Địa hình từ từ chìm xuống và được vận chuyển sang 2 bên, cánh tay máy màu bạc nâng địa hình rộng lớn chợt lóe lên.

Bao gồm cả người anh em kia, nhưng tuyển thủ hóa thành khoang cứu nạm bị cánh tay máy gom lại, ném vào ống tái chế.

Mấy quả cầu khoang cứu nạn lăn ùng ục, chúng sẽ được chuyển ra ngoài trường đấu sau vài phút. Các nhân viên sẽ mở khoang ra, sau đó sẽ kiểm tra và chữa trị cho các tuyển thủ, đồng thời tiến hành phỏng vấn loại bỏ.

Đài cao cũng biến động.

Vu Cẩn nhanh chóng ngẩng đầu. Đài cao cũng giống khu chuẩn bị, là nơi bảo vệ tuyển thủ khi phó bản thiết lập lại. Song C Tỉnh Nghi nấp sau cột đá cũng đang ngửa đầu quan sát.

Tượng thiên sứ giữa không trung mang vẻ mặt thương xót, nàng đặt chén Thánh, đôi mắt hơi khép lại, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên, cánh tay chậm rãi mở ra, đôi cánh đỏ dần dần che khuất ánh sáng.

Cuối cùng nguồn sáng biến mất, phó bản đột ngột rơi vào bóng tối.

Dưới chân, tiếng cánh tay máy móc đổi thành địa hình lại vang lên, nhưng không có cách nào để nhìn rõ.

Bất kể phó bản sắp xuất hiện là gì, Vu Cẩn chỉ biết 1 điều, nó là át chủ bài trong tay Tỉnh Nghi.

Vu Cẩn chậm rãi lấy hơi, đồng thời nhanh chóng đeo tai nghe lên.

Trong kênh liên lạc, Tá Y đang nói chuyện với Văn Lân: “Vừa rồi là phó bản The Chariot. Mặt bài là một người đàn ông điều khiển 2 con sư tử kéo chiến xa. Khi tôi đi vào thì tên đổi bài đã dắt chiến xa dọn sạch trường đấu, cả trăm dặm không có lấy một ngọn cỏ, mẹ nó. Bọn tôi ở dưới chiến đấu như một đám sư tử, hắn ngồi một mình trên chiến xa xem diễn……”

Vu Cẩn đúng lúc này lên tiếng: “Tá Y ca, tôi bị nhốt trong phó bản số 6! Tỉnh Nghi đổi bài rồi!”

Tá Y: “…… Nếu có cơ hội cho tên đó 1 phát —— khoan đã, có chuyện gì với Tiểu Vu rồi?”

Nghe thấy tiếng Vu Cẩn, Tá Y mới thở phào, nhưng vẻ mặt rất nghiêm trọng: “Tiểu Vu ở phó bản chờ tôi, tôi lập tức đi tìm cậu.”

Vu Cẩn an tâm hơn một chút.

Sau khi 1 người bị loại, 1 người chạy ra ngoài, phó bản còn lại 13 người, chỉ cần thiếu người, Tá Y vẫn có thể được quy tắc chấp nhận cho vào phó bản. Chỉ là không biết số người giới hạn của lá bài này là bao nhiêu.

Tiếng địa hình biến đổi dưới chân nhẹ hơn, phó bản đã gần thiết lập xong.

Vu Cẩn nhanh chóng báo cáo: “Sắp bắt đầu rồi ——”

Trong tai nghe đột nhiên “Vút” một tiếng, nhịp tim của mọi người cùng căng thẳng.

Tá Y thoát được đạn lạc, mắng: “Có người nấp trên đường!”

Vu Cẩn: “Hướng nào? Có nhận ra đối phương là ai ——”

Tá Y: “Là tên đổi lá Judgement thành The Chariot.”

Vu Cẩn khựng lại, nửa câu sau nghẹn lại trong cổ họng.

Cũng may Tá Y đã nhanh chóng ổn định trận thế: “Có công sự che chắn, không sao. Tôi thấy có vẻ hắn muốn cản tôi tập hợp. Lạ thật, hắn dùng lá The Chariot rất tốt, tiến vào đợt nào diệt đợt đó, sao lại chạy ra như tôi nhỉ…… Tiểu Vu, có nhận ra lá bài chỗ cậu là gì không?”

