Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1273 - Chương 1264: Rút Lui

Chương 1264: Rút lui Chương 1264: Rút luiChương 1264: Rút lui

Điều này khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu nhưng lại không có cách nào.

Xét vê giữa một năng lực về phòng thủ và một năng lực tấn công, thực lực của hai người đều mạnh hơn hắn một bậc.

May mà có Trương Dịch ở đây, nên việc Cao Trường Không muốn giết Chu Chính trở nên bất khả thi.

Việc Trương Dịch kịp thời cứu nguy đã khiến Cao Trường Không không thể giết chết Chu Chính như kế hoạch.

Bây giờ thì cục diện đã ngày càng không có lợi cho hắn.

Hắn không thể nào phá vỡ phòng thủ của Trương Dịch, đặc biệt là khi có [ Thì Quang Hồi Hưởng ] , Trương Dịch có thể đoán trước tất cả các đòn tấn công của hắn.

Thì Quang Hồi Hưởng là năng lực cấp cao của Thiền Định Ấn, có thể áp chế toàn diện.

Trực tiếp phong ấn năng lực tính toán của Cao Trường Không!

Chưa kể đến năng lực phòng ngự biến thái của Trương Dịch nữa.

Lúc này, toàn bộ lực lượng chiến đấu của Bạo Tuyết Thành đều đang tập hợp về phía này, chỉ cân kéo dài thêm một chút nữa thì đội Luân Hồi sẽ bị tiêu diệt là sớm hay muộn.

Cao Trường Không hít một hơi thật sâu, hắn quyết định từ bỏ nhiệm vụ này.

"Chúng ta rút luil"

Hắn hô to qua hệ thống liên lạc với tất cả các thành viên của đội Luân Hồi.

Các thành viên nghe thấy những lời này, trong lòng không khỏi cảm thấy bùi ngùi và tiếc nuối.

Nhiệm vụ này họ đã thất bại, chỉ còn một bước nữa thôi là họ đã có thể thành công rồi!

Vì ngày này, không biết họ đã diễn tập bao nhiêu lần.

Nhưng trời không chiều lòng người.

Họ đã tính đến mọi yếu tố ở trong Bạo Tuyết Thành, nhưng lại duy nhất không tính đến Trương Dịch, một người ngoại thành.

Mặc dù trong lòng có chút hối tiếc nhưng họ vẫn phải tuân theo mệnh lệnh của Cao Trường Không và cùng nhau quay về.

Tên mà mọi người vẫn thường gọi là [Đài Diễn Võ] , rất ít người biết tên thật của hắn đã mở ra một cánh cửa không gian.

Cao Trường Không nhìn Chu Chính một cái thật sâu, rồi lại nhìn vào Trương Dịch.

"Trương Dịch, hôm nay coi như ngươi thắng! Ta đã coi thường ngươi. Nhưng lần sau, sẽ không đơn giản như vậy đâu!"

Trương Dịch không nói gì, chỉ có Đặng Thần Thông cầm kiếm đi đến, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào cánh cửa không gian đó.

Không cần nghĩ ngợi cũng biết, nó thông đến một hướng nào đó bên ngoài thành, đây chính là đường rút lui mà đội Luân Hồi đã chuẩn bị cho mình.

"Ngươi cho rằng các ngươi có thể chạy thoát sao?" Đặng Thần Thông trâm giọng chất vấn.

Cao Trường Không nhìn Đặng Thần Thông, ánh mắt mang theo chút khinh miệt.

Hắn không phải cố tình làm nhục Đặng Thần Thông mà là hẳn đơn giản là không coi kẻ thua dưới tay mình vào †rong mắt.

"Đặng Thần Thông, ngươi nên cảm ơn Trương Dịch đã cứu ngươi một mạng. Nếu không thì ngươi đã là một người chết rồi!"

Đặng Thần Thông lập tức kích động nhưng không dám hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì lúc này hắn thực sự không phải là đối thủ của Cao Trường Không.

Hắn chỉ có thể hướng mắt về phía Trương Dịch, hy vọng Trương Dịch có thể giúp hắn chặn kẻ trước mắt này. Trương Dịch cũng không do dự, cúi đầu nhìn tay phải, ngọn lửa đen tối bao trùm Thánh Tài.

"Ta cũng rất giỏi về sức mạnh không gian, ngươi đoán xem có ta ở đây, các ngươi có thể chạy thoát không?"

Có lẽ người khác không làm được nhưng Trương Dịch lại có thể phá hủy đường hầm không gian của họ.

Cao Trường Không hơi cau mày.

Rồi ngay sau đó bất chợt xuất hiện hai bóng người trên không.

Tế Dư Thân và Tôn Lộc Huyền.

Hai người đánh nhau kịch liệt hồi lâu trong lĩnh vực [SOLO] của Tế Dư Thân nhưng vẫn chưa phân thắng bại.

Lúc này nhận được lệnh của Cao Trường Không, Tế Dư Thân mới giải trừ năng lực. Hắn nắm được tình hình rồi ôm kiếm tiến lên đứng trước đội Luân Hồi.

"Đội trưởng, ngươi dẫn mọi người đi trước đi, để ta chặn ở đây!"

Sắc mặt các đồng đội đều lộ vẻ không đành lòng.

"Đội phó!"

Vì chặn ở đây là có ý đợi tới tận khi cửa không gian đóng hẳn, thì nhiệm vụ mới coi như kết thúc.

Đến lúc đó một mình ở lại Bạo Tuyết Thành, chắc chắn chỉ có kết cục tử vong!

Tuy nhiên, mọi người cũng không nói thêm được lời nào.

Bởi vì từ đầu khi tham gia kế hoạch này, ai nấy cũng đều đã có ý thức cống hiến cả mạng sống.

Mỗi cá nhân trong đội Luân Hồi đều con người phấn đấu từ dưới đáy xuất thân, được Cao Trường Không đích thân đào tạo.

Và mỗi con người đó lại đều căm hận sự bất công của Bạo Tuyết Thành.

Nếu hôm nay đổi lại là bất cứ ai, họ cũng sẽ không chút do dự hi sinh thân mình nhằm tạo cơ hội sinh tôn cho các đồng đội khác.

Cao Trường Không cũng không từ chối đề nghị của Tế Dư Thân.

Hắn đặt tay lên vai Tế Dư Thân, nói đây nghiêm nghị: "Ngươi mãi mãi là huynh đệ của ta, hãy làm người huynh đệ dũng cảm của tai"

Tế Dư Thân hít sâu một hơi: "Vâng đội trưởng!"

Hắn móc từ trong túi ra một viên hợp chất 5, không chút do dự nhét vào miệng. Trương Dịch không nhịn được mà thở dài/Lại nữa? Tưởng cả đám này thích cắn thuốc luôn hả?!"
Bình Luận (0)
Comment