Chương 387: Hấp thụ dị năng
Chương 387: Hấp thụ dị năngChương 387: Hấp thụ dị năng
Hoa Hoa gầm lên, bộ lông trên người nó dựng thẳng như kim thép, rồi đi theo đường cong xông tới Lưu Tử Dương!
Lưu Tử Dương hoảng hốt cầm súng bắn loạn xạ.
Tuy nhiên, đạn bình thường không gây tổn thương lớn cho Hoa Hoa, bắn trúng những cây kim trên người nó, chỉ tóe lửa.
Hoa Hoa đau đớn nhưng không bị thương nặng, tiếng kêu càng thê lương, lao tới hắn.
Lưu Tử Dương một lần nữa sử dụng kỹ năng quỷ dị đó, đi nhanh trong tuyết để tránh né.
Thân hình một người, thế mà có thể ngang sức với loài mèo, thật kì lạ!
Nhưng hắn có thể tránh được đòn tấn công của Hoa Hoa, không thể che giấu hình dáng của mình.
Ở phía xa xa, Trương Dịch cầm súng bắn tỉa chờ sẵn!
Chỉ cần hắn ló đầu ra, Trương Dịch sẽ bấm cò!
Một viên đạn bay qua, nhưng Lưu Tử Dương vẫn chưa chết.
Hắn luôn cảnh giác với những xạ thủ ẩn nấp.
Bóng dáng ma quái ấy đã tránh được viên đạn của Trương Dịch một cách ngoạn mục!
"Có khả năng tăng tốc và phản ứng nhanh ư?"
Trương Dịch đã đánh giá ban đầu về sức mạnh của Lưu Tử Dương.
Nhưng hắn không hề vội vã, mà im lặng thay viên đạn khác.
"Ta xem ngươi chống cự được bao lâu nữa!"
Lưu Tử Dương phải đối mặt với sự tấn công kết hợp của Trương Dịch và Hoa Hoa. Hắn không chỉ phải tránh những viên đạn từ bóng tối mà còn phải né con quái vật khổng lồ trước mặt.
Chẳng mấy chốc hắn đã kiệt sức.
Trương Dịch bắn thêm một phát, viên đạn mang theo sức sát thương kinh khủng của dị năng. Ngay cả áo chống đạn cũng khó có thể chặn đứng nó.
Khóe miệng Lưu Tử Dương rỉ máu, hắn ép bản thân phát động dị năng một lần nữa.
Bóng dáng của hắn trên không trung như ma quỷ, để lại ảo ảnh khi Nhưng ngay khi hắn tưởng mình đã thoát, một bóng đen khổng lồ lao tới từ bên cạnh.
"Gừt"
Hoa Hoa há rộng miệng, cắn thằng vào nửa người của hắn.
"Rắc!"
Tiếng vỡ vang lên, không biết là áo chống đạn hay xương của Lưu Tử Dương.
"Án
Tiếng thét đau đớn của hắn vang khắp đồng hoang.
Trước lúc chết, hắn giơ súng lên nhắm vào mắt Hoa Hoa, vẫn muốn kéo theo kẻ thù.
Nhưng đầu hắn nhanh chóng bị Trương Dịch bắn thêm một phát nữa.
Như vậy, hai kẻ xâm nhập trú ẩn của Trương Dịch đã bị tiêu diệt hoàn toàn.
Lòng Trương Dịch nhẹ nhõm một chút. Hắn lái xe trượt tuyết tới ngay.
Khi đến nơi, Hoa Hoa đã quay trở lại kích thước bình thường, ngồi trên xác người phụ nữ và nhìn Trương Dịch với ánh mắt mong đợi.
"Meo meo!"
Hoa Hoa kêu to, bởi vì biến hình cũng tiêu tốn rất nhiều năng lượng của nó.
Trương Dịch mỉm cười, lấy ra vài hộp cá ngừ đóng hộp từ không gian khác và đặt xuống bên cạnh nó.
Hoa Hoa dùng móng vuốt sắc bén cắt hộp mở ra, tự ăn.
Trong khi đó, Trương Dịch kiểm tra xác hai người kia.
Một người đàn ông cao lớn, bận trọn bộ áo giáp, toàn thân được bao bọc bởi lớp áo giáp trắng dày.
Tuy nhiên, giờ đây chiếc áo giáp đã bị Hoa Hoa cắn ra một vết thương hình lưỡi liềm kinh khủng.
Áo giáp không vỡ hoàn toàn, chất liệu rất đặc biệt, chắc chắn là trang bị chuyên dụng của đội đặc nhiệm.
Thật tiếc nó đã vỡ, Trương Dịch định mang về nghiên cứu sau.
Lúc này, Hoa Hoa bất ngờ kêu "meo meo" với Trương Dịch.
Trương Dịch quay lại, thấy Hoa Hoa hướng cái đầu về phía người phụ nữ kia. "Hả? Sao thế?"
Trương Dịch nhận ra đó chính là người phụ nữ xâm nhập trú ẩn của hắn.
Nếu không phải vì năng lực kì quái của cô ta, Trương Dịch cũng đâu có ý định quyết tâm giết chết dữ vậy.
Dù sao, trú ẩn là nơi hắn cảm thấy an toàn nhất hiện tại. Hắn tuyệt đối không cho phép bất cứ ai xâm phạm!
Lúc này, cô ta đã cứng đơ vì lạnh, nhưng bộ đồ bó sát màu trắng rõ ràng không tầm thường, chắc chắn có khả năng phòng thủ rất mạnh.
Nhưng mặc quần áo mỏng manh như vậy trong thời tiết này, chắc chắn cũng liên quan đến dị năng của cô.
Trương Dịch đi tới, dự định khám xét xác cô ta.
Vừa chạm tay vào thi thể, hắn chợt cảm thấy như bị giật điện, một cảm giác khó tả ùa vào não hắn!
Giống như bản năng sinh học tiềm ẩn được đánh thức.
Bên cạnh, Hoa Hoa nhướn ngươi, kêu meo meo.
Trương Dịch nuốt nước bọt, hắn hiểu tại sao Hoa Hoa bảo hắn tới xem xác người phụ nữ này.
Bởi vì trong đầu hắn có tiếng nói bảo rằng hắn có thể chiếm lấy sức mạnh của người phụ nữ này!
Trương Dịch đặt tay lên trán cô ta, một luồng năng lực mạnh mẽ nhanh chóng trào qua cánh tay đi vào cơ thể hắn.
Cảm giác khoan khoái đó khiến Trương Dịch phấn khích đến mức muốn hò hét lên!
Đây là lần đầu hắn hấp thụ sức mạnh của dị nhân khác!
Sau khi chiếm đoạt sức mạnh Tạ Hoan Hoan, Trương Dịch rõ ràng cảm nhận được bản thân mình càng trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Giống như một người đói khát đã được ăn no, cảm thấy khắp cơ thể tràn đầy năng lượng.
"Ra là sức mạnh của dị nhân cũng có thể hấp thụ lẫn nhau à?"