Chương 1024: Hai ly sữa
Chương 1024: Hai ly sữaChương 1024: Hai ly sữa
Đội trưởng của một trong sáu đội điều tra lại đích thân đến đón mình, điều này khiến Trương Dịch có chút kỳ lạ.
Từ bao giờ mà hắn lại có được thể diện lớn như vậy chứ?
Bách Lý Trường Thanh buông Trương Dịch ra, mỉm cười nói: "Là Chu Soái bảo ta đến đón ngươi. Ta nói thật, ta cũng hơi bất ngờ, ngươi lại đồng ý tham gia hành động lần này."
Trương Dịch hiểu ra trong lòng, nhất định là chuyện hắn tiêu diệt Liên minh dị nhân thành phố Đại Trạch đã lọt vào mắt xanh của Chu Chính.
Sau khi nghe Bách Lý Trường Thanh nói vậy, Trương Dịch chỉ cười nhạt.
"Ngươi nghĩ là ta có thể từ chối sao?"
Nụ cười trên khóe miệng Bách Lý Trường Thanh càng đậm hơn.
"Không phải như vậy."
"Chu Soái đã nói, lân này ngươi rất phối hợp, lập tức đồng ý là sẽ đến."
Trương Dịch hít sâu một hơi: "Chuyện này cũng không có gì lạ đâu chứ? Ngay cả ta khi đối mặt với sự xâm lược của kẻ địch cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được."
Trương Dịch cũng không phải kẻ ngốc.
Bách Lý Trường Thanh gật đầu khen ngợi, rồi thở dài: "Ngươi nói đúng, rắc rối lần này đúng là nghiêm trọng hơn chúng †a tưởng tượng rất nhiều!"
Nhắc đến chuyện này, sắc mặt Trương Dịch cũng không khỏi trở nên nghiêm túc.
"Rốt cuộc là chuyện gì vậy? Tổ chức Thực Nguyệt có mạnh đến vậy sao? Mà lại có thể tiêu diệt mười đội dị nhân cùng một ;úc?"
Bách Lý Trường Thanh trâm giọng nói: "Còn nghiêm trọng hơn cả những gì ngươi tưởng tượng nhiều! Đừng nói là ngươi, lúc đó khi xảy ra chuyện, ngay cả Chu Soái sau khi nghe xong cũng kinh ngạc lắm."
"Sức mạnh của nhóm Thực Nguyệt có chút kỳ lạ. Ngươi biết bọn bọn họ đã mất bao lâu để giải quyết mười đội dị nhân đó không?"
Trương Dịch nhìn hắn ta chăm chú: "Bao lâu?"
"Một giời"
Bách Lý Trường Thanh nói từng chữ một. "Cái gì?!?!"
Trương Dịch vô cùng kinh ngạc.
"Một giờ? Không thể nào, tuyệt đối không thể!"
Ngay cả khi Biên Quân Vũ dẫn đầu toàn bộ đội viên Đội Hắc Bào, trong tình trạng sung sức nhất cũng không thể làm được!
Bởi vì chiến tranh có quá nhiều biến SỐ.
Khi chưa hiểu rõ về kẻ địch, cần phải thăm dò cẩn thận, đồng thời phân bổ lực lượng hợp lý để tiến hành chiến đấu.
Nếu cuộc chiến này là Đội Hắc Bào đối đầu với mười đội dị nhân, Trương Dịch ước tính là phải mất ít nhất nửa tháng.
Ngay cả khi Biên Quân Vũ dùng đến Tịch Diệt cũng vẫn như vậy.
Bởi vì khi năng lực của ngươi bị lộ thì đối phương cũng sẽ có các biện pháp tương ứng để đối phó.
Cho dù có thua cũng sẽ không để ngươi như đồ tể giết lợn, giết sạch tất cả mọi người trong vòng một giờ được cả?
Bách Lý Trường Thanh nói: "Chúng †a vừa đi vừa nói! Chúng ta đến quán bar và trò chuyện cho thoải mái."
Trương Dịch nhướng mày, tò mò hỏi: "Không phải nên để ta đi gặp Chu Soái trước sao?"
Hắn đến đây chắc chắn là có nhiệm Vụ.
Chu Chính bảo Bách Lý Trường Thanh đón hẳn, thế nhưng Bách Lý Trường Thanh lại đưa hắn đi uống rượu?
Bách Lý Trường Thanh cười nói: "Ngươi đừng vội! Lần này, Chu soái thực sự đã tức giận rồi. Hắn triệu tập rất nhiều cao thủ trên toàn vùng Giang Nam đến đây, chứ không chỉ mình ngươi đâu."
"Hơn nữa, cuộc triệu tập lần này cũng cần phải họp bàn với các lãnh đạo cấp cao khác của các đại khu khác."
"Còn về tình hình cụ thể thì... ta không nắm rõ cho lắm."
Bách Lý Trường Thanh dang hai tay: "Ngươi cũng biết đấy, ta chỉ là một nhân viên chiến đấu thôi mà."
Ánh mắt Trương Dịch lóe lên một tia khác lạ.
Chỉ là một nhân viên chiến đấu?
E rằng không đơn giản như vậy đâu.
Nói trắng ra thì thực lực của Bách Lý Trường Thanh còn kém xa so với cấp bậc của Biên Quân Vũ và Đặng Thân Thông.
Dù hắn ta miễn cưỡng được lên làm đội trưởng đội Hắc Bào.
Nhưng chưa chắc những người khác đã công nhận thân phận của hắn †a.
Trương Dịch cũng không nói gì, chỉ gật đầu: "Đi thôi!"
Bách Lý Trường Thanh và Trương Dịch đi trước, những người khác đi theo sau.
Ra khỏi trạm tàu điện ngâm, họ lên xe của Bách Lý Trường Thanh, không bao lâu sau thì đến quán Bar Mật Mã.
Bách Lý Trường Thanh có phòng riêng ở đây.
Trương Dịch cũng không phải là lần đầu tiên mới đến, vào phòng rồi hắn ta thản nhiên ngồi xuống chiếc ghế sô pha màu cam ở giữa, xếp bằng cả hai chân lên nhau.
Lương Duyệt khoác tay Long Minh tò mò nhìn xung quanh, rồi cũng ngồi xuống cách Trương Dịch không xa.
Bách Lý Trường Thanh gọi người phục vụ, tự gọi hai chai rượu whisky, Ngô Địch và Mạnh Tư Vũ cũng gọi đồ uống của họ.
"Trương Dịch, còn tiểu thư Lương Duyệt, hai người uống cái gì?"
Trương Dịch đưa tay vuốt ve bộ lông mềm mượt của Hoa Hoa,'Ta muốn hai ly sữa."
Bách Lý Trường Thanh: "..."
Ngô Địch không nhịn được mà bĩu môi: "Ngươi đến quán bar để uống sữa à?”
Trương Dịch ngẩng đầu nhìn hắn ta: "Chu soái có thể triệu tập ta bất cứ lúc nào, ngươi muốn ta mang nồng nặc mùi rượu đi gặp hắn sao?"
Bách Lý Trường Thanh cười nói: "Cũng đúng. Nhưng chắc ngươi không biết đâu, Chu soái cũng thường xuyên uống vài ly. Trời lạnh quá mà, rượu trắng cũng trở thành thức uống quan trọng của mọi người."
Lương Duyệt nhàn nhạt nói: "Ta muốn một ly trà Ô Long."