Sói Vương Bất Bại

Chương 645


**********
"Xẹt!"
Không chần chờ chủ nào, tôn chủ Xà Sát theo sát phía sau, cô ta cũng đi theo Tiêu Nhất Thiên cùng bay lên trên trời, dùng hành động để chứng minh lời nói vừa rồi của cô ta, nếu như nhất định phải làm ra lựa chọn giữa Chủ tổng điện và Vệ Thanh, thì cô ta sẽ không chút do dự mà chọn người sau.

Huống chi cuộc đời của tôn chủ Xà Sát cũng không còn gì hối tiếc, vốn đã là một lòng muốn chết.

"Cái này..."
Tôn chủ Cẩu Sát buồn bực lúng túng, bỏ tay rồi.

"Các người hung hãn không sợ chết, nhưng mà mình cũng không như vậy, mình con mẹ nó rất sợ chết, các người đều xông lên như vậy, vậy mình thì sao?"
"Mình cũng muốn xông lên sao?"
"Cũng được!"
Ngay lúc tôn chủ Cẩu Sát đang do dự, âm thanh của Chủ tổng điện đã truyền đến từ đỉnh đầu: "Tất nhiên đã muốn chiến, bồn điện chủ sẽ theo ý muốn của các người, đánh một trận chiến với các người, để cho các người biết được người giỏi còn có người giỏi hơn, ngoài bầu trời thì còn có bầu trời khác, vận mệnh đã như vậy thì hãy đón nhận đi." Cập nhật chương mới nhanh nhất trên TruyệnApp
"Cũng để cho bồn điện chủ nhìn một chút, xem như đời sau của ông ta, ở trên thân thể của cậu lại kế thừa huyết mạch của ông ta, rốt cuộc thì cậu sẽ có mấy phần phong độ năm đó của ông ta."
Lúc nói chuyện, Chủ tổng điện đứng kiêu ngạo ở trên không trung, cúi đầu nhìn xuống, ánh mắt bình thản nhìn chằm chằm vào một mình Tiêu Nhất Thiên, dường như câu nói này là chỉ nói với một mình Tiêu Nhất Thiên, còn hai người tôn chủ Hổ Sát và tôn chủ Xà Sát thì hoàn toàn không có bị Chủ tổng điện để vào mắt, ông ta chẳng thèm ngó tới.

Dứt lời! Chủ tổng điện nâng tay phải lên, rồi nhẹ nhàng vung lên.


Sau đó, có ba cái xúc tu màu máu bay từ trong vòng xoáy ra ngoài, giống như cánh tay của Thiên Thần vậy, vẻn vẹn chiều dài của bàn tay đã cao tới mấy chục mét, cánh tay nối liền với đỉnh đầu của vòng xoáy khổng lồ, giống như có thể kéo dài vô hạn, muốn dài bao nhiêu thì có thể kéo dài bao nhiêu vậy.

Ba cái xúc tu dữ tợn bay về ba phương hướng phân biệt của ba người Tiêu Nhất Thiên, tôn chủ Hổ Sát và tôn chủ Xà Sát.

Thấy thế, sắc mặt ba người bọn họ nghiêm túc, không dám khinh thường, nhưng lại lẫm liệt không sợ hãi, tốc độ không giảm, liều chết giết thẳng lên trời, đón đánh một quyền về phía xúc tu màu máu kia.

Sau một lát, trước mặt tôn chủ Xà Sát trống rỗng xuất hiện một cây trường thương, âm thanh gào thét, trường thương mở đường, sóng khí của cây thương bay thẳng đến lòng bàn tay của xúc tu màu máu.

Tôn chủ Hổ Sát lấy ra một cây gậy rằng sói to lớn oai phong lẫm liệt, thân gậy có gai, thẳng tiến không lùi.

Mà trước mặt Tiêu Nhất Thiên thì xuất hiện ảo ảnh của bảo đao Lang Đồ, lưỡi đao lạnh thấu xương, như muốn một đao chém đứt xúc tu màu máu kia, bổ ra mảnh sắc trời màu máu trên đỉnh đầu này vậy.

Đối mặt với nhân vật cái thể như Chủ tổng điện, bản thân lại ở trong trận pháp không gian, thiên thời, địa lợi, nhân hòa đều không có ở bên nhóm người Tiêu Nhất Thiên, cho nên không người nào giảm giấu tuyệt chiêu, vừa ra tay chính là đòn sát thủ lợi hại nhất mà ngày thường bọn họ vẫn lấy làm kiêu ngạo.

