Chương 1171: Trầm tư
Chương 1171: Trầm tưChương 1171: Trầm tư
Nhưng dựa vào cuộc đối thoại ít ỏi giữa hai người, họ vẫn có thể nắm bắt được một phần thông tin.
Phần này chính là năng lực sống lại sau khi chết của Phượng Viện.
"Kẻ bất tử ư? Thật là một năng lực rất đau đầu."
Trương Dịch khẽ nhíu mày.
Một người không thể bị giết, thì phải đối phó thế nào?
Mặc dù hắn không tin rằng thực sự có ai đó bất tử được.
Mỗi lần Hououin Kyouma sống lại, chắc chắn sẽ cần hao tổn năng lực khác thường hoặc thứ gì khác.
Nhưng giới hạn của hắn ở đâu, thì không ai có thể biết được. Hơn nữa có thể nghe được từ âm thanh chiến đấu, trong cận chiến, hắn sẽ không kém Đặng Thần Thông là bao.
Sau một hồi lâu, ánh sáng trắng bao trùm mọi thứ dần dần biến mất.
Thay vào đó, ngọn lửa đỏ rực vô tận xuất hiện.
Trương Dịch nhìn thấy Đặng Thần Thông khắp thân quấn đầy lửa đang vô cùng đau đớn.
Hắn cũng nhìn thấy bóng người khủng khiếp trần trụi, bị ngọn lửa bao trùm.
Hououin Kyouma cười gắn, liên tục lao đến.
Mặc dù vậy, Đặng Thần Thông vẫn không mất đi khả năng chống cự.
Ánh sáng trắng cộng thêm Thánh Thể của hắn ta chống lại ngọn lửa của Phượng Viện, hắn ta cũng đang giao chiến kịch liệt với Hououin Kyoumal
Đặng Thần Thông giết Hououin Kyouma một lần rồi lại một lần nữa.
Thế nhưng Hououin Kyouma lại một lần rồi lại một lân nữa đứng lên.
Giọng nói của Đặng Thần Thông qua hình ảnh truyền tới tai ba người Trương Dịch.
"Gia hoả này... tử huyệt của hẳn ta rốt cục ở đâu?”
"Hay là hắn ta thực sự bất tử?"
"Không! Tuyệt đối không có khả năng đó, trên thế giới này không có sinh vật trên cạn nào bất tử. Chắc chắn là có chỗ nào ta chưa phát hiện ra!"...
"Nhưng mà, chẳng lẽ ta thực sự phải thua sao?"
"Sai rồi, có chỗ nào đó không đúng. Ta không được thua, ta làm sao có thể thua được?"
"Dù năng lực của hắn ta rất biến thái, nhưng ta mạnh hơn hắn!"
"Nhưng mà ta thật sự sắp thua rồi, chắc chắn có chỗ nào đó sai."
"AI Ra là vậy, ta hiểu rồi, ta hiểu hết rồi!"
"Bên trong Bạo Tuyết Thành có nội gián, có người để lộ năng lực của ta!"
Khi nghe Đặng Thân Thông tự miệng nói ra câu đó thì tay Trương Dịch cầm cốc nước vô thức dùng sức rất nhiều.
Chân mày kiếm dựng ngược, sự nghi ngờ trong lòng đang vô hạn lớn hơn.
Bên trong Bạo Tuyết Thành, thế mà thực sự có nội gián sao?
Ánh mắt Dương Hân Hân nhìn chằm chằm vào màn hình, nhưng trên mặt lại vô cùng bình tĩnh.
Nhưng Trương Dịch biết, trong lòng cô ấy cũng đang điên cuồng nghĩ ngợi.
Bách Lý Trường Thanh vẻ mặt bình thường, hiển nhiên đây không phải lần đầu hắn ta xem đoạn video này.
Trương Dịch âm thầm nghĩ: Vậy thì cao tầng của Bạo Tuyết Thành khẳng định cũng đã xem qua rồi.
Chu Chính đã xem, Đặng Viễn Bá cũng đã xem.
Bọn họ đều nghi ngờ trong Bạo Tuyết Thành có nội gián.
Cho nên, mới nhiệt tình tiến cử mình làm đội trưởng Thiên Cẩu vậy sao?
Lại phải chăng, bọn họ đang bày kế, lợi dụng mình để dẫn dụ tên phản đồ kia ra? Không được, không thể dễ dàng tin tưởng bất kỳ người nào.
Kể cả Chu Chính nữa.
Trương Dịch như con ruồi mất đầu, với tư cách là người ngoài cuộc, hắn cũng không hiểu được nội tình bên trong.
Thậm chí với cuộc chiến quyền lực giữa mấy phe phái lớn của Bạo Tuyết Thành, thì hắn cũng không hề hay biết gì.
Bởi vậy với chuyện này, hắn không thể bừa bãi bình luận.
Nhưng, hắn nhất định phải hết sức tránh để bản thân mình bị liên lụy vào.
Trương Dịch nhanh chóng thu hồi lại †âm tư, tiếp tục xem tư liệu hình ảnh.
Trong video, Đặng Thần Thông hiển nhiên đã vô cùng suy yếu rệu rã, không chống đỡ nổi nữa.
Đối mặt với Hououin Kyouma có thể chết đi sống lại, Đặng Thần Thông hiện giờ không hề có cách thức để giải quyết.
Nhưng năng lực của Hououin Kyouma, thậm chí cách tấn công, dường như hắn đều nắm trong lòng bàn tay.
Cuối cùng, Đặng Thần Thông mất đi sức lực chống đỡ thân thể, ngã xuống trong đống đổ nát.
Giọng nói suy yếu của hắn truyền tới.
"Nghe cho rõ... Ta, khụ... khụ... biết năng lực của hẳn rồi."
"Hắn có thể... nhìn thấu tương lai, nhìn thấy cách tấn công của ta. Nhớ kỹ, nhất định phải cẩn thận với điểm này."
"Phải... dùng luật nhân quả để đối phó với hắn."
Trong hình ảnh, một nắm đấm lửa khổng lồ đập về phía mặt hắn ta. "Hãy để Trương Dịch..."
Đặng Thần Thông chỉ để lại ba chữ cuối, sau đó hình ảnh hoàn toàn bị ánh sáng trắng bao phủ.
Mọi người đều biết, đó là quả bom trên người đội trưởng chọn cách tự bạo sử dụng.
Tư liệu hình ảnh về Đặng Thần Thông, đến đây là hoàn toàn kết thúc.
Hai tay Trương Dịch khoanh lại rũ xuống trước người, cúi đầu trầm tư.
Hình ảnh cuối cùng của Đặng Thân Thông trước khi rời đi, đã tiết lộ quá nhiều thông tin.
Hououin Kyouma có thể nhìn thấu tương lai của Đặng Thần Thông?
Năng lực này lại thêm thuộc tính bất tử, quả thực khiến người ta tuyệt vọng. Còn câu "Hãy để Trương Dịch..." cuối cùng đó.
Một câu không nói hết, chỉ có ba chữ, nhưng lại đẩy Trương Dịch lên trước mặt cao tâng của Bạo Tuyết Thành.
"Luật nhân quả..."