Sói Vương Bất Bại

Chương 571

"Cậu muốn giết tôi à?"

Tôn chủ Ngưu Sát hừ lạnh một tiếng, mặc dù vừa rồi một dao kia khiến cho bên dưới bị thương nhẹ, mặc dù sức chiến đấu của Tiêu Nhất Thiên nằm ngoài dự đoán của ông ta, nhưng mà, sau khi hơi thở ổn định lại, lúc này phải đối mặt với Tiêu Nhất Thiên, ông ta vẫn không hề có ý sợ hãi, nghiến răng nói: "Chỉ sợ không có dễ dàng như vậy! Vừa rồi bản tọa nhất thời không quan sát, nên trúng gian kế của cậu, nhưng cũng không có nghĩa là bản tọa sợ cậu, không làm được gì với cậu!" "Cậu có tất sát kỹ, bản tọa cũng có đòn sát thủ!" Âm!

Vừa dứt lời, minh kỳ trong thế nội của tôn chủ Ngưu Sát lại lần nữa bộc phát ra, một cơn gió bảo hộ cơ thể nháy mắt hình thành, bao bọc ông ta bên trong gương mặt thật mà ông ta vừa mới khôi phục như ban đầu lại lần nữa vặn vẹo, một đôi sừng trâu xuất hiện trên trán của ông ta, cả khuôn mặt đều lít nha lít nhít vảy cá bao bọc, vốn là một cơ thể cường tráng, đột nhiên phinh lên rồi lại phình lên, tốc độ bằng mắt thường cũng có thể thấy được.

Trong nháy mắt.

Tôn chủ Ngưu Sát giống như một quả bóng được bơm căng, cả người bành trướng lên không chỉ một lần, quần áo trên người hoàn toàn rách thành mảnh nhỏ, cuốn vào cơn gió bảo vệ chung quanh cơ thể.

Khá lắm!

Đầu trâu

Thân người.

Vảy cái

Đúng là quái vật

Hiển nhiên.

Tôn chủ Ngưu Sát cũng có được năng lực hóa thủ, với cả, ông ta thuộc loại hóa thủ thành công, có thể tùy thời tùy lúc không chế được hình thái của mình, muốn hóa thủ lúc này liền hóa thủ lúc đó!

Sau khi hóa thủ, tôn chủ Ngưu Sát đứng ngạo nghề giữa trời, khí thế cuồn cuộn, gần như chính là một con thú hình người trông ghê khiếp. Cánh tay, đùi, trước ngực, vùng bụng,... từng nơi đều nổi lên cơ bắp, tràn đầy sức mạnh, bao trùm cả vảy cả phía trên, càng như một bộ chiến giáp đao thương bất nhập!

Thấy thế

Trong lòng Tiêu Nhất Thiên bằng nhiên trầm xuống, sắc mặt cũng càng thêm nghiêm trọng, là một trong Thập Nhị Quỷ sát của Huyền Vương điện, siêu cấp cường giả Nhị Cảnh Minh Tâm, tôn chủ Ngưu Sát có được năng lực hóa thủ cũng không kỳ quái, nhưng mà, sau khi tôn chủ Ngưu Sát hóa thủ thành công, khí tức trên người ông ta cũng liên tục tăng lên, cho dù đứng cách xa hơn năm mươi mét, Tiêu Nhất Thiên cũng có thể cảm nhận được hết sức rõ ràng luồng áp lực cực lớn kia phải vào mặt. Truyện Khác

Việc này!

Đây chính là đòn sát thủ của tôn chủ Ngưu Sát, mặc dù trong trạng thái hóa thủ sẽ tiêu hao rất nhiều, một chút gánh nặng cho tôn chủ Ngưu Sát, không kéo dài được lâu, nhưng mà vào thời khắc sống còn, loại thực lực ngắn ngủi này cũng đủ để ảnh hưởng đến kết cục chiến đấu, thậm chí có thể chuyển bại thành thắng, quyết định sinh tử "Bây giờ!"

