Tình thế biến đổi nhanh đến không tưởng tượng nổi, Câu Triệt được cho là tiềm năng vô hạn không ngờ hôm nay lại bỏ mạng trong miệng của một dị thú.
Trong lúc Câu Triệt tính mạng như chỉ mành treo chuông, thân thể sắp bị hai hàm răng sắc bén của Ly Lực nghiền nát, trong đầu hắn tự nhiên loáng thoáng nhơ đến một mảnh ký ức xa xưa.
Trong miền ký ức mơ hồ Câu Triệt nhớ lại lúc hắn còn nhỏ đã có cơ duyên gặp được một dị thú thần bí có ba mắt, nó đưa cho Câu Triệt một mảnh linh thạch thần bí phát lam quang xanh thẫm. Nó nói Câu Triệt chỉ cần nuốt vật này vào là sẽ có được sức mạnh khủng khiếp.
Giữa ranh của sự sống và cái chết, hoài niệm kia chợt hiện lên trong đầu kích phát ý chí cầu sinh trong người Câu Triệt. Để dành giật lấy sinh mạng nhỏ bé này Câu Triệt phải đánh đổi tất cả, dùng hết những thứ mình có. Hắn liều mạng há miệng thật lớn cắn mạnh vào da thịt của dị thú. Ngươi ăn ta thì ta cũng sẽ ăn ngươi, hắn dùng hết sức bình sinh xé một miếng thịt trên phần đầu của Ly Lực, sau đó nuốt chửng vào trong bụng của mình.
Câu Triệt biết nếu không liều mạng thì khó mà thoát được cho nên hắn lại điên cuồng cắn xé vào da thịt của dị thú. Ly Lực thấy cuồng thái của đối thủ dâng cao, nó cảm nhận thấy mọi sự không ổn liền thu lại răng nanh nhả Câu Triệt ra khỏi miệng.
Tuy là dị thú nhưng khả năng phán đoán tình hình của nó mẫn cảm không hề kém so với con người. Nó cho rằng con mồi đã là vật trong túi nó không cần thiết phải mạo hiểm làm gì. Thay vào đó nên bình tĩnh tìm một vị trí thuận lợi nhất, như thế vừa hiệu quả lại an toàn.
Quả nhiên nó đã phát hiện ra vị trí tốt nhất chính là tấn công từ trên cao áp xuống, lợi dụng thân hình đồ sộ chỉ một cú ngoặm là kết liễu được đối thủ.
Phán đoán này của Ly Lực không sai, Câu Triệt ngước mắt nhìn lên kinh hoàng, hắn đã bó tay chịu chết sau cú tấn công này. Tuy nhiên ngay lúc thánh thần cũng không cứu nổi Câu Triệt thì đã có tình huống bất ngờ xảy ra.
Điều này đúng thật là lỳ kỳ hết sức, từ sau gáy của Câu Triệt xuất hiện một dị thú nửa cá nửa giao long hiện ra. Linh thú này không biết từ đâu mà có chỉ thấy toàn thân phát ra quang mang kỳ lạ, nó bèn bay lượn quanh cổ của Câu Triệt.
Dù cho nhìn hình giáng bề ngoài của Giao Ngư mỏng manh yếu ớt nhưng lại sở hữu da thịt vô cùng rắn chắc. Nó đã đỡ hoàn toàn những chiếc răng nhọn của Ly Lực cắn vào Câu Triệt.
Tình huống biến hóa bất ngờ này đã cứu Câu Triệt một mạng. Lợi dụng cơ hội này Câu Triệt hai tay nắm chặt binh khí, trong khi Giao Ngư đang cản đỡ cú ngoặm ngàn cân của Ly Lực, Câu Triệt vung kiếm đâm thẳng vào miệng của nó với ý định phá vỡ cuống họng của dị thú.
Nhưng Ly Lực không phải dị thú bình thường, nó cảm nhận được áp lực chết tróc ập đến nên đã nhanh chóng rút lui sang một bên, xuýt soát tránh được một kiếm đoạt mạng của Câu Triệt.
