Chương 1402: Suy tính
Chương 1402: Suy tínhChương 1402: Suy tính
Những lời của Xa Hải Thành đã thành công thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
"Xa tiên sinh, ngươi có ý tưởng gì?"
Tạ Vân Phàm vội hỏi.
Rudolf cũng tò mò hỏi: "Ngươi có cách nào, khiến chúng ta không bị phát hiện được khi lấy thiết bị liên lạc trong vòng bốn mươi phút không?"
Xa Hải Thành cười gian manhTa có một cách, mặc dù hơi rủi ro nhưng đáng để thử. Câu nói giàu sang thì phải mạo hiểm là đúng mài!"
Bạch Mặc nói: "Ngươi đừng làm chúng ta đứng như chôn chân xuống đất nữa, mau nói ngươi định làm gì đi?"
Xa Hải Thành từ từ nói ra ý tưởng của mình.
Vấn đề này đòi hỏi cần sự giúp đỡ của thêm một người nữa.
Người đó không phải ai khác mà chính là vợ của Xa Hải Thành, Kim Cơ Mỹ.
Khi nhắc đến Kim Cơ Mỹ, trong mắt Rudolf và một vài người khác đều lóe lên những tia sáng lạ lùng.
Người cựu thành viên của nhóm nhạc Tân La này có thể nói là ngoài cái mác sắc đẹp và sự táo tợn ra thì không có gì khác.
Khi còn ở Nham Lưu Đảo, Xa Hải Thành đã lợi dụng cô ta để đổi lấy rất nhiều nhu yếu phẩm.
Có thể nói rằng, thậm chí chỉ là đi tiểu, Xa Hải Thành cũng có thể gặp được mười khách hàng quen thuộc đã từng giao dịch với cô ta. Kim Cơ Mỹ này cũng không thông minh lắm, sau khi kết hôn với Xa Hải Thành, vẫn còn sống như một bà nội trợ giàu có.
Ngay cả khi tận thế đến, cô ta cũng không có chính kiến của riêng mình, luôn nghe theo sự sai khiến của Xa Hải Thành.
Xa Hải Thành bảo cô ta làm gì thì cô ta sẽ nghe theo, ngoại trừ việc bảo cô †a đi chết.
Còn về chuyện diễn ra sau khi lên †àu, Kim Cơ Mỹ cũng không ít lần làm gì đó với những người trên tàu.
Đặc biệt là những thủy thủ, những người có thể được coi là ân nhân của cô 1a.
Xa Hải Thành chẳng bận tâm gì đến việc bị cắm sừng.
Là một chính trị gia ranh mãnh của Tân La, hắn không còn biết liêm sỉ là gì nữa, chỉ cần có thể giúp hắn tối đa hóa lợi ích của mình, thì dù ngay cả tất cả đàn ông cũng cắm sừng cho hắn, hắn cũng không chớp mắt.
"Chúng ta có thể tìm một thời điểm thích hợp. Tên đầu bếp họ Tạ là một kẻ dâm ô, hắn và vợ ta đã chẳng còn mới mẻ gì nữa rồi."
"Chờ đến lần tới hắn mang đồ ăn đến, ta sẽ bảo Kim Cơ Mỹ quyến rũ hắn."
"Lúc đó, cô ấy sẽ chịu trách nhiệm kéo dài thời gian. Còn các người phải tranh thủ thời gian hoàn thành kế hoạch của chúng ta!"
Nghe được tinh thân cống hiến của Xa Hải Thành, mọi người đều rất cảm động.
Rudolf thậm chí còn nói rằng: "Xa tiên sinh, ngươi rộng lượng như vậy, đưa cả vợ mình ra cống hiến luôn rồi. Vậy thì chi bằng để ta..."
Xa Hải Thành cười lạnh một tiếng: "Miễn là ngươi làm tốt nhiệm vụ thì ta có thể để chồng đầu ấp tay gối với cô ấy!"
Rudolf rất vui vẻ/Yên tâm, chuyện như vậy với ta chỉ là vấn đề nhỏ."
Tạ Vân Phàm nêu ra câu hỏi.
"Cách này thực sự rất hay, nhưng vấn đề là, bốn mươi phút thì lâu quá. Đầu bếp đó có làm kịp không?”
Xa Hải Thành lại tự tin nói.
"Ngươi quên mất rồi à, vợ ta cô ấy là chuyên gia mài!"
"Thời điểm chúng ta còn ở Tân La, cô ấy còn có tiếng là chiến thân!"
Mọi người đều không nhịn được cười.
Có lẽ ngoài Xa Hải Thành, chỉ sợ không còn ai khác có thể bị cắm sừng mà vẫn tự hào như vậy.
Xa Hải Thành chẳng hề coi đó là chuyện gì/Ta quen cô ấy vào thời điểm đó, nên ta biết rõ."
Đối với họ ở đó, cái gọi là thành viên nhóm nhạc nữ chỉ là trò chơi của một số người mà thôi.
Xa Hải Thành cưới cô ta cũng chỉ để thuận tiện cho sự nghiệp của mình, dù sao khi tầm nhan sắc giảm xuống, chỉ cần ném cho một số tiền là có thể thoát khỏi cô ta.
Mấy người đã phân chia xong nhiệm vụ.
Kim Cơ Mỹ, vợ Xa Hải Thành, chịu trách nhiệm quyến rũ Tạ Trường Minh.
Sau đó, tên trộm bậc thây Rudolf nhân cơ hội ăn trộm thiết bị liên lạc của hắn. Sau đó, giao cho Aisenman xử lý, liên lạc với hạm đội đại dương của Colombia.
Những người khác thì chịu trách nhiệm cảnh giới, tránh xảy ra bất trắc.
Khi đó, nếu xảy ra tình huống ngoài ý muốn, thì làm như thể Tạ Trường Minh đã vô tình làm rơi thiết bị liên lạc xuống đất, rồi trả lại cho hắn.
Khi đó, Tạ Trường Minh chỉ chăm chú vào bạn của Kim Cơ Mỹ, rất có thể sẽ không để ý đến chuyện này.
Tuy nhiên, một khi lần này thất bại, rất có thể khiến Tạ Trường Minh cảnh giác, lần sau muốn áp dụng lại phương pháp này thì độ khó sẽ tăng lên rất nhiều!
Vì vậy, cơ hội của họ không nhiều, có thể chỉ có một lần. ....
Khí hậu trên biển bỗng nhiên bắt đầu xấu đi. Trương Dịch và những người khác đã ra khơi được hai, ba tháng, đây là lần đầu tiên họ gặp phải thời tiết tôi tệ như vậy.
Trên mặt biển, bão tố đang thổi một cách vô tình, tiếng gió vù vù, giống như một con quái vật.
Cơn sóng cuộn trào nối tiếp trào, những ngọn sóng nhấp nhô như những ngọn núi.
Con tàu Kim Phong khổng lồ đang lướt giữa những con sóng khổng lồ này, trông giống như một chiếc thuyền nhỏ, dường như con tàu có thể bị lật úp bất cứ lúc nào.
Nhiều người trên tàu vô cùng hoảng sợ, một số thì bắt đầu cầu nguyện với Chúa.