Tôn chủ Ngưu Sát đứng phía xa nhìn về phía Tiêu Nhất Thiên, cặp mắt bị bao phủ bởi vảy cá kia cứ như vực sâu không đáy, nhìn chăm chăm vào Tiêu Nhất Thiên, âm giọng thô kệch, có chút khàn khàn nói: "Cậu còn cảm thấy bản tọa chỉ còn có một con đường chết không?" "Cậu còn tưởng vậy không?" "Cậu sẽ là đối thủ của bản tọa được chắc?"

Tiếng la như sấm

Mang theo sự tự tin ngập trời

Tiêu Nhất Thiên trầm giọng nói: "Nếu như ông không sợ chết thì có thể thử!" "Được làm!"

Tôn chủ Ngưu Sát giận dữ hét lên: "Nếu cậu đã u mê không tỉnh như vậy, thể thi để bán tọa cho cậu biết, sự tự tin của cậu rốt cuộc ngu xuẩn đến mức nào!"

Am!

Am!

Sau một khắc, hai tiếng nổ chói tai vang lên, Ngưu Sát và Tiêu Nhất Thiên cùng đồng thời ra tay

Chỉ thấy!

Tôn chủ Ngưu Sát phóng một quyền ra, vẫn giống như vừa rồi, là một chùy Lưu Tinh huyền hóa cực lớn, có điều, chùy Lưu Tình này so với trước đó càng cứng hơn, đường kính khoảng mười mét, ầm một tiếng phá không mà đi, hung hăng đập về phía Tiêu Nhất Thiên, trận thế này dường như là thiên thạch từ bên ngoài rơi xuống, ngay cả không khí chung quanh cũng bị cọ ra thành từng ánh lửa, trong đêm dài lộ ra vẻ quỷ dị mà hung hiểm

Tiêu Nhất Thiên không dám khinh nhờn, cũng vung tay huyển hóa ra bảo đạo Lang Đồ dài chừng hai mươi mét như lúc nãy, ảnh đao nhấp nháy, minh kình vờn quanh, vắt ngang ở giữa tôn chủ Ngưu Sát và anh, đón lấy đòn phản kích từ phía chính diện của chùy Lưu Tinh.

Nhưng mà

Khác với vừa rồi chính là kích thước của bảo đao Lang đồ ngoại trừ lớn hơn, khí tức trên thân đạo cũng rõ ràng khác biệt, mới vừa rồi là hàn khi bức người, băng lãnh thấu xương, mà lần này, lại nóng lạnh giao thoa, khi thì lạnh như băng sương, khi thi nóng như lửa đốt, giống như hai tầng bằng hỏa, hai luồng khí tương phản tuần hoàn, thế mà lại đồng thời xuất hiện trên thân bảo đạo Lang Đồ

Chính nhờ hàn sát khí mà Tiêu Nhất Thiên đã luyện hóa trước đó trong đạn điên của Lý Trâm Anh cùng với khí hỏa nhiệt, vừa rồi chỉ dựa vòa hàn sát khí mà liền bố một đạo đả thương tôn chủ Ngưu Sát, bây giờ tôn chủ Ngưu Sát hóa thủ, thực lực tăng lên, Tiêu Nhất Thiên đương nhiên cũng không dám giấu nghề, chỉ có thể cùng lấy ra hàn sát khí vào hỏa nhiệt khí. không có cách nào!

Tôn chủ Ngưu Sát bây giờ đang ở trong hình thái mạnh nhất, Tiêu Nhất Thiên cũng chỉ có thể dốc hết toàn lực, phát huy chiến lực mạnh nhất của mình!

Am!

Xi!

