Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1096 - Chương 1087: Khinh Thường

Chương 1087: Khinh thường Chương 1087: Khinh thườngChương 1087: Khinh thường

Khi nói chuyện, ngón tay hắn ta đã kẹp được sáu đồng xu.

Khuôn mặt nhỏ của Bành Ly tái mét, cô vẫn đang dùng kỹ năng [ Mục sư ] để giúp Trần Tiêu Tiêu điều trị vết thương.

Bây giờ Trần Tiêu Tiêu có vẻ ổn, nhưng một khi cô dừng điều trị, Trần Tiêu Tiêu sẽ tử vong chỉ trong vòng mười phút!

Bởi vì lúc này, toàn bộ nội tạng của cô ấy đều bị nứt.

Vì vậy, hai người họ không thể chiến đấu với bọn họ được.

Dựa vào Trương Dịch và những người khác, có được không?

Bành Ly thậm chí đã bắt đầu tuyệt vọng trong lòng.

"Đáng ghét, tại sao họ lại đuổi theo chúng ta chứ! Mấy người đội Thiên Thần đâu rồi, sao không ngăn họ lại?"

Trần Tiêu Tiêu nghiến răng, nhỏ giọng nói với Bành Ly: "Nếu thực sự không được thì ta liều mạng này để kéo chân bọn họ lại! Bành Ly, năng lực của ngươi rất hữu dụng, lúc đó đi giúp Trương Dịch. Sau đó, hãy cố gắng chạy trốn cùng họ!"

Bành Ly vẻ mặt bi thương, tuy muốn từ chối nhưng tình hình trước mắt không cho phép cô ỡm ờ.

Hốc mắt cô rươm rướm nước mắt, đành phải gật đầu đồng ý với đề nghị của Trần Tiêu Tiêu.

Đối mặt với hai thành viên của tổ chức Thực Nguyệt đột nhiên đuổi theo, Lương Duyệt lặng lẽ đặt tay lên cán đao Long Minh.

Nhưng tay Trương Dịch lại giữ cô lại.

Lương Duyệt khó hiểu nhìn Trương Dịch.

Nhưng thấy Trương Dịch sắc mặt hờ hững nói: "Năng lực của ngươi cũng không thích hợp để đối phó với họ, để ta làm đi."

"Hơn nữa, ta cũng chẳng có tâm trạng lãng phí thời gian với đám sâu bọ."

Trung tâm chỉ huy tác chiến.

Ánh mắt của Chu Chính và Đồ Vân Liệt dõi chặt chẽ vào hàng chục hình ảnh trên màn hình lớn.

Đấu trường lúc này ở khắp mọi nơi đều đã bước vào cuộc chiến ác liệt.

Những dị nhân bên ngoài thành lần lượt lui trận, đội Thiên Thần là người đầu tiên đối đầu với Thực Nguyệt.

Sau phần dạo đầu trước đó, đội Thiên Thần cũng đã tìm được đối thủ thích hợp, giúp năng lực của họ phát huy dễ dàng hơn.

Khi đó, tình hình của Trương Dịch phía bên này lại có vẻ khá bất lực.

Bởi vì họ là đội dị nhân duy nhất bên ngoài thành không tử trận cũng không rút lui trên chiến trường.

Đối thủ của họ lại là hai thành viên của Thực Nguyệt.

Khuôn mặt của Đồ Vân Liệt không hề có biểu cảm gì.

Sự tử trận của dị nhân ngoài thành như thế này trên chiến trường cũng sẽ không ảnh hưởng đến cục diện chung.

Chu Chính cũng chỉ lướt mắt qua, ngay lập tức dời sự chú ý sang chỗ khác. Theo hắn ta thấy, Trương Dịch cùng mấy người kia căn bản không có khả năng giành chiến thắng.

Cho dù may mắn chạy thoát được hai người, thì cũng không có tác dụng gì đối với cục diện toàn bộ chiến trường.

Nhưng không xa chỗ họ, Bách Lý Trường Thanh là một thành viên bày mưu tính kế lại chăm chú nhìn Trương Dịch.

Chỉ có mình hắn ta hiểu rõ, một khi Trương Dịch sử dụng toàn lực, thì khó có ai trên toàn bộ chiến trường có thể cản được hẳn ta.

Chỉ có điều... Đến lúc đó, làm sao hắn ta nên giải thích cho Chu Chính và những người đứng đầu của Bạo Tuyết Thành là mình đã che giấu tình báo?

Trong lòng Bách Lý Trường Thanh rất rối bời, hắn ta cũng chỉ có thể thầm cầu nguyện rằng, sự việc sẽ không phát triển theo hướng hắn ta không muốn nhìn thấy.

Trên chiến trường, Trương Dịch đã ấn chặt bàn tay Lương Duyệt muốn ra †ay, hắn một mình chậm rãi bước về phía trước.

Cảnh tượng như vậy lọt vào mắt Trần Tiêu Tiêu và Bành Ly, khiến họ trợn tròn mắt, suýt nữa tưởng Trương Dịch định phản bội đầu hàng.

Thế nhưng, Takizawa Takashi và Tsuma Nanako cũng một mặt thích thú nhìn chằm chằm Trương Dịch - con mồi †rong mắt họ.

Tsuma Nanako nói: "Hắn ta muốn đầu hàng sao?"

Takizawa Takashi cười nói: "Đáng tiếc là chúng ta chỉ cần xác chết của hắn †a thôi!" Vừa dứt lời, Takizawa Takashi đã giơ cao hai tay, một cơn bão sét mạnh mẽ tụ lại quanh người hắn ta, cuối cùng hội tụ lại ở đầu ngón tay!

"Only my railgun!"

Dưới sự bổ sung của lực điện từ mạnh mẽ, sáu đồng xu trong nháy mắt xuyên thủng không gian, vẽ thành những con rồng dài màu bạc trên không trung, bay đến trước mặt Trương Dịch!

Nhưng Trương Dịch không hề xuất hiện cảnh tượng trong tưởng tượng của Takizawa Takashi là cơ thể hắn bị xuyên thủng như bơ nóng cắt qua dao vậy.

Súng điện từ cực mạnh có sức công phá khủng khiếp, thế mà khi ở cách Trương Dịch ba mét, nó lại như con trâu đâm vào biển, biến mất không còn một mảnh.

Đồng tử mắt Takizawa Takashi co lại dữ dội.

"Đây là năng lực gì thế? Sao đòn tấn công của ta lại biến mất vậy?”

Cảnh tượng này khiến đôi vợ chồng Thực Nguyệt đều lộ vẻ kinh ngạc.

Tsuma Nanako buông hai cánh tay đang ôm chéo trước ngực, cô ta hơi cau mày: "Hình như tên này có chút môn đạo đấy nhỉ!"

Trân Tiêu Tiêu và Bành Ly cũng tỏ vẻ kinh ngạc.

"Đây là năng lực không gian của hắn ta sao?"

Trân Tiêu Tiêu nhíu mày nói: "Nhưng chỉ phòng thủ thì cũng vô dụng thôi!"

Takizawa Takashi thấy thế công của mình thất bại, sắc mặt lộ vẻ tức giận. Hắn ta đút hai tay vào túi, chỉ nghe thấy tiếng "Đinh đỉnh đang đang" vang lên, khi lại lấy ra thì hai tay đã cầm đầy hai nắm đồng xu.

"Ta xem lần này ngươi có đỡ nổi đòn tấn công này không!"

Takizawa Takashi cười khùng khục, hai tay dùng ngón cái bắn những đồng xu về phía Trương Dịch!
Bình Luận (0)
Comment