Solo Leveling - Thăng Cấp Một Mình

Chương 174

Khoan đã!

Jinwoo vội vã mở cửa sổ tin nhắn.

Mặc dù rất vui khi nhận được bốn thông báo thăng cấp, đôi mắt anh dán vào bảng thông báo đầu tiên.

‘Ôi, chúa ơi.’

Mắt Jinwoo mở to

Bạn vừa tiêu diệt một kẻ địch

‘Vậy … gã khổng lồ này không phải là trùm của hầm ngục?’

Jinwoo ngạc nhiên, đưa chuyển ánh mắt về phía người khổng lồ với chân tay thủng lỗ chỗ vì bị kiến gặm.

Gã khổng lồ này sở hữu sức mạnh áp đảo, vượt xa những người khổng lồ khác

Nhưng đó là sự thật, tin nhắn sẽ không nói dối. Hệ thống chưa từng gọi người khổng lồ đó là trùm hầm ngục dù chỉ một lần

Cùng lúc đó…

“Đại ca!”

Jinwoo có thể nghe thấy giọng nói phấn khích của Yoo Jin-ho từ xa

Nhưng Jinwoo giơ tay ngay lập tức và ra hiệu cho Yoo Jin-Ho dừng lại.

“Dừng lại!”

Không biết là do nghe lời hay do sợ hãi, nhưng Jin-ho dừng lại ngay lập tức

Ánh mắt của Jinwoo ngày càng nặng nề.

‘Mình không nhận được tin nhắn [Bạn đã giết trùm của hầm ngục] … ‘

Điều đó có nghĩa là cuộc đột kích vẫn chưa kết thúc.

Hơn nữa, đó không phải là điều kỳ lạ duy nhất.

Dường như không thể trích xuất được bóng của người khổng lồ này. Khói đen – dấu hiệu cho thấy mục tiêu có thể trích xuất – không hề bốc lên khỏi cái xác

Dù vậy, Jinwoo vẫn cố thử.

Trong khi anh nhìn chằm chằm vào người khổng lồ, âm thanh máy móc quen thuộc vang lên.

ring~

Không thể trích xuất bóng

‘Tại sao vây?’

Khi Jinwoo cau mày suy đoán, anh có thể nghe thấy tiếng động ở đâu đó.

Đột nhiên, cằm của gã khổng lồ di chuyển.

Từ miệng người khổng lồ, anh có thể nhìn thấy thứ gì đó giống con người.

‘…!’

Jinwoo lùi lại theo phản xạ, sẵn sàng cho trận chiến. Những con dao găm được triệu hồi trong cả hai tay tỏa sáng rực rỡ.

Nhưng giọng nói phát ra từ miệng của người khổng lồ rất quen thuộc.

“Thưa Hoàng đế… là tôi”

Ber, chui ra khỏi cái xác, hướng về phía Jinwoo

“Ồ… là ngươi sao?”

Nhận ra đó là Ber, Jinwoo ngừng cảnh giác

Ban nãy Jin-woo không thể cảm nhận được Ber, vì Ber ở trong người khổng lồ, sóng ma lực của cả hai chồng chéo lên nhau, khiến việc phân biệt chúng trở nên khó khăn.

Sau khi xác nhận rằng đó là Ber, Jinwoo đã cất dao găm của Quỷ vương trở lại kho đồ.

Cơ thể Ber phủ đầy máu và thịt của gã khổng lồ. Chỉ nhìn qua, Jinwoo cũng đoán được Vua Kiến đã nỗ lực quấy phá bên trong cơ thể gã khổng lồ đến mức nào

Jinwoo đang định khen ngợi Ber, đột nhiên lắc đầu

‘Cái mùi kinh tởm gì thế này?’

Mùi hôi càng tệ hơn khi Ber đến gần

Ngay cả bản thân Ber cũng không thể chịu được mùi hôi của mình.

Ber đến trước mặt Jin-woo, nhăn nhó và cúi đầu chào

“Vâng … là tôi ạ”

Jinwoo muốn vỗ vai khen ngợi Vua Kiến vì đã làm việc chăm chỉ, nhưng ngay khi anh phát hiện ra một chất nhờn màu vàng kì dị trên người Ber, Jinwoo đã dừng lại.

“Làm tốt lắm, Ber. ”

“…Cảm ơn ngài, thưa Hoàng đế”

Ber đần mặt vì mùi hôi thối tỏa ra từ chính cơ thể mình, nhưng Jinwoo không bận tâm.