Chùy Lưu Tinh và bảo đạo Lang Đô vừa đụng vào nhau, nhưng điều ly kỳ chính là cũng không có âm thanh nổ vang truyền đến như dự đóa, bảo đao Lang Đồ trảm về phía chuy Lưu Tinh, không thể giống như vừa rồi bổ đôi chùy Lưu Tinh, mà cho dù chùy Lưu Tinh có mang theo thể sét đánh lôi đình, cũng không thể nên nứt bảo đạo Lang Đồ, một đạo một chuy giằng co ở giữa Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Ngưu Sát, thể lực ngang hàng, khó phân thắng bại, chỗ giao nhau lửa bắn ra bốn phía, dường như có dòng điện phun trào, phát ra từng đợt dị hưởng chói tai!

Thấy thế

Tôn chủ Ngưu Sát sững người tại chỗ, đôi mắt trừng lớn như chuông đồng, thực sự là khó tin, ông ta đã hóa thủ, đã mạnh đến không thể mạnh hơn, thế mà vẫn không nghiên ép được Tiêu Nhất Thiên sao?

Việc này... sao có thể?

Sao có thể chứ?

Sau khi kinh hãi, tôn chủ Ngưu Sát tự nhiên cũng chú ý tới hai luồng khí nóng lạnh giao thoa cực mạnh tỏa ra từ thân bảo đạo Long Đồ, kinh ngạc nói: "Cậu! Cậu không chỉ luyện hóa hàn sát khi trong đan điền của Lý Trâm Anh, ngay cả hỏa nhiệt khí cũng luyện hóa xong rồi?"

Hiển nhiên.

Trước khi luyện hóa hàn sát khí, Tiêu Nhất Thiên cũng không biết có hỏa nhiệt khi tồn tại, mà tôn chủ Ngưu Sát lại biết

Điều này làm cho Tiêu Nhất Thiên có chút ngoài ý muốn, khẽ nói: "Xem ra, ông vì việc này, đúng là đã chuẩn bị rất nhiều!" "Đương nhiên!"

Tôn chủ Ngưu Sát nghiến răng nói ra: "Huyết mạch của Lý Trâm Anh cực kỳ đặc biệt, trời sinh giấu đạo, đan điền có băng hỏa, có được mắt âm dương, chỉ cần không chết, một khi thức tỉnh, chắc chắn sẽ một bước lên mấy!" "Mặc dù không biến thái như huyết mạch của cậu, nhưng đối với người bình thường mà nói, tuyệt đối là thứ cầu còn không được, người bình thường đến cuối đời khó mà vươn tới minh cảnh, cô ta chỉ cần theo bước mà thành, kiên trì tu hành là chuyện dễ như trở bàn tay!"

Càng nói, tôn chủ Ngưu Sát càng tức giận

Dù sao

Hàn sát khí cũng được, hỏa nhiệt khí cũng được, ban đầu hắn nên thuộc về ông ta, bây giờ bị Tiêu Nhất Thiên đoạt đi, trái lại còn thành chiêu tất sát mà Tiêu Nhất Thiên đối phó với ông ta!"

Trời sinh giấu đạo?

Đan điền chứa băng hỏa?

Mắt âm dương?

Lông mày Tiêu Nhất Thiên không khỏi nhíu lại, nói thật, những thứ này là lần đầu tiên anh nghe nói tới, cũng không biết ý nghĩa phía sau thế nào, có điều, nghe đúng là rất khủng khiếp, rất lợi hại, rất đáng gờm

Am!

Không đợi Tiêu Nhất Thiên hỏi, chùy Lưu Tinh và bảo đạo Lang Đồ giằng co trên không trung mười mấy giây đột nhiên nổ tung, sóng xung kích to lớn lấy điểm nổ làm trung tâm, nhanh chóng phỏng về bốn phương tám hướng, nhất thời, nhiệt sóng cuồn cuộn, minh kinh tung hoành, gió thổi bốn phía, cho dù là Tiêu Nhất Thiên hay tôn chủ Ngưu Sát cũng bị làm cho lùi lại về sau mấy bước!

Đấu ngang tay!

Tôn chủ Ngưu Sát trong trạng thái mạnh nhất cùng với Tiêu Nhất Thiên chiến lực mạnh nhất, gần như đánh vào thế hòa, người này cũng không làm gì được người kia. "Được lắm tên nhãi!"

