Chương 544: Kết tỉnh của tình yêu là em bé?
Chương 544: Kết tỉnh của tình yêu là em bé?Chương 544: Kết tỉnh của tình yêu là em bé?
Các học sinh không phải là ngư dân, việc bắt cá trên băng là điều họ không làm được.
Lương Duyệt quá mềm lòng, không nỡ cướp đoạt thực phẩm từ những người già và trẻ em.
Vì vậy, cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tìm Trương Dịch tại nơi ẩn núp, hy vọng hắn sẽ cung cấp một chút thực phẩm cho họ theo thỏa thuận trước đó.
"Trương Dịch, giờ chúng ta đã an toàn. Có nên suy nghĩ về việc có một đứa bé không?"
Giọng nói dịu dàng của Chu Khả Nhi vang lên trong phòng.
Cô nằm trên giường lớn, mặc chiếc áo ngủ lụa màu đen, cơ thể mềm mại phần nào nên lộ thì lộ ra.
Nhờ việc luyện tập thường xuyên, cô sở hữu thân hình thon dài, cân đối, hoàn hảo với những đường cong nơi cần thiết.
Trương Dịch nằm trên đùi mềm mại của cô, hưởng thụ bàn tay cô xoa bóp.
"Tại sao lại có ý nghĩ đó? Nếu có con, mỗi ngày sẽ phải lo lắng cho dứa bé. Ta thích tận hưởng niềm vui hiện tại, không muốn nghĩ xa xôi," Trương Dịch nói.
Hắn không có ý định có con vào lúc này.
Thứ nhất, hắn không muốn con cái ảnh hưởng đến cuộc sống thoải mái hiện tại của mình.
Thứ hai, thế giới bây giờ không yên ổn, có thể đối mặt với nguy cơ bất cứ lúc nào.
Có con sẽ tăng thêm gánh nặng.
Chu Khả Nhi mím môi: "Nhưng ta muốn có một dấu hiệu kết tinh của tình yêu với ngươi!"
Cô lo lắng với việc ngày càng có nhiều phụ nữ xinh đẹp bên cạnh Trương Dịch.
Trong thế giới này, nhiều phụ nữ lo ngại bạn trai mình bị quyến rũ bởi phụ nữ khác.
Chu Khả Nhi hy vọng có thể củng cố vị thế của mình qua việc sinh con. cười nói với cô.
"Cách gì?" Chu Khả Nhi tò mò hỏi.
Chu Khả Nhi mở to đôi mắt xinh đẹp, tò mò hỏi.
"Hãy giữ gìn vẻ đẹp của khuôn mặt và thân hình ngươi, và hãy nghiên cứu kỹ thuật kỹ lưỡng hơn nữa."
Trương Dịch nói một cách hài hước.
Chu Khả Nhi mắc cỡ, vươn đôi ngón tay thon dài trắng nốn như ngọc, chạm nhẹ vào lồng ngực của hắn.
Ánh mắt của cô lấp lánh tinh nghịch, rồi cô cúi đầu lại gần tai Trương Dịch.
"Ai da, ngươi chỉ biết trêu chọc ta thôi! Nhưng làm thế nào một mình ta có thể luyện tập được chứ?"
Trương Dịch cảm thấy một chút bứt rứt trong lòng.
Tuy nhiên, hắn hiện đang trong giai đoạn suy yếu, không tránh khỏi cảm giác bất lực.
"Quá đáng ghét! Ngươi chỉ thể hiện mình lúc này thôi, đợi khi cơ thể ta phục hồi, ta sẽ cho ngươi biết sức mạnh của ta!"
"Hừ, vậy ta đợi ngươi đấy!"
Trong lúc hai người trao nhau ánh mắt tình tứ, bên ngoài bỗng nhiên có tiếng gõ cửa.
"Trương Dịch, Lương Duyệt đến đây, cô ấy muốn gặp ngươi."
Đó là giọng của Vưu đại thúc.
Trong ba người, chỉ có cơ thể của Vưu đại thúc không bị ảnh hưởng bởi thuốc kích thích.
Dù sao năng lực dị năng của hắn là tăng cường cơ thể, có khả năng chống chịu mạnh mẽ với thuốc.
Do đó, tác dụng phụ từ sớm được loại bỏ.
Trương Dịch nghe Lương Duyệt đến, miệng lập tức lộ ra nụ cười mỉa mai.
Mọi chuyện đều diễn ra theo dự đoán của hắn.
Lương Duyệt có thể đưa các học sinh ra ngoài không khó, nhưng cô, một người võ sĩ, làm sao nuôi dưỡng những học sinh đó ăn uống?
Kết quả là không phải vẫn phải nhờ cậy vào hắn!
"Lần này ngươi còn không phải tùy ý ta bóp lấy?" Trương Dịch cười khúc khích một cách kỳ quái.
Chu Khả Nhi nhìn hắn với vẻ mặt ngạc nhiên: "Ngươi không phải đang có ý định xấu với Lương lão sư đấy chứ?"
Trương Dịch ngồi xuống một cách lười biếng và tát nhẹ vào mông cô.
"Bốp!" - Tiếng vỗ vang lên, vô cùng vang dội.
"Đừng nói lung tung, đó là trao đổi công bằng!" Trương Dịch cười nói, đứng dậy khỏi giường và đi mở cửa cho Vưu đại thúc.
Khi cửa mở, Vưu đại thúc hỏi hắn: "Lương Duyệt đang chờ ở cửa. Có cho cô ấy vào không?"
"Mời cô ấy vào, ta cũng có việc muốn nói chuyện với cô ấy."
Trương Dịch thích Lương Duyệt bởi vì cô ấy kiên định và có lòng tự trọng nghề nghiệp.
Hắn thích người tốt, thiện lương và chân thành, vì giao tiếp với những người như vậy hắn không bao giờ thua thiệt.
Với khả năng chiến đấu xuất sắc của Lương Duyệt, Trương Dịch chắc chắn muốn giữ cô ấy trong tầm tay mình.
Trương Dịch bước vào phòng khách, và Dương Mật nhanh chóng tiến lại để hỗ trợ hắn.
"Không cần, ta chưa yếu đến mức đó," Trương Dịch từ chối và nói với cô: "Làm ly cà phê nóng đi."
Khi Dương Mật nói cô không biết Lương lão sư thích uống gì, Trương Dịch đề xuất: "Cứ pha Cappuccino, bây giờ dù cho đổ nước sôi để nguội vào cô ấy cũng sẽ thích!"
Dương Mật đi pha cà phê, trong khi Trương Dịch mở cửa cho Lương Duyệt.
Đây là lần đầu tiên Lương Duyệt bước vào nơi ẩn náu này.
Cô không khỏi ngạc nhiên trước không gian hoành tráng, giống như một cung điện giữa thời tận thế.
Lương Duyệt từng ghé thăm Trần Hi Niên ở kho Đệ Nhất Sinh Mệnh, nơi có độ hoa lệ không thể so sánh với nơi ẩn núp của Trương Dịch!
Dù sao, căn cứ Tây Sơn chỉ là nơi tạm trú, được xây dựng từ lâu, chủ yếu để tránh chiến tranh và thiên tai.