Chương 1219: Công tâm?
Chương 1219: Công tâm?Chương 1219: Công tâm?
Tất cả năng lượng của đám Tự Bạo Ma Khuyển vốn đã bị hắn ta hấp thụ vào lúc này đã tìm được chỗ trút giận, hóa thành một đạo năng lượng khổng lồ xuyên thẳng vào ngọn núi!
Đó là năng lượng của mười mấy con Tự Bạo Ma Khuyển, tia sáng bắn ra khiến cho cả chiến trường đều trở nên trắng xóal
Uy lực của một kích này thậm chí cũng không kém đi bao nhiêu so với Ngưng Luyện Hư Không của Trương Dịch!
Bọn thành viên tổ Thực Nguyệt giật mình kinh hãi, nếu bị luồng năng lượng này đánh trúng trực diện thì chắc chắn sẽ chết!
Ngay khi tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, Hououin Kyouma đã lao ra đứng chắn trước luồng năng lượng đó.
Máu huyết Phượng Hoàng trong người hắn điên cuồng bùng cháy, phía sau hiện ra hình ảnh nhàn nhạt của con phượng hoàng ba đầu khổng lồ.
Đối mặt với đòn công kích dữ dội của Trương Dịch, hắn dang rộng hai tay, lấy thân thể bằng xương bằng thịt ra đỡ cứng!
"ÄmII!"
Trên đỉnh núi nổ tung luồng sóng năng lượng khổng lồ, nhưng toàn bộ đều bị Hououin Kyouma cứng rắn chịu đựng.
Gân cốt hắn gần như vỡ nát, quần áo cũng bị đốt cháy sạch sẽ, lộ ra khung xương và nội tạng bên trong.
Sau đó, nhờ vào khả năng bất tử của Phượng Hoàng, thân thể hắn nhanh chóng hồi phục lại như cũ. Nhưng sắc mặt hẳn lại u ám đến đáng sợ.
Trương Dịch đã trả lại sức mạnh của Tự Bạo Ma Khuyển của Jinguji Seiichiro, điều đó cũng có nghĩa là họ đã mắc phải sai lầm lớn khi đánh giá khả năng của Trương Dịch!
Ban đầu, họ cho rằng dị năng của Trương Dịch là một cái bồn chứa nước, chỉ cần nước đủ nhiều thì sớm muộn gì cũng làm bồn chứa nước vỡ tung.
Nhưng không ngờ rằng, dị năng của Trương Dịch lại giống như một chiếc lò Xo.
Trừ khi tiêm một lần một lượng lực quá lớn khiến lò xo mất đặc tính.
Nếu không, hắn hoàn toàn có thể phản xạ lại năng lượng nằm trong phạm vi hấp thụ!
Hououin lõa thể, nhìn Trương Dịch có chút bực bội.
Jingữji cũng không nhịn được mà ôm trán.
"Đây chính là dị nhân phòng ngự số một trong truyền thuyết sao?"
Dù là dị năng nào đi chăng nữa, chỉ cần phát huy đến đỉnh cao đều sẽ thể hiện ra sức mạnh to lớn.
Trương Dịch chú trọng nghiên cứu không phải ở khía cạnh tấn công mà là phòng thủ.
Đặc biệt là sau khi chứng kiến nhiêu dị nhân mạnh mẽ tử vong, suy nghĩ của hắn lại càng trở nên kiên định hơn.
Những người mạnh như Đặng Thần Thông và Nguyên Không Dạ đều có thể bị giết chết, trên thế gian này có gì thực sự an toàn chứ?
Chỉ có cách khoác chặt tấm chăn nhỏ, tiến từng bước, không dễ dàng mạo hiểm, mới có thể sống sót trong thế giới tận thế đầy hiểm ác này.
"Tên này chỉ có mình ta có thể đối phó! Các ngươi đi xử lý những người khác đi."
Hououin Kyouma trầm giọng nói.
Hắn liếc nhìn Nishi Hitomaru Satori và Mayumi Takeuchi.
"Nishi, ngươi phải bảo vệ tốt Mayumil"
Nishi Hitomaru Satori gật đâuYên tâm đi thủ lĩnh! Cho dù có phải chết, ta cũng sẽ bảo vệ tiểu thư Mayumi."
Đẳng sau hắn là mười người mặc áo choàng đen, người nào người nấy đều cao lớn, không nói một lời, tạo cho người †a cảm giác u ám và mạnh mẽ.
Hououin quay đâu nhìn về phía Trương Dịch đang ở giữa chiến trường, rồi hắn nhảy lên lao về phía Trương Dịch!
Những vệt máu loang lổ chạy trên làn da của hắn, đỏ tươi như máu.
Mười đầu ngón tay của hẳn bắn ra mười viên huyết châu đỏ thẫm, bắn về phía Trương Dịch.
Mười viên huyết châu tròn vo, mỗi viên đều có những đường vân kỳ lạ đang chuyển động.
Nhưng khi ở trên không, chúng đột nhiên biến thành mười con hỏa phượng hoàng!
"_[Phục Ma Nghiệp Viêm] !"
Trông thấy Hououin đích thân ra tay, ánh mắt Trương Dịch cũng trở nên vô cùng nghiêm túc.
Hẳn đã biết được một số thông tin vê năng lực của Hououin Kyouma từ thông tin tình báo mà Đặng Thần Thông truyền lại trước khi chết.
Nhưng không phải là đầy đủ.
Tương tự như vậy, Hououin Kyouma cũng không hiểu toàn diện về năng lực của hắn.
Cho nên, nếu hai người tử chiến thì khó có thể nói trước được ai thắng ai bại.
Mà lúc này đang ở ngay chiến trường, Trương Dịch không thể bỏ chạy.
Hắn mà đi thì những người khác sẽ bị thảm sát bừa bãi.
Cho nên, cách làm mà Trương Dịch lựa chọn là - dây dưa!
Hououin đã biết năng lực không gian của hẳn, nhưng cố tình thả hỏa phượng tấn công, chứng tỏ con hỏa phượng đó không tâm thường.
Trương Dịch không chọn cách thu vào không gian dị năng, mà trực tiếp mở Lưỡng Trọng Môn, trong nháy mắt đã di chuyển đến cách đó vài trăm mét.
Nhưng mười con hỏa phượng đó dường như có sinh mạng, lại nhanh chóng đuổi theo hắn.
Dường như không giết được hắn thì không bỏ qua.
Trong lòng Trương Dịch khẽ rục rịch, tăng âm lượng mic, làm cho tiếng của mình có thể vang dội trên toàn bộ chiến trường: "Còn hai mươi phút nữa thôi, đội Luân Hồi ở thành phố Lâm Hải bên cạnh sẽ tập hợp tới chiến trường!"
"Chỉ cần chúng ta trụ thêm hai mươi phút nữa thôi, các ngươi sẽ thua chắc!"
"Nên chúng ta sẽ không liều mạng với các ngươi đâu. Bởi vì các ngươi không thể nào thắng được!"
Công tâm là thượng sách. Hắn ta muốn chính là khiến cho mọi người trong băng hải tặc Thiên Long cùng Thực Nguyệt lo lắng bất an trong lòng.