Sau khi ổn định cơ thể, tôn chủ Ngưu Sát nghiến răng nói: "Không thể phủ nhận, bản tọa đã đánh giá thấp năng lực của cậu, cũng đánh giá thấp tiềm lực và thiên phú của cậu, tối nay bản tọa không giết nổi cậu, mà cậu cũng không giết nổi bản toa!" "Cho nên!" "Không bằng dừng tay tại đây, Lý Trâm Anh giao lại cho cậu, bản tọa hứa sẽ không hỏi đến nữa!"

Sợ!

Xác nhận mình không giết nổi Tiêu Nhất Thiên xong, tồn chủ Ngưu Sát có chút sợ, kết quả hai bên cùng thương tổn hoàn toàn không có chỗ tốt gì với ông ta cả, với cả, xem ra luồng hàn sát khí và hỏa nhiệt khí của Tiêu Nhất Thiên đã hòa nhập vào minh kình, có thể tùy thời thi triển, ngược lại, trang thái hóa thủ của ông ta có thời gian hạn chế, đánh lâu dài là bất lợi với ông ta!" "Dừng tay?"

Tiêu Nhất Thiên cười mỉa mai, hiển nhiên biết tôn chủ Ngưu

Sát đang tính toán điều gì, khẽ nói: "Ý của ông là, bảo tôi thả cho ông đi, sau đó để ông báo tình hình của tôi cho điện chủ Huyền Vương điện, sau đó điện chủ Huyền Vương điện sẽ phái càng nhiều Quỷ sát đến đây giết chết tôi?" "Ha ha!" "Là cậu ngốc hãy là cậu cho rằng tôi ngốc?"

Trận chiến tối nay, nhất định là một trận anh sống tôi chết, thể lực của Huyền Vương điện quá mức khổng lồ, trải rộng trên đất của trăm nước, cường giả trong Huyền Vương Điện thực sự quá nhiều, cường giả Nhị Cảnh Minh Tâm giống như tên chủ Ngưu Sát này liền có đủ mười hai cái, càng đừng đề cập tới tổng điện chủ của Huyền Vương điện đã là Tam cảnh Minh Đức, một khi Tiêu Nhất Thiên bại lộ thực lực và dã tâm của mình, tất nhiên sẽ vô cùng phiền phức

Cho nên

Tối nay tồn chủ Ngưu Sát tất phải chết! Với cả không được có người ngoài biết tình huống này, phải lặng yên không một tiếng động chết đi, có như vậy Tiêu Nhất Thiên mới có thể tiếp tục được kế hoạch tiếp theo! "Cho thể diện mà không cần!"

Con người của tôn chủ Ngưu Sát đột nhiên co rụt lại, cả giận nói: "Cậu thực sự cho rằng, nếu bản tọa thực sự muốn đi, cậu sẽ có bản lĩnh ngăn bản tọa lại sao?"

Đánh không thắng, tôn chủ Ngưu Sát có thể trốn!

Trong tình huống thực lực ngang hàng, trốn còn dễ hơn nhiều so với "Ông có thể thử!"

Tiêu Nhất Thiên không chút do dự gật đầu: "Tôi cũng muốn thử xem, trước khi trạng thái hóa thủ của ông đạt đến cực hạn, rốt cuộc là ông có thể bỏ trốn mất dạng, hay vẫn bị tôi tiêu diệt ở nơi này!"

Vù!

Lời vừa dứt, cả người Tiêu Nhất Thiên liền hóa thành một tàn ảnh như tia chớp, nhanh chóng như sét đánh xuống, xông thẳng về phía tôn chủ Ngưu Sát, anh không còn lựa chọn nào khác! Chỉ có thể chiến, chiến một trận đến cùng, cho dù hao tổn, cũng muốn ăn tươi nuốt sống tôn chủ Ngưu Sát
Bình Luận (0)
Comment