Chương 1416: Chờ đã
Chương 1416: Chờ đãChương 1416: Chờ đã
Đã muốn kích thích thì phải quán triệt tới cùng, thẳng thắng đem con tàu đi luôn.
Nhân tiện cũng có thể để người trên †àu đi làm lao công cho quân đội của họ.
Xa Hải Thành nghe vậy, chỉ thẳng vào Trương Dịch nói lớn với Kulim: "Tiên sinh, ta muốn tố cáo người đó! Hắn là người của chính phủ Hoa Tư Quốc, hắn là quan lớn! Bên cạnh hắn còn có một người phụ nữ, là họ hàng thân thích với quan lớn của Hoa Tư Quốc."
"Những người này ra khơi là có mục đích riêng, bọn họ cất giấu một bí mật rất lớn. Nhất định không được để bọn họ bỏ trốn!"
Bọn họ có hùng hồn như vậy, nghĩ rằng khi đối mặt với Hải quân Columbia hùng mạnh, những người như Trương Dịch chỉ có thể ngoan ngoãấn đầu hàng.
Tô Noãn Hề không thể chịu được nữa.
Cô ta đứng dậy, khí phách nói: "Tuy trước đây hắn có làm một số điều không đúng, nhưng ít nhất là hắn đã đưa chúng †a rời khỏi đảo."
"Ta nghĩ mọi người không nên mãi chấp nhặt chuyện cũ nữa. Muốn đi Columbia thì cứ đi Columbia, muốn về Hoa Tư Quốc thì về Hoa Tư Quốc."
"Như vậy chẳng phải là tốt nhất rồi sao?"
Tô Noãn Hề nhìn về phía Kulim.
"Tiên sinh, những công dân Columbia chúng ta muốn đi cùng với ngài. Làm ơn đừng làm khó những người khác ở trên tàu, cảm ơn ngươi." Khuôn mặt tràn ngập nụ cười ngây thơ của cô ta khiến nhiều người nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ.
Kulim lạnh lùng liếc cô một cái, rồi phớt lờ cô luôn.
Trương Dịch nhìn gương mặt của Xa Hải Thành và những người khác, đôi mắt hơi nheo lại.
Giờ đây trước mặt hắn chỉ còn hai lựa chọn.
Đầu tiên là giết chết tất cả mọi người trên tàu, sau đó cùng Chu khả Nhi bỏ trốn.
Thứ hai, tiêu diệt Hải quân Columbia ngay trước mắt! Tuy nhiên lại tiến hành cuộc chạy trốn lớn hơn ở trên biển.
Cho dù có lựa chọn nào, đều sẽ mang lại hậu quả tiêu cực vô cùng lớn. Chọn con đường thứ nhất, thì tất cả các thành viên thủy thủ đoàn bao gồm cả Chu Vân Tước đều phải chết, như vậy thì về phía Chu Chính có lẽ sẽ có một số vấn đề nhỏ.
Chọn con đường thứ hai, trên biển rộng mênh mông, phạm vi vùng biển quốc tế, hoàn toàn xé rách bộ mặt với Hải quân Columbia, sẽ phải hứng chịu sự trả thù khó có thể tưởng tượng nổi.
Rõ ràng, lựa chọn con đường thứ nhất sẽ dễ dàng hơn.
Nhưng Trương Dịch lại không muốn làm như vậy.
Hắn không quan tâm đến sự sống chết của người khác.
Nhưng vì bị Hải quân Columbia đàn áp, nên việc quay sang giết chính những thành viên thủy thủ đoàn và đồng bào của mình sẽ khiến Trương Dịch cảm thấy khó chịu về mặt sinh lý.
Rất nhanh, Trương Dịch đã đưa ra lựa chọn của mình.
Hắn đang âm thầm tính toán.
Tàu Copernicus liên tục dùng ngư lôi nhắm vào tàu Kim Phong.
Khoảng cách giữa hai con tàu là 5 hải lý, nếu sử dụng không gian chuyển dịch, thì mất khoảng 9 giây.
Trên tàu có binh lính của Colombia, vì vậy đối phương chưa chắc đã phóng ngư lôi tấn công ngay lập tức, nhưng cũng không loại trừ khả năng đối phương tàn nhân, bất chấp sự sống chết của cấp dưới.
Đầu tiên, để đảm bảo tính bí mật của nhiệm vụ, trên tàu ngoài hắn ra không còn lực lượng chiến đấu cao cấp nào khác. Có nghĩa là, việc từ bỏ vài người này trước, sau đó hạ gục tàu Copernicus cũng là một cách làm không đúng đắn.
Như vậy, những người trên tàu Kim Phong sẽ bị toàn bộ nhưng Vũ Nhân kia kiểm soát.
Thứ hai, Trương Dịch còn không thể nhanh chóng giết chết những tên lính Colombia trước mắt.
Một khi thực lực bị lộ ra, tàu Copernicus chắc chắn sẽ trực tiếp phóng ngư lôi!
Đây là một vấn đề tiến thoái lưỡng nan.
Tuy nhiên, thời gian không đứng về phía Trương Dịch.
[Vũ Nhân] Ballot Kulim đã chuẩn bị cho sự chống trả của Trương Dịch và những người khác. Hắn lùi lại một bước, toàn thân đột nhiên biến mất giữa làn mưa.
Xa Hải Thành cùng một vài người vân đang ở đó hống hách khiêu khích Trương Dịch và các thủy thủ khác.
Bọn họ thản nhiên lắc mông vặn eo, giơ ngón giữa trêu tức, cười lớn điên cuồng để phát tiết nỗi uất ức trong nửa tháng vừa qua.
Cho dù Trương Dịch đã cung cấp đủ thực phẩm ăn uống, ngủ nghĩ cho bọn họ, không để họ chết đói trên Nham Lưu Đảo.
Nhưng bọn họ vẫn rất ghét Trương Dịch.
Bởi vì theo bọn họ thấy, thái độ của Trương Dịch và các thủy thủ đối với bọn họ quá kiêu ngạo, chẳng khác gì những người chăn nuôi gia súc.
Một bữa ơn, ba bữa thù, đại khái cũng có ý này.
Chúng đối với mộng tưởng tương lai tốt đẹp của mình luôn đầy ắp kỳ vọng, nhưng đối với người đã mang ân huệ đến cho mình lại luôn chỉ trích không ngừng.
Nhưng tất cả đều không còn quan trọng nữa.
Khi Kulim ẩn mình trong mưa thì Trương Dịch cũng đã đưa ra quyết định.
"Chờ đã! Ta muốn thương lượng với chỉ huy của các ngươi! Thứ hắn muốn, ta có thể đưa cho hắn!"
Trương Dịch hô lớn.
Lúc Trương Dịch vừa dứt lời, Kulim lại xuất hiện.
"Nghĩ thông suốt rồi sao?"
Trương Dịch hít sâu một hơi: "Chúng ta chỉ là tàu phá băng, không thể chống lại hải quân Colombia. Đã như vậy thì thà nói hết ra, đổi lấy quyền lợi tốt hơn."
Hắn nói rất thẳng thắn.
Tất cả mọi người trên tàu đều kinh ngạc ra mặt.