Solo Leveling - Thăng Cấp Một Mình

Chương 121.2

Trong thoáng chốc, thời gian như trôi chậm lại trong mắt Jinwoo. Anh nhìn thấu mọi chuyển động của kẻ thù, rõ ràng và hoàn hảo. Jinwoo tập trung các giác quan của mình vào Vua Kiến. Mọi thứ khác biến mất và thời gian chậm lại khi anh dồn toàn lực vào năm giác quan.

Những móng vuốt đâm thẳng xuống, tưởng như có thể cắt đứt đầu Jinwoo trong chớp mắt. Thế nhưng, nhìn từ đôi mắt của Jinwoo, những chuyển động của Vua Kiến trở nên chậm chạp và mọi chiến lược của nó đều bị phơi bày trần trụi.

Rốt cuộc, tốc độ là đấu trường mà Jinwoo tự tin nhất. Sử dụng mũi dao găm, Jinwoo nhẹ nhàng gạt những móng vuốt của Vua Kiến đang giáng xuống đầu mình.

* KANG *

Đó là một sự trùng hợp tàn khốc đối với Vua Kiến, bởi nó cũng nghĩ rằng tốc độ là điểm mạnh nhất của mình.

* KANG *

Móng vuốt của Ant King và dao găm của Jinwoo lại đụng độ nhau.

* KANG *

* KANGANGANG *

* TING *

* KANGANG *

* TING *

* TING *

* KANGANGANG *

Nhịp độ tấn công ngày càng leo thang, hai bên tung chiêu với chiến ý quyết liệt.

—–

Vua kiến ​​sững sờ. Giữa lúc tung chiêu, nó không thể bình tĩnh nổi.

Đối thủ của Vua Kiến đang đuổi kịp tốc độ của nó. Thậm chí theo thời gian, chuyển động của kẻ đó còn ngày càng nhanh hơn.

‘Tại sao… Tại sao có thể như vậy?’

Vua Kiến cảm thấy đau đớn và ô nhục khi nó dần dần bị đẩy lùi. Thậm chí mỗi lần lui bước, nó lại phải nhận một vết thương mới trên lớp vỏ mà nó luôn tự hào.

— Đôi mắt của Jinwoo rạng rỡ trong sự tự tin. ‘Bắt thóp ngươi rồi nhé’.

Jinwoo cảm nhận được sự đau khổ của Vua Kiến rất rõ ràng. Một tồn tại vừa chơi đùa với cả nhóm Thợ săn hạng S như thể đối phó với lũ trẻ mới biết đi, giờ đang run rẩy khi đối mặt với tốc độ của Jinwoo. Cuộc chiến này cho Jinwoo thấy anh đã mạnh lên đến mức nào. ‘Những tháng ngày đau khổ của mình không vô ích…’ Trái tim anh tràn ngập sự hồi hộp và phấn khích trước chiến thắng sắp tới. Đã đến lúc dứt điểm. Ngay lúc Vua Kiến lảo đảo lùi lại, Jinwoo lao về phía trước hai bước, dễ dàng thu hẹp khoảng cách giữa họ. [Kỹ năng: Cú đâm chí mạng]

Phập Con dao găm của Jinwoo đâm lún cán vào thân thể của Vua Kiến. Kỹ năng này gây thêm sát thương khi tấn công vào khu vực trọng yếu của kẻ địch. Lúc này, mỗi khúc trên lớp vỏ của Vua Kiến đều đang nứt nẻ. Cơ thể nó đang đứng bên bờ vực sụp đổ.

Phập

Phập

Phập

Phập

Phập Phập Phập Phập Phập Phập Phập Phập Một loạt các cú đâm liên tiếp. KIEEEEHK! [Đã học được Dạng cuối cùng của Kỹ năng “Cú đâm chí mạng” – “Đâm liên hoàn”] Đâm liên hoàn? Hào hứng khi nhận được kỹ năng mới, Jinwoo đã không lãng phí chút thời gian nào. Cậu vội vã dùng thử.

