Sói Vương Bất Bại

Chương 652


**********
Chương 652: Dưới cửu tuyền tiếp tục làm em trai Mục Thanh của chị
Tôn chủ Dần Sát, chết.

Đường đường Nhị Cảnh Minh Tâm, siêu cấp cường giả, tại điện Huyền Vương được xếp hạng thứ hai trong mười hai Quỷ Sát là Tôn chủ Dần Sát, muôn vàn mưu kế, mọi loại tính toán, cuối cùng vẫn kém một chiêu, cả bàn đều thua, bỏ mạng ở tổng đàn điện Huyền Vương.

Tự bạo!
Xem như là tôn nghiêm và quật cường sau cùng của hắn ta.

Mà sau khi biết hết chân tướng chuyện này, tôn chủ Tý Sát, tôn chủ Hầu Sát, tôn chủ Mã Sát cảm thấy vô cùng may mắn, mừng rỡ như điên, nhịn không được ngẩng đầu lên, nhìn về phía Chủ tổng điện ở phía trên quan tài thủy tinh màu vàng rực lóa mắt, ầm ĩ hô lên: "Cảm ơn Chủ tổng điện không giết, cho cơ hội sống lại" "Từ nay về sau, chúng ta nhất định phải tận tâm tận lực, máu chảy đầu rơi, làm việc cho Chủ tổng điện, nghe Chủ tổng điện như Thiên Lôi, sai đâu đánh đó."
Còn sống!
Bọn họ lúc đầu đã ôm lòng quyết chết tiến vào tổng đàn, mà bây giờ lại ngoài ý muốn nhặt lại được một cái mạng, điều này để cho bọn họ làm sao có thể không sợ hãi? Làm sao có thể không vui? Làm sao có thể không vui? Làm sao không cảm động đến rơi nước mắt với Chủ tổng điện?
Nhưng mà bây giờ, Chủ tổng điện đang đắm chìm toàn thân toàn ý bên trong tu luyện, một lòng tập trung, đương nhiên sẽ không để ý tới những lời nói nịnh nọt của bọn họ.


"Các vị.

Tôn chủ Thìn Sát nói: "Chủ tổng điện từ trước đến nay đều thiện ác rõ ràng, thưởng phạt có độ, sẽ không bỏ qua bất kỳ một người phản loạn nào, đồng thời cũng sẽ không thua thiệt bất kỳ một người trung thành nào." "Cho nên lần hành trình đến tổng đàn này, biểu hiện ra một mảnh lòng thành của các người, không chỉ có thể bảo vệ được tính mạng của mình, hơn nữa, mật Phượng Hoàng là thần vật thể nào? Linh lực siêu phàm, chúng ta cống hiến máu tươi của mình, nhưng mà cũng đã được tắm rửa vầng sáng của mật Phượng Hoàng, chỉ cần không chết thì sẽ có rất nhiều ích lợi về tu luyện sau này với chúng ta." "Còn việc có thể tăng trưởng hay không? Thậm chí có thể đột phá lên Tam Cảnh Minh Đức, thì phải xem cơ duyên của các vị...!
Tam Cảnh Minh Đức
Lời nói của tôn chủ Thìn Sát để cho tôn chủ Tý Sát, tôn chủ Hầu Sát, tôn chủ Mã Sát đầu tiên là ngơ ngác một chút, ngay sau đó trái tim không bị khống chế mà hung hãng đập mạnh lên, mặt mũi tràn đầy vẻ kích động khó mà kìm nén được.

Chủ tổng điện vừa mới nói qua, sau khi chuyện này thành công, muốn trợ giúp bọn họ đột phá Tam Cảnh Minh Đức, mà bọn họ lại không bao giờ có thể ngờ rằng, cơ hội lại tới nhanh như vậy, hạnh phúc lại đột nhiên tới như vậy.

