Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1124 - Chương 1115: Thuyết Âm Mưu

Chương 1115: Thuyết âm mưu Chương 1115: Thuyết âm mưuChương 1115: Thuyết âm mưu

Mọi người đều hiểu rằng, Lan Tân Thành muốn tạo ra một cái kén thông tin, ngăn không cho phần lớn người trong thành biết được sự thật về thất bại của chiến dịch.

Bởi vì ở thời mạt thế này, điều sợ nhất chính là lòng người không ổn định, dẫn đến tình trạng bất ổn nội bộ.

Bách Lý Trường Thanh chen vào nói: "Những phương diện khác thì còn dễ nói, nhưng Đặng Gia thì phải làm thế nào?”

Cái chết của Đặng Thân Thông đã giáng một đòn mạnh vào Đặng Gia.

Phải biết rằng, Đặng Thần Thông chính là người kế nhiệm mà Đặng Gia kỳ vọng, mà hậu duệ của Đặng Gia cũng không nhiều, thậm chí Đặng Viễn Bá còn không có con. Đến lúc đó, chẳng lẽ bọn họ còn có thể bịt miệng Đặng Gia được sao?

Lan Tân Thành cũng im lặng, lông mày nhíu chặt, cuối cùng hắn ta nói một cách khó khăn: "Đành phải tới nói chuyện với người Đặng Gia thôi. Hi vọng họ có thể hiểu được đại cục!"

Trừ khi Chu Chính mở miệng, bằng không thì khuôn mặt của một tên thư ký như Lan Tân Thành này, người ta chưa chắc đã nể.

Thất bại của cuộc vây quét thứ hai đã khiến cho toàn bộ tâng lớp lãnh đạo của Bạo Tuyết Thành trở nên hỗn loạn.

Lúc này tỉnh thân của Chu Chính đang sụp đổ, những người khác đành phải ra mặt để che chắn, còn việc phong tỏa tin tức thì thư ký Lan Tân Thành đã tự nguyện nhận lấy.

Những việc này đương nhiên là có cấp dưới làm theo lời chỉ huy.

Sáng sớm hôm đó, bản tin thời sự buổi sáng của đài truyền hình Giang Nam đã phát sóng tin tức về cuộc đại thắng của đại khu trong trận chiến với những kẻ lang nhân Nghê Hồng.

"Rạng sáng hôm nay, đoàn quân dị nhân của đại khu Giang Nam chúng ta đã triển khai hành động quân sự đặc biệt đối với tổ chức lang nhân đến từ Nghê Hồng [ Xâm Thực Chỉ Nguyệt ] ."

"Lần hành động này do tổng tư lệnh Chu Chính của đại khu phụ trách chỉ huy, bộ trưởng tác chiến Đồ Vân Liệt, đội trưởng đội điều tra Hắc Bào Bách Lý Trường Thanh tham gia quyết định sách lược, đội Thiên Thân và nhiều dị nhân ngoại thành tham gia."

"Sau một đêm chiến đấu đã tiêu diệt được một nửa số thành viên của Thực Nguyệt, đạt được chiến quả vô cùng rực rỡ.'...

Ở Bạo Tuyết Thành, hoạt động vui chơi giải trí vô cùng khan hiếm, mỗi sáng thức dậy, mọi người đều xem bản tin buổi sáng.

Lúc bấy giờ, người dân Bạo Tuyết Thành thấy đại khu lại giành được thắng lợi lớn, không khỏi vui mừng khôn xiết, trên mặt lộ ra vẻ hoan hỉ.

Mặc dù hôm nay vẫn phải tiếp tục làm việc trong hơn 12 giờ, nhưng ai cũng cảm thấy trong người mình tràn đầy sức mạnh.

Bên phía Đặng Gia, Đặng Viễn Bá đã là người đầu tiên nhận được tin Đặng Thần Thông tử trận.

Mọi người đều vô cùng hoảng sợ, sợ rằng nhân vật có tâm ảnh hưởng rất lớn ở Bạo Tuyết Thành này sẽ nổi giận. Thậm chí đến cả Lan Tân Thành cũng đích thân gọi điện thoại qua, gọi cho Đặng Viễn Bá, sợ rằng hắn ta sẽ làm lớn chuyện này.

Người nghe điện thoại không phải là Đặng Viễn Bá mà là quản gia Liên Thành của hắn ta.

"Đặng tiên sinh hiện giờ không tiện nghe điện thoại, hắn dặn rằng nếu có người ở tổng bộ đến hỏi thì bảo ta chuyển lời."

"Đặng Gia sẽ lấy cục diện làm trọng, ủng hộ quyết sách của tâng lớp lãnh đạo."

Sau khi Lan Tân Thành nhận được câu trả lời này, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Đừng nhìn Đặng Viễn Bá ở trên bề mặt chỉ là một thương nhân.

Thực ra, quyền lực và mạng lưới quan hệ của Đặng Gia vô cùng lớn mạnh.

Ngay cả trong Bạo Tuyết Thành vào thời điểm này, không ít nhân vật cấp cao đều có sự giao thiệp với Đặng Gia.

Huống chỉ sự phát triển của Bạo Tuyết Thành cũng dựa vào sự hỗ trợ kỹ thuật do tập đoàn Đặng Thị cung cấp.

"Đặng tiên sinh hiểu rõ đại nghĩa, ta thay mặt Bạo Tuyết Thành cảm ơn ngươi."

"Ta sẽ chuyển lời của ngươi cho hắn"

Kết thúc cuộc điện thoại rất nhanh, Liên Thành đặt chiếc điện thoại màu vàng cổ điển xuống, quay người đi vào trong phòng.

Phòng ở của Đặng Viễn Bá mang phong cách cổ kính, đồ nội thất chủ yếu làm bằng Tử Đàn và Hoàng Hoa Lê, là đồ từ thế kỷ trước. Việc này khá hiếm thấy vào giữa thế kỷ 21.

Lúc này, hắn mặc một chiếc áo choàng lông cáo lớn, đứng trước cửa sổ sát đất rộng lớn, lặng lẽ ngắm tuyết rơi bên ngoài cửa sổ.

Liên Thành gõ cửa rồi bước vào, cung kính chắp tay nói: "Đặng tiên sinh, đã đáp lại người ở tổng bộ theo lời ngài."

Đặng Viễn Bá chỉ khẽ gật đầu.

Liên Thành thấy vậy liền ngẩng đầu lên, suy nghĩ rồi có chút khó hiểu hỏi: "Trong lần hành động lần này lại có rất nhiều chỗ kỳ lạ. Thất bại quá ảm đạm, mà với thực lực của công tử, kể cả không phải là đối thủ thì cũng không đến nỗi tử trận."

"Ngài có phải là đã quá mềm mỏng với bọn họ không?”

Kết quả như thế này khiến Đặng Viễn Bá và Liên Thành đều không thể chấp nhận được.

Đội Thiên Thần chưa bao giờ thua trận, các thành viên của bọn họ đều là những người vô cùng tài giỏi, sao lại có thể chết dưới tay một đám du lãng?

Trong lòng Liên Thành không khỏi nảy sinh một thuyết âm mưu.

Có phải là có kẻ cố tình nhắm vào, giết chết Đặng Thần Thông hay không?
Bình Luận (0)
Comment