Chương 1272: Níu kéo
Chương 1272: Níu kéoChương 1272: Níu kéo
Trương Dịch đã đến trung tâm chỉ huy tác chiến mới.
Vì căn cứ cũ đã bị phá hủy trong trận đại chiến nên rất nhiều tài liệu đã bị thiêu hủy, vì thế nên trung tâm mới cực kỳ bận rộn.
Ngoài việc cần phải gia cố căn cứ theo tiêu chuẩn của tổng bộ chính thì còn phải hoạch định cơ cấu tổ chức, nói chung là người ra vào vô cùng bận rộn.
Bách Lý Trường Thanh thì Trương Dịch đã lâu không gặp.
Hắn ta sử dụng hợp chất số 5, tuy rằng cố gượng được một thời gian nhưng cuối cùng cơ thể vẫn xảy ra vấn đề.
Nhờ hấp thụ bản nguyên của Daikou Yanjin mà mới bảo toàn được tính mạng. Hiện tại hắn ta đang nằm điều trị tại khoa y tế, chỉ là cuối cùng hắn ta sẽ ra sao thì không ai biết.
Nói thật thì, Trương Dịch từ trước đến nay vẫn luôn tránh xa sức mạnh do loại thuốc đó mang lại.
Nếu một ngày nào đó Bách Lý Trường Thanh cũng giống như Biên Quân Vũ, nhiễm một căn bệnh di truyền không thể chữa khỏi, thì hắn ta cũng sẽ không hề ngạc nhiên.
Sau khi đến trung tâm chỉ huy mới, Trương Dịch lập tức nhận được sự chào. đón vô cùng nồng nhiệt của tất cả mọi người.
Bọn họ không hề khách sáo với Trương Dịch mà là từ tận đáy lòng hâm mộ và biết ơn hắn.
Bởi vì nếu không phải Trương Dịch kịp thời ra tay cứu giúp thì phân lớn những người ở đây đều sẽ chết.
Kể cả có thể sống sót thì khi Chu Chính tử trận, họ cũng sẽ bị ảnh hưởng, mất đi tất cả những gì mình đang có.
Cảm giác này giống hệt với thời điểm Cao Trường Không đánh thắng trận và vừa mới trở về vậy.
Trương Dịch không có thời gian để than thở, cảm thán mà trực tiếp nói rõ mục đích của mình đến đây.
Rất nhanh sau đó, hắn được Chu Chính gọi vào văn phòng.
Lan Tân Thành đích thân ra đón Trương Dịch.
Vị thư ký từng kênh kiệu, lúc này thái độ đối với Trương Dịch cũng cực kỳ cung kính.
Có lẽ là xuất phát từ ân cứu mạng của Trương Dịch, cũng có lẽ là liên quan đến sự nhạy bén của hẳn.
Hắn nhận thức rằng từ giờ trở đi, địa vị, thân phận của Trương Dịch sẽ hoàn toàn khác.
Điểm này xuất phát từ sức mạnh mà Trương Dịch thể hiện ra.
Ít nhất là từ những gì đang diễn ra hiện tại, thực lực của hắn đã vượt xa cấp bậc đội trưởng hiện giờ rồi.
Trương Dịch gặp Chu Chính.
Hắn mặc một chiếc áo sơ mi quân đội màu xanh lục, đứng bên cửa sổ xem tài liệu.
Khi nhìn thấy Trương Dịch, ngay lập tức khuôn mặt hắn nở nụ cười vô cùng nồng nhiệt.
"Trương Dịch ngươi đến rồi ư, mau ngồi xuống nói chuyện nào!"
Trương Dịch và Chu Chính ngồi xuống ghế sô pha, Lan Tân Thành kêu người mang lên hai tách cà phê.
Chu Chính nhiệt tình ca ngợi Trương Dịch một hồi, cũng chỉ là những câu nói sáo rỗng sáo mòn.
Trương Dịch mỉm cười lắng nghe.
Sau đó, hắn nói ra mục đích của mình.
"Vấn đề của Thực Nguyệt đã giải quyết xong rồi, bây giờ ta cũng nên trở về Thiên Hải rồi. Lần này đến là để chào tạm biệt ngài."
Khi nghe thấy những lời này, Chu Chính vội vàng giữ Trương Dịch lại.
"Trương Dịch, trong lần hành động này, màn thể hiện của ngươi đã khiến mọi người kinh ngạc không thôi. Ngươi thật sự rất có thiên phú."
"Không chỉ có tố chất chiến đấu cực cao mà năng lực chỉ huy tác chiến cũng rất tốt. Mấu chốt nhất là lòng trung thành của ngươi đối với đại khu Giang Nam, ta đã thấy rất rõ rồi!"
"Ta hy vọng ngươi có thể ở lại. Ta có thể giữ lại biên chế Đội Thiên Cẩu, để ngươi làm chỉ huy điều tra thực sự."
"Bây giờ, Bạo Tuyết Thành tuy đã giải quyết được kẻ địch bên ngoài nhưng nội bộ vẫn còn tồn tại rất nhiều vấn đề. Biên Quân Vũ bị giết chết trên chiến trường, Cao Trường Không phản bội rồi chạy trốn nên trở thành mối họa tiềm ẩn. Chúng ta đang rất cần sức mạnh chiến đấu hàng đầu."
"Vì vậy, ngươi có thể ở lại không?"
Chu Chính chân thành nhìn Trương Dịch: "Nếu ngươi có yêu cầu gì, chúng ta có thể thương lượng. Chỉ cần ta có thể làm được, nhất định sẽ đáp ứng." Lúc này, có thể nói là Chu Chính đang khao khát nhân tài.
Hắn tha thiết muốn nâng cao năng lực cho tổ chức của mình.
Trương Dịch chính là nhân tài mà hiện nay hắn khao khát nhất.
Trương Dịch mỉm cười nhàn nhạt, uống một ngụm cà phê.
"Ta không thích những ngày tháng đánh nhau giết chóc. Ta cảm ơn thiện chí của ngươi."
Trương Dịch không hề do dự, vì nếu cho Chu Chính cơ hội, hắn sẽ càng nhiệt Tình tìm cách giữ mình lại.
Trương Dịch không nợ Chu Chính điều gì, ngược lại, Bạo Tuyết Thành còn nợ hẳn một ân tình rất lớn.
Vì vậy cũng không cần câu nệ với Chu Chính. Chu Chính cảm thấy rất bất lực, nhưng dù sao thì Trương Dịch cũng là ân nhân cứu mạng của mình, hắn cũng không tiện miễn cưỡng giữ lại - Trên thực tế là hắn không thể làm thế.
Nhưng để hắn từ bỏ một cánh tay đắc lực như Trương Dịch thì hẳn lại không nỡ.
Suy nghĩ hồi lâu, hắn lại nêu ra một gợi ý.
"Vậy thì nếu để ngươi làm nhân viên ngoại phái thì sao? Ngươi không cần phải luôn ở trong Bạo Tuyết Thành. Ta sẽ giữ lại biên chế đội Thiên Cẩu cho ngươi, ngươi vẫn có thể hưởng chế độ ưu đãi của chức đội trưởng, không, là trên cả mức đội trưởng!"
"Trên cơ sở phụ cấp đội trưởng ban đầu, ta sẽ tăng thêm cho ngươi 20%!"
Chế độ ưu đãi của chức đội trưởng rất hậu hĩnh.