Chương 1140: Sinh vật biến dị
Chương 1140: Sinh vật biến dịChương 1140: Sinh vật biến dị
Cao Trường Không không thèm để ý cười cười.
"Chu Soái bọn họ sẽ thu xếp ổn thỏa. Là người cầm súng, chúng ta nên làm chính là tuân theo sự sắp xếp của cao tầng."
Cao Trường Không vẫn bình thản, có vẻ như không quan tâm đến cách sắp xếp của cao tầng.
Cao Trường Không, vị đội trưởng đội điều tra khá nổi tiếng tại Bạo Tuyết Thành này, thoạt nhìn có vẻ tính tình rất vui vẻ và ôn hòa.
Hắn ta hòa nhã, dễ gần, có thể trò chuyện thoải mái với nhiều người.
Khi trò chuyện với hắn ta, Trương Dịch cảm thấy người này cực kỳ ôn hòa. Dần dần, Trương Dịch cũng bắt đầu trao đổi sâu hơn với hắn ta về một số chủ đề khác.
Ví dụ như nhiệm vụ mà đội điều tra đang làm.
"Cao đội trưởng, không biết ta có thể hỏi về nhiệm vụ của đội điều tra các ngươi đang làm không?”
Cao Trường Không suy nghĩ một chút rồi cười đáp: "Có thể hỏi thử xem. Một số nhiệm vụ thuộc dạng tuyệt mật mà cấp trên yêu cầu chúng ta phải giữ bí mật, nhưng trên thực tế, hầu hết các nhiệm vụ không có mấy cái tính là bí mật đâu."
Trương Dịch đặt cốc rượu xuống: "Đại khu Giang Nam có sáu đội điều tra, thường xuyên ra ngoài chấp hành nhiệm vụ"
"Thậm chí lần này dị nhân bên Nghê Hồng xuất hiện trong đại khu, cũng không thấy triệu hồi toàn bộ các đội điều tra về."
"Rốt cuộc nhiệm vụ các ngươi đang làm là như thế nào? Chẳng lẽ nhiệm vụ đó còn cao hơn cả việc tiêu diệt Thực Nguyệt sao?"
Cao Trường Không suy nghĩ một chút rồi mỉm cười đáp: "Câu hỏi này hơi khó trả lời chỉ trong một câu. Ta chỉ có thể nói là nhiệm vụ mỗi lần chúng ta làm đều khác nhau, muôn hình muôn vẻ, kỳ lạ khó lường."
Hắn ta giơ ngón tay chỉ vào Bách Lý Trường Thanh.
"Lấy đội Hắc Bào làm ví dụ nhé! Nhiệm vụ chính mà họ phụ trách là vấn đề liên quan đến [con người]. Nếu thành phố nào đó xảy ra tình trạng hỗn loạn nghiêm trọng thì họ sẽ phải chịu trách nhiệm đàn áp."
"Còn đội Luân Hồi của chúng ta thì trong thời gian gần đây, đang giải quyết vấn đề [dã thú|."
Trương Dịch nhíu mày: "Vấn đề [dã thú]?"
Câu hỏi này có vẻ hơi mang tính triết học.
"Dã thú là động vật hoang dã. Dã thú là quái thú."
Cao Trường Không nhận ra vẻ trêu chọc trong ánh mắt của Trương Dịch, nên cười ha hả giải thích.
"Các ngươi chắc hẳn đã biết rằng sau khi tận thế đến thì sẽ là kỷ nguyên biến dị. Không chỉ con người có thể biến dị tiến hóa mà các sinh vật khác cũng vậy."
Trương Dịch gật đầu: "Ta đương nhiên biết điều đó."
Hoa Hoa và Ma Khuyển Nhạc Nhạc dưới trướng Hình Thiên đều là sinh vật biến dị.
Cao Trường Không nói: "Tuy nhiên, các loài biến dị xuất hiện trong khu vực thành phố khá ít, và cũng rất hiếm loài nào hung dữ quá mức."
"Nhưng trong những ngọn núi, trong những con sông, ở những nơi có nhiều loài dã thú tụ tập lại thì có khả năng xuất hiện các nhóm biến dị lớn."
"Cũng giống như loài người chúng ta. Những nơi càng đông người thì xác suất xuất hiện thể dị năng càng cao."
"Hơn nữa, cá thể biến dị sẽ càng mạnh!"
"Thậm chí ở một số khu vực, đã xuất hiện quần thể dã thú dị năng." Ánh mắt Cao Trường Không trở nên nghiêm túc.
"Lấy hồ Bắc Đình mà lần này chúng ta đến làm ví dụ! Nhiều loài dã thú dị năng thậm chí còn có trí thông minh không thua gì con người!"
"Kể cả loài sói, hổ, báo biến dị bình thường thôi thì sức lực cũng không phải là thứ mà con người có thể so sánh được."
"Thảm họa toàn cầu gần như đã đưa con người quay về thời nguyên thủy, ưu thế về vũ khí của chúng ta đã bị suy yếu rất nhiều."
"Như thế sẽ khiến cho loài thú bắt đầu trỗi dậy."
"Năm thành phố xung quanh hồ Bắc Đình trước đây đã bị Thú Tộc chiếm đóng."
"Mà chúng ta cũng phải mất ba tháng, nhờ có sự hỗ trợ hết sức mình của Bạo Tuyết Thành mới giành lại được nơi đó!"
Trương Dịch không khỏi hít mạnh một hơi.
Chẳng phải đó là thú triều sao?
Nhưng nghĩ kỹ lại thì điều này rất hợp lý.
Trải qua quá trình tiến hóa lâu dài như vậy, thực ra con người đã không còn phù hợp với thiên nhiên nữa rồi.
Thảm họa đột ngột ập đến khiến phần lớn con người đều chết thẳng cảng.
Ngược lại, loài dã thú có khả năng thích ứng với sự thay đổi của môi trường tự nhiên tốt hơn, nên lại bắt đầu trỗi dậy.
Dù sao thì về mặt sức lực, hầu hết các loài dã thú đều vốn mạnh hơn con người. Chỉ cần dị năng một chút thôi cũng đủ trở thành đối thủ khó nhăn rồi.
Trương Dịch không khỏi nói: "May quá ta sống ở cạnh biển!"
Những vùng biển gần bờ do nồng độ muối thấp nên gân như đã đông cứng lại.
Và giả sử có một số sinh vật dị năng, thì chúng cũng sẽ không quá mạnh.
Trong đại dương, không thiếu những sinh vật dị năng mạnh mẽ và đáng sợ.
Nhưng đó chỉ có thể là sinh vật ở vùng biển sâu.
Chúng sẽ không lên bờ để quậy phá.
Trương Dịch tò mò hỏi: "Vậy tình hình của các đội điều tra khác cũng tương tự sao?".
Cao Trường Không mỉm cười: "Tất cả đều có những rắc rối riêng". Hắn không nói chỉ tiết, Trương Dịch cũng nhận ra đó là bí mật không được tiết lộ cho người ngoài.