Chương 1102: Đổ mồ hôi lạnh
Chương 1102: Đổ mồ hôi lạnhChương 1102: Đổ mồ hôi lạnh
Bọn họ giờ đã không còn hy vọng vào các tuyến phòng thủ khác nữa, chỉ hy vọng Đặng Thần Thông có thể tiến hành một cuộc hành động chặt đầu ngoạn mục!
Nhưng lúc này, Trương Dịch vốn không được bọn họ quan tâm lắm, đã đến gần tuyến phòng thủ phía tây.
Jinguji Seiichiro chậm rãi bước ra từ trong sương mù.
Kamiya Waido và Akutsu Shinichiro giờ gân như đã mất đi khả năng chiến đấu.
Nội tạng của họ đã bị Liêu Hồng Lôi đánh tan nát.
Nếu không phải vì thân thể bọn họ cường tráng, sức sống mạnh mẽ hơn người bình thường, thì đã chết tại chỗ từ lâu rồi.
Jinguji Seiichiro đi tới, lấy lọ thuốc chữa thương trong người ra, tiêm cho mỗi người họ một mũi.
"Thật sự trông thật thảm hại!"
Jinguji Seiichiro thở dài.
Khoé miệng Kamiya Waido vẫn còn rỉ máu, nghe vậy, hắn nhíu mày không vui.
"Ngươi đang chế giễu chúng ta sao?"
"Không phải như vậy."
vJinguji Seiichiro lắc đầu.
"Ta chỉ đang nghĩ, nếu không nhờ có sự giúp đỡ của người đó. Chỉ dựa vào sức mạnh của chúng ta, muốn chống lại đại khu Giang Nam là quá khó."
"Hừ!" Akutsu Shinichiro khinh thường nói: "Bọn họ có lợi hại đến mấy, không phải vẫn bại dưới tay chúng ta sao?"
dJinguji Seiichio liếc hắn/Đừng quên, tiềm lực của đại khu Giang Nam không chỉ có đội Thiên Thần. Nếu lần tới chúng ta gặp đội điều tra nào khác, thì chưa chắc đã suôn sẻ như vậy."
Akutsu Shinichiro cười khẩy: "Nhưng mà hiện tại, chúng ta đã đại thắng rồi không phải sao?"
Hắn ngẩng đầu lên, cảm khái: "Quả nhiên lời bói toán của tiểu thư Takeuchi không sai, hôm nay ta gặp vận may tiểu cát. Dù có bị thương đôi chút, nhưng vẫn có thể sống tốt!"
Lời hắn vừa dứt, Kamiya Waido bên cạnh bỗng hét lớn: "Cẩn thận!"
Ánh mắt Jinguji Seiichiro co lại, nhưng hắn vẫn là người đầu tiên triệu hồi Thức Thần để bảo vệ mình.
Akutsu cũng cảm thấy có một luồng nguy hiểm đang tới gần.
Nhưng giờ cơ thể hắn ngay cả hành động cũng rất khó khăn, dù phát hiện ra nguy hiểm, nhưng hoàn toàn không thể tránh được đòn tấn công đó.
"Phụt!"
Một viên đạn màu bạc bắn vào giữa trán hắn, sau đó bắn xuyên qua gáy mà ral
Tổ chức Thực Nguyệt, Akutsu Shinichiro, tử trận!
Nhìn thấy Akutsu Shinichiro tử vong, Kamiya Waido gào lên một tiếng: "Có mai phục!"
Vừa hét, hắn vừa lăn xuống đất.
Nhưng cách làm này lại không thể giữ mạng cho hắn. Dù hắn có cúi gằm đầu xuống, nhưng viên Thánh Ngân Tử Đạn đại diện cho cái chết vẫn xuyên thủng đầu hắn, từ trên đỉnh đầu bắn vào não hắn.
Đây chính là kỹ năng của hệ không gian [ Bắn tỉa chính xác ] .
Đối với Trương Dịch hiện tại, ngay cả khi hắn nhắm mắt bắn, thì viên đạn cũng không lệch đi nửa phân.
Huống chỉ mục tiêu của hắn chỉ là hai thành viên tổ chức Thực Nguyệt đang bị thương nặng mà thôi.
Khi Trương Dịch đến chiến tuyến phía Tây, Liêu Hồng Lôi đã chết dưới kế của Jinguji Seiichiro.
Nhưng Trương Dịch nhạy bén phát hiện, trên chiến trường còn có hai thành viên của Thực Nguyệt bị thương nặng đang hấp hối.
Tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, dứt khoát nổ súng bắn chết hai kẻ đó!
Năng lực của inguji Seiichiro không thể chặn được phát đạn của hắn nên chỉ có thể đứng nhìn Trương Dịch giết chết hai đồng đội.
Nhưng sau khi xác nhận Akutsu, Waido đã chết, Jinguuji không chút do dự, quyết đoán lựa chọn để thức thần bảo vệ mình lùi vào trong màn sương mù.
Không lâu sau, Trương Dịch toàn thân võ trang, đã triển khai [ Lưỡng Giới Tuyệt Kết] từ từ đi tới.
Trên tay hắn ta cầm hai thanh Bạch Kiêu, ánh mắt sắc bén quét qua khắp chiến trường.
Mặc dù bị sương mù bao phủ, nhưng là dị nhân hệ không gian nên hắn †a rất nhạy cảm với dao động của không khí.
Bây giờ, chỉ cần trong phạm vi 500 mét có sinh vật tồn tại, ngay cả tiếng động hít thở cũng sẽ bị hắn ta cảm nhận được.
Rất nhanh, hắn ta đã phát hiện ra người ẩn núp trong màn sương mù, cùng những thứ tồn tại khác.
Một con Kim Sắc Cự Viên và một con Địa Ngục Tam Đầu Khuyển toàn thân bốc cháy lao ra khỏi màn sương mù, một trái một phải giáp công Trương Dịch.
Trương Dịch bình tĩnh chú ý động tĩnh xung quanh, hai tay trái, phải triển khai.
Hai thức thần khổng lồ thấy Trương Dịch không né tránh, liên tục lao vào hắn 1a.
Kim Hoàn giơ nắm đấm to bằng nồi đất của mình lên, gầm rú đấm xuống. Xích Hoàn há mồm phun ra dung nham đỏ rực, ba cái đầu khổng lồ phát ra tiếng chó sủa man rợ.
"Phốc!!"
Một ngụm dung nham lớn nhắm thẳng vào đầu Trương Dịch mà phun tới.
Nhưng dung nham không hề tiến gần tới Trương Dịch mà trực tiếp biến mất trong không trung, bị Trương Dịch thu vào trong không gian dị năng.
Nhưng nắm đấm của Kim Hoàn lại trực tiếp tới trước mặt Trương Dịch.
Sức mạnh của nó quá mạnh, sau khi cú đấm đánh xuống, toàn bộ thân hình trực tiếp bị cuốn vào không gian dị năng, không lưu lại một gợn sóng nhỏ.
Còn tốc độ của Xích Hoàn tuy chậm hơn một chút, cũng chỉ chậm trong khoảnh khắc, thân hình khổng lồ cũng bị Trương Dịch thu vào không gian dị năng. À, nói chính xác thì là chúng tự chạy vào.
Sâu trong màn sương mù, Jinguji Seiichiro sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh trên trán.