Chương 977: Ra lệnh chứ không phải thương lượng
Chương 977: Ra lệnh chứ không phải thương lượngChương 977: Ra lệnh chứ không phải thương lượng
Trong đám đông, có một người đàn ông toàn thân quấn vải trắng đứng dậy.
Hắn ta nhìn chằm chằm vào Chu Chính, vẻ mặt âm u nói: "Ý của Đại khu Giang Nam là muốn thu hết chúng ta vào biên chế, sau đó tuỳ ý các người sai bảo ư?"
"Nếu làm gì chúng ta cũng phải nghe theo sự sắp xếp của các người thì chẳng phải trở thành con rối rồi sao?"
Phía dưới lập tức vang lên một trận tiếng tán thành.
Còn vẻ mặt của Chu Chính vẫn không hề thay đổi.
Chỉ là đột ngột, mọi người đều nghe thấy một tiếng gió nhỏ vang thoang thoảng bên tai.
Ngay sau đó, đầu của dị nhân kia liền bay cao khỏi cổ.
Máu tươi bắn tung tóe, bắn lên mặt của mấy người bên cạnh.
Thân hình hắn ta còn đứng đó, nhưng đầu thì rơi lăn xuống cái bàn trước mặt.
Ánh mắt Trương Dịch ngưng lại, hắn đã kịp bắt trọn mọi thứ vừa xảy ra.
Dị nhân kia cách sân khấu chủ tịch ít nhất là ba mươi mét, nhưng vào khoảnh khắc đó, thủ vệ đứng sau Chu Chính bỗng nhiên ra tay.
Hắn ta bắn ra từ trong tay áo phải ba sợi thép rất mảnh, cắt đứt đầu của dị nhân kia ngay giữa không trung!
Chỉ là tốc độ ra tay của hắn ta quá nhanh, nên không ai tại hiện trường kịp phản ứng!
"Vèo!"
Ba sợi thép sáng loáng trên không trung, lại quá mảnh, nếu không nhìn kỹ thì căn bản chẳng nhìn thấy.
Chỉ là do trên đó còn vương lại một chút máu vừa bắn ra nên mọi người mới để ý tới.
Tôn Lộc Huyền thu hồi sợi thép của mình, sau đó từ tốn chỉnh lại đôi găng tay da dê màu đen, rồi mới thu tay ra đằng sau, cười tủm tỉm nhìn về phía cả hội trường.
Lúc này, cả hội trường lại lần nữa trở nên im ắng.
Bởi vì, những người vừa lên tiếng, rất nhiều người đều biết, chính là thủ lĩnh một thế lực ở thành phố Từ Xuyên!
Người ta nói rằng thực lực của hắn rất mạnh, là dị nhân cấp Delta, ngang hàng với Tiêu Hồng Luyện và Ngụy Định Hải.
Nhưng ngay cả một dị nhân như thế, lại bị chém đầu chỉ bằng một chiêu!
Đây chính là sự răn đe mạnh mẽ đến nhường nào?
Người lính cảnh vệ đó nếu có thể giết chết dị nhân áo trắng kia trong nháy mắt thì đương nhiên cũng có thể giết chết phần lớn dị nhân có mặt tại hiện trường chỉ trong nháy mắt!
Đôi mắt của Trương Dịch trở nên sâu thằm hơn.
"Người lính cảnh vệ bên cạnh Chu Chính đúng là có thực lực khủng bố! Có lẽ còn mạnh hơn cả Biên Quân Vũ!"
Ngoài một số vùng như Bạo Tuyết Thành và Thành phố Thiên Hải, những nơi khác thuộc mười ba thành phố của đại khu Giang Nam chưa từng giao tiếp với trung tâm đại khu Giang Nam.
Tự nhiên họ cũng không hiểu rằng sức mạnh của họ so với sức mạnh hàng đầu của Bạo Tuyết Thành còn kém rất xa!
Chỉ là ở trong phạm vi lãnh địa của mình thì tự xưng bá đã khiến họ có sự tự tin nên tạo ra sai lầm.
Khiến họ còn cho rằng mình có tư cách để nói chuyện ngang hàng với Chu Chính.
Tuy nhiên, mặc dù hiện tại bọn họ chỉ cách Chu Chính vài chục mét, nhưng xét về quyền hạn và thực lực mà họ đang nắm giữ thì chẳng khác nào cách nhau cả một vực thẳm!
Một dị nhân kinh ngạc lẩm bẩm: "Hắn ta... hắn ta thực sự đã ra tay sao!"
Một đòn đánh của Tôn Lộc Huyền đã phá vỡ ảo tưởng của khá nhiều người.
Theo sau hành động của Tôn Lộc Huyền, cánh cửa lớn của hội trường ở phía sau và hai bên cũng được mở rộng.
Bách Lý Trường Thanh dẫn theo đội viên của Đội Hắc Bào cùng với rất nhiều Yên Vân Vệ xuất hiện.
Bầu không khí tại hiện trường trở nên nghiêm trọng!
Ngay cả Đặng Thần Thông cũng vặn tay mình lại, ánh mắt lạnh lẽo, miệng nở nụ cười mỉa mai. hoảng loạn phần nào.
Trong mắt Trương Dịch lóe lên một tia sáng, tuy hắn không cho là Bạo Tuyết Thành sẽ ra tay thực hiện cuộc đại thanh trừng nhưng hắn vẫn phải chuẩn bị sẵn sàng để chạy trốn.
"Khụ khụ!"
Lúc này, giọng nói của Chu Chính vang lên từ loa phát thanh.
"Đừng hiểu lầm!"
Hắn ta nhìn chằm chằm vào đám đông trong hội trường, lạnh lùng nói: "Ta không thương lượng với các người đâu, chỉ thông báo cho các người thôi!"
"Bất kỳ thành viên nào từ chối gia nhập Liên minh siêu năng đều bị coi là phản đối Liên minh và phản đối toàn bộ đại khu Giang Nam!"
"Và những thế lực hay cá nhân như vậy thì không cần phải tồn tại trên vùng đất này nữa!"
Trương Dịch nở một nụ cười tỏ vẻ không quan tâm trên khóe miệng.
Đúng vậy, hắn đã sớm nhận ra điều này.
Nhưng hắn không ngờ rằng lại có nhiều kẻ ngốc đến vậy để lý luận với một gã khổng lồ như đại khu Giang Nam.
Thậm chí, có một số người còn dám công khai đứng lên lên tiếng phản đối thực trạng.
Có lẽ não của họ đã bị đóng băng bởi nhiệt độ âm hơn 60 độ.
Mọi chuyện đều nằm trong dự liệu của Trương Dịch.
Suy cho cùng trước đó hắn đã trao đổi với Bách Lý Trường Thanh, biết được cả những cân nhắc của đại khu Giang Nam.
Nói thật lòng thì đại cam thấy hành động này cũng khá hợp lý.
Nếu Trương Dịch đứng ở vị trí của Chu Chính, hắn cũng sẽ áp dụng chiến thuật như thế.