"Đùng!"
"Đùng!"
"Đùng!"
Trong nháy mắt, trường thương hư ảo của tôn chủ Xà Sát, cây gậy to răng sói của tôn chủ Hổ Sát và bảo đao Lang Đồ của Tiêu Nhất Thiên đã phân biệt đụng vào ba cây xúc tu màu máu với khí thế cuồn cuộn kia, âm thanh vang dội lần lượt truyền đến, quả nhiên là đinh tai nhức óc, âm thanh vang dội toàn bộ trận pháp không gian.


Mà kết quả va chạm cũng không khỏi giống nhau.

Trong ba người bọn họ, thực lực của tôn chủ Xà Sát hơi yếu, sức mạnh tấn công cũng kém hơn một chút, trường thương hư ảo đam vào lòng bàn tay của xúc tu màu máu, nhưng mà không thể đâm xuyên qua xúc tu màu máu được, mà lại bị xúc tu màu máu cứng rắn ngăn I lại, giằng co mấy giây, sau đó trường thương đã bị bể tan tành, bay tán loạn tại chỗ, xúc tu màu máu vẫn chưa hết sức mạnh, nó tiếp tục bay thẳng về phía tôn chủ Xà Sát, chặn con đường bay lên trời của tôn chủ Xà Sát.

Đọc truyện hay trên TruyệnApp
"Bại trong chớp mắt sao?"
Sắc mặt của tôn chủ Xà Sát rất khó coi, cô ta tự biết bản thân, biết cử động lần này của bản thân là như con thiêu thân lao đầu vào trong đám lửa, nhưng mà cô ta cũng chưa từng nghĩ tới, dưới tình huống dốc hết toàn lực, thậm chí ngay cả một chiêu của Chủ tổng điện mà cô ta cũng không phá nổi.

"Thế thì còn đánh như thế nào?" Ngược lại.

Ở hai phương hướng khác, cây gậy to răng sói của tôn chủ Hổ Sát hung hãng đập như điên phía trên xúc tu màu máu, cây gậy to răng sói và xúc tu màu máu đồng thời bị bể tan tành, xem như sức mạnh ngang nhau, bảo đao Lang Đồ của Tiêu Nhất Thiên cũng đánh vỡ xúc tu màu máu ra, bổ ra một khe hở thật lớn, hai người cũng nhân cơ hội này mà xuyên qua xúc tu màu máu, giống như hai tia sáng lóe lên một cái rồi biến mất.

"Cũng không tệ lắm!"
Chủ tổng điện đứng ở trên không trung, yên tĩnh nhìn xem một màn này, dường như ông ta đã sớm đoán được kết quả vậy, không chút nào cảm thấy kinh ngạc và ngoài ý muốn, ông ta tùy ý vung tay phải lên, lại là hai cái xúc tu màu máu bay từ trên trời xuống, ngăn cản lại đường đi tới trước của Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Hổ Sát, hơn nữa ông ta còn nói: "Thử lại một chưởng này lần nữa xem nào? Nếu như cậu còn có thể phá vỡ, bồn điện chủ sẽ để bố con các cậu gặp mặt."
Nghe vậy, hai con người của Tiêu Nhất Thiên bỗng nhiên co rụt lại.

"Cuối cùng thì cũng có thể gặp được Tiêu Thanh Sơn sao? Nhưng mà, chuyện này làm sao lại đơn giản như vậy được?"

Đối với lực chiến của tôn chủ Hổ Sát, Chủ tổng điện cũng biết rõ trong lòng, mà thông qua một chưởng vừa rồi, ông ta cũng đã có phán đoán về lực chiến của Tiêu Nhất Thiên, cho nên lần này, chưởng thứ hai mà ông ta đánh ra rõ ràng mạnh hơn rất nhiều so với chưởng thứ nhất, khi xúc tu màu máu vừa mới xuất hiện, Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Hổ Sát đều cảm nhận được một cảm giác nguy cơ hết sức mãnh liệt.

Chủ tổng điện cho Tiêu Nhất Thiên hy vọng, nhưng lại muốn dùng một chưởng này giội tắt hy vọng sờ sờ của Tiêu Nhất Thiên.

"Dạng như cơ hội cho anh, là do chính anh quá ngu, không thể tranh thủ được thì còn có thể trách ai?"
"Phá cho tôi."
Tôn chủ Hổ Sát nổi giận gầm lên một tiếng giống như hổ rống rồng ngâm vậy, khí thế trên người liên tục tăng lên, Minh Kình trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, song quyền cùng giơ lên đỉnh đầu, đánh ra một đòn tấn công mạnh nhất của hắn ta.

