Sói Vương Bất Bại

Chương 501

Thương Triết đã mất hơn mười phút để kể cho Thương Thịnh nghe mọi thứ về "Điều Tạc Thiên", "lão Điêu" và "bang Tạc Thiên"!

Sau khi nghe... "Oh?"

Giọng điệu Thương Thịnh thay đổi, ông ta hiển nhiên rất ngạc nhiên, hỏi: "Có chuyện lạ như vậy sao?" "Bang Tạc Thiên..." "Em chưa từng nghe ai nhắc đến cái tên này!" "Cậu chắc không!" "Thanh niên tên Điêu Tạc Thiên kia thật sự có thể càn quét một cõi và lấy được đầu bảng ám cảnh trung kỳ sao?"

Đến Thương Triết còn cảm thấy hơi khó tin về sức chiến đấu gần như đáng sợ của "Điêu Tạc Thiên" chứ đừng nói Thương Thịnh! "Chắc chín phần mười!"

Thương Triết trầm giọng nói: "Về phần sau khi cậu ta đột phá đến ám cảnh hậu kỳ có thể so tài với những học trò ưu tú của 17 chi nhánh kia hay không, anh không thể đảm bảo!" "Nhưng!" "Ở ám cảnh trung kỳ, cậu ta quả thực là người mạnh nhất mà anh từng thấy, cho dù so với những người đứng đầu Đại hội võ thuật toàn viện trước đây, cũng là mạnh hơn chứ không hề yếu hơn!" Toàn viện đã tổ chức rất nhiều lần đại hội võ thuật, chi nhánh

Thanh Thủy cũng đã tham gia rất nhiều lần, hầu như mỗi lần,

Thương Triết đều đích thân đến kinh đô xem trận chiến!

Vì thế!

Trong lòng Thương Triết biết rất rõ, muốn đứng đầu bảng xếp hạng của Đại hội võ thuật toàn viện thì cần phải có sức chiến đấu như thế nào!

Trần Nhất!

Có hy vọng nhưng hy vọng không nhiều!

Điều Tạc Thiên!

Điều đó khá chắc chắn, chỉ cần trong mười bảy chi nhánh khác không có những kẻ quái đản như Điều Tạc Thiên, thì Điêu Tạc Thiên gần như có thể nắm chắc đứng đầu ám cảnh trung kỳ!

Im lặng!

Thương Thịnh ở đầu bên kia im lặng ba phút, là chuyện liên quan đến viên thuốc Minh Tâm, Thương Thịnh không dám qua loa chút nào. Ba phút sau, giọng Thương Thịnh lại truyền đến: "Em tin vào mắt nhìn của anh hai, cứ làm theo lời anh nói đi! " "Nếu thực sự như lời cậu ta nói, trong bang Tạc Thiên có một cao thủ trong Minh Cảnh đang trấn giữ, và lão Điêu đã nhận được sự chú ý của Hình Chiêu, nếu chúng ta là kẻ thù với cậu ta, em sợ chúng ta sẽ mất nhiều hơn là được, trong trường hợp lão Điêu hoặc cao thủ Minh Cảnh kia mạnh mẽ ra tay, thì với thực lực của anh hai, rất khó để ngăn cản bọn họ!" "Vì vậy!" "Một là không làm, còn nếu đã làm thì làm cho tới. Như cậu ta muốn, trước tiên hãy giao viên thuốc Minh Tâm cho cậu ta bảo quản, sau đó kiểm soát cậu ta trong chi nhánh. Một khi cậu ta đến kinh đô, mọi thứ sẽ nằm ngoài tầm kiểm soát của cậu ta!"

Ở nước Đại Hoa chỉ có hai cao thủ Minh Cảnh thực sự, một là Quốc sư của Đại Hoa và một là người đứng đầu nước Đại Hoa. Cả hai đều ở kinh đô. Ngay cả khi ở bang Tạc Thiên thật sự có cao thủ

Minh Cảnh, cũng chắc chắn không dám làm càn ở kinh đô!

Chưa kể đến!

Đại hội võ thuật toàn viện lần này, tôn chủ Ngưu Sát cũng sẽ đích thân tới đó! "Được, anh sẽ thu xếp ngay lập tức!"

Thương Triết gật đầu, sau khi cúp điện thoại, ông ta lập tức đi đến kho bảo vật và lấy ra viên thuốc Minh Tâm...

Mặt khác!

Trưởng lão Tôn đưa Tiêu Nhất Thiên đến một biệt viện khác, liền kề với biệt viện mà Thương Triết đang ở, chỉ ngăn cách bằng một bức tường, các gian nhà, núi giá, cảnh vật trong sân rất tao nhã! "Anh bạn Thiên!"

