Sói Vương Bất Bại

Chương 467

Giang Sơn

Điện Huyền Vương!

Hoa Giang Sơn không giống với hoàng đế Đế Uyên trước của nước Đại Hạ!

Chiến lực của Đế Uyên trước khi đan điền bị tổn hại đã được xem là một trong những kỳ tài Cảnh Minh Khí, với thực lực như vậy nếu đặt ở trong điện Huyền Vương thì không hơn ai nhưng lại không kém ai, sẽ bị vây ở vị trí cực kỳ xấu hổ, dựa theo cấp bậc phân chia của điện Huyền Vương thì chỉ có cường giả hai cấp Minh Tâm mới có tư cách tranh đoạt vị trí Quy Sát, trở thành thành viên chủ lực của điện Huyền Vương, còn những người dưới hai Cảnh Minh Tâm thì chỉ có thể trở thành một trong ba ngàn chiến tướng mà thôi!

Đế Uyên vốn chính là hoàng chủ của nước Đại Hạ, thân phận cao quý, tâm cao khí ngạo, là người thà làm đầu gà còn hơn làm đuôi phượng, đương nhiên sẽ không cam lòng gia nhập điện Huyền Vương chỉ để trở thành một trong những chiến tướng bình thường. Mục tiêu của ông là hai Cảnh Minh Tâm, sau đó trở thành thành viên chủ lực, làm một trong mười hai Qủy Sát!

Chỉ đáng tiếc!

Trời không chiều lòng người, sau khi đan điền bị tổn hại, Đế Uyên hoàn toàn mất đi cơ hội đạt tới một trong hai Cảnh Minh Tâm, đến cuối cũng không thể gia nhập được điện Huyền Vương, ông không phải thành viên của điện Huyền Vương nên đương nhiên sẽ không lộ ra cho người khác biết sự việc bên trong điện Huyền Vương được!

Nhưng còn Hoa Giang Sơn....

Sự thật là!

Trước khi Hoa Giang Sơn đi vào minh cảnh rồi trở thành hoàng chủ Đại Hoa thì đã là thành viên của điện Huyền Vương rồi, ban đầu ông ta chỉ là một chiến tướng bình thường, sau khi kiên trì nỗ lực không ngừng cố gắng đi từng bước một mới có được thực lực và địa vị như ngày hôm nay!

Vì vậy!

Hoa Giang Sơn cực kỳ quen thuộc và vẫn luôn duy trì liên hệ với điện Huyền Vương, cũng không kiêng kỵ nhắc tới điện Huyền Vương ở trước mặt người khác, nên tuy rằng thái tử Hoa Long Thần tạm thời vẫn còn chưa gia nhập điện Huyền Vương nhưng cũng thường nghe thấy và biết không ít tin tức về điện Huyền Vương này! "Điện Huyền Vương..."

Hoa Long Thần ngây người một lúc, sau đó hai mắt lập tức tỏa sáng, gật đầu nói: "Không sai không sai! Con nhớ rõ ngài từng nói qua, bên trong Điện Huyền Vương có mười hai Qủy Sát phân tán ở hơn một trăm quốc gia, trong tay mỗi người phụ trách các sự việc lớn nhỏ của mười nước, hơn nữa không ai không phải là siêu cấp cường giả hai Cảnh Minh Tâm, chỉ cần ngài có thể mời được vị Qủy Sát đại nhân phụ trách Đại Hoa và Đại Hạ, với thực lực của gã ta thì việc đi giết một tên Tiêu Nhất Thiên dễ như trở bàn tay!"

Đúng vậy!

Thật quá dễ dàng!

Giống như minh cảnh cách ám cảnh viên mãn cả một khoảng trời, hai cảnh minh tâm và một cảnh minh khí nhìn như chỉ kém nhau một bậc nhưng lại khác nhau đến một trời một vực! "Ù!"

