- Bạch Linh cô nương, cô không sao chớ!
Đúng lúc này, Tần Thiên xoay người, nhìn về phía Bạch Linh bị thương, Thanh Nhi đang đỡ nàng, thương tổn cực kỳ nghiêm trọng, trên người xuất hiện rất nhiều vết trảo, hiển nhiên là cấm quỷ tổn thương.
- Tôi không sao, bị thương đôi chút, rất nhanh là tốt rồi, các ngươi cẩn thận một chút, nơi này có cấm quỷ qua lại, cực kì khủng bố!
Bạch Linh gian nan nói, dường như đứng không vững, trong miệng phun máu tươi, Tần Thiên xem xét, tức khắc sốt ruột, vội vàng thu hồi chiến kiếm, khẽ vươn tay, ôm lấy Bạch Linh.
- Đi, chúng ta đi chữa thương trước, Thanh Nhi, Bạch Linh, các cô không nên chống cự, ta mang hai người đi một chỗ an toàn!
Tần Thiên nói xong liền kích động chiếc nhẫn, ba người cùng biến mất nguyên chỗ, tiến vào trong chiếc nhẫn không gian.
Trên đỉnh núi, bọn người Lăng Vũ đang tu luyện, đột nhiên tiến đến ba người dọa họ kêu to một tiếng.
- Chuyện gì xảy ra!
Lăng Vũ chứng kiến Bạch Linh rõ ràng bị thương nặng, sắc mặt tức khắc đại biến, yêu thú siêu cấp cảnh giới tám sao rõ ràng bị thương, quá không thể tưởng tượng nổi, chẳng lẽ nàng gặp được cao thủ cảnh giới chín sao.
- Đợi lát lại nói cho em!
Tần Thiên nói xong ôm Bạch Linh vội vã đi vào trong phòng, ôm Bạch Linh vào bên trong gian phòng của mình, đặt trên giường.
- Nhanh, Vũ nhi, đi ngắt lấy một ít Linh Dược tới!
Tần Thiên nhìn Lăng Vũ nói.
- Không cần, ta có!
Thanh Nhi vừa lộn tay, lập tức xuất hiện mấy khỏa linh quả, thiên địa linh khí cực kỳ nồng đậm, Tần Thiên lập tức tiếp nhận, đưa đến miệng Bạch Linh.
- Đến, hé miệng, Bạch Linh cô nương!
Tần Thiên thò tay bóp vỡ linh quả, hóa thành chất lỏng, chảy đến trong miệng Bạch Linh, hóa thành năng lượng rất nhanh chữa trị thân thể Bạch Linh, bên trong không gian này, không có bất luận áp chế gì, thực lực Bạch Linh cùng Thanh Nhi đều khôi phục đến cảnh giới tám sao, cái này đối với việc chữa trị thương thế rất có lợi, không mấy phút thời gian, thân thể Bạch Linh đã phục hồi như cũ khí tức cũng là nhanh cường thịnh... , Tần Thiên nhìn không có việc gì, tức khắc buông lỏng một hơi, vẻ lo lắng trên mặt Thanh Nhi cũng trong chớp mắt biến mất.
- Tôi không sao, cám ơn anh Tần Thiên!
Bạch Linh nhìn Tần Thiên ôn nhu cười cười, từ trên giường ngồi dậy.
- Không có việc gì thì tốt rồi!
Tần Thiên cười cười, nhìn Bạch Linh, phát hiện quần áo trước ngực Bạch Linh đã phá, một khi ngồi xuống, quần áo tức khắc tản ra bên ngoài, hai tòa núi tuyết trắng mềm mại tức khắc lộ ra rất nhiều, cơ hồ có thể chứng kiến hai tiểu bồ đào màu đỏ kia.
- A!
Bạch Linh phát hiện mình xuân quang trước ngực mình, tức khắc kêu lên một tiếng duyên dáng, vội vươn tay bảo vệ trước ngực, sắc mặt đỏ thẫm.