"Chạch!"
Lần này, song quyền phá không gian, Minh Kình bùng nổ, tôn chủ Hổ Sát sử dụng chính là một cây thần búa khổng lồ hư ảo có đường kính cao tới năm trăm mét, hình dáng còn lớn hơn so với xúc tu màu máu, mang theo hơi thở cuồng bạo không ai sánh bằng, đập thẳng về phía xúc tu màu máu kia.

"Đòn đánh mạnh nhất!" Cũng coi như là đòn đánh cuối cùng của tôn chủ Hổ Sát, đòn đánh này thực sự là tiêu hao lượng Minh Kình quá lớn, cho dù là tôn chủ Hổ Sát nổi tiếng với lượng Minh Kình hùng hậu cũng căn bản không có cách nào chèo chống, Minh Kình trong đan điền đã gần như khô cạn, cho dù thắng hay thua thì e rằng hắn ta cũng không có sức tái chiến.

"Đùng!"
Thời điểm thần búa hư ảo và xúc tu màu máu đụng vào nhau giống như là sao hỏa đụng trái đất vậy.

"Con mẹ nó!".

Minh Kình ngang dọc, gió mạnh tàn phá bừa bãi, trong nháy mắt đã dọn sạch rất nhiều khu vực chung quanh, đâm thẳng vào màng nhĩ của người khác, ngay cả Chủ tổng điện không thèm ngó tới tôn chủ Hổ Sát cũng nhịn không được mà liếc mắt nhìn sang bên này, hiển nhiên ông ta có chút ngoài ý muốn đối với biểu hiện của tôn chủ Hồ Sát.

Nổ!
Dưới tình huống chính diện va chạm cứng chọi cứng, thần búa hư ảo đã nổ tung ở trên không, nổ tung nát bấy, mà cái xúc tu màu máu kia cũng không tránh khỏi vận mệnh bể tan tành, nó cũng giống như thần búa hư ảo, bị vỡ tan thành mây khói bên trong cơn bão lớn.


Kết quả như vậy cũng không sai biệt lắm với chưởng thứ nhất, sức mạnh ngang nhau, ngọc đá cùng vỡ.

Đọc truyện hay trên TruyệnApp
Mà điều không giống nhau chính là! Chưởng thứ nhất đi qua thì tôn chủ Hổ Sát còn có sức lực tái chiến, vẫn có thể tiếp tục giết thẳng lên, chưởng thứ hai đi qua, hắn ta đã như đèn cạn dầu, cả người vô cùng suy yếu, thậm chí hắn ta đã không còn sức lực nào để chống cự lại đợt sóng chấn động sinh ra từ vụ nổ tung, sóng chấn động cuồn cuộn giống như dời núi lấp biển đánh tới, đánh hung hằng tôn chủ Hổ Sát từ giữa không trung xuống dưới.

"Phụt!"
Cả người hắn ta lơ lửng giữa không trung, phun một ngụm máu tươi ra, mặt nạ đầu hổ trên mặt đã bị sóng chấn động hất bay, lộ ra gương mặt trắng bệch tràn đầy vẻ không cam lòng của tôn chủ Hổ Sát.

Thất bại thảm hại!
Chỉ trách Chủ tổng điện quá mạnh mẽ, mạnh đến mức để cho người ta tuyệt vọng, cho dù tôn chủ Hổ Sát đã làm xong chuẩn bị chu đáo trước khi tiến vào tổng đàn, nhưng mà cũng chẳng ăn thua gì, hắn ta vẫn rơi vào kết quả chắc chắn phải chết thảm thiết, không thể nghi ngờ.

"Không cam tâm!"
"Con mẹ nó.

Mình không cam tâm! A..."
Một bên khác!
Tiêu Nhất Thiên không có giống như tôn chủ Hổ Sát, đánh một lần là xong, tiêu hao hết tất cả số lượng Minh Kình trong một lần, mà là dưới tình huống giữ lại một lượng Minh Kình, Tiêu Nhất Thiên đấm ra một quyền, Minh Kình gào thét, biến hóa một cây bảo kiếm tuyệt thế với ánh sáng vạn trượng huyền ảo ra tới.

Không sai, chính là hư ảnh của kiếm Thiên Thần!.

Bình Luận (0)
Comment