Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 274 - Chương 264: Không Sao

Chương 264: Không sao Chương 264: Không saoChương 264: Không sao

Không quan trọng.

Dù một ngày nào đó Dương Mật thực sự muốn đi, Trương Dịch cũng chỉ nhớ lại những khoảnh khắc hạnh phúc khi hai người ở bên nhau.

Bên ngoài có rất nhiều em gái nghe lời và hiểu chuyện, hắn cũng không sẽ nhớ mãi vì ai đã rời đi.

Trong thời kỳ tận thế, hắn ta chỉ muốn uống rượu và say mê trong ngày hôm nay.

Sau khi hiểu rõ ý định của Dương Mật, Trương Dịch không còn lãng phí thời gian để nuôi dưỡng tình cảm nữa.

Hắn ta đứng dậy và đi vào phòng tắm.

Vươn tay kéo cán cửa, nhưng cửa bị khóa từ bên trong.

Trương Dịch bình tĩnh lấy ra thẻ từ của mình, đây là quyền hạn cao nhất của nơi trú ẩn, có thể mở bất kỳ cánh cửa nào.

"Beep!"

Cánh cửa phòng tắm được mở.

Dương Mật đang tắm trong buồng tắm.

Qua kính mờ, Trương Dịch có thể nhìn thấy thân hình cong vút của cô ấy.

Đặc biệt là cặp ngực nảy nở, quá đáng.

Dương Mật phát hiện Trương Dịch đã vào, che chở bộ ngực và hét lên.

"Ah! Ngươi... ngươi làm sao vào đây! Ta đang tắm!"

Trương Dịch cười: "Ta biết, ta biết. Nhưng một mình ngươi thì không thể kì lưng được phải không? Đến đây, để ta giúp ngươi kì lưng."

"Không cần, ta tự làm được."

Dương Mật cắn chặt môi, mặc dù đã sẵn sàng tinh thần, nhưng không thể tránh khỏi một chút căng thẳng.

Hơn nữa, cô hiểu rõ những gì đàn ông thích.

Người săn đuổi cao cấp luôn xuất hiện dưới hình thức con mồi.

Nếu Trương Dịch không nghe được cô nói tự kỷ qua camera giám sát, có lẽ lúc này hắn cũng sẽ cảm thấy một chút xấu hổ.

Nhưng sau khi hiểu rõ ý định của Dương Mật, hắn ta không còn bị kiểm chế. "Không sao, không sao, đừng quá lịch sự với ta! Ta thích giúp đỡ người khác."

Trương Dịch nói trong khi mở cửa và đi vào.

Sau đó, âm thanh của nước và tiếng gọi yếu ớt hòa quyện với nhau, sau đó trở thành tiếng thở dốc rất sâu.

Dương Mật cố từ chối nhưng cũng chào đón, giả vờ chống cự yếu đuối.

Mặc dù biết rõ cô đang diễn kịch, nhưng động lực của Trương Dịch rõ ràng càng mạnh hơn.

Sau một thời gian dài, âm thanh của nước trong phòng tắm dần dần ngừng lại.

Sau sự việc.

Dương Mật nhìn Trương Dịch với đôi mắt đầy nước mắt, một khuôn mặt đầy oan trái, giống như một người vợ nhỏ bị bắt nạt.

"Ta đã nghĩ rằng ngươi là người tốt mới theo ngươi đến đây. Làm sao ngươi có thể làm những việc như vậy với ta?"

Trương Dịch chỉ vào đầu mình: "Ở đây có camera giám sát."

Dương Mật bỗng chốc trở nên ngơ ngác.

Cô nhìn lên theo hướng mà Trương Dịch chỉ, thật sự nhận ra một chấm sáng màu nhỏ.

Trong một khoảnh khắc, sự oan trái trên khuôn mặt cô biến thành sự ngượng ngùng.

Liệu rằng, trong hai riếng rưỡi, cô đã chỉ đang làm trò cười cho Trương Dịch?

"Tại sao ngươi... không nói sớm hơn?"

Khuôn mặt xấu hổ của Dương Mật trở nên đỏ như mông khỉ.

Trương Dịch cười tà: "Vì khi ngươi biểu diễn hết mình, ta có được một trải nghiệm tuyệt vời."

Dương Mật tức giận, ngực cô nhấp nhô lên xuống.

Cùng lúc đó, cô cảm thấy ngượng ngùng muốn tìm một nơi để trốn vào.

Trương Dịch lấy ra một số bộ quần áo từ không gian khác và đặt lên giá bên cạnh.

"Ở đây có quần áo mới, ngươi hãy thay vào nhé!" Dương Mật mở to đôi mắt: "Đây là khả năng gì vậy?"

"Chỉ là một chút kỹ năng nhỏ thôi."

Trương Dịch nở một nụ cười và nói.

Hắn quay người chuẩn bị rời đi, nhưng lại bị tiếng gọi nhỏ nhẹ của Dương Mật ngọt ngào ngọt ngào ngăn lại.

"Ngươi... ngươi đừng đi mà!"

Trương Dịch nhíu mày, cười hỏi: "Sao vậy, ngươi vẫn chưa thỏa mãn à?m"

Dương Mật cắn chặt răng, tức giận nói: "Ta không thể tự mặc quần áo. Ngươi... hãy đến giúp ta một chút."

Hành động của Trương Dịch vừa rồi khiến cô sợ muốn chết.

Hơn hai tiếng rưỡi, cô không có thời gian nghỉ ngơi!

Người đàn ông này có phải là con thú hay không?

Người ta thường nói chỉ có trâu chết mới không có ruộng bị cày hỏng.

Nhưng một con trâu rừng hoang dại điên cuồng cũng có thể làm hỏng ruộng.

Sau đó, cô không thể đứng vững nữa, chỉ có thể dựa vào Trương Dịch.

Trương Dịch chỉ biết tập trung vào việc thể hiện sự tôn trọng đối với nữ thần trong lòng mình, quên mất cảm giác của cô.

Khi nghe lời, hắn mới nhận ra rằng cô đứng thẳng cũng mất sức.

Hắn vội vàng đến, nhẹ nhàng giúp Dương Mật mặc quần áo.

Không lâu sau đó, hai người ngồi trên ghế sofa trong phòng khách.

Lúc này, sau khi ta tạo dáng, Dương Mật đã trở lại vẻ đẹp tao nhã của mình.

Trên đầu cô là một búi tóc, mang đầy phong cách của một người vợ quý tộc.

Trên người cô mặc một chiếc váy đen cổ trần, làm nổi bật đôi vai tròn trịa và khe hở sâu thằm. Vòng một đầy đặn sẵn sàng bật ra bất cứ lúc nào, khiến người ta luôn lo lắng chúng sẽ nhảy ra.

Trên chân cô là hai đôi tất lưới màu đen của thương hiệu Paris, bọc quanh đôi chân mảnh mai và đôi bàn chân nhỏ xinh.
Bình Luận (0)
Comment