Còn Câu Triệt lúc này đang quan sát thật kỹ Giao Ngư đang bay lượn lơ lửng trong không trung, vừa rồi không phải dị thú này xuất hiện tương cứu thì mạng của hắn đã khó giữ.
Dù không biết Giao Ngư xuất hiện như thế nào nhưng khi cả hai nhìn nhau, Câu Triệt lại cảm thấy vô cùng thân thiết như đã gặp và quen biết từ lâu.
Giao Ngư cũng cảm thấy rất hài lòng vì vừa rồi đã giúp được cho Câu Triệt, đã đến lúc nó công thành thân thoái. Nó lại nhập vào bên trong cơ thể của Câu Triệt như chưa từng xuất hiện.
Giao Ngư này tại sao lại ở trong người của Câu triệt, đó chắc chắn là một câu chuyện ly kỳ mà hắn đã trải qua, cũng có thể là một cơ duyên xảo hợp.
Ly Lực vừa rồi đã bỏ lỡ cơ hội để kết thúc Câu Triệt thì vô cùng tức giận, nó sau khi định thần lại thì tiếp tục nhào đến tấn công con mồi.
Vừa xông tới nó đã vận Thổ Khí Chi Lực Thô Táng, điều khiển mọi đất đã xung quanh vây kín lấy Câu Triệt.
Ngao Lam bên ngoài trông thấy tình huống này cũng biết tình hình này Câu Triệt gặp bất lợi rồi, nàng tự nhủ trong lòng.
"Câu Triệt tuy có năng lực tái sinh, nhưng trong trạng thái bị phong tỏa không khí thì chỉ có chết là cái chắc".
Không rõ Câu Triệt với Ngao Lam có quan hệ gì, nhưng nàng có vẻ như cực kỳ lo lắng cho an nguy của hắn.
Lúc này Viên Thông Thượng Sĩ Sơn Hải Phái cũng hốt hoảng nhìn sang chỗ Ngao Lam và nói.
- Ngao Lam Thượng Sĩ! Chúng ta phải làm gì bây giờ?
Ngao Lam không suy nghĩ nói lớn:
- Phải bảo vệ Câu Triệt là sẽ lấy được thịt của Ly Lực.
Hóa ra nguyên nhân nàng lo cho sự an toàn của Câu Triệt là vì muốn lợi dụng hắn để thu về thịt của dị thú Ly Lực nhưng mà mọi chuyện có thực sự đơn giản như vậy hay không.
Chỉ thấy sau đó Ngao Lam hét một tiếng lớn rồi phi thân khỏi lưng ngựa.
- Chủ động xuất kích nào. Bằng mọi giá phải hoàn thành nhiệm vụ, tuyệt không thể phụ sự ủy thác của sư tôn.
Nàng quả nhiên là một thượng sĩ trung thành với Sơn Hải Phái vì nhiệm vụ ngay cả tính mạng cũng không màng. Trong lúc Viên Thông và Ngao Lam đang cố sức đột phá vao thì Câu Triệt bên trong đang vô cùng khốn đốn.
Sau khi một chiêu đã thu phục được Câu Triệt, dị thú Ly Lực quay sang kiêm tra cái xác của Từ Cửu Thượng Sĩ Sơn Hải Phái. Nó ngửi mấy cái lên thân thể của Từ Cửu, phát hiện ra người này đã tuyệt khí từ lâu. Ly Lực không có hứng thú với xác chết nên đã quay đầu bỏ đi. Đột nhiên biểu cảm của nó trở nên khác thường, tất cả là bởi vì Ly Lực đã ngửi thấy được khí lưu của tuyệt thế cao thủ.
Thực lực siêu cường của người này có khả năng giết chết được nó, sau khi ngẩng đầu đánh hơi khắp bốn phương tám hướng, cuối cùng nó cũng đã phát hiện được vị trí mà kẻ đáng sợ đó đang đứng.