Hoa Giang Sơn nặng nề nói: "Tiêu Nhất Thiên tuổi trẻ, rất xuất sắc, dòng máu trong người cậu ta rất mạnh mẽ, thiên phú rất cao!" "Này!" "Là lợi thế của cậu ta, cũng là điểm chết của cậu ta!" "Tục ngữ có câu, mộc tú vu lâm, phong tất tồi chi! Đôi cao vu ngạn, lưu tất thoan chi! Hành cao vu nhân, chúng tất phi chi! (= đại khái là người tài giỏi, xuất chúng thì sẽ bị người khác đố kỵ, ganh ghét, hãm hại, giống như câu "cây cao đón gió") Cả trăm nước đều dưới sự thống trị của điện Huyền Vương, điện Huyền Vương tuyệt đoi sẽ không cho phép một tên tuổi còn trẻ mà lại khinh người như Tiêu Nhất Thiên sống sót, để lại tai hoa ngầm thật lớn cho mình!" "Vì vậy!" "Chúng ta chỉ cần đứng giữa thì có thể đạt được mục đích của chúng ta rồi. Không dung đến ai, cử đứng yên là được!"

Cuối cùng nói xong!

Hoa Giang Sơn khoanh tay xoay người sang chỗ khác từ trên cao nhìn xuống hoàng thành to lớn ở đây, thấy được sự phồn hoa của để đô hoàng thành và những cánh đồng màu mỡ nơi xa, làm cho toàn thân ông ta toát ra khí chất anh hùng một mình thống trị cả the giới! ngài anh minh!"

Hoa Long Thần đứng ở một bên thuận tiện nịnh nọt một câu! "Bảo!"

Bồng nhiên một tiếng hô lớn vang lên ở phía sau, một tên lính gấp rút chạy về phía điện Thiên Sát, vào đại điện quỳ một gối dưới hàng bậc thang, cung kính nói: "Bẩm hoàng chủ đại nhân, kinh thành Đại Hạ truyền đến tin tức!" "Sao?"

Tròng mắt Hoa Giang Sơn hơi co lại, có ý kêu nói: "Nói nhanh "Vâng!" đi!"

Tên lính kia lập tức nói: "Cái chết của hoàng chủ Để Khâm nước Đại Hạ đúng thật là bị ba người Hải Vương Đông Tinh, Sơn Chủ Tuyết Vực, Lâm Thanh Uyển hợp lại giết, chết mất xác!" "Tiếp đi!" "Tiêu Nhất Thiên dẫn người đêm khuya tập kích hoàng thành Đại Hạ, giết chết Hải Vương Đông Tinh đang dùng Phệ Hồn trận để vào minh cảnh, bắt giữ Sơn Chủ Tuyết Vực cũng đang sắp đi vào minh cảnh, còn Lâm Thanh Uyển...." "Nghe nói là bị điên rồi!" "Có thể!" "Chắc là Sơn Chủ Tuyết Vực sợ chết nên hợp tác với Tiêu Nhất Thiên mới dẫn đến thất bại của Vạn Nhẫn Sơn...."

Trước đây!

Lúc đó hai nước đang chiến tranh, sau khi Tiêu Nhất Thiên nắm quyền kiểm soát hoàng thành Đại Hạ liền lập tức phong tỏa cả hoàng thành, ngăn chặn tin tức lộ ra ngoài!

Mà hiện tại!

Chiến tranh đã muốn chấm dứt, tình hình tổng thể đã xác định, đương nhiên không cần phải tiếp tục phong tỏa hoàng thành làm gì nữa!

Vì lẽ đó!

Các tin tức liên quan lục tục truyền ra! "Đột phá rồi?"

