- Hừ! Sắp chết đến nơi còn dám ở chỗ này liếc mắt đưa tình, nhanh chóng lấy Linh Dược trên người của ngươi còn có công pháp giao toàn bộ ra đây!
Một trưởng lão quát, cầm kiếm chỉ vào Tần Thiên, rất là hung hăng càn quấy.
- Cùng hắn nói nhảm cái gì, trực tiếp đi lên giết hắn rồi chúng ta tìm là tốt rồi!
Một trưởng lão khác nói.
- Không được, ma đầu này giết nhiều người của chúng ta như vậy, cứ như vậy thì hắn chết quá tiện nghi, nhất định phải tra tấn hắn một phát, nhục nhã hắn mới được, để cho hắn quỳ xuống, dập đầu van xin chúng ta, sau đó chậm rãi giết chết hắn!
Một trưởng lão âm tàn nói.
- Đúng, làm nhục hắn, chậm rãi giết chết hắn, giết đơn giản thì tiện nghi hắn rồi!
Có một trưởng lão nói, đệ tử khác cũng nhao nhao ủng hộ, kêu gào để cho Tần Thiên quỳ xuống.
Tần Thiên nhìn đám người này, rất là bình tĩnh, nhìn bọn hắn khinh thường nói:
- Các ngươi thực nghĩ đám các ngươi có thể giết ta sao, trong mắt của ta, chết là các ngươi, khuyên các ngươi nên tự mình kết liễu, nếu đợi đến lúc ta động thủ các ngươi chỉ có bầm thây!
- Cuồng vọng! Ở chỗ này tất cả mọi người không cách nào vận dụng pháp lực, dựa vào lực lượng cùng nhiều người, chúng ta có nhiều người, ngươi cho rằng ngươi còn có thể đánh chúng ta sao, chuyện cười, nhanh chóng chịu chết đi!
Trưởng lão kia chỉ vào Tần Thiên quát lớn, vô cùng kích động, hiển nhiên cho rằng Tần Thiên hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Nhưng dựa theo góc độ bình thường mà nói, hiện tại Tần Thiên thật sự hẳn phải chết không thể nghi ngờ, chỉ tiếc Tần Thiên là loại nghịch thiên làm sao dùng cách nghĩ của người bình thường mà đối đãi được.
- Rất tốt, ta đây cho các ngươi nhìn xem, là ai chết!
Tần Thiên cười nhạt một tiếng, chiến kiếm ra tay, nhìn về phía Bạch Linh cùng Thanh Nhi hai bên, ra hiệu các nàng động thủ, lập tức dẫn đầu giết đi ra.
- Chết đi!
Tần Thiên hét lớn một tiếng, một kiếm thẳng tắp chém đi xuống trưởng lão này, trưởng lão này đều không kịp phản ứng, trực tiếp bị Tần Thiên nhất đao chém thành hai nửa chết đi.
Mà tốc độ của Thanh Nhi cùng Bạch Linh càng nhanh, bọn họ ở chỗ này có thể bảo trì thực lực cảnh giới bốn sao, đối diện với mấy trưởng lão không cách nào sử dụng pháp lực, quả thực giống như thái thịt, Tần Thiên vừa giết một tên, các nàng đã giết bốn năm tên, rất là nhanh.
- Không tốt, bọn hắn còn có thể vận dụng pháp lực, chuyện gì xảy ra!
- Chạy mau!
Có người hô lớn, bị dọa hỏng, lập tức nhao nhao chạy trốn mọi nơi, ba người Tần Thiên cũng không đuổi giết, bởi vì trong này sát trận quá nhiều, đi loạn chỉ có thể là kết cục chết.
- Oanh!
- A!
- A!
Trong nháy mắt, những người chạy trốn kia toàn bộ đều bị sát trận xoắn giết nát bấy, còn lại mấy tên vốn muốn chạy trốn, chứng kiến loại tình huống này, tức khắc liền dừng lại, bay thẳng đến ba người Tần Thiên quỳ xuống, cầu xin tha thứ.