Trưởng lão Tôn đưa Tiêu Nhất Thiên đi vào một gian nhà trong biệt viện, mỉm cười ra hiệu: "Trước khi về kinh đô thì cậu cứ ở lại đây đi?"

Tiêu Nhất Thiên nhìn chung quanh vài lần, tên ngốc đều có thể thấy được, những nơi thế này nhất định sẽ không phải là nơi ở của học trò bình thường trong học viện!

Vậy thì!

Tiêu Nhất Thiên hỏi: "Đây là nơi nào?" "Viện của trưởng lão!"

Lão Tôn nói: "Đây là nơi ở của các trưởng lão học viện. Tôi ở gian nhà đối diện anh bạn Thiên!"

Sau đó!

Trương lão Tôn chỉ vào các tòa nhà trong biệt viện và giới thiệu với Tiêu Nhất Thiên từng cái một!

Gã ranh ma!

Không nói thì thôi, vừa nói tới liền thật sự cmn bị dọa. Tòa nhà nơi Tiêu Nhất Thiên tọa lạc ở trung tâm, và những tòa nhà xung quanh đều là nơi sinh sống của các trưởng lão trong học viện, tạo thành thế bao vây, và tòa nhà của Tiêu Nhất Thiên trực tiếp bị bao vây ở giữa!

Nói cách khác!

Tiêu Nhất Thiên bị bao quanh bởi một nhóm những gã tinh ma trong Cảnh Giới Hoàn Mỹ!

Rõ ràng!

Thương Triết lo lắng rằng sau khi Tiêu Nhất Thiên có được viên thuốc Minh Tâm thì anh sẽ bỏ chạy với nó!

Hơn nữa!

Trưởng lão Tôn cố ý mặt đối mặt nói với Tiêu Nhất Thiên về sự sắp xếp này, nhắc nhở rõ ràng Tiêu Nhất Thiên: tên nhóc con, đừng làm chuyện chết tiệt gì với tôi, nếu không, cậu sẽ không bao giờ thoát khỏi lòng bàn tay của chúng tôi! "Ha ha!"

Tiêu Nhất Thiên không khỏi chế nhạo: "Đã làm phiền trưởng lão Tôn rồi, suy nghĩ cũng thật chu đáo!" Trưởng lão Tôn cười nói: "Anh bạn Thiên có tài năng đáng kinh "Đâu có, đâu có..." ngạc và tiềm năng vô tận. Đây là cơ hội để chi nhánh thành Thanh Thủy của chúng tôi nhận được sự giúp đỡ của anh bạn Thiên. Đương nhiên, chúng tôi phải cố gắng hết sức để bảo vệ sự an toàn của anh bạn Thiên để tránh mọi sai lâm! "

Sự an toàn?

Các ông là sợ rằng tôi quá an toàn đi?

Rất nhanh!

Thương Triết đã đến trong biệt viện này, vừa bước vào gian nhà liền lấy ra một cái hộp vuông vức, to bằng cái bát ăn cơm, giống như những binh khí thần thoại kia, làm bằng sắt lạnh phủ tuyết, ánh lên màu vàng đen! "Anh bạn Thiên, mời xem!"

Sải bước đến bên Tiêu Nhất Thiên, Thương Triết đưa chiếc hộp và ra hiệu: "Bên trong có viên thuốc Minh Tâm mà cậu muốn!" "Ô?"

Tiêu Nhất Thiên nhướng mày, lập tức vươn tay cầm lấy chiếc hộp, đến trước mặt Thương Triết và trưởng lão Tôn trực tiếp mở ra, nhìn xuống, thành bên trong của chiếc hộp rất rộng và dày, đo được hơn mười phân, tất cả đều là sắt nguội được nén chặt, ở giữa hộp có một viên thuốc màu vàng đường kính khoảng hai phân!

Viên thuốc Minh Tâm!

Khoảnh khắc nhìn thấy viên thuốc màu vàng kia, ngay cả với tính tình như của Tiêu Nhất Thiên cũng không khỏi trừng lớn mắt, tim đập loạn như điên!

Xung quanh viên thuốc màu vàng đó có ánh sáng vàng mờ ảo, tỏa ra hương thơm sảng khoái, không hiểu vì sao, Tiêu Nhất Thiên chỉ liếc mắt nhìn, chỉ cần hít một hơi, đan điền trong cơ thể đột nhiên trở nên kích động!

Cảm giác đó rất la, giống như...

Con sói đói nhìn thấy con mồi của nó!

Người đàn ông nhìn thấy nữ thần!

Viên thuốc vàng đỏ dường như có ma lực không gì sánh được, đổi với người học võ, nó có sức cám dỗ rất lớn khó cưỡng lại được, chỉ muốn nuốt vào bụng!

Trong nháy mắt!

