Chương 1143: Hân Hân thức tỉnh
Chương 1143: Hân Hân thức tỉnhChương 1143: Hân Hân thức tỉnh
Đi đến bên ngoài phòng bác sĩ của Chu Khả Nhi, Trương Dịch nghe thấy tiếng nước "rầm rầm".
Hắn tò mò, không biết Chu Khả Nhi đang làm gì.
Việc gì thế này, sao lại nhiều nước vậy?
Có lẽ...
Đang tập bơi?
Trương Dịch bước tới, giơ tay gõ cửa.
"Khả Nhi, ngươi có ở đó không?"
Có vẻ như bị Trương Dịch làm sợ, từ bên trong truyền đến tiếng thứ gì đó bị VỠ.
Trương Dịch cũng là vì lo lắng, liền xòe tay ra đẩy cửa.
Nhưng vừa mở cửa ra, hắn đã chứng kiến một cảnh tượng rất kinh hoàng.
Dương Hân Hân bị trói chặt trên ghế, toàn thân ướt đẫm nước, gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn trắng bệch như người đã chết đuối.
Trương Dịch trợn tròn mắt, chưa rõ tình hình trước mắt là sao.
Bên cạnh, Chu Khả Nhi kinh ngạc đến mức che luôn miệng, trong mắt vừa lo lắng lại vừa tràn đây chờ mong.
"Lần thí nghiệm thứ ba mươi bảy, cuối cùng... cũng sắp thành công rồi sao?"
Ngay lúc này, trên gương mặt gần như đã tắt thở của Dương Hân Hân, bỗng nhiên tròng mắt đảo xuống. Cô ấy nhìn thấy Trương Dịch, đôi mắt mông lung bỗng nhiên sáng lên.
Lúc Trương Dịch còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, hắn bỗng nhiên nhìn thấy một hình ảnh vô cùng kỳ lạ.
Ngay đẳng sau Dương Hân Hân, một thiên thần sáu cánh trắng tinh, tay cầm cung tên thần thánh từ từ hiện ra.
Ánh sáng thánh khiết chiếu sáng khắp căn phòng, sáng đến mức chói mắt, thậm chí khiến người ta khó mà mở mắt.
Dương Hân Hân chìm vào trong ánh sáng kia, khóe miệng hiện lên nụ cười bệnh hoạn.
"Ca ca à, ngươi cuối cùng cũng trở Về rồi!"
"Thí nghiệm của Hân Hân thành công rồi, bây giờ, ta cũng là dị nhân rồi!"
Một hồi lâu sau, Trương Dịch mới hiểu rõ tường tận mọi việc ở đây.
Dương Hân Hân tuy rằng được Chu Khả Nhi cứu về một mạng, cũng thành công thức tỉnh dị năng, nhưng liên tiếp bị giày vò nhiều ngày như vậy, trạng thái tinh thần lẫn tình trạng cơ thể đều đã đạt đến cực hạn.
Rất nhanh sau đó, cô ấy ngủ thiếp đi trong vòng tay của Trương Dịch.
Trương Dịch đặt cô ấy lên chiếc ghế sofa bên cạnh, bảo Chu Khả Nhi thay cô ấy một bộ quần áo khô ráo, rồi lại đắp chăn để cô ấy nghỉ ngơi.
Bây giờ, Dương Hân Hân đã thức tỉnh dị năng, rõ ràng là một tin tốt.
Nhưng, tận tai nghe Chu Khả Nhi kể lại quá trình thức tỉnh của Dương Hân Hân, Trương Dịch đều cảm thấy kinh hãi, đồng thời vô cùng đau lòng.
Chu Khả Nhi ngồi bên cạnh Trương Dịch, lặng lẽ kể lại mọi chuyện.
"Sau quá trình nghiên cứu dài đằng đãng, cuối cùng chúng ta cũng phát hiện ra rằng, thức tỉnh dị năng có liên quan mật thiết đến chấp niệm của con người”.
"Lúc thức tỉnh, chấp niệm của con người càng lớn, vậy thì sau khi thức tỉnh có thể thu được sức mạnh càng lớn".
"Yêu, hận, ghen ghét, tham lam... đều có thể trở thành động lực thức tỉnh".
"Cho nên, hồi trước Hân Hân mới cự tuyệt Băng Phách. Nha đầu này muốn có thể đạt được sức mạnh tinh khiết, mạnh mẽ hơn'.
"Mà phương pháp đạt được sức mạnh đó, chính là liên tục trải qua cảm giác chết đi sống lại, để ép buộc tiềm năng của bản thân, nâng cao 'Niệm' trong lòng đến cực hạn".
Trương Dịch nhìn cô gái nằm yên lặng trên ghế sofa, trong lòng cảm thấy hỗn loạn vô cùng.
Hắn ôm lấy đầu mìnhNếu không quá hiểu cô ấy, ta còn tưởng cô ấy là một cô bé đang điên".
Có ai mà lại dùng cách này để thức tỉnh dị năng chứ?
Liên tục lẩn quẩn giữa ranh giới sinh tử, ba mươi bảy lần, trọn vẹn ba mươi bảy lần trải nghiệm cảm giác chết đi rồi sống lại.
Chỉ cần tưởng tượng, đã khiến người ta rùng mình rồi.
Trương Dịch là người đã từng chết đi một lần, hắn biết rõ mùi vị đó khó chịu cỡ nào.
Nhưng mà Dương Hân Hân, cô ấy vậy mà có thể vì muốn có được sức mạnh dị năng mạnh mẽ mà nguyện ý Luân Hồi trong những trải nghiệm chết chóc vô tận.
Chỉ có điều giờ đây, trong lòng Trương Dịch vẫn có một chút chờ mong, rốt cuộc thì Dương Hân Hân đã thức tỉnh được năng lực dị năng như thế nào?
Dù sao thì phương thức thức tỉnh của cô ấy, dù chỉ nhìn sơ qua thôi cũng đã khiến người ta cảm thấy sợ hãi rồi.
Trương Dịch không khỏi nghĩ tới, bản thân Dương Hân Hân vốn đã thông minh hơn người, nếu lại kết hợp với sức chiến đấu mạnh mẽ nữa, chẳng phải là vô cùng hoàn hảo sao?
Trong lòng Trương Dịch vừa mừng vừa lo, chỉ có chút đau lòng với Dương Hân Hân.
Nhìn vẻ mặt ngủ yên của cô ấy, Trương Dịch cũng sợ quấy rầy đến cô ấy, thế nên hẳn đã gọi Chu Khả Nhi ra ngoài.
"Cùng ta đi tìm Lục Khả Nhiên đi! Có chuyện cần hai người giúp ta nghiên cứu".
Chu Khả Nhi gật đầu, hai người liền đi đến xưởng làm việc của Lục Khả Nhiên.
Lục Khả Nhiên thấy Trương Dịch trở về, liền chạy tới một cách vui vẻ.
"Đại ca, ngươi trở về rồi à! Không phải ngươi đi tham gia nhiệm vụ vây bắt Thực Nguyệt sao? Có bị thương gì không?"
Nghĩ tới vụ nổ bom gây chấn động thế giới vừa rồi, nhanh chóng đến kiểm tra cơ thể của Trương Dịch, xem có thiếu bộ phận nào không.
"Ta vẫn ổn, không có gì đáng ngại!"
Trương Dịch thấy cô lo lắng cho mình, trong lòng ấm áp vô cùng, mỉm cười trả lời.