Chương 1420: Báo cáo
Chương 1420: Báo cáoChương 1420: Báo cáo
Mọi người nhìn về phía đó, họ phát hiện ra rằng con tàu chiến hùng mạnh của Colombia, Copernicus đang bốc cháy dữ dội, sau đó thân tàu nghiêng sang bên phải rất nhanh chóng thì bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy, sắp sửa chìm xuống biển!
"Con tàu chiến đó... đã bị đánh chìm!"
Lý Tông Dụ không thể tin vào mắt mình.
Mọi người hoàn toàn không biết thế giới bên ngoài đã trở thành như thế nào.
Tất nhiên họ cũng không thể tưởng tượng được một dị nhân như Trương Dịch có sức phá hoại mạnh đến mức nào. Nhưng hiện tại, tàu Copernicus thực sự đã gục ngã.
Nhưng Trương Dịch lại hoàn toàn bình an vô sự mà xuất hiện trên tàu Kim Phong.
Câu trả lời không cân phải giải thích.
Trương Dịch đã một mình phá hủy một tàu chiến mạnh của Colombia!
Mọi người nhìn Trương Dịch với đôi mắt như nhìn một con quái vật, hoặc như nhìn một vị thần!
Ngay cả một người nói nhiều như Tô Noãn Hề lúc này cũng không thể thốt lên lời muốn chỉ trích Trương Dịch.
Cô ấy đã thực sự bị dọa cho đứng hình mất rồi.
Nhưng vào lúc này, biểu cảm trên khuôn mặt của một số người trông thật như tro tàn, sợ hãi và tuyệt vọng!
Chính là Xa Hải Thành và những người khác, những người đã chế nhạo Trương Dịch và lão Điền một cách dữ dội chỉ vài giây trước.
Lúc đầu họ còn nghĩ mọi chuyện đã an bài, chính họ đã sử dụng trí thông minh và tài năng của mình để tiêu diệt Trương Dịch và những người khác trên tàu Kim Phong.
Hơn nữa còn nhận được sự bảo vệ của hải quân Colombia, từ đó có thể sống một cuộc sống hạnh phúc.
Nhưng mong ước tan vỡ mà họ không hề đón đợi.
Hải quân Colombia, tượng đài trong bất diệt, một lực lượng hùng mạnh khó có đối thủ, một tàu tuần dương hạm lại bị một mình Trương Dịch đánh chìm!
Hắn không phải con người, hắn là quái vật!
Những kẻ phản bội đã cảm thấy cái chết đang đến gần.
Trương Dịch thậm chí còn chẳng thèm nhìn họ lấy một cái, tạo ra bầu không khí vô cùng áp bức.
Xa Hải Thành nuốt nước miếng, hắn cố gắng nở một nụ cười nịnh nọt.
"Chuyện đó... Trương tiên sinh, ngươi hãy nghe ta giải thích ...."
Trương Dịch không thèm nhìn hắn lấy một cái, mà tự mình đi vào khoang †àu, hắn phải gọi Chu Khả Nhi.
Ngoài ra cũng phải thông báo tình hình ở đây cho Chu Chính, để hắn sắp xếp người đến hỗ trợ.
Chu Chính chắc chắn sẽ tìm cách.
Trừ khi hắn sẵn sàng từ bỏ thông †in quan trọng về Thần Chi Nguyên. Chu Vân Tước xấu hổ bước tới bên cạnh Trương Dịch.
"Xin lỗi, vừa nãy ta còn tưởng..."
"Đi liên lạc với Chu Soái, đây là lần cuối cùng. Sau khi liên lạc xong, vê cơ bản thiết bị liên lạc của ngươi sẽ không hoạt động trở lại trong thời gian ngắn."
Chu Vân Tước bị dọa không nhẹ, vừa rồi hải quân Colombia tạo cho cô quá nhiều áp lực.
Nguồn áp lực còn lớn hơn đến từ Trương Dịch, người đã một mình đánh chìm tàu Copernicus.
"Nhưng như vậy chẳng phải chúng †a chẳng còn cách nào khác sao?"
"Bây giờ không có cách nào khác, cứ đi từng bước một đã."
Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột nên Trương Dịch cũng không kịp nghĩ đến mọi chuyện sau này.
Nhưng ít nhất thì hiện tại, họ phải rời khỏi nơi nguy hiểm này và kêu gọi sự giúp đỡ.
Trương Dịch và Chu Vân Tước đến phòng của Chu Vân Tước.
Tiếng gào khóc của Tommy khiến Trương Dịch nhíu mày, còn Chu Vân Tước phải nhắm chặt mắt, cố gắng nén cơn tức giận của mình.
Không phải chỉ một lần cô phải hối hận về quyết định ban đầu của mình.
Đưa đứa trẻ này đi, ngoài việc gây ra gánh nặng lớn thì không có ý nghĩa gì khác.
Cô gọi Tô Noãn Hề đến, bảo cô ấy đưa đứa trẻ đến nơi khác ngay, đừng cản trở họ làm việc chính.
Sau đó cô ấy đóng cửa lại, lấy thiết bị thông tin liên lạc và liên lạc với Chu Chính.
Trương Dịch nhanh chóng báo cáo sự việc với Chu Chính.
Quả nhiên sắc mặt Chu Chính trở nên rất nghiêm trọng, bởi đối đầu trực diện với hải quân Colombia là điều mà họ không muốn nhìn nhất.
Nhưng sự việc đã xảy ra, né tránh cũng không có ý nghĩa gì.
"Đã lấy được thông tin về Thần Chỉ Nguyên chưa?"
Chu Chính hỏi.
Trương Dịch mỉm cười, rồi dùng tay chỉ vào đầu mình.
Chu Chính im lặng một lúc, hắn vuốt tay mình, Trương Dịch có thể thấy hắn đang do dự.
Nhưng chỉ vài giây sau, Chu Chính vẫn nói:
"Trương Dịch, khả năng của ngươi đủ để con tàu trôi dạt trên biển. Ngươi đã làm rất đúng, tạm thời cắt đứt mọi liên lạc bên ngoài, đừng để họ phát hiện raI"
"Ta sẽ sử dụng mọi biện pháp để hỗ trợ các ngươi!"
Trương Dịch nói: "Được, ta sẽ làm theo những gì ngươi đã nói. Ta đang chờ quân tiếp viện trên biển đến."
Hắn không đưa ra quá nhiều yêu cầu.
Trên thực tế, tình hình trước mắt trông có vẻ rất nguy hiểm, nhưng thực tế thì không an toàn chút nào.
Nhưng đó không phải là đối với Trương Dịch.
Nếu không còn cách nào khác, hắn vẫn còn phương án cuối cùng, đó là bỏ lại toàn bộ những người trên tàu và chỉ mang theo mỗi Chu Khả Nhi rời đi.
Hắn phải đợi xem trong lòng Chu Chính thì Chu Vân Tước có quan trọng như thế nào.
Dù sao thì, hắn và Chu Khả Nhi sẽ không sao.