Chương 1230: Ngươi cũng giám ăn ta??
Chương 1230: Ngươi cũng giám ăn ta??Chương 1230: Ngươi cũng giám ăn ta??
Rốt cuộc thì chiến trường nơi các chiến lực hàng đầu thi đấu, họ không đủ tư cách tham gia.
Một khi không lượng sức mình, rất có thể sẽ bị giết chết ngay lập tức!
Còn lại mấy trăm tên hải tặc thì đang ở bên cạnh cướp bóc, nhưng rõ ràng là họ rất khó có thể gây ảnh hưởng lớn đến chiến trường.
Còn phía đội Thiên Cẩu, mặt trận hiện tại là Ngô Địch và Diệp Hà chịu trách nhiệm kiềm chế.
Đối mặt với một con quái vật khổng lồ như Canute, gần như không có điểm yếu về tấn công lẫn phòng thủ, thì các đòn tấn công của họ cũng rất khó có hiệu quả. "Tập trung hỏa lực bắn vào điểm yếu của nó! Mang cá, tấn công mang cá của nó!"
Ngô Địch tụ lực vào đôi bàn tay tạo thành một khẩu pháo di động khổng lồ, nhắm vào Canute mà bắn!
Một chùm sáng khổng lồ xuyên thủng hư không, nhưng lại bị Canute dễ dàng lặn xuống đất mà tránh được.
Vài giây sau, một cái miệng rộng như chậu máu đột nhiên lao ra từ dưới chân hẳn, định nuốt chửng hắn vào bụng!
Ngô Địch cả kinh, nhìn cái miệng khổng lồ kia mà máu lạnh cả người.
Vẫn may là Tiết Mạc kịp thời dùng dị năng Thần Hành Thuật thuấn di chạy đến cứu hắn.
Tiết Mạc trước khi đi còn tiện tay ném vào trong miệng Cá mập xanh hai quả lựu đạn nổ mạnh. Nhưng Canute vừa ngậm miệng, trong bụng đã phát ra một tiếng nổ trầm đục.
"Qe"
Hẳn ta ợ hơi một cái, phun ra một ngụm khói đen, trong đôi mắt to lớn lóe lên vẻ trêu tức.
Rõ ràng đòn tấn công vừa rồi với hắn chẳng đau chẳng ngứa.
"Săn bắt, bắt đầu thôi!"
Hắn chìm xuống dưới mặt đất, cố ý để vây cá mập khổng lồ lộ ra ngoài, mặt đất cũng gợn lên từng đợt sóng như mặt nước.
Bất kỳ ai đứng trên mặt đất đều có thể trở thành con mồi của hắn.
Chỉ riêng cái vây cá mập khổng lồ kia thôi cũng đủ mang lại cảm giác đè nén khổng lồ. Vừa nãy Ngô Địch cũng suýt chút nữa bị nuốt, lúc này còn rất sợ hãi.
Nếu trước đó Canute không bị Trương Dịch đánh trọng thương, thì e là bây giờ hắn ta ăn bọn họ cũng dễ như ăn bánh.
Quả nhiên đội trưởng của băng hải tặc Thiên Long không phải là dạng tâm thường.
Nhưng hiện tại, phải đối phó với hắn như thế nào đây?
Lúc này, Hoa Hoa đang ngồi xổm trên một địa hình rất cao, đôi mắt màu hổ phách lặng lẽ nhìn chằm chằm mọi thứ đang xảy ra bên dưới.
Trong bộ lông rậm rạp của nó, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú bằng cỡ bàn tay của Dương Hân Hân.
Ánh mắt Dương Hân Hân hướng lên bầu trời, nơi đó, cuộc chiến giữa Trương Dịch và Hououin Kyouma khiến người ta hoa mắt chóng mặt.
Hiện tại cô ấy rất khó tham gia vào trận chiến cấp độ đó.
Còn bây giờ, phiên phức lớn nhất chính là Canute biến thành Cá mập xanh.
Dương Hân Hân vuốt ve đầu Hoa Hoa: "Hoa Hoa, nhìn cho kỹ, nhất định phải bắt được động tác của hắn."
"Ú."
Hoa Hoa mở to mắt nhìn chằm chằm xuống phía dưới.
Một con cá thật lớn!
Mắt nó đã mở to.
Bản tính của loài mèo đều rất nhạy cảm với cá, chỉ là con cá này hơi lớn một chút.
Và đẳng sau Dương Hân Hân, một thiên thần mọc ba đôi cánh từ từ hiện ra. Chỉ là biểu cảm của thiên thần này rất kỳ lạ, vừa cười vừa khóc, khuôn mặt như thể viết đầy đủ các cung bậc hỉ, nộ, ái, ố.
Điều kỳ lạ hơn nữa là đôi cánh sau lưng hẳn, lại có tới ba màu.
Một đôi màu đỏ tươi như máu.
Một đôi màu xanh nước biển.
Một đôi đen như mực.
"Hãy cẩn thận, tìm vị trí của hắn!"
Dương Hân Hân lẩm bẩm nói.
Và thiên thần sau lưng cô ấy đã xuất hiện một cây cung dài ở tay trái, tay phải thì lấy ra một chiếc cánh màu xanh từ sau lưng.
Chiếc cánh đó trong tay hắn biến thành một mũi tên sắc nhọn, phần đuôi vẫn là dáng vẻ của một chiếc cánh.
Một lát sau, Canute bất ngờ chui lên từ dưới lòng đất, há to miệng, lần này mục tiêu là Lục Dĩnh Hạo!
Lục Dĩnh Hạo đã tái mét mặt mày, mặc dù hắn ta đã tự tiêm cho mình chất kích thích adrenaline, nhưng tốc độ của hẳn ta cũng không đủ để thoát khỏi đòn tấn công của Canute.
"AI ÚI"
Canute trực tiếp nuốt Lục Dĩnh Hạo vào bụng.
Dương Hân Hân ánh mắt ngưng tụ, thiên thân sau lưng giương cung như trăng rằm, nhắm thẳng vào thân thể của Canute mà bắn ra!
"Phụt"
Mũi tên màu xanh bắn vào thân thể Canute, chỉ cắm vào một nửa.
Thậm chí mũi tên còn không thể xuyên thủng lớp vảy dày của hắn. Canute lạnh lùng liếc nhìn về phía Dương Hân Hân, rồi không để ý đến nữa.
Muốn xuyên thủng lớp phòng ngự của hắn, trừ khi đó là đòn tấn công có sức mạnh của cấp bậc đội phó!
Hắn không đỡ nổi cầu hư không của Trương Dịch, lại còn không đỡ nổi cả đòn tấn công của đội Thiên Cẩu với những người khác sao?
Canute sau khi nuốt Lục Dĩnh Hạo vào bụng, còn chưa kịp chế nhạo đội Thiên Cẩu, thì đột nhiên hắn ta thay đổi ánh mắt, sau đó há to miệng nôn Lục Dĩnh Hạo ra.
Toàn thân Lục Dĩnh Hạo dinh đây chất nhầy, trông thật thảm hại.
Nhưng hắn ta vẫn nhanh chóng đứng vững, nhìn con Cá mập xanh khổng lồ kia với vẻ đắc ý.
"Toàn thân ta là độc, ngươi cũng dám ăn ta ư?"