Sói Vương Bất Bại

Chương 639


**********
Suy nghĩ của Tiêu Nhất Thiên thay đổi rất nhanh, do dự không biết có nên phản kháng hay không.

Lúc này nếu anh phản kháng, đương nhiên không khác nào tự để lộ thân phận của mình, ngay lập tức tự xé mặt nạ.

Mà hiện tại, Tiêu Nhất Thiên vừa mới tiến vào tổng đàn, còn chưa tìm thấy tung tích Tiêu Thanh Sơn, cũng chưa nhìn thấy mật phượng hoàng.

Đây rõ ràng không phải thời điểm lột mặt nạ.

Nhưng mà, cho dù Tiêu Nhất Thiên không phản kháng, dựa vào khả năng của chủ tổng điện, một khi con rồng mẫu màu đỏ kia quấn lấy cơ thể, chẳng lẽ không thể phá hủy được lớp ngụy trang của anh hay sao?
Đúng là tiến thoái lưỡng nan!
Anh như thể rơi vào một tình huống không có lối thoát.

“Giải trừ!”
Đúng lúc Tiêu Nhất Thiên khó lòng có thể lựa chọn, người bị con rồng bằng mây màu đỏ quấn lấy cơ thể lúc trước là tôn chủ Hổ Sát liền trở nên vô cùng hưng phấn, nói: “Bùa sinh tử thật sự bị giải trừ rồi.”
"Cảm ơn chủ tổng điện!”
Tôn chủ Hổ Sát hướng tới gương mặt lớn trên biển mây, cúi đầu cảm tạ.

Sau đó, hắn ta quay người nhìn về các quỷ sát khác rồi nói: “Mọi người, tôi cùng Long tôn chủ thực sự đã được chủ tổng điện giải trừ bù sinh tử rồi.”
“Cho nên, mọi người đừng nên có ý đồ phản kháng, không cần có tính toán riêng, như vậy chỉ là tự cho mình thông minh, tự chịu diệt vong.”
Lời nhắc nhở này?
Tôn chủ Hổ Sát không cho người khác có tính toán riêng, nhưng chính hắn lại có tính toán rieng.

Vào lúc hắn nói đến việc không nên có ý đồ phản kháng, hắn cùng Tiêu Nhất Thiên liếc mắt nhìn nhau một cái giữa khoảng không.

Không cần nói cũng biết, hắn đã có ý nhắc nhở Tiêu Nhất Thiên, đừng kích động, ngàn lần đừng kích động.


Thực lực của chủ tổng điện quá lớn, lúc này lại ở bên trong tổng đàn, chỉ dựa vào hai người tôn chủ Hổ Sát cùng Tiêu Nhất Thiên, căn bản không có nửa phần chiến thắng.

Cho nên, phải kiên nhẫn chờ đợi.

Chờ tới khi toàn bộ bùa sinh tử bên trong cơ thể các quỷ sát đều được giải trừ, mọi người cùng nhau liên thủ thì mới có được hy vọng.

Vèo!
Tiêu Nhất Thiên đương nhiên hiểu được ý của tôn chủ Hổ Sát, cũng biết hiện tại không phải lúc để kích động.

Vì vậy, đúng lúc con rồng mây màu đỏ quấn vào cơ thể Tiêu Nhất Thiên, anh chỉ yên tĩnh chấp nhận, không hề vội vàng phản kháng.

Con rồng đỏ kia giống như một cơn gió lốc thổi tới, nháy mắt liền chôn vùi cơ thể Tiêu Nhất Thiên, một phần đã ngâm vào bên trong cơ thể anh, lan tỏa tới từng mạch máu của anh.

Mười giây!
Cũng trôi qua mười giàu giống như trước, con rồng đỏ rời khỏi cơ thể Tiêu Nhất Thiên, hướng về phía quỷ sát tiếp theo.

“Không bị phát hiện ư?”
Tiêu Nhất Thiên ngẩng đầu nhìn vào gương mặt phía trên biển mây thẳng đỉnh đầu mình, không nghe thấy giọng nói của chủ tổng điện truyền đến liền không nhịn được mà âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Trong lòng anh thầm nghĩ: “Hay là,,, hai con rỗng kia chịu khống chế của chủ tổng điện, nhưng hắn lại không thể dựa vào chúng để cảm nhận được trạng thái bên trong cơ thể của mười hai quỷ sát?”
Giống như là, anh có bệnh, tôi có thuốc giải.