Ánh mắt Hoa Giang Sơn hiện lên sự kinh ngạc, việc Hải Vương Đông Tinh và Sơn Chủ Tuyết Vực cùng lúc đột phá làm cho ông ta có chút ngoài ý muốn, ông trầm giọng nói: "Không hổ là đại trận Phệ Hồn, đúng là không tầm thường, dưới tình hình đan điền của Để Uyên bị thương tổn mà có thể kéo dài hơi tàn nhiều năm như vậy. Chỉ tiếc, không thể thành công chiếm được hoàng thành Đại Hạ, nếu không, tòa đại trận Phệ Hồn đó đã là vật trong tay của bốn hoàng chủ!" "Tiêu Nhất Thiên!" Cập nhật chương mới nhất tại T ruyện88.net

Nói đến đây, cũng là do Tiêu Nhất Thiên đột ngột xuất hiện, phá hủy kế hoạch của Hoa Giang Sơn, nếu không có Tiêu Nhất Thiên, hoàn toàn không cần quốc sư Đại Hoa ra tay, cũng có thể dễ dàng chiếm được kinh thành Đại Hạ, quốc sư Đại Hoa cần gì phải gánh nỗi oan này chứ? "Còn có....."

Tên lính kia do dự một lúc, sau đó nói tiếp: "Hoàng chủ mới của nước Đại Hạ đã được xác định và đã thông cáo cả nước, ba ngày sau sẽ cử hành lễ nhậm chức!" "Phải không?"

Vẻ mặt Hoa Giang Sơn lạnh lùng, hừ nói: "Tên Tiêu Nhất Thiên này đúng là lòng tham không đáy, từ một sỏi vương bắc cảnh nho nhỏ, nhảy lên trở thành hoàng chủ Đại Hạ, lúc này xem như cậu ta nở mặt nở mày?"

Năm đó chỉ mới hai mươi bảy tuổi đã có thể trở thành cường giả minh cánh, đứng đầu một nước, thành tựu này của Tiêu Nhất Thiên dù cho là Hoa Giang Sơn cũng là người đứng đầu một nước đi nữa cũng nhịn không được có chút hâm mộ!

Thật ganh ty!

Thật hận!

Suy cho cùng!

Từ lúc Hoa Giang Sơn đi vào minh cảnh, khi có tuổi mới trở thành hoàng chủ cũng tốt, phải trải qua bao nhiêu đau khổ dày vò cũng thế, cũng phải rất xa mới có thể vượt qua Tiêu Nhất Thiên, Tiêu Nhất Thiên có được vị trí hoàng chủ này quá sớm, quá nhanh, cũng quá con mẹ nó dễ dàng!

Cũng còn may!

Sau lưng Hoa Giang Sơn là con quái vật lớn điện Huyền Vương, mặc dù lúc này Tiêu Nhất Thiên vô cùng nở mày nở mặt nhưng lại giống như châu chấu sau mùa thu, nhảy nhót không được vài ngày! Tên lính kia biết Hoa Giang Sơn đang hiểu lầm, vì thế vội vàng "Không..." lắc đầu nói: "Bẩm hoàng chủ đại nhân, hoàng chủ mới của nước

Đại Hạ, không phải là Sói vương Tiêu Nhất Thiên!"

Nghe thấy vậy!

Vẻ mặt Hoa Giang Sơn đột nhiên thay đổi! "Không phải cậu ta?"

Không đợi Hoa Giang Sơn lên tiếng hỏi, Hoa Long Thần cũng giật mình không nhỏ từng bước đi tới, không dám tin hỏi: "Không phải anh ta, còn có thể là ai? Bây giờ, nhìn khắp Đại Hạ, còn ai có thể giành lấy vị trí hoàng chủ với anh ta chứ?"

Đúng vậy!

Giống như câu nói trước đây của Tề Vệ Đông và Phùng Diệc

Bang. Bất kể ở khía cạnh nào, Tiêu Nhất Thiên luôn là người được chọn cho vị trí hoàng chủ!

Dĩ nhiên!

Cả Hoa Giang Sơn và Hoa Long Thần đều cho là như vậy! "Phải...."

Tên binh sĩ kia cẩn thận nói: "Bẩm thái tử điện hạ, là con gái của Tứ hoàng tử Đế Tiêu nước Đại Hạ!" "Đế Hinh!"



Để Hinh!

Lúc nghe được tên này, Hoa Giang Sơn và Hoa Long Thần liếc nhìn nhau, trong mắt đều xuất hiện sự hoảng hốt, rõ ràng, cái tên Đế Hinh này đối với bọn họ quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn! "Cái gì Đế Hinh?"