Điều Jinwoo thực sự quan tâm là …

‘Nếu một gã khổng lồ ghê gớm cỡ này không phải “Trùm hầm ngục”, vậy thì “Trùm hầm ngục” thật đang ở đâu?’

Một câu hỏi lướt qua tâm trí của Jinwoo.

Ngay lúc đó

Không khí đột ngột rung chuyển

‘…!’

Jinwoo bất ngờ nhận thấy thứ gì đó đang đến và nâng cao cảnh giác.

Ber, người cảm nhận được mối đe dọa muộn hơn một chút so với Jin-woo, ngay lập tức hóa khổng lồ và nhảy ra phía trước che chắn cho Jinwoo

“Kie ee eek”

Trong chớp nhoáng, một cơn gió mạnh ập vào họ

Wooosh-!!

Tóc Jinwoo rối tung lên

Cơn gió dữ dội đến mức kéo bật gốc của một cái cây, đột nhiên quét qua bọn họ

Sự hỗn loạn nhanh chóng lắng xuống.

Ber, người phán đoán rằng tình hình đã dịu xuống, bước sang một bên của Jinwoo

Nhìn xung quanh, Jinwoo nuốt nước bọt

‘Không thể tin được!’

Thứ vừa nãy không phải là một cơn gió

Thứ mà anh lầm tưởng là gió thực chất là luồng mana khủng khiếp, dữ dội vẫn còn đọng lại bên trong người khổng lồ đã chết

Cơn gió … không, luồng mana bùng phát từ xác chết cùng một lúc, phá hủy mọi thứ xung quanh nó.

‘Khoan… Jin-ho?’

Jinwoo nhanh chóng nhìn về phía Jin-ho đang đứng

May mắn thay, Ygritte đã bảo vệ cậu nhóc, vì vậy Jin-Ho không bị ảnh hưởng từ vụ nổ mana.

Jin-woo thở phào nhẹ nhõm.

‘Phù’

Jinwoo tranh thủ nhìn xung quanh một lần nữa. Mặc dù mana của người khổng lồ đó đã phân tán, anh vẫn nhận ra được nó đến từ đâu.

‘…’

Nó rất gần với cánh cổng.

Và Jin-woo cũng nhận ra rằng lý do khiến luồng mana bùng nổ khủng khiếp đó biến mất, là vì cánh cổng đã hấp thụ nó.

Như thể cánh cổng đã nuốt chửng luồng mana đó.

Bức màn đen chặn cánh cổng đã bị phá vỡ từ lâu. Thông qua cánh cổng, Jinwoo nhìn rõ cảnh tượng bên trong ngục tối.

uuuuuuuuuuuuu

Bầu không khí đã dịu xuống.

Jin-woo từng nghĩ rằng mình đã đối đầu với vô số thứ khủng khiếp. Nhưng chưa từng có thứ gì đạt tới cảnh giới này.

‘Có một thứ gì đó vẫn còn bên trong.’

Anh có thể cảm thấy áp lực nhờ chỉ số giác quan cao ngất.

Đôi mắt sắc bén của Jin-woo hướng vào bên trong ngục tối.

Dù thứ bên trong là gì, khoảnh khắc Jinwoo cảm thấy nó một lần nữa, anh dựng tóc gáy. Ngay khi anh cảm nhận được thứ đó, anh cảm thấy ớn lạnh và nổi da gà khắp người.

THÌNH THỊCH THÌNH THỊCH

Tim anh đập nhanh hơn gấp nhiều lần so với bình thường.

“Đại ca…”

Jin-Ho tiến lại từng bước một cách cẩn thận, đứng cạnh Jin-woo và nhìn về phía cánh cổng.

‘Nó có vẻ nguy hiểm’

Jinwoo quay sang Yoo Jin-Ho và nói với giọng nặng nề.

“Ở đây đợi anh”

“Vâng…đại ca”

Yoo Jin-Ho gật đầu. Cậu muốn đi theo, nhưng cậu lo rằng mình sẽ chỉ trở thành gánh nặng.

Trong khi Yoo Jin-Ho đợi bên ngoài. Jinwoo, dẫn những người lính bóng tối đi qua cổng, bước vào ngục tối.

‘Lớn quá…’

Sau khi chạm trán một số hầm ngục hạng nhất, Jinwoo nghĩ rằng mình đã quen với từ “lớn”

Tuy nhiên, anh đã đổi ý sau khi vào hầm ngục này.

‘Nơi này lớn khủng khiếp’

Từ ‘lớn’ vang vọng bên trong lối đi cao và rộng đến nỗi nghĩ rằng nó tồn tại để mô tả một nơi như vậy, và Jinwoo nuốt nước bọt ngưỡng mộ.

