- Không có việc gì, tôi ăn hết, cũng không bao nhiêu tiền, ưa thích là tốt rồi, phục vụ viên, cho thêm hai bình Rafael82 năm!
Tần Thiên phân phó nói, nói tiếp:
- Kiều Hi, Chỉ Nhược, các cô còn muốn cái gì, cứ chọn.
Hai nữ nhìn nhiều món ăn như vậy, đều lắc đầu, không cần.
- Vậy được rồi, trước như vậy, hạ đơn!
Tần Thiên nhìn phục vụ viên nói,
- Tốt, tiên sinh, ngài chờ một chốc!
Phục vụ viên lập tức làm theo,
Tần Thiên dám chọn, bọn hắn dám làm, bọn hắn không sợ ăn cơm chùa, dám ăn một lần, cam đoan cho ngươi cả đời thống khổ vô cùng.
- Sắc lang chết tiệt, không nên trả tiền không nổi bị chủ nhà hàng bắt lại, bổn tiểu thư sẽ không giúp anh tính tiền đâu.
Tống Thiến nhìn Tần Thiên nói, nhìn Tần Thiên rõ ràng không đau lòng, ngược lại tăng thêm hai bình rượu quý, tức khắc rất là khó chịu.
- Yên tâm, một bữa cơm mà thôi, tôi còn chi được!
Tần Thiên cười cười nói.
- Hừ!
Tống Thiến bĩu môi, không để ý tới Tần Thiên.
Giờ phút này, trên đỉnh cao ốc đối diện nhà hàng Khải Duyệt, một người đàn ông ngoại quốc áo trắng nhìn chằm chằm vào Tần Thiên bên này cười lạnh, bên cạnh hắn, một máy bắn tỉa hạng nặng đặt ở nơi đó.
- Tần Thiên, mày hôm nay là của tao!
Người đàn ông ngoại quốc lẩm bẩm tiếng Châu Á sứt sẹo chậm rãi nói.
Rất nhanh, đồ ăn đã dọn lên, mọi người bắt đầu ăn, đồ ăn cho hai mươi mấy người, đối với bốn người mà nói, thật sự là quá nhiều, bất quá Tần Thiên không thể dựa theo người bình thường mà tính toán, cho nên đồ ăn cũng chỉ vừa đủ mà thôi.
Tống Thiến vừa mới còn có chút bận tâm, mình trả thù Tần Thiên làm lãng phí nhiều đồ ăn như vậy, hiện tại xem ra, hoàn toàn không cần lo lắng, Tần Thiên ăn tựu như là heo, không thể dùng chén đến tính nữa, hẳn là dùng thau lớn làm đơn vị tính toán.
- Rất không sai, đồ ăn nơi này rất ngon!
Tần Thiên vừa ăn, vừa nói, thò tay rót cho mọi người một người một ly rượu đỏ, một bên uống một bên ăn, rất khoái hoạt.
- Thế nào, các cô nghĩ ra chỗ nào chơi buổi chiều chưa, là đi mua sắm, hay là đi tham quan nhà bảo tàng các loại.
Tần Thiên nhìn Tống Thiến cùng Kiều Hi hỏi.
- Tôi muốn đi mua sắm, tôi muốn anh tính tiền, tôi muốn mua cùng anh!
Tống Thiến nhìn Tần Thiên bộ dáng rất tức giận, dường như Tần Thiên ăn hiếp mình.
- Không có vấn đề, bao nhiêu tôi đều tính tiền!
Tần Thiên tùy ý cười nói, không có chút nào để ở trong lòng, lập tức nhìn về phía Kiều Hi, ánh mắt hỏi thăm nàng muốn thế nào.
- Tôi cũng cùng theo một lúc, tại thành phố Thiên Nam rất ít đi ra dạo phố, vậy dạo chơi phố một chút là tốt rồi.
Kiều Hi cười cười nói, lập tức cầm lấy rượu đỏ uống một ngụm.
- Tốt, hôm nay tôi theo ba đại mỹ nữ dạo phố, làm cận vệ cho các cô!
Tần Thiên cười nói.
- Bành!
Vừa dứt lời, một tiếng vang thật lớn từ bên ngoài truyền đến.
- Nằm xuống!
Tần Thiên không chút nghĩ ngợi, trong chớp mắt liền kéo Kiều Hi qua bên người, áp dưới người mình, Triệu Chỉ Nhược cũng bảo vệ Tống Thiến phía dưới trong chớp mắt.
- Oanh!
Trong chớp mắt thủy tinh bên cạnh bốn người ầm ầm vỡ tan, một cái viên đạn cực lớn trực tiếp đục xuyên thủy tinh, phóng tới Tần Thiên, bị Tần Thiên trực tiếp dùng một tay đẩy ra, mà lúc này đây mảnh vỡ thủy tinh nổ tung bốn phía bay tán loạn, lan đến bốn phía xung quanh.
Trên người Tần Thiên trong chớp mắt bộc phát ra một đạo năng lượng vô hình, làm tất cả mảnh vỡ thủy tinh bắn về phía bốn người bay ngược ra, miễn làm bị thương chúng nữ.
- Đi, ra khỏi nơi này, Chỉ Nhược, mang theo các cô ấy tìm chỗ trốn, anh đi giải quyết tay bắn tỉa kia!
Tần Thiên nhìn chúng nữ quát, cả người trực tiếp hướng đến chỗ tay súng bắn tỉa nhảy đi xuống, mọi người trong tiệm cơm ngốc, Tần Thiên không muốn sống sao, nhảy lầu tự sát.
Cao ốc đối diện, trong miệng tay bắn tỉa mắng to một tiếng, rõ ràng không có giết chết Tần Thiên, nhìn Tần Thiên vọt tới bên này, lập tức nhắm chuẩn lần nữa, chuẩn bị giết chết Tần Thiên.
- XIU... XÍU... !
Giờ phút này Tần Thiên chạy băng băng trên đường phố, thân ảnh trực tiếp biến thành quỷ mị, chỉ để lại từng cơn tàn ảnh, rất nhanh lao đến tòa nhà đối diện.
- Hừ! Dám giết ta, ta cho ngươi đi chết!