Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1122 - Chương 1113: Trốn Thoát?

Chương 1113: Trốn thoát? Chương 1113: Trốn thoát?Chương 1113: Trốn thoát?

Lúc này mặc dù Hououin Kyouma có vẻ hơi tiều tụy nhưng trong mắt hắn ta vần tràn ngập ánh sáng cuồng nhiệt.

"Lần này Bạo Tuyết Thành này chịu đủ thiệt hại rồi. Bọn chúng cũng không còn binh lực nào để điều động chống lại chúng ta được nữa."

"Còn lần sau, ta sẽ cho chúng một bất ngờ lớn hơn nữa!"

dinguji Seiichiro không kiêm được quay sang nhìn hắn ta, trong mắt như thường lệ là sự chán ghét.

"Ồ? Bây giờ ngươi định làm gì nữa? Chúng ta không có bất kỳ đồng minh nào."

"Sẽ có thôi."

Hắn ta cười bí ẩn, tiếng cười càng lúc càng lớn trên cánh đồng tuyết, gió cũng thổi bay xa. ...

Máy bay thăng "ầm ầm' cất cánh, cánh quạt cuốn lên những bông tuyết bay đầy trời, Trương Dịch nhận thấy chúng chuẩn bị rút lui, không khỏi cau mày.

Việc này rất bất thường.

Vừa rồi tất cả mọi người đều tận mắt chứng kiến vụ nổ đó, đến cả máy bay trực thăng ở xa cũng rung chuyển.

Thế mà rất nhanh, chúng đã muốn rút lui.

Không giống như là kiểu thắng trận.

Chẳng lẽ - Đặng Thần Thông bại trận?

Trương Dịch cảm thấy da đầu tê rần, hắn cũng không thể tưởng tượng nổi đại khu Giang Nam sẽ phải chịu thất bại trước Thực Nguyệt đến hai lần.

Hơn nữa, lần này còn điều động lực lượng chủ lực.

Hắn thậm chí còn có thể hình dung được Chu Chính sẽ giận dữ và điên cuồng đến mức nào.

Nhưng mà Đặng Thân Thông thì sao?

Hắn ta chết rồi chăng?

Trương Dịch nhíu mày, đây chỉ là phỏng đoán của hắn mà thôi, thế nhưng những gì đang xảy ra trước mắt khiến hắn có cảm giác không lành.

Với một nhân vật như Đặng Thần Thông, nếu thực sự chết dễ dàng như vậy thì cảm giác sẽ không chân thật chút nào.

Trương Dịch nhìn sang mấy nhân viên y tế trong máy bay trực thăng, rồi lập tức gạt bỏ ý định hỏi han họ.

Những người này chỉ là nhân viên cấp cơ sở, hẳn là không biết rõ tình hình bên tổng bộ.

Vài người khác cũng nhận thấy bầu không khí kỳ lạ này.

Nếu giành chiến thẳng, chúng chẳng cần phải vội vã rời đi như vậy.

Nhưng chuyện thất bại, bọn họ còn chẳng dám nghĩ tới.

Không ai có thể gánh chịu nổi cái giá như vậy.

Lương Duyệt thấy sắc mặt Trương Dịch không ổn, không khỏi rướn người lại gần, nhỏ giọng hỏi: "Sao thế?"

Trương Dịch lắc đầu: "Không sao cả, chúng ta cứ ngoan ngoãn đợi máy bay quay về thành thôi."

Tình hình chưa rõ, tốt nhất là đừng tùy tiện suy đoán và bàn luận.

Thấy vậy, Lương Duyệt cũng không nói gì thêm nữa.

Cô ôm con mèo nhỏ trên đùi, cúi đầu vuốt ve.

Nhưng Hoa Hoa có vẻ không thích cô lắm, nó cọ dưới lòng bàn tay cô mấy cái rồi cong đuôi nhảy xuống đất, dọc theo ống quần bò lên người Trương Dịch.

Mèo là loài thích ấm áp, vì vậy nó thích nhiệt độ cơ thể của đàn ông hơn.

Lên đến nơi, nó tìm một chỗ thoải mái, cào nhẹ vào ống quần rồi cuộn mình lại, tiếp tục ngủ say.

Sau khi hai chiếc trực thăng vũ trang rời khỏi phạm vi thành phố Giang Ninh, Chu Chính nhìn chằm chằm vào màn hình, ánh mắt sắc bén nhấn nút khởi động Death of love. Một quả tên lửa khổng lồ từ từ xuất hiện từ một ống phóng tên lửa ngâm dưới lòng đất, sau đó ngọn lửa màu xanh tím bốc lên, đẩy tên lửa bay lên bầu trời.

Hành động này ngay lập tức thu hút sự chú ý của các thế lực trong những đại khu trên toàn thế giới.

"Có người phóng Death of love rồi, trời ơi, khoảnh khắc này cuối cùng đã đến sao?"

"Đã xác nhận được, Death of love này đến từ Hoa Tư Quốc, đại khu Giang Nam.

(Chú thích: Hoa Tư, là mẹ của Phục Hi và Nữ Oa, còn được gọi là Thủy Tổ Mẫu. Vì những lý do mà mọi người đều hiểu, sau này sẽ dùng Hoa Tư để chỉ quê nhà) (chú thích này là của tác giả không phải của dịch giả).

"Mau điều tra xem chuyện gì đã xảy ral"...

Ngay khi Death of love bay lên không trung, toàn thế giới đều nhận được tin tức, điều này cũng có nghĩa là sự kiện này không thể nào che giấu nổi nữa.

Hai phút sau, một đám mây hình nấm khổng lồ bốc lên ở trung tâm thành phố Giang Ninh.

Nhiệt độ khủng khiếp đã phá hủy mọi thứ ở đó, xung kích điện từ khổng lồ cũng khiến các thành phố xung quanh tạm thời rơi vào tình trạng mất liên lạc và mất điện.

Cơ thể của Chu Chính nặng nề ngã xuống ghế, tâm trạng hán đã vô cùng nặng nề.

Cuối cùng cũng phải sử dụng đến Death of love, chỉ vì một nhóm dị nhân.

Kể cả có thắng thì cũng chẳng vẻ vang gì mấy. Nhưng chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì nhân viên bên kia liền báo cáo:

"Thống soái, qua giám sát của vệ tỉnh, phát hiện ra dấu vết của Thực Nguyệt. Họ... họ chạy thoát rồi!"

Đồng tử của Chu Chính đột nhiên co lại, hắn không tin nổi mà đứng dậy, chất vấn: "Chạy thoát rồi sao? Không thể nào, tốc độ chạy của họ có nhanh đến mấy cũng không thể nhanh hơn vụ nổ của Death of love được!"

Sắc mặt của nhân viên đó u ám, đưa hình ảnh thông tin cho Chu Chính xem.

"Theo tình báo vệ tinh của chúng ta, thực tế là họ đã rời khỏi khu vực trung †âm vụ nổ từ mười phút trước".

Mặc dù do sự hiện diện của thiết bị chặn tín hiệu nên không thể quan sát được dấu vết của Thực Nguyệt trên bản đồ vệ tinh.
Bình Luận (0)
Comment