Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1006 - Chương 997: Về Nơi Trú Ẩn

Chương 997: Về nơi trú ẩn Chương 997: Về nơi trú ẩnChương 997: Về nơi trú ẩn

Kỳ thực, hắn cũng không thực sự hứng thú với việc đầu quân của một vài thế lực.

Bởi vì hẳn không thiếu bất kỳ tài nguyên nào.

Chỉ là, nếu muốn tạo dựng cho mình và các thành viên trong nhóm một môi trường sống yên ổn, thì thành phố Thiên Hải không được rơi vào tình trạng hỗn loạn.

Mà sự tồn tại của các thế lực này chính là một trong những yếu tố quan trọng để duy trì sự hòa hợp của thành phố Thiên Hải.

Trương Dịch nhìn Tiêu Hồng Luyện và Hình Thiên trước mặt, chỉ rất bình tĩnh hỏi: "Các người có hiểu rằng làm như vậy phải trả giá như thế nào không? Bất kể chuyện gì xảy ra, các người đều phải nghe theo mệnh lệnh của ta."

Khóe môi hắn ta nở một nụ cười nham hiểm: "Thậm chí là để các người đi chết."

Tiêu Hồng Luyện và Hình Thiên giật mình.

Bắt họ chết là điều mà họ không thể làm được.

Nhưng họ lập tức nhận ra rằng, Trương Dịch chỉ đang nhắc nhở họ, đầu quân cho Trương Dịch, họ phải phục tùng hẳn ta một cách vô điều kiện.

Nói thẳng ra, không ai muốn như vậy, nhưng tình hình hiện tại đã mạnh hơn con người.

Thành phố Thiên Hải có nhiều tài nguyên hấp dẫn như vậy, chắc chắn sẽ khiến các thế lực của các thành phố khác tranh giành. Ngay cả khi Hình Thiên và Tiêu Hồng Luyện đều là dị nhân cấp độ Delta, nhưng nếu không có sự hỗ trợ của thế lực, họ sẽ chẳng làm được gì cả.

Sói đơn độc, trong thế giới tận thế này rất khó để tồn tại.

Cũng không phải ai cũng là Trương Dịch.

Đã phải đầu quân cho một thế lực thì chỉ bằng chọn một người mà mình biết rõ.

Ít nhất là đầu quân cho Trương Dịch, họ vẫn có thể tiếp tục ở lại thành phố Thiên Hải, hưởng một số quyền nhất định. Tiêu Hồng Luyện và Hình Thiên đều gật đầu đồng ý với yêu cầu của Trương Dịch.

"Sau này ngươi bảo gì chúng ta làm, chúng ta sẽ làm hết! Chỉ mong ngươi có thể bảo vệ những người trong căn cứ của chúng ta, để mọi người sống sót!"

Tiêu Hồng Luyện nói.

Hình Thiên nhìn Trương Dịch/Lão Trương, trước kia chúng ta cũng rất thân nhau. Ngươi sẽ không bạc đãi ta chứ?"

Trương Dịch cười.

Hắn ta vẫy tay nói: "Ngày thường các ngươi cứ làm như mọi hôm đi, sau đó đợi ta chỉ thị."

Hắn ta cũng không nói nhiều quá, dù sao thì hắn ta cũng không yêu cầu ba thế lực kia làm gì quá cao siêu.

Hơn nữa có thêm nhiều yêu câu nữa, nếu thật sự gặp phải vấn đề hệ trọng, những kẻ này vẫn sẽ đặt lợi ích của bản thân lên hàng đầu.

Trung thành ư?

Thật buồn cười, thứ đó sẽ không bao giờ tồn tại. Chỉ có thể tồn tại trên sức mạnh của Trương Dịch mà thôi.

Tiêu Hồng Luyện và Hình Thiên gật đầu rồi dẫn theo đàn em rời khỏi trạm †àu điện ngầm Tiểu Miếu Sơn.

"Chúng ta cũng về thôi!"

Trương Dịch lấy xe trượt tuyết ra, sau đó cả nhóm cùng nhau đi về nơi trú ẩn.

Trên đường, bầu không khí có chút nặng nề.

Sau cùng thì những ngày tháng nhàn nhã đã qua rồi.

Không có gì bất ngờ thì rất nhanh nữa sẽ xảy ra một trận xung đột với các thành phố khác.

"Sao cứ phải đánh nhau nhỉ! Mệt mỏi quái"

Từ béo thở dài, vẻ mặt bực bội. "Đó là xu thế tất yếu, không có cách nào khác."

Vưu Đại Thúc nói.

"Kẻ mạnh thì sống, kẻ yếu đáng chết, xã hội đánh mất trạng thái văn minh, tuân thủ theo quy luật của Darwin."

"Chỉ hy vọng đại khu Giang Nam sớm thiết lập được quy luật toàn diện hơn để kìm kẹp được những thế lực này!"

Trương Dịch ngồi ở ghế phụ, khoanh tay nghe hai người đối thoại, chậm rãi nói: "Đánh xong trận này, chúng ta sẽ được yên ổn hơn rất nhiều."

Trong mắt hắn ta lóe lên tia sáng lạnh lẽo, đối với sự sỉ nhục của đám người Thành phố Đại Trạch, Trương Dịch không thể coi như không có chuyện gì xảy ra được.

"Giết gà dọa khỉ, chúng ta cân một con gà để làm gương cho những kẻ khác."

"Lần này, ta sẽ làm sập chuồng gà của bọn chúng!".......

Mọi người về đến nơi trú ẩn, các cô gái trong nhà đi ra đón.

Thời gian Trương Dịch và mọi người rời đi cũng không đến nỗi quá dài, trong nhà cũng chẳng có gì xảy ra, mọi thứ vẫn bình yên như thường.

Nhưng khi nghe Trương Dịch kể lại chuyện xảy ra ở Bạo Tuyết Thành, khuôn mặt Chu Hải Mỹ và Dương Mật đều lộ vẻ bất lực.

"Lại phải đánh nhau rồi à!"

"Tại sao không thể sống yên ổn, cứ phải đánh đến chết đi sống lại vậy nhỉ? Ta thật sự không hiểu nổi những người kia trong đầu đang nghĩ cái gì nữa."

Chu Hải Mỹ lắc đầu, vẻ mặt tiếc nuối.

Có vẻ như cô ấy đang chỉ trích những kẻ không trân trọng cuộc sống tốt đẹp, cứ phải liều mạng đi giết chóc.

Vưu Đại Thúc ôm vai cô ấy, mỉm cười an ủi: "Yên tâm, dù có chuyện gì lớn thế nào đi nữa thì cũng có chúng ta gánh vác! Các ngươi chỉ cần ở nhà làm tốt công việc của mình, không cần phải lo lắng gì cả."

Trương Dịch ngồi xuống ghế sofa, mọi người vây quanh trong phòng khách.

Trương Dịch bắt đầu sắp xếp nhiệm Vụ.

"Hân Hân, hệ thống tin tức Thành phố Thiên Hải."

"Nhờ cái này chúng ta có thể nắm bắt được động tĩnh ở các khu vực tại Thành phố Thiên Hải bất cứ lúc nào." Dương Hân Hân gật đầu/Vâng, Trương Dịch ca ca. Ngoài ra, ta còn có thể thử xâm nhập vào hệ thống mạng của các thành phố khác."
Bình Luận (0)
Comment