Tuy nhiên, mặc dù nó rất lớn, không có âm thanh nào xung quanh lối vào hầm ngục

Jinwoo di chuyển cẩn trọng và nhẹ nhàng, sẵn sàng đối phó với bất kỳ con ma thú nào xuất hiện. Thói quen từ ngày làm thợ săn săn hạng E vẫn được giữ vững ngay cả khi đã trở thành thợ săn hạng S

Cẩn thận không bao giờ thừa thãi.

Trong bóng tối, đôi mắt của Jinwoo sáng lên.

Sau đó, Jin-woo không do dự đi thẳng vào trong hầm ngục

Đằng sau Jinwoo, những người lính đã hồi phục về trạng thái hoàn hảo sau trận chiến khốc liệt, theo sau mà không gây ra tiếng động.

‘Chúng ta đã đi được bao xa rồi?’

Trong khi ý nghĩ trôi qua tâm trí anh, Jinwoo dừng bước

Ber, người đang đi đằng sau Jin-woo, ra hiệu cho toàn quân.

Vua Kiến là một tồn tại được sinh ra để chỉ huy đàn kiến, nên nó rất lão luyện trong việc điều khiển quân đoàn quy mô lớn như thế này.

Chẳng mấy chốc, toàn bộ đội quân bóng tối ngừng di chuyển.

Sau khi xác nhận rằng những người lính đã dừng lại, Ber bước tới bên cạnh Jinwoo

“Thưa Hoàng đế…”

“Suỵt”

Jinwoo giơ ngón trỏ lên.

Và tiếp tục.

“Ngươi có nghe thấy không?”

Ber tập trung lắng nghe một lúc

“Vâng, tôi có thể nghe thấy nó”

Ber cũng có thể nghe thấy gì đó từ xa.

Ở cuối ngục tối, đằng kia …

Tiếng cười vang lên từ một nơi, đáng lẽ phải là phòng trùm – nơi trùm hầm ngục chờ đợi các thợ săn.

Tuy nhiên, tiếng cười cứ vang lên không ngớt.

Jin-woo không biết thứ gì phát ra tiếng cười đó

Mặc dù Jinwoo và cả tên Trùm không thể nhìn thấy nhau, nhưng anh chắc chắn rằng đối thủ có thể cảm nhận được sức mạnh của mình và đội quân bóng tối.

‘Tại sao hắn ta vẫn cười?’

Tất nhiên, Jinwoo hiểu rằng thứ đang cười như điên kia sẽ là đối thủ tiếp theo của anh. Mana tuôn ra từ căn phòng đó mạnh mẽ đến không ngờ. Sức mạnh của kẻ thù lớn hơn sức mạnh ma thuật của gã khổng lồ các cổng tới vài lần, và thậm chí còn độc ác hơn.

Hắn không phải là một đối thủ dễ dàng.

Jinwoo giải phóng toàn bộ mana của mình

Uỳnh

Những làn sóng mana từ Jinwoo lan ra xung quanh

Những làn sóng mana này rất lớn, đến nỗi những người lính bóng tối gần đó sụp đổ ngay tại chỗ.

‘Chắc chắn hẵn sẽ cảm nhận được sức mạnh này, để xem hắn phản ứng ra sao’

Tuy nhiên.

“Ha Ha Ha Ha”

Kẻ địch vẫn không ngừng cười

Sự tò mò trong lòng Jinwoo tăng lên.

‘Hắn thật thú vị’

Jinwoo cũng bật cười và đi vào phòng trùm

Jinwoo đi theo hướng của tiếng cười mà không do dự.

Những người lính bóng tối cũng hành quân theo sau Jinwoo

THỊCH

THỊCH


THỊCH

THỊCH


Sự xuất hiện bất ngờ của một đội quân di chuyển trong bóng tối đủ để khiến bất cứ ai sợ hãi.

Tuy nhiên…

“Ha ha ha ha…”

Chủ nhân giọng nói vẫn cười không ngớt. Nhìn kỹ lại, Jinwoo thấy hắn bị trói toàn thân, ngoại trừ khuôn mặt.

‘Tại sao kẻ này lại bị trói?’

Không, nói thế vẫn chưa đủ

Không chỉ đơn giản là bị trói

Những sợi xích đen ngòm mọc ra từ bức tường của ngục tối không chỉ quấn lấy người đàn ông, mà còn đâm xuyên qua cơ thể ông ta

Nếu đó là một hình phạt, thì kẻ đó đã làm gì để phải chịu một hình phạt kinh khủng như vậy?

