Chương 1651: Tới kịp
Chương 1651: Tới kịpChương 1651: Tới kịp
Cô từng cho rằng, với năng lực của mình, ít nhiều gì cũng có thể dây dưa với Canero một chút.
Không ngờ trước mặt hẳn, cô lại hóa ra không chịu nổi một đòn mạnh như vậy.
Chênh lệch đẳng cấp, to lớn như vậy sao?
Nghĩ đến việc mình bị tâng lớp cao cấp của đại khu Đông Hải gọi là dị nhân Epsilon có thể trở thành hải vương thứ hai, cô cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Có thể đối mặt với lời dụ hàng của Canero, Chu Tước nghiến răng cười lạnh nói:
"Đừng ngây thơ coi ta như đứa trẻ ba tuổi! Ta thà chết còn hơn để các người biến ta thành vật thí nghiệm!"
Canero cười nói: "Đừng xem thường giá trị của mình, chỉ cần ngươi chịu đầu hàng, ta có thể đảm bảo ngươi sẽ được hưởng đãi ngộ tốt hơn so với ở đại khu Đông Hải."
"Vừa đúng chúng ta cũng chết một vài người, ta có thể viết thư giới thiệu cho ngươi, để ngươi gia nhập vào [Địa Ngục Chi Tỏa] . Ngươi thấy thế nào?"
Canero nói thật lòng.
Hắn thấy rằng, tiến hành chiến tranh chỉ vì một số mục đích, để những chiến binh này liều lĩnh chiến đấu.
Hắn không thích loại chuyện này.
Đây chỉ là công việc thôi, đến làm lấy tiền là được, tranh đấu gì chứ!
Chu Tước thở hổn hển, cô nhìn chằm chằm vào Canero mà không trả lời. Nhưng rất nhanh sau đó, trong mắt cô xuất hiện một tia ghen ty.
"Bảo ta đầu hàng, trừ khi ngươi nằm mơ khi ngủ!"
Hai đầu lông mày Canero bất lực nhíu lại.
"Vậy thì ta cũng hết cách!"
Hắn giơ súng về phía Chu Tước.
Nhưng chính lúc này, nơi xa đột nhiên có tiếng gió rít sắc bén, hai bóng người lao thẳng đến Canero!
Canero dùng hai tay bắn ra.
"Âm!" "Âm!"
Hai bóng người đó bị đánh trúng sau đó rơi xuống xa hai bên hắn, rồi trực tiếp bùng nổi
Hóa ra là hai quả đạo đạn.
Canero biết được, đó là Chu Tước nhờ ai đó chạy đến giúp mình.
Hắn không có ý định tiếp tục trì hoãn nữa, đang định đưa tay giải quyết Chu Tước.
Lúc này, một thân ảnh to lớn từ trên không đột ngột rơi xuống, chăn giữa Chu Tước.
Đó là một người hình gấu trúc bằng máy khổng lồ, cao khoảng ba mét, thân hình to con hơi thô kệch, toàn thân được bao bọc bởi loại áo giáp hợp kim cứng rắn nhất dùng trong quân đội!
Canero giơ súng ngắn nhằm vào hắn/Bang bang bang!" bắn liền ba phát đạn.
Người máy giáp khổng lồ bị bắn văng ra ngoài!
Giáp của hắn bị chia thành năm bảy phần, để lộ ra lõi máy ở bên trong. Chỉ có điều nó đã giúp Bạch Hổ chạy đến Chu Tước kịp lúc.
Khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Bạch Hổ cuối cùng đã chạy tới!
Hắn ngồi trên một cỗ máy chiến giáp hình Dực Long, từ đằng xa bay tới.
Đại khu Đông Hải hạm đội trưởng Tứ Linh - [Bạch Hổ] .
Năng lực danh hiệu [ Khôi Lỗi Sư].
Dị nhân hệ khống chế.
Hắn nắm giữ tuyệt kỹ tỉnh thông nhất của hệ khống chế, có thể điều khiển hàng chục bộ máy chiến giáp cùng lúc.
Loại năng lực này đã khiến hắn trở thành lực lượng không nhiều trên chiến trường, có thể khống chế vũ khí cơ giáp cỡ lớn.
Trên chiến trường, một mình hẳn chính là một quân đoàn hỏa lực hạng nặng vô cùng mạnh mẽt!
Bạch Hổ chặn trước mặt Chu Tước, trước hết từ trong rương chứa đồ trên cánh tay lấy ra hai chiếc hộp kim loại.
Vừa khi hộp kim loại rơi xuống đất thì đã nhanh chóng biến thành hai cỗ máy chiến giáp hình gấu trúc, chắn giữa hai người họ và Canero.
Robot chế tạo bằng vật liệu kim loại ghi nhớ có thể thu phóng ở mức độ lớn nhất, dễ dàng mang theo bên người.
Sau khi nhìn thấy cỗ robot đầu tiên bị phá hủy, Bạch Hổ nhận ra rằng, thực lực của Billy the Kid tuyệt đối không phải là thứ mà họ có thể chống lại!
Nếu như ngay cả Chu Tước cũng không thể ngăn cản được sự tấn công của Billy the Kid.
Vậy thì riêng người điều khiển robot này cũng không có được năng lực như vậy.
"Ngươi còn có thể hành động được nữa hay không?"
Bạch Hổ hỏi.
Canero nhìn đối thủ mới đột nhiên xuất hiện, lần này, hắn rút ra hai khẩu súng lục vàng bạc.
"Ta nghĩ là ta không có quá nhiều thời gian để lãng phí ở đây với các người đâu."
Vừa dứt lời, từ trong làn khí độc dày đặc, bỗng nhiên lao ra hai cỗ máy chiến giáp cực lớn.
Đó là hai cỗ robot hình dạng đầu trùng, cao hơn 3 mét, mọc ra tám chân, hai chiếc kìm bằng kim loại cực lớn, đồng thời trên thân còn được lắp mười mấy khẩu súng máy lớn nhỏ. "Tít tít tít tít"
Hai cỗ máy chiến giáp hướng về phía Canero tấn công dữ dội.
Đồng thời còn ném xuống một số lượng lớn lựu đạn choáng và bom khói.
Cú đánh này đã giành được cơ hội cho Bạch Hổ và Chu Tước.
Chu Tước đã được tiêm thuốc, vết thương đã ổn định trở lại.
Nhưng tiếp tục chiến đấu thì rõ ràng là khá miễn cưỡng.
Cô đã nhận ra sự chênh lệch giữa mình và Canero.
"Ta còn có thể đi, tên đó quá mạnh, chúng ta không phải là đối thủ của hắn. Đừng nói chúng ta, dù có Thanh Long đến cũng chưa chắc thắng được hắn!"
"Năng lực của hắn, cho dù là tên ở đại khu Giang Nam đó đến cũng phải chống đỡ được mới đánh được!"
"Chúng ta mau đi thôi!"
Chu Tước không hề lưu luyến chút nào đối với trận chiến.