Đó là ở trên một thân cây cao cách đó chừng mấy mươi trượng, người này ngự trên cao phóng ánh mắt khủng bố nhìn xuống phía của Ly Lực. Khí tức toàn thân của hắn tán phát ra cường mãnh, cũng tia nhãn quan sát lạnh làm cho dị thú hung hãn như Ly Lực cũng phải sợ hãi lùi lại phía sau.
Từ đầu đến cuối gã đó đã luôn âm thầm theo dõi cuộc chiến của những người bên dưới, không rõ mục đích của y là gì, nhưng có thể khẳng định bản lĩnh của y tuyệt đối không tầm thường.
Trong lúc Ly Lực bị khí thế của cao thủ lạ mặt Nhiếp Phục thì Viên Thông Thượng Sĩ Sơn Hải Phải đã chớp lấy thời cơ xông tới dùng Thiết Châu tấn công nó.
Vì nóng lòng muốn cứu Câu Triệt cho nên Viên Thông đã sử ra công lực toàn thần của mình, Thiết Châu nặng nề xé gió bay đến nhưng Ly Lực cũng không vừa, nó vận Thổ Bích trong Thổ Chi Lực tạo thành một chiếc khiên để đối phó Thiết Châu.
Tường đất ngưng tụ lại có thể ngăn cản được Thiết Châu của Viên Thông, tức giận y lại tiếp tục lấy trong người tra một viên bi sát nữa đánh tới.
Lần này chiêu sau mạnh hơn chiêu trước, điểm rơi cũng tuyệt đối chính xác vừa đánh ra đã trúng vào Thiết Châu đằng trước. Hai đòn tấn công của Viên Thông dồn vào một vị trí khiến cho lực cộng hưởng rất lớn, tường đất của Ly Lực đã bị Thiết Châu phá vỡ hoàn toàn.
Ngay khi phòng tuyến của dị thú bị phát thì Ngao Lam Thượng Sĩ đã không bỏ lỡ cơ hội, nàng phi thân thẳng qua chỗ đất đã bị vỡ vụn kia, đồng thời song thủ của nàng cũng lập tức biến hóa.
Xem ra Ngao Lam đã chuẩn bị xuất ra tuyệt kỹ của bản thân mình, đôi xảo thủ hóa thành tinh thể trong suốt nhưng lại phát ra mùi tanh tưởi khó chịu, chắc chắn là chưởng pháp có kịch độc, chỉ không rõ nàng sẽ dùng sự lợi hại nào để tấn công Ly Lực.
Nhưng thật đáng tiếc là nàng vừa xông qua thì Ly Lực đã linh cảm thấy có điều bất lợi nên đã độn thổ xuống lòng đất trốn thoát.
Nhìn thấy đám thượng sĩ Sơn Hải Phái đối phó với một dị thú mãi mà không hạ thượng, cao thủ thần bí ẩn thân trên cành cây cao chỉ thầm nhủ.
- Chỉ một Ly Lực nhỏ nhoi mà phí sức như thế, nếu để ta ra tay thì đã kết thúc từ lâu rồi.
Người này da xám đen lưng dắt song đao uy nghi bất phàm, hắn đứng xem trận quyết chiến giữa người và thú bên dưới cảm giác thật nhàm chán, cảm giác như hắn sắp sửa ra tay. Cũng chẳng rõ người này là địch hay bạn nhưng dựa vào khí thế toát ra đủ thấy bản lĩnh không nhỏ.
Người bí ẩn này là thần thánh phương nào?
Có quan hệ ra sao với Sơn Hải Phái?
Ngao Lam sở hữu một đôi dị thủ trong suốt là do ăn thịt dị thú gì mà có, dị năng sức mạnh của nó là gì?
Câu Triệt đã bị trôn sống, Từ Cửu đã tuyệt khí không rõ hai người này còn sống hay chết?