Chương 1010: Phân công
Chương 1010: Phân côngChương 1010: Phân công
Ngay cả ngươi thanh niên tóc ngắn đang nấu cơm cũng vô cùng vui vẻ,'Đến rồi đến rồi, ta thích nhất là xem Mayumi bói toán!"
Takeuchi Mayumi trải cuộn giấy da trên mặt đất, rồi lại lấy từ trong người ra một lọ chất lỏng màu đỏ.
Có lẽ do nhiệt độ cơ thể nên chất lỏng này không bị đóng băng.
Cô ấy mở nắp, một mùi tanh nồng thoang thoảng trong không khí.
Bàn tay phải của Takeuchi khẽ dừng giữa không trung, một luồng sức mạnh kỳ lạ bắt đầu tụ lại trong lòng bàn tay, cuối cùng hóa thành một chiếc bút lông mảnh mai.
Nó giống như một chiếc tăm tre dài, phần đuôi có một con quỷ nhỏ trần truồng đang cắn cây tre.
Thần sắc của Takeuchi trở nên nghiêm trang, cả đôi mắt cũng bắt đầu nhuốm một tầng sương mờ.
Ngay sau đó, cô ấy dùng bút lông chấm vào chất lỏng màu đỏ, rồi nhanh chóng cầm bút viết trên cuộn giấy da.
Một lát sau, trên cuộn giấy da dài, bỗng chốc xuất hiện đầy những dòng chữ màu đỏ, một luồng quỷ khí kỳ dị tỏa ra từ những chữ máu đó.
Sau khi xem bói xong, Takeuchi Mayumi đã cất bút trong tay đi, chỉ là làm xong những điều này, cô ấy dường như có chút suy yếu.
Có người thì vội vàng tiến tới xem bói, có người thì giả vờ như vô tình nhưng ánh mắt vẫn không tự chủ được mà liếc về phía này. Lão đại Hououin Kyouma lại giơ cuộn giấy lên, sau đó xem xét kỹ càng.
Đôi mắt hắn ta ngày càng sáng hơn, khóe miệng cũng cong lên nhiều hơn.
"Bọn họ sắp tới rồi đấy! Hơn nữa còn là rất nhiêu người nữa."
Jinguji mặt đầy vẻ khinh thường phát ra một tiếng "chậc', những người khác thì có người sắc mặt bình thản, có người lại tỏ ra rất phấn khích.
Hououin ngẩng đầu nhìn mọi người, bắt đầu phân công nhiệm vụ từng người một.
"Ryuuzen và Agatsuma, hai người các ngươi đi vê hướng Đông Nam."
Là một cặp đôi, Takizawa Takashi và Agatsuma Nanako gật đầu, lập tức cầm vũ khí rồi rời khỏi nhà kho.
"Nobunaga, ngươi đi về phía Tây. Bọn người ở đó hợp với ngươi lắm!"
Samurai Tsukamato Nobunaga có vẻ mặt lười biếng, không nói gì cả, chỉ lặng lẽ vác theo thanh kiếm dài của mình mà rời đi.
"Taikõ-kai, ngươi đi vê hướng Đông. Hôm nay vận may của ngươi ở đó!"
Người đàn ông da đen to lớn như một chú gấu cao hai mét, Taikõ-kai, xách theo hộp đàn violon cũng đi ra ngoài.
Hououin căn cứ vào bói toán trong cuộn giấy của Takeuchi mà phân công nhiệm vụ cho những thuộc hạ của mình.
Chẳng mấy chốc, trong phòng đã vắng đi hơn một nửa người.
Học sinh trung học tóc ngắn tên là Nishi Jumonji Goh, hắn ta hoàn toàn không hay biết gì về những chuyện này, chỉ cười híp mắt nấu bữa trưa của mình. Hououin đi tới trước mặt hắn ta rồi khụy xuống, hắn ta lấy từ trong ngực ra một chiếc thìa bạc, múc một thìa canh cho vào miệng.
Ngay sau đó, trên mặt hắn ta lộ ra vẻ tận hưởng.
"Thật đúng là hương vị tuyệt vời! Lại có thể được ăn uống no nê rồi."
Không biết lời hắn ta nói là về thức ăn hay về trận chiến sắp tới. ...
Thành phố Lâm Hải.
Những người trong trụ sở của đại khu Giang Nam mặc dù vẫn chưa đến nơi, thế nhưng họ đã bám sát vị trí của Thực Nguyệt thông qua định vị vệ tinh.
Bên phía bộ phận tác chiến, bộ trưởng Đồ Vân Liệt tự mình phụ trách chỉ huy tác chiến.
Thế nhưng, nói là chỉ huy nhưng trên thực tế lại là quan sát nhiều hơn.
Bởi vì Liên hiệp hội dị năng Giang Nam vừa mới thành lập, hiện tại những thế lực dị nhân bên ngoài thành không hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của họ.
Mười đội dị nhân theo thông tin tình báo của bộ phận tác chiến đã hình thành vòng vây từ bốn phương tám hướng, dần dần bắt đầu thu hẹp lại.
Hướng Đông Nam.
Thế lực đến từ hướng này chính là tổ chức Bành Gia Lạc của thành phố Hà Toánh.
Lần này hắn mang theo hai mươi tỉnh anh theo sau, trong số đó có sáu người là dị nhân có thực lực không tâm thường.
Còn những người còn lại cũng đều là tay thiện nghệ tỉnh thông về bản tỉa, trinh sát và phá nổ. Mười thế lực bọn họ khi hành động đã từng có giao ước, họ sẽ từ những hướng khác nhau bao vây tiêu diệt Thực Nguyệt.
Đối với tổ chức đến từ Nghê Hồng này, không ai được phép lơ là, dù sao thì đó cũng chính là tổ chức hùng mạnh đã tiêu diệt tất cả các thế lực của một thành phố.
Tuy nhiên, không ai nghĩ rằng lần hành động này của họ sẽ thất bại.
Bọn họ nắm giữ thời cơ, có vệ tinh định vị của đại khu Giang Nam chỉ dẫn.
Còn đối phương thì lại là thế lực từ xứ người, chẳng khác nào ruồi không đầu.
Xét về số lượng người, bọn họ gấp vài chục lần Thực Nguyệt!
Hơn nữa, mỗi tổ chức đều là những tổ chức đứng đầu trong khu vực thành phố của mình.
Cho dù lấy số lượng người đi đè bẹp thì họ cũng đủ sức làm tổ chức kia chết không có chỗ chôn.
Ít nhất thì trong lòng Bành Gia Lạc là thế.
Tổ chức dị nhân Hà Toánh vừa đi vừa cẩn trọng tiến về phía trước trong mưa tuyết.
Bọn họ thông qua thiết bị liên lạc không ngừng giữ liên lạc mọi lúc mọi nơi với những thế lực khác.
"Ta là Bành Gia Lạc, chúng ta đã đến gần khu vực đã định trước rồi."