Những nhát dao găm bắt đầu xé toạch mọi khớp nối trên lớp vỏ đã nát vụn của Vua Kiến. Với độ chính xác kinh hoàng và tốc độ nhanh đến chói mắt, những con dao găm xuyên thẳng vào những điểm yếu của Vua Kiến. PhậpPhậpPhậpPhậpPhậpPhậpPhậpPhập KIEEEEEEEEEEEEEHK! Vua Kiến ​​thét lên đau đớn, định bay vụt lên.. Thấy vậy, Jinwoo lưa con dao găm và cắt đứt một trong những cánh tay của Vua Kiến. *Xoẹt* Cánh tay đen dài rơi bộp xuống đất.

‘…’ Vua kiến ​​lảo đảo ngã về phía sau. Trong khoảnh khắc đó, nó đã từ bỏ cả niềm kiêu hãnh và khát vọng báo thù của mình. Nó quay người lại và bay lên không trung một lần nữa. Lúc này, sống sót là quan trọng nhất. Tuy nhiên, Jinwoo không cho phép kẻ thù của mình trốn thoát. Anh dồn sức mạnh vào chân và nhảy lên không trung để truy đuổi. —– Cảm nhận được thứ gì đó đang lao đến từ phía sau, vua kiến ​quay đầu ​nhìn lại. ‘Con người … đang bay theo mình?’ Jinwoo đang tự đẩy mình lên không trung bằng kỹ năng “Bàn tay của kẻ Thống trị”, nhanh chóng bắt kịp Vua Kiến và khéo léo cắt một cánh của nó. KIEEEK! Vua Kiến què quặt rơi xuống mặt đất. Nhưng tâm trí nó vẫn đang suy nghĩ điên cuồng để tìm lối thoát khỏi trận chiến kinh khủng này. ‘Mình phải … Mình phải đi trước kẻ thù một bước’. Sức mạnh. Tốc độ. Độc. Không thứ gì có hiệu quả khi đối đầu với kẻ kia. ‘Mình không có thứ gì lợi thế hơn hắn sao???’ Trong giây phút tuyệt vọng, Vua kiến ​​đã vật lộn động não để tìm câu trả lời. Cuối cùng nó đã tìm thấy một thứ: Số lượng. Kẻ thù chỉ là một con người, trong khi Vua Kiến đang nắm giữ một đội quân trung thành gồm hàng ngàn binh lính. Đa số vẫn đứng trước phòng của Nữ hoàng và sẵn sàng chờ lệnh. * CHOONK * Vua kiến ​​đâm sầm xuống sàn hangi và ngã nhào xuống. Với những động tác cứng ngắc, điên cuồng, nó gượng đứng dây và dùng cánh tay còn lại chỉ móng vuốt sắc bén vào Jinwoo. KREEEEEEEEEEEEEEEEEEE- Đáp lại hiệu lệnh của Vua Kiến, những con kiến đen tuyền bắt đầu đổ về chỗ Jinwoo vừa đáp xuống. Như thể thủy triều đang ào lên, chực nhấn chìm người thợ săn. ‘Để xem ngươi ứng phó thế nào, con người khốn kiếp?’ KIEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEE- Nhà vua gầm lên trong nỗ lực khôi phục niềm tự hào của bản thân, và thúc đẩy sĩ khí của đàn kiến lính. Đến khi hết hơi, nó đứng đó, thở dốc và trừng mắt nhìn vẻ thù. “…” “Ra đi nào, Bóng”. Với những từ ngắn ngủi, kẻ thù cũng gọi ra “thủy triều” của riêng mình. —– Jinwoo vẫy gọi đội quân bóng tối của mình trồi lên từ khắp ngõ ngách trong hang. Kỹ năng “Lãnh thổ của Hoàng đế” vẫn còn hiệu lực. Sau khi trỗi dậy, toàn bộ đội quân bóng tối lao tới tấn công đàn kiến một cách tàn bạo. * KLNK KLNK KLNK KLNK KLNK KLNK KLNK KLNK * Những tiếng va chạm vang vọng khắp các bức tường trong hang. Không mất nhiều thời gian, đội quân kiến ​​bắt đầu sụp đổ. Jinwoo, cuối cùng đã triệu tập Tusk để dứt điểm cuộc chơi.

