Chương 1002: Cười như được mùa
Chương 1002: Cười như được mùaChương 1002: Cười như được mùa
Bên phía ba thế lực ở thành phố Đại Trạch.
Sau khi gửi thư cho Trương Dịch, họ đang chờ Trương Dịch trả lời.
Tuy nhiên, việc Trương Dịch có trả lời hay không cũng chẳng sao, họ đã tập hợp xong toàn bộ quân lính và sẵn sàng xuất phát để chiếm đóng các điểm tài nguyên chính ở thành phố Thiên Hải.
Thế nhưng, không lâu sau đó, họ vân nhận được email trả lời của Trương Dịch.
Do hòm thư họ cung cấp cho Trương Dịch là dùng chung cho ba thế lực nên tất cả họ đều có thể thấy email mà Trương Dịch đã gửi đến. "Kính gửi ba thế lực trong thành phố Đại Trạch."
"Hôm nay, ta nhận được thư của các vị, qua nội dung thư có thể thấy rõ các vị đang có âm mưu với lãnh thổ và tài nguyên ở thành phố Thiên Hải của chúng ta. Thay mặt cho các thế lực lớn ở thành phố Thiên Hải, ta kiên quyết phản đối hành động này!"
"Chúng ta có khả năng bảo vệ quê hương của mình và không cần đến sự can thiệp của thế lực bên ngoài."
"Hy vọng các vị có thể kiềm chế mình và đừng khinh suất động binh. Nếu không, chúng ta sẽ báo cáo sự việc này lên trụ sở chính của đại khu Giang Nam và để họ phán quyết."
"Nếu các vị có thể làm bạn tốt và hàng xóm thân tình, chúng ta có thể chia sẻ một phần tài nguyên như một biểu tượng của tình hữu nghị."
"Trương Dịch, thành phố Thiên Hải."
Sau khi đọc xong email này, khuôn mặt của Tôn Kiến Minh và những người khác đều lộ rõ vẻ thích thú.
"Ha ha ha! Trương Dịch viết email này à? Ta sắp chết cười mất rồi."
"Rõ ràng trong lòng sợ muốn chết nhưng vẫn phải cố tỏ ra cứng rắn. Các ngươi thật sự nghĩ rằng có thể dùng đại khu Giang Nam để hù dọa chúng ta sao?"
Những dòng chữ vừa sợ vừa giả vờ trong email khiến người ta không nhịn được bật cười.
Sự coi thường của Tôn Kiến Minh đối với Trương Dịch ngày càng tăng.
"Một kẻ như vậy, chỉ cân dọa thêm vài lần nữa là sẽ phải khuất phục ngay thôi."
Phản ứng của Trần Lương Ngọc và Cố Hồng Điệp sau khi đọc email cũng không khác gì Tôn Kiến Minh.
Cố Hồng Điệp cười như muốn đẻ, gập bụng lại liên tục, mãi một lúc lâu sau mới có thể thẳng lưng dậy.
"Ha ha ha, ngươi em trai này thật đáng yêu! Quyết định rồi, sau khi chiếm được thành phố Thiên Hải, ta sẽ để cậu bé này làm em trai mình. Chuyên kể chuyện cười cho ta nghe!"
Cố Hồng Điệp cười đến nỗi nghiêng ngả, nhưng trong đôi mắt ấy lại lóe lên một tia u tối.
"Tốt nhất là đừng làm ta mất mặt!"
Sau khi nhận được email, ba người ngay lập tức bắt đầu trao đổi với nhau trong nhóm trò chuyện. Tôn Kiến Minh: "Mọi người đã thấy tin nhắn trả lời của Trương Dịch chưa? Ha ha hai"
Cố Hồng Điệp: "Ta sắp chết cười rồi, hôm nay tâm trạng thật tốt. Người em trai này thật đáng yêu."
Tôn Kiến Minh: "Đừng chỉ quan tâm đến sự đáng yêu, nếu hắn ta không biết điều, chúng ta sẽ ra tay!"
Cố Hồng Điệp: "Ta thấy chúng ta không cần phải vội vàng, nếu không đánh được thì cố gắng đừng đánh. Nhìn thái độ của hắn ta rất sợ hãi, chúng ta có thể dọa thêm vài lần nữa."
Ánh mắt Cố Hồng Điệp mang theo một chút thâm ý, sau đó gõ chữ: "Đã qua bao nhiêu ngày từ khi tận thế diễn ra, bây giờ những người còn sống chẳng ai muốn chết cải!"
Trân Lương Ngọc bấy giờ mới lên tiếng: "Ta cũng thấy có thể trò chuyện thêm với hắn ta. Ngoài ra, có khả năng hắn ta đang diễn kịch không?"
Trần Lương Ngọc là một người cực kỳ cẩn thận.
hắn ta sẽ không chỉ vì một email mà phán đoán Trương Dịch nhu nhược vô năng.
Một người như vậy không thể một mình làm bá chủ thành phố Thiên Hải.
Tuy nhiên, họ thực sự nắm giữ rất ít tài liệu về thành phố Thiên Hải, thậm chí còn không biết những chiến công hiển hách của Trương Dịch.
Tôn Kiến Minh nhíu mày, sau đó cười lạnh: "Trần Lương Ngọc, ngươi cũng quá cẩn thận rồi! Cho dù hắn ta có giả vờ hay không, thì thành phố Thiên Hải vốn đã yếu ớt là sự thật không thể chối cãi."
"Chỉ cần quân đội của chúng ta vượt qua là có thể dễ dàng quét sạch mọi thứt"
Trần Lương Ngọc trả lời một cách miễn cưỡng: "Không chỉ có đơn giản như vậy đâu, chúng ta nên nói chuyện với Trương Dịch thêm một lần nữa. Nếu có thể giải quyết ổn thỏa, không ai muốn phải trả giá bằng máu."
Cố Hồng Điệp nhìn lời nói của Trần Lương Ngọc, ngón tay nhanh chóng gõ chữ.
"Vậy thì tiếp tục trò chuyện thêm với hẳn ta. Bắt hắn ta ngoan ngoãn giao nộp lãnh thổ và tài nguyên, có thể chúng ta sẽ tha mạng cho hẳn ta."
"Con người mà, chỉ cần còn hy vọng sống, thì sẽ không muốn tìm đến cái chết. Chúng ta cũng đừng ép người ta vào đường cùng."
Trân Lương Ngọc và Cố Hồng Điệp đều nói vậy, Tôn Kiến Minh không còn cách nào khác, đành nói: "Được rồi, trò chuyện thêm với hắn ta cũng được. Nhưng hãy để hắn ta biết rằng chúng ta không có nhiều kiên nhân, không có thời gian tranh cãi ở đây với hắn taI"
Ba người đã đạt được sự đồng thuận, quyết định sẽ tiếp tục nói chuyện với Trương Dịch.
Nhưng trong lúc họ trò chuyện qua lại, bên phía Trương Dịch, Dương Hân Hân, một hacker hàng đầu, đã đột nhập được vào tường lửa mạng của tổ chức của họ và lấy được toàn bộ thông tin!