Chương 1012: Nan giải
Chương 1012: Nan giảiChương 1012: Nan giải
Phần thưởng cho nhiệm vụ này vô cùng hậu hĩ, thậm chí kẻ lập được công lớn nhất còn được giao nhiệm vụ khống chế toàn bộ thành phố Lâm Hải.
Phần thưởng thì có hạn nhưng số thế lực tham gia có đến mười bên, nên họ trực tiếp cạnh tranh với nhau một cách khốc liệt.
Nếu có thể để người của Bành Gia Lạc tử chiến với nhóm Thực Nguyệt, tiêu hao một phần binh lực của bọn họ, đối với những thế lực còn lại mà nói thì đó quả là một tin tuyệt vời.
Nhưng không lâu sau, suy nghĩ trong lòng bọn họ đã thay đổi.
Tại thành phố Vân Châu, đội quân do Lê Thiên Long chỉ huy vẫn đang chờ lệnh tại chỗ, phân vân không biết lúc nào sẽ đến chỉ viện cho Bành Gia Lạc.
Đột nhiên xuất hiện một trận cuồng phong trên bầu trời.
Lê Thiên Long ngẩng phắt đầu lên thì thấy có một hình bóng mờ thoáng lao xuống từ tòa nhà cao tầng ẩn nấp của họ.
Ánh sáng màu bạc của thanh đao lóe lên giữa không trung, chiếu sáng vùng đất âm u này.
Tsukamoto Nobunaga xuyên qua đám đông, chém chết năm người mà mọi người còn chưa kịp phản ứng.
Lê Thiên Long ngơ ngác,'Chuyện gì thế này!"
Hắn ta kinh ngạc không phải vì sức mạnh của tên võ sĩ mà là vì hành động của nó, như thể nó biết họ đang ở đây vậy! Nhưng rõ ràng là họ có sự hỗ trợ của vệ tỉnh từ Tổng bộ đại khu Giang Nam, tình báo rõ ràng là nhỉnh hơn đối phương cơ mà. ?
Tại sao cuối cùng lại là họ bị đối phương phát hiện ra trước?
Không chỉ có họ, mà chỉ vài phút sau, hầu như mọi thế lực dị nhân đều bị nhóm Thực Nguyệt tấn công bất ngờ.
Rõ ràng là họ đã ẩn náu rất kỹ, chỉ cần một tín hiệu là sẽ cùng nhau xông lên tấn công.
Nhưng dường như mọi bước đi của họ đều bị đối phương nhìn thấu, khiến họ rơi vào thế bị động.
Tại sở chỉ huy tác chiến của Tổng bộ đại khu Giang Nam, đôi mắt sắc bén của Đồ Vân Liệt tựa như đại bàng đang chăm chú nhìn chằm chằm vào màn hình. Hắn ta có thể thấy được những hình ảnh này thông qua thiết bị liên lạc mà mười tổ chức dị nhân đang mang theo người.
Ngay cả hắn cũng không ngờ rằng họ lại bị đánh úp trước.
"Sao lại ra nông nỗi này được? Chẳng lẽ chúng ta đã để lộ thông tin rồi hay sao?"
Nhưng Đồ Vân Liệt đã nhanh chóng phủ nhận suy nghĩ này.
"Không thể nào! Chỉ có Tổng bộ chúng ta mới có thể xác định chính xác vị trí của từng thế lực."
Hắn ta nhìn khắp sở chỉ huy tác chiến, quét mắt qua từng nhân viên tại hiện trường.
Rồi hẳn ta lắc đầu, một lần nữa phủ nhận suy nghĩ này. "Mức độ an ninh của sở chỉ huy là cao nhất. Mỗi tin nhắn được gửi đi từ đây đều phải được chặn lại, không có ai có thể vượt qua mạng lưới an ninh để truyền thông tin cho bọn họ."
"Vậy thì chắc chắn là một loại năng lực nào đó. Năng lực dò tìm? Có thể bao phủ một vùng rộng lớn như vậy sao?"
Ánh mắt của Đồ Vân Liệt ngày càng sắc bén, hắn ta chợt cảm thấy sự việc lần này bắt đầu trở nên có phần nan giải rồi.
Trận chiến tại thành phố Lâm Hải đã nổ ra.
Tình hình đột ngột khiến mọi thế lực đều trở tay không kịp.
Mười thế lực lúc đầu có phần hỗn loạn, bị đánh úp khiến họ mất đi một số lực lượng chiến đấu.
Nhưng dù gì thì họ cũng là những cường hào một phương.
Họ nhanh chóng ổn định trận địa.
Đặc biệt là khi họ phát hiện ra rằng đối phương không phải là toàn bộ thành viên của nhóm Thực Nguyệt mà chỉ có một hoặc hai người, họ cũng bắt đầu yên tâm hơn.
Đặc biệt là ở phía đông thành phố, hai đội của Lý Quốc Cường ở Thành phố Ba và Mạnh Thư Trình ở Thành phố Tứ Huỳnh đã hợp sức chống địch.
Đối thủ của họ chỉ là một người đàn ông mặc vest, vạm vỡ như gấu, xách theo hộp đựng đàn vi-ô-lông.
"Chỉ có một mình hắn ta thôi ư?"
Lý Quốc Cường nhíu mày, hẳn ta có chút nghi ngờ liệu đám người Nghê Hồng này có vấn đề về đầu óc không.
Chẳng lẽ họ không nhìn thấy là bên hắn ta có tới năm mươi người từ hai thế lực hay sao?
Chỉ với một mình hắn ta thì cũng chỉ như đâm đầu đi tìm đường chết mà thôi.
"Giết!"
Lý Quốc Cường cũng không nhiều lời, hai bên cũng không thể thương lượng, hơn nữa hắn ta cũng không nghe hiểu người ta nói gì.
Thế là có mười tay súng thiện xạ nhanh chóng xuất trận, cầm súng bắn tỉa nhằm vào Daikou Yanjin bắt đầu bắn.
Hơn nữa, loại đạn họ sử dụng đều là đạn năng lượng cao dành cho dị nhân vừa được Tổng bộ đại khu Giang Nam đặc biệt cấp phép!
Daikou Yanjin nhìn thấy những viên đạn bay tới nhưng không hề có ý định né tránh. Ngược lại, hắn ta lặng lẽ cởi bỏ bộ vest trên người, sau đó đưa tay mở hộp đàn vi-ô-lông.
"Bụp bụp bụp!"
Những viên đạn bắn trúng người hẳn ta, làm rách quân áo hắn ta, nhưng không xuyên thủng được làn da của hắn †a.
Thay vào đó, lớp cơ bắp cường tráng được rèn luyện bằng thép đen thâm lộ ra bên trong!
"Thì ra là một dị nhân hệ cường hóa."
Mạnh Thư Trình thản nhiên nói.
Đạn năng lượng cao có sức công phá lớn hơn nhiều so với đạn xuyên giáp, ngay cả dị nhân bị bắn trúng cũng có khả năng tử vong.