Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1249 - Chương 1240: Không Mấy Lạc Quan

Chương 1240: Không mấy lạc quan Chương 1240: Không mấy lạc quanChương 1240: Không mấy lạc quan

Dòng thời gian của không gian dị năng hoàn toàn khác so với thực tế.

Mặc dù nhìn từ bên ngoài, hắn ta bị nhốt bên trong đó chỉ trong vài phút.

Nhưng trong thế giới đó, thời gian tinh thân mà hắn ta trải qua kéo dài đến hàng chục năm!

Hắn ta chỉ ở trong một thế giới như vậy, thân thể hầu như không thể di chuyển, còn suy nghĩ thần kinh vẫn như thường.

Đó là một sự tra tấn khó có thể tưởng tượng được, là nhà tù tỉnh thân tàn khốc nhất thế giới.

Hàng chục năm chỉ có một màu trắng xóa của không gian dị năng trước mắt.

Hắn ta đã quên rất nhiều chuyện trong hàng chục năm này.

Nhưng ý chí của hắn ta không phải là người bình thường.

Quá trình thích nghỉ với ngọn lửa Phượng Hoàng, để hắn ta trải qua hàng nghìn lần chết đi, đã sớm rèn luyện ý chí của hắn ta thành thép.

"Ta là Hououin Kyouma, tổ trưởng của Thực Nguyệt."

"Ta chiếm giữ vùng Trung Nguyên của Hoa Tư Quốc, để có được vùng đất màu mỡ cho phe đổ bộ sinh tồn trong ngày tận thế."

Ánh mắt của hắn ta dần mất đi vẻ hoang mang.

"Ta muốn giết chết một người đàn ông tên là Trương Dịch!" Ý thức của Hououin Kyouma dần trở lại thời điểm hiện tại, đối với hắn ta thì đó là chuyện mấy chục năm trước rồi.

Hắn ta đã quên rất nhiều, nhưng hẳn ta không quên mình phải làm những gì.

"Giết hắn tai"

Bách Lý Trường Thanh hét lớn một tiếng, xông lên trước.

Lương Duyệt tay cầm trường đao, theo sát phía sau.

Bên cạnh Dương Hân Hân, một con cá mập xanh khổng lồ nổi trên mặt nước vô cùng ngoan ngoãn, đôi mắt tràn đầy Tình yêu dành cho cô.

"Đi nào, Canute, giết chết hắn!"

Dương Hân Hân ra lệnh.

"Vâng, Hân Hân! Ngươi là ánh sáng hy vọng của ta, là ngọn lửa dục vọng của ta, là tội lỗi nguyên thủy của ta, là linh hồn của ta! Vì ngươi, ta có thể hy sinh tất cả, kể cả mạng sống của mình."

Canute thành kính nói. ...

Canute vui sướng xông tới Hououin Kyouma, chỉ cân là chuyện Dương Hân Hân bảo hắn làm, hẳn đều vui vẻ tận †âm.

Cho dù là quyết tâm hy sinh vì người mình yêu, cũng không có, sao có thể nói yêu?

Trên mặt Dương Hân Hân thoáng hiện lên vẻ sợ hãi.

Nhưng năng lực chính là vậy, cô không còn cách nào khác, chỉ có thể thích ứng.

Bách Lý Trường Thanh, Lương Duyệt, Canute, ba phó đội trưởng liên thủ vây giết một mình Hououin! Những người khác thì ở xung quanh trợ trận, cho dù họ muốn ra tay giúp đỡ nhưng khoảng cách về cấp bậc quá lớn, sức mạnh mà bọn họ có thể phát huy ra cũng có hạn.

Và lúc này, đội trưởng Trương Dịch đang làm gì?

Hắn ta dựa vào đằng sau một thùng chứa bỏ hoang, lặng lẽ rút một điếu thuốc ra khỏi túi và châm lửa.

Trong trận chiến tiếp theo, năng lực mà hẳn ta có thể phát huy ra cũng trở nên hữu hạn.

Bởi vì không gian dị năng lúc này đã đến gần sự sụp đổ, hắn ta không thể chiến đấu ở chiến trường chính diện với Hououin Kyouma.

Hắn ta phải rời đi, nếu không Hououin Kyouma sẽ không tiết bất cứ mọi giá để giết hắn ta. Và bên cạnh hắn ta còn có một vài người.

Vưu Đại Thúc, Từ béo và Tiêu Hồng Luyện chỉ có mấy người bọn họ.

Băng tiểu hải tặc trước đó đã bị họ tiêu diệt gân hết.

Nhưng như vậy thì sức mạnh chiến đấu còn sót lại của thành phố Thiên Hải lại bị suy yếu thêm một phần, sức mạnh chiến đấu của căn cứ đã tổn thất không ít.

Tiêu Hồng Luyện nhìn điếu thuốc lá Kim Hoàn trong tay Trương Dịch, cô ta đưa tay về phía Trương Dịch: "Cho ta một điếu!"

Trương Dịch liếc cô ta, ném sang một điếu.

Một vài người đàn ông cùng một người phụ nữ, họ đang nghỉ ngơi một lúc trên chiến trường trong trạng thái hơi mệt mỏi.

"Ngươi rời đi, mấy người họ có xử lý ổn không?"

Đôi môi đỏ thắm của Tiêu Hồng Luyện phun ra một làn khói trắng, cô ta hỏi như vậy.

"Hắn ta thoát ra khỏi không gian dị năng của ta, cũng cần phải tiêu hao năng lượng rất lớn."

Trương Dịch hờ hững nói.

Chỉ vỏn vẹn mười mấy phút, Hououin Kyouma không biết đã chết bao nhiêu lần.

Mà mỗi lần chết đều sẽ tiêu hao bản nguyên của hắn ta.

Mặc dù hắn ta khiến không gian dị năng của Trương Dịch gần như sụp đổ, nhưng chính hắn ta cũng không còn ở trạng thái đỉnh phong nữa. "Bách Lý Trường Thanh và những người khác liên thủ đối phó với hắn ta, hẳn là không thành vấn đề."

Trương Dịch nói.

Nhưng vừa dứt lời, đằng sau liền vang lên tiếng nổ lớn như sấm đánh.

"Âm!"

Một cái bóng khổng lồ xuất hiện trên đỉnh đầu của mọi người, sau đó một vật khổng lồ đâm sầm vào nơi cách mọi người không xa.

Đó là thân thể của Canute, hình dạng cá mập xanh khổng lồ đâm vào mặt đất tạo thành một hố sâu khủng khiếp, băng tuyết và bùn đất bay tán loạn, bắn tung tóe lên người mọi người.

Hình Thiên không nhịn được mà nói: "Xem ra tình hình hình như không mấy lạc quan." Trương Dịch hít một hơi thật sâu, phủi sạch bùn đất trên người, cẩn thận nhìn ra tình hình chiến sự hiện trường qua các thùng chứa.
Bình Luận (0)
Comment