Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1943 - Chương 1934: Không Ngờ Là Thật

Chương 1934: Không ngờ là thật Chương 1934: Không ngờ là thậtChương 1934: Không ngờ là thật

Nếu không, cho dù là hắn, cũng phải bỏ mạng ở thế giới ngầm.

Hành vi của Bạch Long Tử, càng giống như là một loại cảnh cáo, đuổi bọn họ ra khỏi thế giới ngâm.

"Hơn nữa còn có một điểm, các người khai thác nguyên thạch khoáng mạch dưới lòng đất lâu như vậy, bọn họ không thể nào không phát hiện ra."

"Nếu thật sự muốn ra tay, bọn họ đã sớm ra tay rồi."

Trương Dịch nói ra suy nghĩ trong lòng mình.

Tân Khởi Công nghe vậy trầm ngâm một lúc, cũng mỉm cười gật đầu.

"Lời ngươi nói rất có lý, điều này khiến ta yên tâm hơn không ít." "Tuy nhiên” hắn chắp tay sau lưng, vẻ mặt thản nhiên nói: "Cho dù biết rõ nơi đó tồn tại nguy hiểm, việc khai thác nguyên thạch khoáng mạch cũng không thể nào dừng lại được."

Trương Dịch khoanh tay, tò mò nhìn Tân Khởi Công.

"Tại sao lại nói như vậy?”

Tần Khởi Công cười khẩy.

"Trước lợi ích to lớn, gánh vác một chút rủi ro là hoàn toàn xứng đáng."

"Hơn nữa, cho dù có xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, cùng lắm là hy sinh một số thợ mỏ mà thôi."

"Những thợ mỏ được phái đến đó đều là những người bình thường không có tiềm lực dị năng, dùng tính mạng của bọn họ để đổi lấy nguyên thạch khoáng mạch, hoàn toàn là một vụ giao dịch có lời." Lời nói lạnh lùng như vậy được thốt ra từ miệng Tân Khởi Công, nhưng Trương Dịch lại không cảm thấy bất ngờ chút nào.

Người có thể làm nên đại sự, đều không thể nào có lòng dạ đàn bà, kẻ nhu nhược, e rằng sau khi mạt thế xảy ra không sống nổi quá hai tháng.

Trương Dịch đột nhiên nghĩ đến một khả năng, cười hỏi: "Nói đi cũng phải nói lại, bọn họ còn có khả năng sinh sản, biết đâu con cháu của những người này sinh ra sẽ xuất hiện dị nhân cấp cao thì sao?”

Tần Khởi Công cười lắc đầu.

"Năng lực của dị nhân đời đầu đến từ trời ban và nỗ lực của bản thân, vẫn có khả năng đảo ngược số phận. Nhưng thế hệ thứ hai, gen di truyền được chính là đến từ cha mẹ của bọn họ."

"Người thường sinh ra con cũng là người thường, dị nhân cường đại sinh ra con cái cường đại có xác suất cao hơn."

"Chỉ cần giữ lại một số lượng người bình thường nhất định, để con cháu của bọn họ tiếp tục làm lao động là đủ rồi. Nhiều quá, chỉ làm gánh nặng cho xã hội."

"Đương nhiên, ít quá cũng không được, dù sao chúng ta là dị nhân, cũng cần có tầng lớp thấp phục vụ."

Việc khai thác mỏ nguyên thạch khoáng mạch chắc chắn sẽ được tiếp tục.

Điểm này Trương Dịch đã suy nghĩ kỹ rồi, sẽ phái người đến giám sát. Ngoài ra, Giang Nam đại khu cũng cần phái người đến, tránh cho việc có người giở trò khi phân chia.

Nói xong chuyện này, Trương Dịch liên cáo từ Tân Khởi Công, định trở về Giang Nam đại khu.

Tân Khởi Công giữ lại một chút, sau đó mới tiễn Trương Dịch rời đi.

Trương Dịch trở về chỗ ở, từ xa đã nhìn thấy hai cô gái xinh đẹp mặc trang phục dân tộc tuyết vực đang đứng ở cổng, im lặng chờ đợi trong gió tuyết.

Vừa nhìn thấy hắn, hai cô gái lập tức tiến lên nghênh đón.

"Trân trọng chào đón Hỗn Độn các hạt"

Trương Dịch nhận ra bọn họ là thị nữ bên cạnh Mạt Cát Cách Tang.

Lão già này vừa xấu vừa béo, nhưng thị nữ bên cạnh lại trẻ trung xinh đẹp.

"Mấy ngươi đến đây có chuyện gì sao?"

Trương Dịch mỉm cười hỏi.

Một thị nữ chắp tay với Trương Dịch: "Chủ nhân nhà chúng ta đã chuẩn bị tiệc mừng công cho ngài, đặc biệt phái chúng ta đến mời ngài."

Trương Dịch chợt hiểu ra, hắn lúc này mới nhớ đến chuyện Mạt Cát Cách Tang từng nói với hắn trước khi khởi hành đến dãy Tân Lĩnh.

Nhưng sau khi trở về hắn lại quên mất.

"Ban đầu còn tưởng rằng hắn chỉ khách sáo một chút, không ngờ lại là thật."

Trương Dịch lẩm bẩm.

Đối với tên mập của Tây Nam đại khu, Trương Dịch không có ấn tượng gì tốt đẹp, nhưng cũng không đến mức chán ghét.

Dù sao chuyện của người ta hắn cũng lười quản. Nhưng Mạt Cát Cách Tang luôn đối xử với hắn rất cung kính, đã hứa hẹn trước đó, Trương Dịch cũng không tiện từ chối.

Nhưng vì lý do an toàn, hắn nói với hai người: "Chuyện Mạt Cát Thổ Ti chuẩn bị bữa tiệc thịnh soạn, ta không thể nào một mình hưởng thụ được. Có thể dẫn theo người nhà của ta đi cùng không?"

Hai thị nữ nhìn nhau, sau đó mỉm cười chắp tay với Trương Dịch:

"Đương nhiên là có thể! Mạt Cát đại nhân đã nói, bữa tiệc tối nay là chuẩn bị cho ngài và bạn bè người thân của ngài."

Trương Dịch cười ha ha, sau đó để cho hai người ở lại chờ, còn bản thân hắn thì quay về chỗ ở, gọi tất cả mọi người lại.

Mọi người nghe nói Mạt Cát Cách Tang mời cơm, cũng không cảm thấy quá bất ngờ.

Dù sao với thực lực và địa vị hiện tại của Trương Dịch, ai mà chẳng muốn nịnh bợ hẳn.

"Có lẽ chỉ là bữa tiệc bình thường thôi! Chúng ta đi một chuyến là được."

Chu Khả Nhi khoác tay Trương Dịch cười nói.

Dương Hân Hân cũng gật đầu, bày †ỏ sự đồng ý.

Trương Dịch mỉm cười nói: "Dù sao đã có người mời, chúng ta cùng đi một chuyến. Nói chứ, nhà họ Mạt Cát có một đầu bếp rất giỏi, món ăn hắn nấu khiến người ta nhớ mãi không quên, bây giờ nghĩ lại ta vẫn còn thèm nhỏ dãi đây."
Bình Luận (0)
Comment