Chương 1227: Ngươi thử xem
Chương 1227: Ngươi thử xemChương 1227: Ngươi thử xem
"Nếu ta sử dụng Lôi Kích thì muốn giết bọn họ cũng chẳng dễ dàng gì. Nhưng chỉ cần nhân lúc bọn họ kịch chiến, bắn một phát từ phía sau lưng ra thì có khả năng lớn có thể giết chết bọn họt"
Nhưng ngay khi vừa dấy lên ý nghĩ này thì hắn đã cảm nhận được một ánh mắt thâm độc nhìn về phía Lương Duyệt và Dương Hân Hân bọn họ.
Trương Dịch nhíu mày nhìn về phía Hououin Kyouma.
Hououin Kyouma bỗng nhiên cười một cách vô cùng quỷ dị.
"Hai người phụ nữ cứ luôn đi theo bên cạnh ngươi là nữ nhân của ngươi đấy nhỉ?" Trong lòng Trương Dịch bốc lên một ngọn lửa giận.
Người bên cạnh mình thì tuyệt đối không cho phép bất cứ ai động đến!
Nhưng hẳn không thể biểu lộ ra thái độ tức giận.
Càng như vậy thì càng dễ để bản thân rơi vào thế bị động, cũng khiến Hououin Kyouma chú ý đến bọn họ.
Trương Dịch nhàn nhạt nói: "Chỉ là mấy tên thuộc hạ mà thôi! Sao, định giết bọn họ sao?"
Hắn nhếch miệng, cười lạnh lướt nhìn về phía Takeshi Mayumi.
"Hay là chúng ta chơi trò trao đổi giết người, ngươi thấy thế nào?"
Nụ cười trên khóe miệng Hououin biến mất.
Takeshi Mayumi đối với hắn mà nói không chỉ là đồng đội mà còn là nhân tố chủ chốt của sức chiến đấu nữa.
"Ngươi có thể vượt qua Jingũji được không?"
Hắn phản vấn.
"Thử rồi mới biết."
Bên trong mắt phải của Trương Dịch, luông ánh sáng vặn vẹo từ từ hiện ra.
Thần Uy hắn có thể thi triển bất cứ lúc nào, nếu .Jinguji Seiichiro muốn ngăn cản thì kết cục sẽ ra sao không ai biết được.
Cho dù hắn có thể ngăn cản thì cũng phải trả cái giá cực kỳ lớn!
Hououin Kyouma đè thấp vành mũ của mình xuống, không để Trương Dịch nhìn thấy ánh mắt của hẳn.
Lúc này hắn đang cân nhắc lợi hại, có nên cược một ván hay không.
Nhưng hắn không thể gánh chịu nổi cái giá phải trả nếu như cược thua.
Mất đi Takeshi Mayumi thì hắn sẽ mất đi tất cả mọi thứ của mình.
Từ một dị nhân hàng đầu trở thành hạng xoàng xĩnh.
Cái giá này quá đắt, hắn không dám đánh cược!
Nhưng trong lòng Trương Dịch, một kế hoạch vô cùng mạo hiểm và táo bạo đang từ từ hình thành.
Nhưng hắn vốn không phải là một người thích mạo hiểm.
Cho nên hắn vẫn đang chờ, chờ một thời cơ thích hợp xuất hiện. ...
Một chiến trường khác.
Đây là cuộc đối đầu giữa Lương Duyệt và Tsukamoto Nobunaga. Hai người đều là những võ nhân hàng đầu, cũng là cao thủ dùng đao.
Vũ khí của Tsukamoto Nobunaga là một thanh đao gia truyền danh tiếng là Touken Ranbu, nó có lịch sử vô cùng huy hoàng ở Nghê Hồng.
Những người chủ từng sử dụng nó trước kia đều là kiếm hào nổi danh của Nghê Hồng, thậm chí có cả nhân vật được tôn là kiếm thánh.
Còn vũ khí của Lương Duyệt là một thanh đao Đường Long Minh được chế †ạo bằng thủ công hiện đại, lấy kim loại adamantium làm nguyên liệu.
Đao thẳng, dài hẹp, sắc bén và nặng trịch.
Mặc dù nhìn qua có vẻ giống với thanh Touken Ranbu trong tay Tsukamoto Nobunaga, nhưng trọng lượng lại gấp đôi nó. Trong lịch sử Hoa Tư Quốc, đao là loại vũ khí dùng để chém giết trên chiến trường. Trên chiến trường, người người đều khoác giáp, cho nên vũ khí phải có trọng lượng.
Còn võ sĩ Nghê Hồng, từ xa xưa đã thịnh hành đấu tay đôi giữa các võ sĩ, tức là loại quyết đấu một chọi một.
Vì thế bọn họ chú trọng hơn vào độ nhẹ của vũ khí, đao quá nặng sẽ khiến tốc độ ra đòn chậm lại.
Hai người ở trong bão tuyết cách nhau trăm mét nhìn nhau từ xa.
Trên không trung tuyết rơi đầy trời, mặt đất tuyết phủ trắng xóa, cảnh tượng này thậm chí còn có chút bi thương.
Ánh mắt của Tsukamoto Nobunaga lần đầu tiên lộ ra ánh hào quang hiếu chiến.
Trong trận chiến trước đó, hắn ta chưa bao giờ nghiêm túc và phấn khích như hôm nay.
Bởi vì hắn ta có thể cảm nhận được từ cử chỉ của Lương Duyệt, đây là một cao thủ hàng đầu!
Trong thời đại ngày nay, võ đạo suy tàn, thật khó để thấy được các võ sĩ hàng đầu.
Những võ sĩ hàng đầu đều ngày luyện võ không ngừng, do đó mỗi cử chỉ và động tác đều có bóng dáng của các thế đánh.
Cũng là lần đâu tiên, Tsukamoto Nobunaga thẳng lưng theo cách của một chiến binh, giới thiệu bản thân với Lương Duyệt.
"Nhị Thiên Nhất Lưu Menkyo Kaiden, Tsukamoto Nobunaga!"
"Vũ khí, Touken Ranbul" Hắn ta ngang tay trái giơ thanh trường kiếm trong tay.
Lương Duyệt thấy vậy, cũng đứng đó nghiêm nghị.
"Lương Duyệt, truyền nhân đao pháp Ngũ Hổ Đoạn Môn Đao của Bành Thị. Thanh đao này có tên là Long Minh!"
Lương Duyệt học nhiều môn phái, ông nội của cô là Lương Bảo Quốc thông thạo tiên pháp (roi pháp), tự sáng lập ra môn phái Hồn Nguyên Hình Ý Thái Cực Môn.
Nhưng môn công phu này không được những người luyện võ chính thống công nhận.
Sau này, Lương Duyệt học nhiều môn phái, thông thạo nhiều môn võ thuật.
Và sở trường của cô là đao đơn, được thừa hưởng từ Đao pháp Ngũ Hổ Đoạn Môn Đao của Bành Thị.
Môn võ nghệ này được đề cập nhiều trong tiểu thuyết võ hiệp, những người sử dụng nó thường là các nhân vật võ lâm làm bàn đạp cho nhân vật chính.