Tiêu Nhất Thiên chắc chắn viên thuốc vàng trong hop chính là viên thuốc Minh Tâm mà Thương Triết từng nhắc tới, Thương Triết không hề nói dối cậu!

Dù sao!

Tiêu Nhất Thiên là một cao thủ trong Minh Cảnh, tuyệt đối không thể có chuyện viên thuốc bình thường có thể làm cho đan điền của anh sản sinh ra cảm giác bồn chồn khó tin như vậy, điều đó cho thấy đan điền tràn đầy khát vọng với nó! "Cảm ơn viện trưởng Thương!"

Tiêu Nhất Thiên chống lại ý muốn lấy thuốc Minh Tâm ra và nuốt nó, chỉ đóng nắp lại! "Ha ha!"

Thương Triết nói: "Đây là một thỏa thuận. Anh bạn Thiên đừng vội cảm ơn tôi. Trước tiên tôi đem những lời nói xấu xa nói ra trước. Cho đến khi anh bạn Thiên hoàn thành lời hứa, viên thuốc Minh Tâm có thể tạm thời để cậu giữ lại!" "Chỉ có điều!" "Anh bạn Thiên chắc cũng thấy rồi. Cái hộp này làm bằng sắt lạnh trong vùng băng tuyết. Ai không phải cao thủ Minh Cảnh thi không thể phá được. Tôi sẽ khóa viên thuốc Minh Tâm lại, chỉ có duy nhất một chiếc chìa khóa, tôi sẽ tự mình bảo quán!" "Đến lúc đó!" "Nếu anh bạn Thiên có thể giữ lời hứa, tôi sẽ đưa chia khóa cho cậu!" "Nếu không!" "Cậu phải trả lại viên thuốc Minh Tâm cho tôi!"

Nói đến đây!

Thương Triết lại lấy ra một chiếc chìa khóa, trực tiếp khóa hộp lại, trừ phi có cao thủ cấp Minh Cảnh ra tay, nếu không, không có chìa khóa, không ai có thể mở hộp lấy ra mấy viên thuốc Minh Tâm!

Xem như có hai tầng bảo vệ! "Không vấn đề gì!"

Tiêu Nhất Thiên cười một cách hào phóng, thản nhiên nói: "Viện trưởng Thương cũng đã nói rằng mặc dù viên thuốc Minh Tâm tốt, nhưng nếu người ở dưới Minh Cảnh miễn cưỡng uống vào, chỉ phản tác dụng mà xông vào chỗ chết. Tôi không ngốc như vậy!" "Như vậy càng tốt!"

Thương Triết gật đầu nói: "Anh bạn Thiên nghỉ ngơi đi. Bảy ngày sau, chúng ta sẽ lên đường đến kinh đô tham gia Đại hội võ thuật toàn viện!"

Nói xong!

Thương Triết cũng không ở lại lâu, trực tiếp cùng trưởng lão Tôn rời đi. Sau khi bước ra khỏi sân kia, sắc mặt Thương Triết hoàn toàn trở nên lạnh lẽo, ông ta hầm hừ nói: “Từ nay về sau, bên cạnh Điều Tạc Thiên phải có hai vị trưởng lão đồng thời theo dõi trong hai mươi bốn giờ, nhất định không được có sai sót, nhất định phải đảm bảo an toàn cho viên thuốc Minh Tâm. "Vâng!"

Trưởng lão Tôn trầm giọng nói: "Viện trưởng đừng lo lắng, tôi hiểu được!"

Với bước này, Thương Triết cho rằng mình đã đạt được sự hoàn hảo, chỉ cần lão Điêu và cái gọi là cao thủ Minh Cảnh không tiến vào chi nhánh thành Thanh Thủy, viên thuốc Minh Tâm kia vẫn sẽ năm trong tầm kiểm soát của ông ta!

Cùng lúc đó!

Ngay khi Thương Triết và trưởng lão Tôn rời khỏi biệt viện, Tiêu Nhất Thiên mang chiếc hộp bằng sắt vào phòng, đóng cửa phòng lại, dùng tay trái giữ chặt phần dưới của chiếc hộp, tay phải nắm chặt phần trên của chiếc hộp, và sau đó, một dòng năng lượng Minh Kình bộc phát từ đan điền, chuyển vào hai tay và dùng lực ấn xuống!

Răng rắc...

Chỉ trong vài giây nỗ lực, đột nhiên, với một âm thanh trong trẻo và ngọt ngào, chiếc hộp và ổ khóa mà Thương Triết tưởng như hoàn toàn chắc chắn kia đã bị Tiêu Nhất Thiên trực tiếp mở ra!

Khoảnh khắc tiếp theo!

Viên thuốc Minh Tâm sáng vàng đó một lần nữa được phản chiếu trong đôi mắt sâu thẳm của Tiêu Nhất Thiên!
Bình Luận (0)
Comment