Chương 1150: Đến khu E
Chương 1150: Đến khu EChương 1150: Đến khu E
Không thể bảo vệ được toàn bộ bờ biển dài như vậy ở Đông Nam Duyên Hải.
Trương Dịch nhìn ba người, nghiêm túc dặn dò: "Thành phố Lâm Hải đã diệt vong, Thành phố Giang Ninh... Cũng sắp diệt vong rồi. Ta không muốn Thành phố Thiên Hải cũng đi vào vết xe đổ, vì vậy chính các người phải tự mình giữ cho cẩn thận."
Trương Dịch chỉ có thể làm được đến thế, nếu thực sự xảy ra chuyện gì ở Thành phố Thiên Hải, người đầu tiên hắn cân nhắc đến chắc chắn là những người trong nơi ẩn náu của mình.
Còn về tam đại căn cứ, hắn chỉ có thể nói thuận theo duyên phận.
Ba người gật đầu như gà mổ thóc, trong lòng cảnh giác thêm vài phân, cũng không dám khinh thường.
Cả ba người đều chuẩn bị sau khi trở về sẽ lập tức chuyển toàn bộ sản nghiệp vào trong chỗ tránh nạn.
Trong khoảng thời gian ngắn sẽ không tiến hành bất kỳ hành động bên ngoài nào nữa.
Lúc này, Hình Thiên đột nhiên nhớ ra điều gì đó.
Hắn ta nói với Trương Dịch: "Các tổ chức nhỏ khác ở Thành phố Thiên Hải có cần phải quản không?"
Trương Dịch liếc nhìn Hình Thiên, thắc mắc hỏi: "Từ khi nào mà ngươi tốt bụng đến thế?"
Thật ra ở Thành phố Thiên Hải vẫn còn một vài thế lực nhỏ tồn tại, nhưng sau khi Nguyên Không Dạ thanh trừng thì cơ bản cũng chẳng còn mấy người, không thể hình thành thế lớn được nữa, chỉ có thể gắng gượng duy trì cuộc sống.
Hình Thiên cười đây thâm ý: "Nếu là người khác thì ta không thèm hỏi, nhưng đằng này là người quen cũ của ngươi màt"
"Người quen cũ của ta á?"
Trương Dịch lắc đâu, đang định cười, nhưng đột nhiên trong đầu hắn lại hiện ra hình bóng một người.
Hắn ngờ vực nhìn Hình Thiên: "Ngươi nói đến người kia, có phải là Lý Kiếm không?”
Hình Thiên gật đầu: "Đúng thế, đúng là hắn ta."
Ánh mắt của Trương Dịch hơi hoài niệm.
Trước khi tận thế xảy ra, Trương Dịch và Lý Kiếm đều làm việc tại một công ty. Lý Kiếm là giám đốc bộ phận tài chính, còn hắn chỉ là một quản lý nhỏ ở bộ phận kho hàng, bình thường thì cũng chẳng có nhiều giao tiếp.
Nhưng xét về bản chất thì Trương Dịch rất nể phục tính cách của Lý Kiếm.
Hắn ta là một trong số ít những người có thể giữ được nhân tính giữa thời tận thế.
Hay nói cách khác là người tốt theo nghĩa thông thường.
Trương Dịch không làm được như vậy, nhưng không có nghĩa là hắn không nể hắn ta.
Nếu không phải cuộc sống bức bách, thì ai lại muốn ngày nào cũng đấu đá, tranh giành với người khác để đổi lấy cơ hội sống sót chứ?
Trương Dịch hỏi: "Giờ bọn họ thế nào?" Hình Thiên nói: "Sau khi Bái Tuyết Giáo diệt vong, Lý Kiếm đã liên kết với vài người dị năng của Bái Tuyết Giáo thành lập một tổ chức nhỏ, thu nạp những người sống sót của Bái Tuyết Giáo. Tổng cộng khoảng ba, bốn mươi người."
Trương Dịch thở dài: "Hắn ta đúng là lúc nào cũng thích làm mấy chuyện tử tế. Càng làm cho người khác trở thành kẻ xấu."
Trương Dịch suy nghĩ một hồi rồi nói với Hình Thiên: "Để bọn họ gia nhập tổ chức của ngươi đi! Dù sao thì dân số Thành phố Thiên Hải cũng ít ỏi, thu nạp bọn họ vào thì các ngơi cũng có thêm người làm việc cho mình."
Đã mở lời thì Hình Thiên đương nhiên gật đầu đồng ý. ...
Bạo Tuyết Thành.
Sự trở về của Cao Trường Không khiến thế cục lại trở nên khó lường.
Chu Chính đã khen ngợi Cao Trường Không hết lời, đồng thời cũng bày tỏ hy vọng trong nhiệm vụ vây quét Thực Nguyệt sắp tới hắn ta có thể lập thêm chiến công nữa.
Và trên dưới Bạo Tuyết Thành hầu như đều công nhận rằng Cao Trường Không sẽ trở thành người chủ trì nhiệm vụ vây quét lần thứ ba.
Lúc này, trên người Cao Trường Không có biết bao nhiêu hy vọng được gửi gắm.
Vậy nên, Cao Trường Không đang làm gì?
Hắn ta không để ý đến những lời chúc mừng của đám đồng nghiệp, mà ngay sau khi trở về Bạo Tuyết Thành, hắn †a đã dân theo thuộc hạ đến Khu E trong thành. Đây là khu vực có chất lượng sống tệ nhất của toàn bộ Bạo Tuyết Thành.
Những người sống ở đây đều làm những công việc chân tay để kiếm sống.
Ngày thứ hai sau khi trở vê, Cao Trường Không dẫn theo bạn gái Cố Mạn và phó đội trưởng Tế Dư Thân đến khu vực E.
Họ lái một chiếc xe tải rất lớn, trên xe chất đầy thức ăn, than đá và các nhu yếu phẩm đổi bằng điểm tích lũy.
Sự xuất hiện của họ khiến những người ở khu vực này rất phấn khích.
Nơi này không hẳn là khu ổ chuột, Bạo Tuyết Thành đã cung cấp cho cuộc sống của những cư dân bình thường chế độ bảo vệ khá ổn, để họ không bị đói rét.
Những cư dân vẫn ở lại Bạo Tuyết Thành đều là những nhân vật ưu tú của xã hội trước đây. Cho dù chỉ là những người làm trong ngành dịch vụ, họ cũng là những người giỏi nhất trong lĩnh vực đó.
Nhưng dù sao họ cũng có gia đình.
Có gia đình với một lao động chính nuôi 2,3 người như vậy vật tư sinh hoạt khá eo hẹp.
Mà tình hình này lại phổ biến nhất ở khu E.
Cao Trường Không chính là người từ khu E đi ra.