“… Ra đi”. Tusk trồi lên bên cạnh Jinwoo, cách trận chiến đang diễn ra xung quanh họ một khoảng cách ngắn. Con High Orc gãi đầu khi nó nhìn xung quanh với vẻ tò mò nhẹ. Jinwoo lấy viên đá cẩm thạch từ trong kho đồ và đưa nó cho Tusk. Nhưng trước khi buông tay, anh ta đã đưa ra lời cảnh báo nghiêm khắc. “Chỉ tấn công những con kiến. Nếu ngọn lửa của ngươi làm cháy một sợi lông trên người bất kỳ thợ săn nào, thì đừng hy vọng sẽ được triệu tập lần nữa”. Pháp sư High Con Orc im lặng gật đầu xác nhận. Rất nhanh, Tusk hóa thành khổng lồ và phun ra một dòng lửa khủng khiếp vào lũ kiến.

PHỤT TTTTTTTTTTTTTTTTTTT Dù đã chứng kiến hàng chục lần, Jinwoo không thể không phấn khích trước cảnh tượng hào nhoáng trước mắt. Địa ngục lửa rực sáng cả hang động khổng lồ.

‘Ngọn lửa đó ngày càng dữ dội hơn… Có phải vì Tusk đã lên cấp?’ Đó là một cảnh tượng quen thuộc đối với Jinwoo, nhưng đối với những người thợ săn xung quanh anh ta, những gì đang diễn ra khiến cảm xúc họ hỗn loạn.

Họ đã vô cùng kinh ngạc khi chứng kiến ​​cuộc đối đầu diễn ra giữa Jinwoo và Vua Kiến. Giờ đây, họ lại cùng nhau rên rỉ vì sự xuất hiện bất ngờ của Pháp sư High Orc khổng lồ. Một trong số họ, cuối cùng cũng há được miệng và lắp bắp. “Đừng nói là… thứ đó cũng là một ma thú triệu hồi của anh ta sao?” Lim Tae-gyu co rúm lại khi anh ta chỉ tay vào Tusk. Những thợ săn khác chỉ có thể trố mắt và nhìn chằm chằm, nhưng tất cả họ đều nghĩ giống nhau. ‘Cái thứ đó cũng là một ma thú triệu hồi ư??’ Không giống như những triệu hồi khác của Jinwoo, Tusk tỏa ra khí thế khác hẳn. Dù nó răm rắp nghe theo lời cậu, nhưng dưới ánh mắt của các Thợ săn, Tusk không khác gì một con quỷ khát máu. Dù sao đi nữa, những con kiến cũng đang bị đốt thành tro trong ngọn lửa gầm rú. —– Vua kiến ​​nhận ra mình đang run rẩy. ‘Đây là những binh lính của kẻ đó?’ Hàng trăm chiến binh của Vua Kiến đã bị bốc hơi trong chưa đầy một phút. Đó không phải lời nói quá, mà là sự thật phũ phàng. Những con kiến bị nhấn chìm trong ngọn lửa lập tực hóa thành một đám mây tro tàn.

Lần đầu tiên, vua kiến ​​phải đối mặt với nỗi kinh hoàng thực sự. Đó là một sức mạnh mãnh liệt và áp đảo. Vua Kiến nhận ra rằng nãy giờ nó đang cố gắng chống lại một bức tường sừng sững. Trong bất kỳ điểm nào, Vua Kiến cũng không thể vượt qua kẻ thù của mình. Nó đã bị đánh bại hoàn toàn. ‘Nhưng tại sao…? Mình được sinh ra để giết những kẻ mạnh mà?!’ Đó là mục đích sống duy nhất của nó. Vô số chu kỳ tăng trưởng và tiến hóa đã diễn ra cho mục đích đó. Kẻ tự xưng là vua của con người cũng đã bị hấp thụ để trở thành nguồn lực cho mục đích đó. ‘Nhưng mình vẫn không đủ sức đối đầu với hắn’

Vua kiến ​​rùng mình và xoay người bỏ chạy. ‘Thật xa! Mình phải chạy thật xa con người đó!’ Báo thù, Nữ hoàng hay Vương quốc kiến. Tất cả đều đã lu mờ sau trận chiến vừa diễn ra. Mục tiêu duy nhất là sống sót.

