Chương 1058: Tình tứ
Chương 1058: Tình tứChương 1058: Tình tứ
Không gian bên trong trực thăng chiến đấu này không nhỏ, đủ chứa mười mấy người bọn họ mà vẫn còn thấy khá là rộng rãi.
Những người khác cũng không chậm trễ, nhanh chóng lên trực thăng.
Chỉ có điều, Trác Phi Vũ lại cẩn thận hơn một chút, liền hỏi Bách Lý Trường Thanh: "Trên không chúng ta có thể bảo đảm sẽ không bị đánh không?”
Khi bay trên không trung, nếu như bị công kích, thì gần như tất cả mọi người trên máy bay đều phải chết.
Ngay cả dị năng giả hệ cường hóa lợi hại nhất, thì rơi từ trên bầu trời cao mấy nghìn mét xuống cũng chỉ sợ là sẽ rơi thành bùn nhão. Nhưng mà với vấn đề này, thì Trương Dịch lại không lo lắng.
Có dị năng không gian thì ngươi cho dù gặp phải máy bay bị sự cố khi bay ở trên không trung cũng có thể dẫn theo Lương Duyệt cùng Hoa Hoa chạy thoát.
Bách Lý Trường Thanh nghe được câu hỏi của Trác Phi Vũ, thì bật cười.
Chưa đợi đến lúc Bách Lý Trường Thanh lên tiếng, thì cựu binh Chính Dương thành phố Từ Xuyên đã giải thích: "Đừng có coi thường sức phòng ngự của trực thăng chiến đấu nhé!"
"Đây là một trong những máy bay chiến đấu có vũ trang tinh nhuệ nhất hiện tại của trong nước, ứng long số 17. Cộng thêm yếu tố độ cao khi bay, ta không nghĩ ra được có dị năng giả nào có thể bắn hạ được nó."
Trác Phi Vũ bình tĩnh nói: "Cẩn thận thì không mất gì."
Đây cũng là lần đầu tiên hắn ngồi lên trực thăng chiến đấu, trong lòng thấy căng thẳng thì không tránh khỏi.
Dù sao thì trước tận thế, hẳn cũng chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường.
"Thế ít nhất thì cũng bảo chúng ta, dù là ba lô ở đâu đi?"
Nguyên Hạo yếu ớt hỏi.
"Lỡ có vấn đề gì thì chúng ta còn có thể nhảy dù."
Bách Lý Trường Thanh nhịn không được mà nở nụ cười.
"Vấn đề này thì ngươi đừng nghĩ nữa! Ở nhiệt độ như thế này, thì những người không chuyên như các ngươi nhảy dù cơ bản là đang tìm đến cái chết, sẽ đông thành que kem trên không trung mất!"
"Nhưng mà nếu như nhất định phải so đo vấn đề này, thì ở đằng sau các ngươi có dù ba lô."
Nguyên Hạo theo như lời Bách Lý Trường Thanh đã nói, tìm thấy được một chiếc ba lô màu ngụy trang, hắn ta vội vàng lấy chiếc ba lô đó lại, như là đang dâng bảo vậy mà đưa cho Hạ Linh Linh ở bên cạnh.
"Linh Linh, đưa cho ngươi!"
Hạ Linh Linh cau mày, đoạt lấy chiếc ba lô dù từ trong tay hẳn ta rồi ném xuống đất.
"Ngươi này, ngươi cũng nhát quá đi!"
"Ta... ta chỉ lo cho ngươi có chuyện thôi mà!"
"Đồ xui xẻo này, ngươi không thể nói mấy câu nghe dễ nghe được sao?"
Hạ Linh Linh vươn tay ra kéo má Nguyên Hạo, khiến cho khuôn mặt vốn đã trắng bệnh của hắn ta trở nên trắng hơn.
Mọi người trên trực thăng đều xem bọn họ như đang xem trò vui.
Mặc dù đang trong thời kỳ tận thế, thì tình cảm giữa người với người vô cùng lạnh nhạt, nhưng không có nghĩa là trong lòng mỗi người đều không mong muốn có được tình cảm chân thành.
Cho nên rất nhiều người khi thấy Nguyên Hạo cùng Hạ Linh Linh nô đùa, trong mắt đều lộ rõ ý cười, cùng với một chút ghen tị.
Trương Dịch vô tình quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, vừa vặn thấy ở bên cạnh một chiếc trực thăng khác không xa có mấy khuôn mặt quen thuộc xuất hiện. Mái tóc bạc dài mềm mại rủ xuống theo sau lưng, thân hình thon dài đẹp đế khiến cho đa số đàn ông đều thấy ghen tỈ.
Không cần nghi ngờ gì nữa, đó chính là đội trưởng của tiểu đội Thiên Thần, công tử nhà họ Đặng ở Bạo Tuyết Thành Đặng Thần Thông.
Lúc này Đặng Thần Thông đang dẫn theo chín thành viên của tiểu đội Thiên Thần, cười nói với nhau mà đi về phía trực thăng.
Hành động của bọn họ cùng với Trương Dịch cùng những người khác tách nhau ra.
Trương Dịch cùng bọn họ là quân tiên phong, phụ trách dụ Thực Nguyệt xuất động.
Còn Đặng Thần Thông cùng với bọn họ, thì đợi đến khi đối phương để lộ mục tiêu, sau đó tùy cơ mà ra tay.
Nhưng so với sự lo lắng, căng thẳng của mấy đội quân ở ngoại thành, thì những thành viên của tiểu đội Thiên Thần rõ ràng là thoải mái hơn nhiều.
Trên mặt bọn họ có người thì mang theo nụ cười, có người thì vẫn còn bộ dạng chưa ngủ đủ giấc, chẳng có ai coi nhiệm vụ lần này vào trong lòng.
Dù sao thì ở Bạo Tuyết Thành, tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ của tiểu đội Thiên Thần bọn họ luôn là cao nhất, tỉ lệ tử vong cũng là thấp nhất.
Nói cách khác, thì chưa từng có nhiệm vụ nào bọn họ không hoàn thành.
Thêm nữa lần này là đại động viên của tổng bộ, chuẩn bị đây đủ, còn có Chu Chính tự mình ngồi trấn giữ chỉ đạo.
Dù có nhìn thế nào, thì nhiệm vụ lần này cũng không có quá nhiêu khó khăn. Một thành viên tóc tai bù xù đánh một cái ngáp: "Hôm nay chúng ta làm nhiệm vụ sớm một chút, ta còn đang đợi Về ăn cơm với vợ ta đây!"
Một thành viên khác cười nói: "Mới không đến một giờ, lúc ngươi về thì vợ ngươi thì vẫn chưa kịp tỉnh đâu!"
Trên mặt Đặng Thân Thông mang theo nụ cười thản nhiên: "Này này này, các ngươi đừng có khinh địch! Lần này đối thủ không yếu đâu, hãy cẩn thận một chút."
"Biết rồi mà đội trưởng!"