Vu Cẩn nheo mắt nhìn: “Không có ánh sáng nên không thấy được. Tôi nghĩ, đội hình song C của Tỉnh Nghi rất hiệu quả, nhưng ưu thế rõ nhất là đấu 2V2. Át chủ bài của họ hẳn là một lá có thể dính song C thật chắc.”

Trong kênh liên lạc, Caesar luôn chậm nửa bước so với đồng đội cuối cùng cũng xuất hiện.

Mày Tá Y giật một cái, vội vàng lên tiếng trước khi Caesar quang quác: “Tiểu Vu cố gắng kéo thời gian, chờ tôi đến. Trốn được thì trốn, nhớ kỹ, cả Crowson không ai ăn ý bằng song C……”

Caesar phụ họa: “Chính xác! Nghe nói 2 người kia phải cùng ăn cùng ở cùng ngủ mới bồi dưỡng được ——”

Tá Y, Văn Lân: “Câm miệng!”

Vu Cẩn nhìn xuống dưới chân.

Bên ngoài khu chuẩn bị hoàn toàn im lặng, phó bản đã thiết lập xong.

Ánh sáng mỏng manh rót xuống, đầu tiên là chiếu sáng đôi cánh màu đỏ của Thiên sứ, tiếp theo là cánh tay đang mở ra của nàng, gương mặt nhắm mắt mỉm cười, đồng cỏ xanh mướt, hoa thơm chim hót, cây táo xum xuê, cành khô mang ngọn lửa, rắn lấp ló trong đám cỏ.

Vườn địa đàng!

Vu Cẩn nhận ra ngay lập tức.

Trong 22 lá Ẩn chính, chỉ có 1 lá có hình ảnh vườn địa đàng.

Ánh mặt trời chiếu rọi, thiên sứ mở rộng đôi tay, đôi tình nhân gặp nhau dưới sự chúc phúc của Thiên sứ. Adam nhìn Eve, Eve chăm chú nhìn Thiên sứ, nơi bọn họ đứng tỏa ra ánh sáng của sự sống bởi vì tình yêu.

Lá ẩn chính thứ 6, The Lovers.

* Lá The Lovers



Não Vu Cẩn nhanh chóng chuyển động, mặt bài và phó bản đã có, trừ “Người yêu” mà Thiên sứ triệu hoán. Dựa vào quy tắc của phó bản Judgement có thể đoán, nguyên tố bị thiếu của phó bản đều do tuyển thủ bù đắp ——

Trong khu chuẩn bị, màn hình ảo trên bàn nhỏ sáng lên:

“Vui lòng chọn cộng sự người yêu trong vòng 3 phút, hai bên chọn lẫn nhau là ghép đôi thành công, chọn thất bại sẽ do hệ thống ghép ngẫu nhiên.”

Mặt Vu Cẩn đột nhiên dại ra.

“Phó bản yêu cầu 2 người tổ đội…… Tá, Tá Y ca, phải tạo đội trong 3 phút……”

Sau khi Vu Cẩn mô tả quy tắc, kênh liên lạc chợt nổ tung.

Tá Y: “Tôi tới ngay! Tên kia vẫn đang nổ súng!! Tiểu Vu cố chịu đựng, không được chọn ai hết, Tá Y ca của cậu tới!”

Caesar: “Đậu má quy tắc, còn chơi được kiểu này hả??”

Còn 2 phút.

Tá Y gian nan luồn lách giữa những phát đạn: “Tiểu Vu kiên trì…… Sắp, sắp tới rồi…… Cậu bỏ qua đến ảnh cuối cùng, chờ tôi tiến vào thì chọn tôi ngay……”

Còn 1 phút.

Quy tắc phó bản không ngừng thúc giục, Vu Cẩn không thể không duỗi tay về phía màn hình.

Ảnh chân dung 12 tuyển thủ khác lần lượt xuất hiện giữa màn hình, vuốt trái là “Động lòng”, vuốt phải là “Pass”.

Ngay cả song C Tỉnh Nghi cũng xuất hiện trong đó.

“……” Vu Cẩn không chút do dự vuốt phải vuốt phải vuốt phải.

