Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1003 - Chương 1008: Thật Quá Tàn Nhẫn

 Chương 1008: Thật Quá Tàn Nhẫn Chương 1008: Thật Quá Tàn Nhẫn Chương 1008: Thật Quá Tàn Nhẫn

Tần Thiên tuy bị chế trụ pháp lực, nhưng năng lực thể chất của hắn lại không có mất, y nguyên cường hãn vô cùng, tốc độ tuy không đạt được trình độ thuấn di, nhưng cũng coi là cấp tốc, cái này lại để cho các trưởng lão đại gia tộc môn phái đều chấn động, Tần Thiên làm sao có thể còn có tốc độ như vậy.

- Đi chết đi!

Cả người Tần Thiên trực tiếp xông vào bên trong đám trưởng lão các đại gia tộc môn phái, huy động chiến kiếm, hung hăng chém giết.

- XÍU... UU!!

- A!

Một kiếm xuống dưới, trong chớp mắt Tần Thiên trực tiếp tước đoạn vũ khí của một tên trưởng lão, chiến kiếm chém đứt luôn hai tay của hắn, rơi trên mặt đất, máu tươi phún ra ngoài rơi vãi.

Cùng lúc đó, Tần Thiên cũng là lọt vào bốn năm đạo công kích, đủ loại vũ khí nện ở trên người hắn, nhưng giờ phút này thân thể Tần Thiên cứng rắn như Chiến Khí, căn bản không phải đám lão già thiếu khuyết pháp lực này có khả năng động tới.

- Đinh đương!

- Ầm!

Từng đợt tiếng sắt thép va chạm vang lên ... , tất cả vũ khí đánh tới trên người Tần Thiên đều bị đánh bật ra, Tần Thiên lông tóc không tổn hao gì, chỉ là quần áo rách rưới một chút, người của các đại gia tộc môn phái há hốc mồm, đây là chuyện gì xảy ra, tại sao có thể như vậy, trong quần áo hắn che giấu thép tấm sao.

- Hừ! Chỉ bằng đám già các ngươi mà muốn giết ta, làm tổn thương ta các ngươi đều làm không được, hãy để cho ta tới giết các ngươi!

Tần Thiên nhìn đám lão gia hỏa này ngu ngốc này, chiến kiếm mãnh liệt vung lên, trong chớp mắt đầu một trưởng lão rớt xuống, máu tươi phun đầy mặt các trưởng lão khác, tức khắc làm bọn chúng giựt mình tỉnh lại, nhao nhao lui về phía sau, không dám đi lên công giết Tần Thiên.

Khốn khiếp, như thế nào đao thương bất nhập, cái này còn đánh thế nào, thấy thế nào đều giống như Tần Thiên không có bị chế trụ pháp lực.

- Như thế nào, lão gia hỏa, sợ sao!

Tần Thiên nhìn đám người này, đầy mặt khinh thường, lắc lắc chiến kiếm trong tay, máu tươi bắn ra bốn phía, dọa mấy trưởng lão lui về phía sau, miễn cho bị Tần Thiên một kiếm chém giết.

- Hừ! Ma đầu, ngươi bất quá ỷ vào vũ khí lợi hại mà thôi, có bản lĩnh ngươi bỏ vũ khí xuống, chúng ta công bình đấu, nhìn xem ai lợi hại!

Một trưởng lão chỉ vào Tần Thiên, không biết xấu hổ quát lên.

- Đúng đấy, ngươi bất quá ỷ vào vũ khí lợi hại mà thôi, bỏ vũ khí xuống, chúng ta cùng ngươi đánh!

Có thêm một người không biết xấu hổ hô.

- Bỏ vũ khí xuống!

- Bỏ vũ khí xuống, ngươi dám không, ma đầu!