Hoa Long Thần hỏi tới: "Ở đâu lại xuất hiện một người như vậy?" "Bẩm thái tử điện hạ!"

Tên lính kia giải thích nói: "Theo như chúng ta tra được, lúc trước cô ta vẫn luôn bị tứ hoàng tử nước Đại Hạ nhốt ở trong phủ. Là tiểu thư quý tộc, và là người không biết võ công, không ảnh hưởng gì đến tình hình chung của nước Đại Hạ, nên không phải tiêu điểm mà chúng ta chú ý đến!" "Lần trước!" "Người mà Thú vương Nam Cương Hoắc Mãng vào kinh muốn cưới, chính là cô ta!" "Sau đó!" "Vào ngày đón dâu, Tiêu Nhất Thiên nhảy vào trong phủ tứ hoàng tử, giết chết Thú vương Nam Cương Hoắc Mãng, từ đó về sau, Đế Hinh luôn đi theo bên người Tiêu Nhất Thiên, nửa năm trước rời khỏi kinh thành cùng với Tiêu Nhất Thiên, vài ngày trước vừa cùng Tiêu Nhất Thiên quay về kinh!" "Sơn Chủ Tuyết Vực cùng với Hải Vương Đông Tinh vì để có thể đột phá mà khởi động đại trận Phệ Hồn, bắt tất cả người trong hoàng tộc Đế thị trong kinh thành Đại Hạ, giết chết toàn bộ!" "Cho nên!" "Cả hoàng tộc Đế thị, hiện giờ chỉ còn một mình Đế Hinh may mắn còn sống..."

Tên lính kia đem những tin tức tra được nói hết một lần, sau khi nghe xong, Hoa Long Thần tỉnh ngộ, hiểu được tất cả ngọn nguồn, nhưng trong lòng vẫn như cũ bị chấn động thật sâu! "Điên rồi!" "Tên khổn Tiêu Nhất Thiên đúng là điên rồi, vị trí hoàng chủ Đại Hạ ở ngay trước mắt, người khác cầu mà còn không được, anh ta có mà lại không cần, cứ như vậy tặng không cho một người phụ nữ? " "Kẻ điên!" "Đồ ngu!"

Hoa Long Thần chính là thái tử đương triều của nước Đại Hoa, dưới một người, trên vạn người, ngoại trừ ngài Hoa Giang Sơn, thì hắn là người cách ngôi vị hoàng chủ gần nhất!

Vì thế nên!

Không thể không nói, Hoa Long Thần so với bất kỳ người nào đều hiểu rõ, ngôi vị chí tôn trong điện Thiên Sát hấp dẫn đến thế nào, đổi thành người khác. Chỉ cần có cơ hội, nhất định sẽ liều mạng tranh giành!

Cố tình!

Tiêu Nhất Thiên lại là trường hợp ngoại lệ! "Cậu lui ra đi, chú ý kỹ hướng đi của hoàng thành Đại Hạ, bất cứ lúc nào cũng phải báo cho bổn hoàng chủ!"

Trong lòng Hoa Giang Sơn cũng rất kinh sợ, chỉ có điều, ông ta không biểu hiện ra ngoài như Hoa Thần Long, chờ cho tên lính kia đứng dậy đi rồi, ông ta mới thầm hừ một tiếng. Lạnh giọng nói: "Con trai, con sai rồi!" "Tiêu Nhất Thiên không có điên!" "Hơn nữa!" "Cậu ta cũng không phải tên ngốc!"

Hoa Long Thân ngẩn ra!

Hỏi: "Ngài có ý gì?"

