Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1215 - Chương 1206: Cân Nhắc

Chương 1206: Cân nhắc Chương 1206: Cân nhắcChương 1206: Cân nhắc

Sau khi nắm rõ sự bố trí của đối phương thì Trương Dịch mới có thể dễ dàng ra tay.

Ngay lúc này, cánh cổng nơi ẩn núp bỗng mở ra.

Vưu Đại Thúc cùng những người khác chạy tới.

"Trương Dịchi!".

Gặp được Trương Dịch, họ mừng lắm.

Chu Khả Nhi mặc một chiếc áo khoác lông vũ dày cộp, chiếc khăn trắng quấn quanh cổ, trông vừa thanh lịch lại vừa hấp dẫn.

Trương Dịch liếc nhìn họ, chỉ nói một câu nhàn nhạt: "Trận chiến còn chưa kết thúc! Tất cả các người cứ ở lại nơi ẩn núp cho ngoan, không được phép ra ngoài!"

Nhưng Vưu Đại Thúc lại nói: "Hãy để chúng ta đi giúp ngươi! Dù sao thì đông thêm một người lực lượng cũng mạnh hơn".

Từ béo cũng lấy hết can đảm bước tới.

"Lão đại, chúng ta đã lâu lắm rồi không sát cánh cùng nhau chiến đấu. Đưa ta đi theo đi, ít nhất thì trên chiến trường ta có thể phát huy tác dụng khống chết".

Lúc này, trên bầu trời tuyết rơi xối xả, trong tình hình như thế này thì có một dị nhân hệ băng tuyết thực sự rất hợp.

Nhưng Trương Dịch vẫn lắc đầu.

"Các người cứ ở trong nơi ẩn núp chờ lệnh! Nếu cần thiết, ta sẽ gọi các người cùng đi hành động”. Vưu Đại Thúc và Từ béo tỏ ra thất Vọng.

Trương Dịch giải thích: "Theo phán đoán hiện nay thì sức mạnh của quân địch nằm trong tầm kiểm soát. Chỉ chúng ta vậy là đủ đối phó với chúng rồi".

"Nhưng để chắc ăn thì các người và những người thuộc ba căn cứ lớn tạm thời không được xuất quân. Nếu có tình huống bất ngờ xảy ra, cần các người hỗ trợ từ bên ngoài”.

Mặc dù thực lực của đối phương là yếu nhất trong ba khu vực nhưng Trương Dịch cũng không dám lơ là.

Hắn phải sắp xếp ổn thỏa.

Tất nhiên, làm vậy cũng có ý bảo vệ cho Vưu đại thúc và những người khác.

Nghe vậy, Vưu Đại Thúc cùng Từ béo lại nhìn sang các chiến sĩ khác trong đội Thiên Cẩu, trong lòng cũng hiểu rõ lời Trương Dịch nói là đúng.

Hiện tại là thời khắc chiến tranh quan trọng, không thể cho phép bọn họ tùy tiện hành động.

Hai người gật đầu.

"Nếu cần thì cứ việc sai bảo, chúng †a lập tức tới ngay!"

Trương Dịch gật đầu, định quay lưng rời đi, nhưng nghĩ nghĩ, hắn lấy ra từ người một hộp Thánh Ngân Tử Đạn đưa cho Vưu Đại Thúc.

Thứ này chế tạo từ vật liệu tương đối hiếm, mà hiện tại trong tay Trương Dịch cũng chỉ có ba ngàn viên mà thôi.

Cho nên hắn chỉ đưa cho Vưu Đại Thúc 20 viên.

Ngoài ra, hẳn lại đưa cho Vưu Đại Thúc một vật màu đen to lớn.

Đó là thứ tốt mà hắn đã nhặt được khi càn quét kho vũ khí của Bạo Tuyết Thành.

Súng bắn tỉa phản vật chất đời mới, GPW2.

Sức mạnh còn mạnh gấp đôi so với Barrett hay những thứ tương tự ở thế hệ trước, ban đâu là vũ khí trên không, không phù hợp với việc mang theo cho bộ binh.

Nhưng đưa cho Vưu Đại Thúc thì lại vừa vặn.

Trương Dịch cân nhắc, Vưu Đại Thúc tuy hệ năng lực tương đối đơn điệu nhưng thân là quân nhân lâu năm, có tố chất tác chiến cực mạnh.

Cho nên đưa cho hắn khẩu súng bắn tỉa và Thánh Ngân Tử Đạn, sẽ có thể phát huy ra sức mạnh không tồi.

Cái này gọi là thực lực không đủ, trang bị đến bù vào. Mắt của Vưu Đại Thúc sáng lên.

Hắn kích động đón lấy vũ khí mà Trương Dịch đưa cho, đây đồng nghĩa với việc Trương Dịch đồng ý để hắn tham chiến vào thời khắc mấu chốt chứ không phải chỉ là lời nói đùa.

Lúc này, Chu Khả Nhi và Dương Mật đi tới.

Dương Mật đưa cho Trương Dịch một hộp cơm rất lớn, bên trong là thức ăn dị năng mà cô đã chuẩn bị cẩn thận.

"Cái này để dành khi chiến đấu hãy ăn đi."

Chu Khả Nhi thì đưa cho Trương Dịch một hộp thuốc dùng để trị thương.

Trong lòng Trương Dịch cảm thấy ấm áp, nhưng không có thời gian ở đây ủy mị, chiến sự đang cấp bách.

Hắn gật đầu, sau đó lấy xe trượt tuyết, cùng các thành viên trong đội Thiên Cẩu tiến về phía cảng Triêu Vũ.

Hai chiến tuyến khác, quân Yên Vân do Đồ Vân Liệt chỉ huy và đội Luân Hồi do Cao Trường Không chỉ huy cũng đã tới địa điểm tác chiến của mình.

Trước tiên, bước đầu tiên, họ cần phải tìm thấy đối thủ.

Sau đó, chính là chiến tranh tiêu diệt!

Nhưng nhiệm vụ của Đồ Vân Liệt thì đơn giản hơn một chút.

Sau khi Cực Đạo Ma tới Hoa Châu, hơn năm trăm người liền bắt đầu ồ ạt xông về nơi tập trung dân cư, bắt đầu cướp bóc!

Ngay từ đầu, chúng đã xảy ra xung đột với thế lực tại bản địa Hoa Châu.

Sau khi Đồ Vân Liệt dẫn quân Yên Vân tới nơi, liền chia binh tỏa đi khắp nơi để đàn áp.

Còn ở phía bên Lâm Hải này, đội Luân Hồi sau khi tới nơi thì không dám hành động thiếu cân nhắc.

Cao Trường Không biết, lân này Thực Nguyệt đã có chuẩn bị, hơn nữa còn có lời tiên đoán của Vu Nữ, tạo cho họ sức ép rất lớn.

Cho nên, sau khi trực thăng đáp xuống, hắn cũng không vội để các thành viên trước tiên hành động.

"Ta dùng sức mạnh luân hồi đi thử chúng trước, sau đó mới định ra kế hoạch hành động!"

"Cách làm hiện tại ổn thỏa nhất, là chờ Trương Dịch và những người khác tới hỗ trợ. Chỉ cần có thể che giấu đi sức mạnh tiên đoán của đối phương, chúng †a sẽ có thể chiếm được ưu thế tuyệt đối!"

Lâm Hải đã là thành phố chết, cũng không cần lo lắng sẽ gây thương vong cho người dân thường.

Cho nên, họ có không gian đủ lớn để có thể phát huy sức mạnh của mình. ...
Bình Luận (0)
Comment