Sau khi anh uống thuốc giải, bệnh tình tiến triển, nhưng rốt cuộc tôi vẫn không thể biết được là tôi đã trị được hết bệnh cho anh hay là anh vốn dĩ không có bệnh, chỉ đang giả bệnh mà thôi.

Mời đọc truyện trên TruyệnApp
Một lát sau, hai con rồng đã rời khỏi cơ thể của hai quỷ sát cuối cùng, hóa thành hai cột ánh sáng, quấn lấy nhau mà bay lên, tiến vào tròng mắt của gương mặt trên biển mây.


Trong nháy mắt, chúng đã biến mất hoàn toàn, giống như chưa từng xuất hiện.

Kết thúc rồi.

Bùa sinh tử bên trong cơ thể các quỷ sát đã được giải trừ.

Cùng với việc này, còn có nỗi lo của đám người tôn chủ Hổ Sát.

Như vậy, màn tiếp theo hẳn đã tới lúc để tính sổ rồi.

Chỉ thấy, tôn chủ Long Sát ngẩng đầu lên, nhìn về phía gương mặt trên biển mây rồi hỏi: “Ân đức to lớn của chủ tổng điện, suốt đời này tôi cũng không quên được, sẵn sàng cắn rơm cắn cỏ, nguyện vì chủ tổng điện vượt núi đao biển lửa, nhất định không chối từ!”
“Không biết, theo lời của chủ tổng điện vừa rồi, nhiệm vụ cuối cùng rất cuộc là gì?”
Tôn chủ Long Sát thật không hổ là người hâm mộ trung thành của chủ tổng điện.

Không đợi chủ tổng điện mở miệng, hắn liền đứng ra chủ động đi hỏi, hơn nữa là biết rõ cố tình hỏi như vậy đương nhiên là để cho những tên quỷ sát đó nghe được.

“Không vội!”
Giọng nói của chủ tổng điện vang lên, nói: “Vừa rồi trong lúc giải trừ bùa sinh tử cho các ngươi, ta đã phát hiện một sự kiện rất thú vị.

Bên trong các người, lại có một kẻ chưa hề bị yểm bùa sinh tử vào cơ thể..."
Nghe vậy, ngoại trừ hai người tôn chủ Hổ Sát cùng tôn chủ Cẩu Sát đã biết thân phận hật swh của Tiêu Nhất Thiên, những người khác đều đột nhiên kinh ngạc.

Không ngờ tới một việc như vậy.

Dựa theo quy tắc của điện Huyền Vương, trong số 3000 chiến tướng đạt nhất cảnh minh khí nếu có thực lực thiên phú, có khả năng tiến vào nhị cảnh minh tâm, được tieneh sinh Vu nhìn trống thì tiên sinh Vu có quyền thông báo với chủ tổng điện và mang họ nhạp vào bên trong tổng đàn.


Sau khi chủ tổng điện kiểm tra, một khi được chấp nhận, chủ tổng điện sẽ giao vào cơ thể gười đó một bùa sinh tử, giúp hắn ta sớm tiến vào nhị cảnh minh tâm, hơn nữa còn khống chế tính mạng của hắn ta.

Rốt cuộc, tiên sinh Vu chính là bố đẻ của chủ tổng điện.

Bố con đồng lòng, một người ở bên trong, một ở bên ngoài.

Trong ngoài kết hợp, chủ tông điện không cần xuất hiện ở vùng đất trăm quốc, cũng có thể khống chế toàn bộ điện Huyền Vương trong lòng bàn tay.

Cho nên, mười hai quỷ sát đều không ngoại lệ, đều từng bị chủ tổng điện giao bùa sinh tử lên người.

Ngoại trừ chủ tổng điện, không ai khác giải được bùa sinh tử.

Như vậy, nếu có người chưa từng bị gieo bùa sinh tử, nguyện nhân chỉ có một mà thôi.