Hoa Giang Sơn nói: "Ta có quan hệ với điện Huyền Vương, Tiêu Nhất Thiên có thể đã biết từ lâu, tuy rằng quốc chiến đánh thẳng, nhưng tài năng của cậu ta cũng đã lộ ra, chắc hẳn cậu ta cũng hiểu câu "Cây to đón gió", cậu ta biết nếu công khai trở thành hoàng chủ Đại Hạ, nhất định sẽ khơi dậy sự chú ý và cảnh giác của điện Huyền Vương, thậm chí sẽ dẫn đến họa sát thân!" "Vì thế!" "Cậu ta chọn cách lấy lui làm tiến, nâng đỡ Đế Hinh con gái Đế Tiêu lên ngôi!" "Vừa nãy con cũng đã nghe rồi, hoàng tộc Đế thị bị tàn sát hầu như không còn ai, chỉ còn một minh Đế Hinh. Mà Đế Hinh thi van luôn đi theo bên người cậu ta, nam nữ với nhau lâu ngày sinh tình, muốn chinh phục một Đế Hinh thôi, với cậu ta mà nói chí là một chuyện dễ dàng!" "Cho nên!" "Bề ngoài, cậu ta chủ động đưa ra ngôi vị hoàng chú, bảo vệ giang sơn Đế thi, tiện thể lưu lại danh tiếng trung thần hiên lương trong mắt người dân Đại Hạ!" "Nhưng thực tế thì sao?" "Điện Thiên Thần là thế lực dưới quyền của cậu ta. Đế Hinh là người phụ nữ bên người của cậu ta, cậu ta không cần cái danh hoàng chủ, nhưng lại ngấm ngầm nắm giữ hoàng quyền, vẫn có thể ở sau màn chủ trì toàn cục và ra lệnh!" "Hơn thế nữa!" "Trong khi cùng lúc thâu tóm quyền lực và danh lợi, còn có thể tránh khỏi tầm mắt của điện Huyền Vương, khôn ngoan giữ mình, vừa vặn nhất cử tam tiện, thông minh đến như vậy thì làm sao lại là kẻ điên, là kẻ ngu ngốc được chứ?" Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất

Một lần nói xong!

Hoa Giang Sơn nói đến hợp tình hợp lý, nghe xong khiến người tỉnh ngộ! "Thì ra là như vậy..."

Hoa Long Thần hoàn toàn sững sờ, không thể không thừa nhận, so trí, Tiêu Nhất Thiên đúng thật hơn hắn một bậc, so cách nhìn, Hoa Giang Sơn lại hơn xa hắn. Hắn vẫn còn quá non! "Vậy.."

Hoa Long Thần suy nghĩ một chút, lo lắng nói: "Nếu nói như vậy, ngài còn có thể mời được Qủy Sát đại nhân của điện Huyền

Vương không?" "Cứ thử đi!"

Hoa Giang Sơn nặng nề nói: "Chắc là được!"

Nói xong!

Xoay người đi vào trong điện Thiên Sát!

Hoa Long Thân đi theo sau Hoa Giang Sơn đi vào trong điện Thiên Sát, Hoa Giang Sơn lập tức đi lên ngai vàng ở giữa đại điện, vươn tay năm lấy tay vịn đầu rồng bên phải, sức mạnh trong cơ thể bùng nổ phóng ra, ấn mạnh một cái!

Ngay tức khắc!

Cùng với một trận tiếng động ầm vang thật lớn. Trên vách tường đối diện đột nhiên nứt ra một khe hở hình chữ nhật cao ba mét, rộng khoảng hai mét!

Đó là một cái cửa bằng đá!

Cửa đá mở ra, đằng sau nó là một căn hầm u ám!

Dưới con mắt nóng bỏng của Hoa Long Thần, Hoa Giang Sơn một mình bước vào căn hầm tối tăm, bóng dáng cao lớn rất nhanh liền biến mất. Ngay sau đó, cửa đá lại chậm rãi đóng lại, vách tường khôi phục lại như cũ, nhìn không thấy gì khác thường! Hoa Long Th nhịn không được cảm xúc dâng trào, bởi vì hắn

Vào lúc này! biết, bên trong căn hầm u ám đó, là nơi liên lạc bí mật giữa Hoa

Giang Sơn và điện Huyền Vương.