Giống như trước đó Tiêu Nhất Thiên tắm rửa vầng sáng của kiếm Thiên Thần vậy, trong quá trình Chủ tổng điện luyện hóa mật Phượng Hoàng, tất cả mọi người đều đắm chìm trong màu vàng rực lóa mắt của mật Phượng Hoàng, nếu như có thể may mắn không chết, bọn họ cống hiến ra máu tươi, tất nhiên cũng có thể hấp thụ chút ít thần lực trong mật Phượng Hoàng.

Nói thẳng ra là, Chủ tổng điện ăn thịt, bọn họ ăn canh!
Nhưng mà cho dù là một chút phế liệu, thì nó cũng là bảo vật hiếm thể có thể gặp mà không thể cầu đối với bạn họ, dù sao thì đây chính là mật Phượng Hoàng, thượng cổ Hỏa Phượng, trong thiên hạ chỉ có một cái đồ vật này là có được thần lực vô thượng! "Đến nỗi hai người."
Tôn chủ Thìn Sát nhìn về phía Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát, hừ lạnh một tiếng, trầm giọng nói: "Mặc dù các người chó ngáp phải ruồi, sớm uống bình thuốc kia, tạm thời không chết được, nhưng mà sau khi thành công chuyện này, bản tọa sẽ để cho các người sống không bằng chết"

Dưới tình thế bắt buộc phải chết này, cái chết có lẽ là một loại giải thoát, mà sống tiếp thì càng thêm giày vò hơn so với cái chết.

"Phải không?"
Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát liếc mắt nhìn nhau, giữa hai lông mày thoáng qua một vẻ quyết đoán, vừa rồi tôn chủ Dần Sát tự bạo cơ thể, Tiêu Nhất Thiên có chú ý tới, không gian trong trận pháp mơ hồ chấn động một cái, mật Phượng Hoàng màu vàng rực lóa mắt dường như cũng vì thế mà lóe lên, điều này để cho Tiêu Nhất Thiên thấy được một tia hy vọng cuối cùng.

Anh đang suy nghĩ.

Siêu cấp cường giả Nhị Cảnh Minh Tâm tự bạo cơ thể mang tới sức mạnh vô cùng to lớn, bây giờ, Chủ tổng điện lại tập trung đột phá, không rảnh chú ý bên cạnh, mấy người tôn chủ Thìn Sát cũng bị xúc tu màu máu trói lại, tự thân khó đảm bảo, nếu như anh cũng tự bạo cơ thể giống như tôn chủ Dần Sát, hơn nữa tập trung sức mạnh tàn phá ở phía trên quan tài thủy tinh, có khả năng sẽ nổ quan tài thủy tính, ngăn cản Chủ tổng điện tiếp tục luyện hóa mật Phượng Hoàng hay không?
Nếu như một mình anh không đủ, thì thêm tôn chủ Xà Sát thì sao?
Chết!
Tiêu Nhất Thiên không sợ!
Nếu như số kiếp đã định, không cứu được Tiêu Thanh Sơn, đoạt không được mật Phượng Hoàng, Tiêu Nhất Thiên tình nguyện chết, mà trước khi chết có thể ngăn cản Chủ tổng điện đột phá cảnh giới, thì đó là cái chết có ý nghĩa.


"Mục Thanh! Không được...!
Tôn chủ Xà Sát hiển nhiên là xem thấu được ý đồ của Tiêu Nhất Thiên, đoán được dụng ý của Tiêu Nhất Thiên, lập tức lắc đầu nói: "Không thể! Tuyệt đối không thể! Em nhất định phải tin tưởng chị! Nhất định phải tin tưởng chị Chị có biện pháp, có biện pháp ngăn cản Chủ tổng điện." "Cậu muốn tự bạo sao?"
Tôn chủ Thìn Sát không ngốc, đương nhiên cũng phát hiện sự khác thường, nhưng mà ông ta cũng không hốt hoảng, trong lòng đã có suy đoán từ trước: "Nếu như cậu có dũng khí và can đảm thì không ngại thử một lần" "Chị Xà!"
Tiêu Nhất Thiên không để ý đến sự khiêu khích và khinh thường của tôn chủ Thìn Sát, chạy thẳng đến bên tôn chủ Xà Sát nói: "Hủy diệt đi! Dưới Cửu Tuyền, em sẽ tiếp tục làm em trai của chị ТrцуeлАРР.cом trang web cậ*p nhật nhanh nhất
Không thể chờ đợi!
Theo sự tiêu hao rất nhiều máu tươi, cơ thể Tiêu Nhất Thiên càng ngày càng suy yếu, ý thức cũng ngày càng mơ hồ, lại dông dài hơn nữa thì sợ rằng năng lực tự bao cũng không có.