Người đó căn bản không phải là một trong mười hai quỷ sát, rõ ràng chính là giả dạng.

Trong nháy mắt, mười hai quỷ sát vốn đang đứng gần nhau liền có chút phân tán, vẻ mặt cảnh giác nhìn chằm chăm người bên cạnh.

Sau chiếc mặt nạ đầu trâu, sắc mặt Tiêu Nhất Thiên đã tối sầm rồi.

Chết tiệt.

Còn tưởng rằng bản thân may mắn tránh được một kiếp, kết quả lại không như mong muốn.

Chủ tổng điện vừa rồi không phải là không biết được, mà là đã nhận ra rồi, chẳng qua không muốn lập tức vạch trần mà thôi! “Là ai?”
Ánh mắt tôn chủ Long Sát lạnh băng quét qua mọi người một vòng, nói: “Mong chủ tổng điện nói thật rõ cho chúng tôi biết.”
"Ha ha ha..."
Tiếng cười của chủ tổng điện truyền đến, đôi mắt của gương mặt to lớn trên biển mây lại lần nữa mở, cúi đầu nhìn xuống mọi người.

Cũng không biết hắn ta cụ thể là đang nhìn ai, một lát sa liền, mở miệng nói: “Ngươi, không phải là nhóc Ngưu."
Nhóc Ngưu?
Đường đường tôn chủ Ngưu Sát, cường giả nhị cảnh minh tâm, khống chế mười mấy quốc gia, xưng bá một phương, vậy mà trong miệng chủ tổng điện lại chỉ là một tên nhóc?

Ngay sau đó, mọi người sôi nổi xoay người quay đầu lại, nhìn về phía Tiêu Nhất Thiên.

Tiêu Nhất Thiên hết chỗ nói rồi!
Chết tiệt!
Năng lực đổi dạng đã gạt được mắt của mọi người, lại vì cái thứ bùa sinh tử khiến kiếp kia mà nhanh chóng bại lộ thân phận trước mặt chủ tổng điện.

Thực sự là quá khó để đề phòng.

Mời đọc truyện trên TruyệnApp
Đành vậy thôi, nếu đã bị vạch trần trước mặt mọi người, đương nhiên cũng không còn cách nào khác.

Chuẩn bị chiến đấu thôi!
Vì thế, Tiêu Nhất Thiên ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt của gương mặt giữa biển mây, gật đầu nói: “Không tồi! Tôi thực sự không phải tôn chủ Ngưu Sát
Thừa nhận!
Tiêu Nhất Thiên ở trước mặt mọi người thừa nhận, khiến cho mọi người càng thêm kinh hãi.

Một tên giả đã trà trộn vào giữa bọn họ, hậm chí đi theo bọn họ cùng nhau tiến vào tổng đàn, mà bọn họ lại không hề phát hiện ra.

Tôn chủ Xà Sát nhìn chằm chằm Tiêu Nhất Thiên, ánh mắt lập loè, nhưng thật ra cũng không kinh ngạc hoàn toàn giống những người khác.

Trước đó, thông qua nhiều lần thử, kỳ thật cô đã mơ hồ có kết luận Tiêu Nhất Thiên không phải người em Mục Thanh của cô.

Như vậy, người này là ai?
Chỉ nghe chủ tổng điện nói: “Vừa rồi ở trên người của ngươi, ta cảm nhận được một luồn khí rất quen thuộc, Dòng máu của người cùng người đó có chút tương tự, chắc hẳn người là người truyền thừa của hắn, là đời sau của hắn phải không?”
“Nói vậy, người tìm ddurr mọi cách để lẫn vào tổng đàn, chui đầu vô lưới, cũng là vì cứu hắn, đúng không?” Người đó?
Nghe vậy, trái tim Tiêu Nhất Thiên vội vàng khẽ run rẩy.

Chủ tổng điện nhắc tới người đó, không phải chính là Tiêu Thanh Sơn, bố của Tiêu Nhất Thiên thì còn là ai được chứ?”
“Không sai!”
Tiêu Nhất Thiên lại lần nữa gật đầu, hỏi: “Ông ấy đang ở đâu?”.

Bình Luận (0)
Comment