Còn 30 giây.

Vu Cẩn tuyệt vọng: “Tá Y ca, sợ là bị ngẫu nhiên rồi!”

Tá Y phát điên: “Tôi sợ 30 giây không kịp! Tiểu Vu đừng nóng vội, kể cả ca không ghép đôi được cũng có thể giúp cậu. Tiểu Vu nhớ kỹ, không được đưa lưng cho người khác, điểm thưởng tiêu diệt thực tập sinh cấp A cao, biết người biết mặt không biết lòng! Nếu người ghép ngẫu nhiên không đáng tin thì 1 phát loại luôn!”

Caesar quang quác phản bác: “Cái gì? Loại người? Người khác tổ đội 2:2 đánh bài người yêu, anh bảo Tiểu Vu một mình đánh bài goá phụ chắc??? Không được, Tiểu Vu phải dùng tình yêu cảm hóa hắn, khiến hắn yêu cậu ——”

Caesar bị tắt loa.

Còn 5 giây.

Vu Cẩn hết hy vọng nhìn màn hình ảo.

Tá Y đột nhiên nói: “Khoan, phó bản số 6? Tôi thấu tên bắn tôi đi vào phó bản số 6 ——”

1 phút trước, trong trường quay Crowson Show.

Ứng Tương Tương tươi cười đầy mặt, khắp nơi tràn ngập không khí sung sướng, làn đạn lại càng sinh động.

“A, lá bài mọi người muốn xem nhất, Ẩn chính ‘The Lovers’.” Ứng Tương Tương dang 2 tay: “Đầu tiên chúc mừng song C Tỉnh Nghi nắm tay thành công.”

Làn đạn hiện tại đều là “Bầu trời xanh CP!”, “Phát đường 66666”, “Cho tôi cả tá phó bản như vậy luôn được không!!”, “Ha ha ha ha phó bản này là phần mềm hẹn hò hả??”

“Ôm chặt cẩu độc thân Tiểu Vu”, “Tôi mới tới, xin hỏi bỏ bao nhiêu credit thì có thể để chân dung bảo bảo trên màn hình của Tiểu Vu?”, “Tiểu Bạc vẫn đang ở phó bản khác ném phi tiêu, CP Bạc Kim vô vọng”, “CP Nhị Ngốc vô vọng +1”……

Huyết Cáp nghiêm túc hắng giọng, che dấu ánh mắt mờ mịt, rõ ràng không biết gì về fan CP.

Ứng Tương Tương nhận ghế MC: “Chúng ta chuyển ống kính sang Tiểu Vu nào. Thật đáng tiếc, Tiểu Vu PASS tất cả. Tiêu chuẩn của Tiểu Vu rất cao nha, xem ra trong các tuyển thủ không có hình tượng hoạt bát đáng yêu mà cậu ấy thích —— đùa chút thôi. Rất rõ ràng, Tiểu Vu đang đợi đồng đội Tá Y, nhưng Tá Y bị chặn trên hành lang rồi, hẳn là không đuổi kịp trong mấy giây còn lại.”

“Hả, có tuyển thủ mới vào.”

“Chúng ta cùng xem lựa chọn của các tuyển thủ khác. Ngoài song C Tỉnh Nghi, gần như tất cả tuyển thủ ở đó đều chọn Tiểu Vu. Không thể không công nhận chân dung của Tiểu Vu cực kỳ đẹp trai. Đương nhiên, lý do lớn hơn là công nhận thực lực của Tiểu Vu.”

“Tuyển thủ thứ 14 đã xuất hiện trong trường đấu. Có thể nhìn thấy chân dung của tuyển thủ này đã xuất hiện trên màn hình của Tiểu Vu. Tiểu Vu sẽ chọn PASS tiếp, để hệ thống ghép ngẫu nhiên, hay là tổ đội cùng thực tập sinh cấp C này ——”

Giữa màn hình, Vu Cẩn ngẩn ra, lọn tóc mềm đột nhiên vểnh lên nhảy nhót, không chút do dự vuốt trái “Động lòng”.

Trên màn hình giả lập, chân dung Vệ Thời sáng lên.

Ghép đôi thành công.
Bình Luận (0)
Comment