- Tần Thiên, ta thề, chúng ta không bao giờ đuổi giết ngươi nữa, van cầu ngươi tha cho chúng ta!
- Đúng vậy, chúng ta có mắt không thấy Thái Sơn, nhiều lần đắc tội, van cầu ngươi thả chúng ta!
Nguyên một đám không biết xấu hổ cầu xin tha thứ.
- Tốt ta tha các ngươi, cho các ngươi giải thoát, đi Địa Ngục mà giải thoát!
Tần Thiên cười lạnh nói, vung chiến kiếm lên, đầu người rơi xuống đất, đối với địch nhân, Tần Thiên từ trước đến nay sẽ không nương tay, bởi vì nhân từ đối với địch nhân, là tàn nhẫn đối với chính mình.
- Đi thôi!
Tần Thiên thu hồi chiến kiếm, vơ vét trên thân người chết một phen, lấy túi trữ vật cũng chúng đi, thu lại, ba người lập tức tiếp tục đi tới phía trước.
Rất nhanh liền tới tòa núi nhỏ hình đầu rồng trước mặt, nơi này thiên địa linh khí cực kỳ nồng đậm, Bạch Linh mang theo hai người Tần Thiên rất nhanh đi đến mặt sau Long Thủ Sơn. Chỗ đó truyền đến một hồi thanh âm nước chảy, bay qua đi xem xét, thì ra chỗ đó có một thác nước nhỏ, một cái ao đường kính hơn mười mét xuất hiện tại đó, một dòng suối nhỏ rộng một mét chảy tới hướng xa xa.
- Thật nồng đậm, nước nơi này đều là linh khí hóa thành sao!
Tần Thiên nhìn suối nước cả kinh nói.
- Nước nơi này đều là theo nội bộ linh mạch chảy ra, nội hàm linh khí phong phú, đối với tu vi cực kỳ có trợ giúp, ngươi có thể thu lại một chút, về sau bị thương sẽ cần dùng đến!
Bạch Linh nói, vừa nói xong, lại phát hiện Tần Thiên không thấy, xem xét, thì ra Tần Thiên đã ở tại dòng suối ra sức múc nước, tức khắc Bạch Linh im lặng một hồi.
Tần Thiên trực tiếp chứa linh thủy này vào mấy thùng nước, sau vài thùng nước, máy nước nóng cùng bồn tắm trong nhà đều tràn đầy, tắm rửa cũng dùng cái này, ngu sao mà không muốn.
- Thanh Nhi, em ở nơi này nhìn xem, chị đi vào bên trong nhìn gốc Tụ Linh Thảo còn ở đó hay không!
Bạch Linh nhìn Thanh nhi nói, nói xong trực tiếp nhảy lên, chui vào bên trong thác nước, đi vào bên trong, bởi vì trong này có sơn động, lần trước Bạch Linh ở bên trong phát hiện Tụ Linh Thảo.
Đi vào bên trong, Bạch Linh liền chứng kiến chính giữa huyệt động có một cây xanh cao khoảng 30cm màu xanh lá đứng ở đó, tổng cộng tám phiến lá cây, cực kỳ nhỏ, chưa đủ móng tay, cảm giác cũng mảnh như sợi tóc, toàn thân kim óng ánh sáng long lanh, giống như lục phỉ thúy, bộc phát ra thiên địa linh khí cực kỳ nồng đậm, thiên địa linh khí bốn phía xung quanh cũng không ngừng hướng phía nó hội tụ lại.
- Quá tốt, không nghĩ tới vẫn còn!
Bạch Linh tức khắc đại hỉ, lập tức thò tay đi ngắt lấy.
- XÍU... UU!!
Vừa lúc đó, một con Thiềm Thừ (con cóc) cự đại toàn thân bích lục đột nhiên từ chỗ sâu ở trong huyệt động nhảy ra, rơi vào bên cạnh Tụ Linh Thảo, nhìn chằm chằm lấy Bạch Linh.