Trong nháy mắt, tất cả lão gia hỏa đều vô liêm sỉ hô hào Tần Thiên bỏ vũ khí xuống cùng bọn họ chiến đấu, đám người này da mặt còn dày hơn so với tường gạch, không có biện pháp, bọn hắn biết rõ, Tần Thiên nếu không buông chiến kiếm, bọn họ một điểm năng lực đối kháng đều không có, chỉ có thể bị giết, vì mạng sống, cũng chỉ có thể không biết xấu hổ, dù sao bọn hắn cũng không phải lần đầu tiên không biết xấu hổ, sự tình không biết xấu hổ bọn hắn làm nhiều, không kém lúc này, chỉ cần có thể giết Tần Thiên, mặt mũi tính là cái gì.

- Đám lão già không biết xấu hổ, các ngươi dám một đấu một sao!

Thanh Nhi ở phía xa nghe những lão gia hỏa kia nêu yêu cầu vô lý, tức khắc giận dữ, một đám người vây công Tần Thiên, đánh không lại còn cầu Tần Thiên bỏ vũ khí xuống cùng bọn họ đánh, Thanh Nhi từ lúc chào đời tới nay chứng kiến việc làm này tính là vô sỉ nhất.

Tần Thiên nhìn đám lão gia hỏa trước mặt, không biết nói cái gì cho phải, chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười:

- Các ngươi quả nhiên đớp cứt ăn quá nhiều, đều quên mình là người, một đám người tới giết ta, đánh không lại ta còn yêu cầu ta bỏ vũ khí xuống cùng các ngươi quần ẩu, tốt hôm nay ta sẽ thanh toàn các ngươi, cho các ngươi biết rõ, cái gì gọi là thực lực tuyệt đối, cho các ngươi nếm nắm đấm của ta lợi hại.

Tần Thiên nói xong trực tiếp ném chiến kiếm vào trong giới chỉ, tay không tấc sắt đối mặt đám lão gia hỏa này.

Nguyên một đám xem xét, tức khắc đại hỉ, không nghĩ tới Tần Thiên ngu như vậy, nói không dùng vũ khí thì không dùng vũ khí, quá ngốc.

- Mọi người lên, giết hắn!

Một trưởng lão lập tức hưng phấn nói, dẫn đầu cầm một thanh nhuyễn kiếm giết qua phía Tần Thiên, vui mừng không được, Tần Thiên không thể dùng vũ khí, nhưng bọn hắn cũng không nói là không dùng.

- Đi chết đi!

Trưởng lão này một kiếm hung hăng đâm tới mi tâm Tần Thiên, tốc độ cực kỳ nhanh chóng, lực lượng cũng rất lớn, tuy bị cấm đi pháp lực, nhưng là đều là tu luyện giả, vẫn còn có chút nội tình, chỉ có điều không có lợi hại như Tần Thiên mà thôi.

- Chết là ngươi!

Tần Thiên hét lớn, thân hình mãnh liệt mà động, rất linh xảo tránh đi một kiếm này, vọt đến bên cạnh, khẽ vươn tay, bàn tay vững vàng bắt lấy nhuyễn kiếm của hắn, mãnh liệt kéo một phát, trong chớp mắt kéo trưởng lão này đến trước mặt mình.

Trưởng lão này tức khắc kinh hãi, vội vàng dùng một quyền nện đi qua Tần Thiên.

- So nắm đấm, ngươi đi chết đi!

Tần Thiên hung hăng nghênh đón một quyền.

- Bành!

- Rắc!

- A!

Tiếng kêu thảm thiết trong chớp mắt bắt đầu từ trong miệng trưởng lão phát ra tới, tay trái hắn trực tiếp vặn vẹo, cong lại như hình trăng khuyết, cực kỳ dọa người.

Tần Thiên một chiêu đắc thủ, buông chiến kiếm ở tay trái, trực tiếp nắm chặt cổ áo lão gia hỏa này, vững vàng bắt lấy, tay phải nhanh chóng ra tay, hai ngón trực tiếp hung vào hắn trong mắt hắn.

- PHỐC XÍU... UU!!

- A!

Bình Luận (0)
Comment