Cho nên
Tiêu Nhất Thiên đã quyết ý, thời điểm vừa dứt lời, cũng không chờ tôn chủ Xà Sát đồng ý thì đã âm thầm vận chuyển Minh Kình còn sót lại trong đan điền, muốn lấy máu thịt của bản thân để liều mạng đổi mạng!
Thấy thế! Tôn chủ Xà Sát triệt để luống cuống, đôi mắt của đám người tôn chủ Thìn Sát cũng đột nhiên co rút lại, gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Nhất Thiên, Chủ tổng điện đang ngồi xếp bằng ở phía trên quan tài thủy tinh đột nhiên dừng việc luyện hóa mật Phượng Hoàng lại, mở hai mắt ra, ánh mắt dường như chớp giật, lộ ra vẻ tức giận.

"Người nào ngông cuồng như vậy? Dám can đảm quấy rầy bổn điện chủ tu luyện."
Âm thanh giống như tiếng sét vậy, đinh tai nhức óc.

Nhưng mà nghe giọng điệu của Chủ tổng điện, dường như cũng không phải đang nhằm vào Tiêu Nhất Thiên, điều này để cho Tiêu Nhất Thiên kinh ngạc, cho nên ngừng lại trước khi hoàn toàn tự bạo.


"Tình huống gì, có người tới sao?" “Tới!"
Tất cả mọi người đều bị lời nói của Chủ tổng điện dọa sợ hết hồn, chỉ có tôn chủ Xà Sát là ngoại lệ, tôn chủ Xà Sát ngẩng đầu nhìn về phía vòng xoáy màu đỏ ngòm ở phía trên đỉnh đầu, vô cùng kích động nói: "Ông già chết tiệt này, rốt cuộc đã đến." "Ai?"
Tiêu Nhất Thiên hỏi: "Chị Xà, ai tới vậy?" Chẳng lẽ
Đến loại thời điểm này, tôn chủ Xà Sát thật sự còn có biện pháp trốn thoát sao? Nhưng mà...!Dù cho có người tới, thì làm sao có thể đánh lại được Chủ tổng điện ở trong tổng đàn này chứ? "Anh Phong Cuồng, hơn mười năm không thấy, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?"
Tiêu Nhất Thiên không có chờ được câu trả lời của tôn chủ Xà Sát, mà lại nghe được một âm thanh của người khác, âm thanh này có chút già nua, lại dường như tiếng chuông rất to và rõ, giống như truyền từ bên ngoài không gian trận pháp vào, trong nháy mắt đã truyền khắp toàn bộ không gian trong trận pháp.

Choáng váng.

.

Ngôn Tình Tổng Tài
Nghe được âm thanh này, Tiêu Nhất Thiên sợ ngày người, đám người tôn chủ Thìn Sát cũng đều kinh ngạc đến sững sờ, xem như siêu cấp cường giả Nhị Cảnh Minh Tâm, bọn họ tất nhiên là có thể cảm nhận được, bên trong âm thanh này ẩn chứa số lượng Minh Kình hùng hậu cỡ nào, hầu như là tương đương với Chủ tổng điện.

ít nhất
Tiêu Nhất Thiên cũng tốt, tôn chủ Thìn Sát cũng được, với thực lực của bọn họ thì còn xa xa mới làm được một bước này, nói một lời cách hàng rào trận pháp mà chấn động không gian..

Bình Luận (0)
Comment