Chương 1215: Tình hình
Chương 1215: Tình hìnhChương 1215: Tình hình
thay đổi
Canute hoàn toàn không nghĩ rằng với năng lực hệ động vật [ Lam Sa ] (cá mập xanh) của mình, trong tình trạng phòng thủ tối đa mà vẫn có thể bị Trương Dịch đánh bị thương nặng đến như vậy! Hắn hét về phía Hououin Kyouma ở không xa: "Ngươi lừa ta! Sức mạnh của hắn căn bản không như ngươi nói!" Và sau chiêu này, vị trí ban đầu của Canute đã bị xóa sạch gần như tất cả. Ngoài Canute còn sống sót ra thì hàng trăm tên hải tặc đứng phía sau hắn, bao gồm cả kẻ có năng lực [ Họa Địa Vi Lao ] Trần Tư Vũ đều hóa thành tro bụi! Cảnh tượng như thế khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều kinh ngạc. Hơn một ngàn thành viên của băng hải tặc Thiên Long, lúc này chỉ còn lại ba bốn trăm người.
Canute trực diện chịu đựng một kích hư không của Trương Dịch, dẫn đến bị thương nặng, đám lâu la khác hoảng sợ không biết làm sao.
Các thành viên trong đội Thiên Cẩu cũng ngơ ngác tại chỗ.
Với sức mạnh của bọn họ, thậm chí còn không thể hình dung ra uy lực của chiêu này kinh khủng đến mức nào.
"Thực lực thực sự... của cấp đội trưởng!"
Diệp Hà nhìn chằm chằm vào Trương Dịch, lẩm bẩm nói ra câu này.
Ngay cả Đặng Thần Thông, cũng không nắm giữ khả năng tấn công AOE trên diện rộng đáng sợ như vậy!
Đây tuyệt đối là cấp đội trưởng, không thể sai được!
Và tiêu chuẩn của cấp đội trưởng, là dị năng cấp 9000 trở lên!
Hououin Kyouma và Jinguji Seiichiro cùng những thành viên của Thực Nguyệt cũng trợn tròn mắt.
"Chết tiệt, tên khốn đó đã cung cấp thông tin sai cho chúng ta!"
"Đây nào phải là sức chiến đấu của phó đội trưởng chỉ số dị năng có 8200!"
Còn lúc này ở trong Bạo Tuyết Thành, tất cả Chu Chính và những người khác đều có biểu cảm vô cùng kinh ngạc.
Trên mặt Chu Chính, biểu cảm từ kinh ngạc chuyển sang tươi cười chỉ †rong vòng chưa đầy một giây.
Hắn ta ung dung ngồi xuống ghế, hai tay khoanh lại đặt trên bàn.
"Ta còn tưởng rằng trước kia hắn giấu đã đủ sâu rồi."
"Không ngờ rằng, hắn chưa từng thể hiện toàn bộ sức mạnh thực sự của mình trước mặt chúng ta."
Ban đầu còn lo lắng rằng Trương Dịch sẽ bị băng hải tặc Thiên Long và Thực Nguyệt liên thủ giết chết.
Nhưng hiện giờ, Chu Chính và những người ở trung tâm chỉ huy tác chiến đều vô cùng tự tin.
"Nhìn tình hình này thì chắc chắn Trương Dịch và những người khác có thể trụ được đến khi đội Luân Hồi đến hỗ trợt"
Chu Chính bên này không thể liên lạc với Trương Dịch, vì vậy hắn ta lại một lần nữa liên lạc với Cao Trường Không, bảo hắn nhanh chóng đến thành phố Thiên Hải để hỗ trợ.
"Tình hình bên Trương Dịch thế nào?"
Giọng điệu của Cao Trường Không đầy căng thẳng.
Chu Chính mỉm cười đầy bí ẩn: "Không cần phải quá lo lắng. Chỉ cần các người đến kịp, thì người chiến thắng chắc chắn là chúng ta!"
"Sức mạnh của Trương Dịch còn mạnh hơn nhiều so với phán đoán của chúng ta!"
Cao Trường Không có chút kinh ngạc, sau đó bật cười.
"Thật đúng là giống như Bách Lý đã nói! Hắn giống như một người nông dân quen sống nghèo khổ, luôn thích tích trữ lương thực vào năm tươi tốt để đề phòng nạn đói."
"Lần này xem ra hắn thật sự bắt được con cá lớn rồi!" Những kẻ cho rằng hắn rất yếu, mà cố ý bày trò mai phục hắn, lúc này trong lòng vô cùng hối hận.
Có lẽ lúc này, chỉ có Bách Lý Trường Thanh và những người trong đội Hắc Bào là hiểu rõ.
Bọn họ nghĩ đến trận chiến ở thành phố Thiên Hải vài tháng trước.
Tình cảnh khó khăn như lúc này, so với lúc đó thì quả thực là chuyện vặt vãnh không đáng kể.
Bọn họ từng chiến đấu với dị nhân cấp Epsilon thật sự.
Là Trương Dịch dẫn dắt họ đánh bại Nguyên Không Dạ, và hấp thụ bản nguyên của Nguyên Không Dạ.
Vì vậy, cho dù Trương Dịch thể hiện ra sức mạnh khủng khiếp đến mức nào, thì bọn họ đều có thể hiểu được. Ngô Địch đột nhiên vui mừng nói: "Bức tường đã biến mất rồi!"
Nhưng Trương Dịch lại bình tĩnh nói: "Cuộc chiến thực sự mới vừa bắt đầu thôi!"
Người của băng hải tặc Thiên Long, ngay từ đầu đã không được Trương Dịch coi là đối thủ thực sự nguy hiểm.
Mà gây áp lực cho Trương Dịch, chỉ có những kẻ xuất hiện trên đỉnh núi — Thực Nguyệt!
Diệp Hà, Tiết Mạc và Lục Dĩnh Hạo ba người khi nhìn thấy họ, ánh mắt đầy vẻ địch ý không thể giấu được.
Chính là chúng đã khiến cho đội thần tiên oai nhất lúc bấy giờ bị diệt vong!
Ngay cả đội trưởng của chúng, Đặng Thần Thông cũng phải tự bạo để bảo vệ danh dự. Mối thù này chúng khắc cốt ghi †âm, tuyệt đối không quên được!
Trương Dịch ngẩng lên nhìn mấy người đứng trên ngọn đồi thấp.
Mà Hououin bọn họ cũng đang nhìn Trương Dịch chằm chằm.
Hai bên đều biết, kết thúc trận chiến này, mấu chốt chính là phải giải quyết được đối phương!
Trong điện thoại của Bách Lý Trường Thanh, giọng của Chu Chính truyền tới.
Hắn do dự một chút, nhưng vẫn nói với Trương Dịch: "Chu soái nói, nhiều nhất nửa giờ nữa, đội Luân Hồi có thể đuổi tới. Để ta cố chống đỡ thêm nửa giời"
Trương Dịch nhếch mép liếc hẳn, đối với câu nói này không tỏ ý kiến.