Sử dụng kỹ năng chữa trị vừa cướp đoạt được, Vua Kiến ​​cố gắng hồi phục cho cái cánh đã gãy. Vua Kiến chưa bao giờ nghĩ rằng nó sẽ cần một kỹ năng như vậy. ‘Chỉ cần thêm một chút nữa…’ Nhưng sau đó… *XOẸT * Ngay lập tức, Vua Kiến quỵ ngã xuống sàn hang, bởi một sức mạnh áp đảo. Nó cố gắng dồn sức để đứng dậy, đến nỗi hai mắt như lồi ra. Nhưng vô ích.

Ki-kiee-eee- Phập Phập Phập Chất nhớt màu xanh lục bắn ra tung tóe khi vua kiến bị ấn xuống đất. Với kỹ năng “Bàn tay của kẻ Thống trị”, Jinwoo đang đè Vua Kiến xuống sàn hang như bắt một con ruồi. — ‘Đùng hòng chạy thoát’ Đó là một con ma thú mạnh mẽ. Bằng mọi giá, Jinwoo muốn biến nó thành một Chiến binh bóng tối. Và bước đầu tiên để làm điều đó là giết nó. Vua kiến, với cái đầu đang bị vùi xuống đất, giương đôi mắt nhìn Jinwoo.

“… Ki-kie!” Với tất cả sức lực còn sót lại, Vua Kiến dùng cả bốn chân để bò dậy và tìm cách chạy khỏi Jinwoo. Niềm kiêu hãnh của nó đã khô héo từ lâu. Bây giờ nó chỉ muốn được sống. Với đôi dao găm trong tay, Jin Woo bước đến bên vị vua sa cơ và sử dụng “Cú đâm chí mạng”.

Phập Phập Phập Khi hàng chục nhát dao đâm xuống lưng Vua Kiến, một thông báo hệ thống xuất hiện. *ring* [Bạn đã tiêu diệt kẻ thù.] [Bạn đã lên cấp!] [Bạn đã lên cấp!] ‘Ngon lành!’ Jinwoo nắm chặt tay vì phấn khích. Anh đã tăng cấp độ cùng một lúc và đạt tốc cấp 99. Với số kiến đang còn trên đảo, thậm chí trong hôm nay anh có thể đạt cấp 100.

Nhưng niềm vui và sự phấn khích của anh đã bị gián đoạn. “Thợ săn Sung Jinwoo…” Anh quay lại và thấy Baek Yoon-ho đang nhăn nhó. Jinwoo chạy tới. Những thợ săn khác, những người đã bị cuốn vào niềm vui chiến thắng, cũng quay lại chỗ Baek Yoon-ho. Baek Yoon-ho khẽ cất tiếng “Thợ săn Cha Hae-In …”

Anh ta nói rằng Cha Hae-in đang rất nguy kịch và ít có khả năng sống sót. Tình hình đang rất tệ hại. Khuôn mặt Jinwoo tối sầm lại khi nghe những lời của Baek Yoon-ho. Không còn thời gian nữa. Dù đưa Cha Hae-In lên Kaisel, họ cũng mất rất nhiều thời gian để bay đến chỗ một Trị liệu sư đủ sức chữa cho cô. ‘Phải tìm một cách khác…’ Trong khoảnh khắc đó, Jinwoo nhận ra anh phải làm gì để cứu Cha Hae-in. Jinwoo quỳ xuống bên cạnh Hae-in để đánh giá rõ hơn về tình trạng của cô. Sau đó, anh đứng dậy và nhìn người quay phim. “Anh có thể tắt máy quay một lát không?”

Trans: Moon

Edit: Linye
Bình Luận (0)
Comment