- Khục khục, cái kia, các cô trò chuyện, tôi ra ngoài một chút!
Tần Thiên cũng rất xấu hổ, vội vàng quay người đi ra bên ngoài.
- Sắc lang!
Thanh Nhi ở phía sau nhỏ giọng nói thầm một câu.
Tần Thiên đi ra bên ngoài, phát hiện yêu thú Tiểu Bạch rõ ràng đứng ở cửa ra vào, bộ lông toàn thân đứng lên, giống như một đám gai, nhìn hai người Thanh Nhi trong phòng lộ ra bộ dáng hung ác.
- Như thế nào, tiểu gia hỏa!
Tần Thiên khẽ vươn tay, ôm lấy nó... , rất là khó hiểu.
- Cót kẹtzz!
Móng vuốt yêu thú Tiểu Bạch chỉa vào hai người Thanh Nhi trong phòng, lộ ra vẻ sợ hãi, đồng thời lại tựa như tuyên chiến, không biết là cái gì.
- Yên tâm, các nàng sẽ không đả thương ngươi!
Tần Thiên vội vàng sờ sờ đầu yêu thú Tiểu Bạch, cho rằng yêu thú Tiểu Bạch có thể là yêu thú, gặp được yêu thú cường đại, do đó trời sinh ra vẻ sợ hãi.
- Ự... C chít chít (zhitsss) Ự... C chít chít (zhitsss)!
Yêu thú Tiểu Bạch nghe được Tần Thiên nói, tức khắc hòa hoãn rất nhiều, bất quá vẫn mặt đầy cảnh giới nhìn hai nữ.
- Được rồi, chúng ta đến bên cạnh đi!
Tần Thiên nhìn yêu thú Tiểu Bạch như vậy liền dẫn nó đi đến gian phòng của Thiên Hà, Thiên Hà y nguyên vẫn còn tu luyện trong đó, Tần Thiên vốn cho rằng nàng sẽ ở trong vòng vài ngày tỉnh lại, không nghĩ tới đến bây giờ cũng còn không có tỉnh lại, lại để cho Tần Thiên rất là phiền muộn.
- Vợ của anh, em đến cùng lúc nào mới tỉnh lại!
Tần Thiên nhìn Thiên Hà, thò tay sờ sờ mặt nàng, hôn môi nàng một cái, lập tức ngồi xuống ở một bên.
Vừa lúc đó, Thiên Hà chậm rãi mở mắt ra, tỉnh lại, dọa Tần Thiên kêu to một tiếng, đậu đen rau muống, đây là câu chuyện cổ tích sao, hoàng từ hôn công chúa ngủ trong rừng, sau đó công chúa tỉnh lại.
- Tần Thiên!
Thiên Hà nhìn Tần Thiên, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười cực kỳ cao hứng, trực tiếp giang hai tay ôm qua Tần Thiên, Tần Thiên cũng lập tức để yêu thú Tiểu Bạch ở một bên, thò tay ôm lấy Thiên Hà, ôm thật chặt.
- Vợ của anh, em rốt cục tỉnh lại!
- Tần Thiên, em trước giờ đều có ý thức, anh đến bao nhiêu lần em đều nhớ rõ, bất quá em không cách nào khống chế mình tỉnh lại, thân thể đều tu luyện, thẳng đến bây giờ mới tỉnh lại, rất nhớ anh!
Thiên Hà ôm Tần Thiên, nước mắt đều chảy ra.
- Anh cũng vậy!
Tần Thiên bưng lấy mặt Thiên Hà, hôn lên đôi môi anh đào của cô ấy, đầu lưỡi hai người trong chớp mắt quấn quít với nhau, bắt đầu kích hôn... , khó bỏ khó phân.
Yêu thú Tiểu Bạch bên cạnh nhìn hai người, tức khắc rất nhân tính hóa dùng móng vuốt che con mắt, xoay người sang chỗ khác.