Nhưng mà

Cũng giống như tế đàn dưới lòng đất của điện Hùng Loan ở hoàng thành Đại Hạ, chỉ có người đứng đầu Đại Hoa, mới có tư cách đi vào, dù cho Hoa Long Thần là thái tử Đại Hoa đi nữa, cũng chỉ có thể ở ngoài chờ!

Một khi chờ!

Là chờ đến nửa tiếng!

Lúc cửa đá lại mở ra, bóng dáng Hoa Giang Sơn lại xuất hiện trong tâm mắt của Hoa Long Thần, Hoa Long Thần đi lên tiếp đón, gấp gáp dò hỏi: "Ngài, thế nào rồi?" "Nửa tháng!"

Hoa Giang Sơn cười ảm đạm, nói: "Sau nửa tháng, Ngưu sát tôn chủ sẽ tự mình đến Đại Hoa một chuyến, đến lúc đó, không chỉ là ngày tàn của Tiêu Nhất Thiên, mà còn là ngày chết của Lý Thuần

Cương!"

Ngưu sát tôn chủ!

Thật không ngờ!

Thành viên chủ lực của điện Huyền Vương, mười hai Quy Sát, thực ra được đặt tên theo mười hai con giáp, Ngưu sát tôn chủ là một trong số đó, phụ trách mười nước trong đó bao gồm cả Đại Hạ và Đại Hoa! "Quốc sư à?"

Hoa Long Thần nói: "Quốc sư không phải cũng giống như ngài, cũng là thành viên của điện Huyền Vương sao? Dù cho trong cuộc chiến ông ta có nhẹ tay với Tiêu Nhất Thiên, nhưng Ngưu sát tôn chủ sẽ ko vì vậy mà lấy mạng của ông ta chứ?"

Dù sao!

Mặc dù quốc sư Đại Hoa có lỗi với Hoa Giang Sơn, nhưng cũng không có phản bội điện Huyền Vương! "Con không hiểu!"

Hoa Giang Sơn liếc nhìn Hoa Long Thần một cái, trầm giọng nói: "Lúc nãy ta đã nói qua, cách dùng người, mọi người đều là quân cờ, chỉ khi con biết được người khác muốn điều gì, tự nhiên có thể mặc con sử dụng!" "Lý Thuần Cương trông coi học viện Đạt Ma bao năm qua, tiếng tăm ở nước Đại Hoa mỗi ngày một lớn, có nguy cơ ngầm công cao chấn chủ!" "Vì vậy!" "Ta mới để cho ông ta đi Vạn Nhẫn Sơn tham chiến, thật ra, dù cho cuộc chiến này có kết quả như thế nào đi nữa. Là thắng hay thua, ta đều mượn cơ hội này, khiến cho danh tiếng của ông ta ở nước Đại Hoa này mất sạch!" "Nhưng ta sẽ không giết ông ta, nếu ông ta chết quá nhanh, sẽ làm cho người ta chỉ trích!" "Vừa lúc!" "Còn thời gian nửa tháng, để cho dư luận mặc sức lên men, đợi đến khi Lý Thuần Cương lâm vào tình cảnh ngàn người chỉ trỏ, Ngưu tôn chủ xuất hiện. Hợp tình hợp lý giết ông ta, trừ hại cho dân!"

Nghe đến đây!

Tim Hoa Long Thần run lên kịch liệt, đột nhiên hiểu ra điều gì, hỏi: "Ý của ngài là, trước đó người đã biết điện Huyền Vương chuẩn bị xuống tay với quốc sư, vì thế lên kế hoạch trước, hủy đi danh tiếng của quốc sư, mượn tay Ngưu sát tôn chủ giết ông ta, sau đó, nhân cơ hội nắm lấy quyền kiểm soát học viện Đạt Ma?"

Thật tàn nhẫn!

Quá độc ác!

Tục ngữ nói tâm đế vương như hồ nước sâu, mà giờ phút này, Hoa Long Thần càng cảm thấy hẳn so với ngài Hoa Giang Sơn của hắn ngày càng kém xa!
Bình Luận (0)
Comment