Jinwoo cau mày.

Trong khi đó, người đàn ông cười rạng rỡ khi nhìn Jinwoo, như thể gặp một người bạn lâu năm..

“Ha ha haha! Thật là hài hước! Các ngươi, những kẻ thống trị khốn kiếp, xem ai đến thăm ta này!”

Jinwoo dừng lại ở một nơi thích hợp, không quá xa cũng không quá gần.

Người đàn ông tiếp tục nói.

“Hãy phá những sợi xích đang trói buộc ta, ta biết kế hoạch của những kẻ thống trị, hãy để các Hoàng đế khác biết sự thật-”

Tuy nhiên, người đàn ông bất ngờ ngắt lời.

Đôi mắt của người đàn ông đang tràn đầy niềm vui, lập tức bình tĩnh lại.

“…”

Người đàn ông im lặng nhìn Jinwoo.

Trong khi người đàn ông nhìn Jinwoo, Jinwoo cũng nhìn người đàn ông.

Tại thời điểm đó

Jinwoo nhận ra rằng khuôn mặt của người đàn ông nọ giống hệt khuôn mặt của người khổng lồ đột biến canh giữ hầm ngục

‘Người đàn ông này không thể là con người …’

Và sóng mana của hắn khác hẳn con người.

Vì vậy, Jin-woo kết luận rằng ông ta không phải là người, mà là một con ma thú.

‘Tại sao con quái vật này bị xích trong hầm ngục?’

Nhiều loại quái thú ma thuật khác nhau đã xuất hiện trong 10 năm qua, nhưng chưa bao giờ có bất kỳ con ma thú nào bị trói hoặc mắc kẹt trong ngục tối.

Tuy nhiên, nếu có bất kỳ manh mối nào về bí ẩn này, thì đó chính là từ “kẻ thống trị” mà người đàn ông này vừa thốt ra.

“…”

“…”

Một sự im lặng xuất hiện.

Một lát sau, đôi môi của người đàn ông bắt đầu chuyển động.

“Ngươi…ngươi không phải người mà ta biết”

Ông ta biết mình đã nhầm Jin-woo với người khác, nhưng ông ta không muốn phủ nhận Jinwoo. sau một thời gian dài, đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy khuôn mặt ai đó.

Jinwoo hỏi

“Những kẻ thống trị hay thứ gì đó đã làm điều này với ngươi sao?”

“Đúng vậy. Chúng xích ta lại, để chiếm ưu thế trong cuộc chiến sắp tới.”

Đó là lần đầu tiên một con ma thú tự nói cho Jinwoo về những kẻ đứng sau hệ thống.

Jin-woo luôn cố gắng tìm ra tồn tại nào đứng sau những chuyện này, nhưng anh chưa thể khám phá ra bất cứ thông tin gì.

Tuy nhiên, người đàn ông trước mặt anh đang tiết lộ về sự tồn tại của chúng – những kẻ đứng sau cuộc chiến sắp tới.

Khi nghe điều đó, Jin-woo hỏi lại.

“Những kẻ thống trị là cái quái gì vậy?”

“Kẻ thù cũ của chúng ta, những Hoàng đế.”

‘Những Hoàng đế…’

‘Bức tượng thiên thần cũng nói một chút về kẻ thù của các vị Hoàng đế … mặc dù mình không hiểu nhiều … ‘

Thứ hai, nếu ông ta là một vị Hoàng đế, ông ta dường như biết vị trí của các Hoàng đế khác.

“Đó là lý do tại sao chúng trói ngươi lại như thế?”

“Phải”

Người đàn ông trả lời với đôi mắt đượm buồn.

“Như ta đã nói, ta cũng là một Hoàng đế.”

Sau đó, ông ta tiếp tục lời giải thích của mình với giọng nghiêm túc.

“Có thể cả các vị Hoàng đế lẫn kẻ thống trị đều đang tìm kiếm ngươi, nhưng ngươi không có sức mạnh để đối phó với bọn chúng. Ngươi sẽ cần nhiều sức mạnh hơn…. ”

Người đàn ông nói ra hàng loạt từ ngữ khó hiểu. Jinwoo chọn ra từ anh quan tâm nhất trong số đó.

“Sức mạnh?”

Người đàn ông gật đầu

“Mở xiềng xích cho ta, và ta sẽ giúp ngươi”

Trans: Trần Lâm
Bình Luận (0)
Comment